Cách Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 4




Nạp Lan Tĩnh nói xong, trên mặt mang mấy phần nắm rõ, triều đình tuyển tú, thiên kim trong kinh thành không thể thiếu phần tranh nhau khoe sắc, Phiêu Phỉ là một thứ nữ, đường đường là Thượng Thư phu nhân, tự nhiên tài trí hơn người, thời điểm hiện tại, nàng tự nhiên muốn thỏa mãn hư vinh trong lòng!

"Nhưng tiểu thư, trên người chúng ta không có bạc!" Thu Nguyệt nhíu mày thật chặt, vào lúc này họ vừa tới Kinh Thành, lại không thể trở về Vương phủ, tiền bạc trên người cũng chỉ là bạc vụn, còn muốn vào cửa tuyết đình, cũng phải cho tiền, họ bây giờ căn bản không vào được, cho dù tiến vào cũng sẽ không có chỗ ngồi, vô duyên vô cớ làm trò cười cho người khác!

"Cho nên, chúng ta bây giờ trước tiên là đi nói chuyện làm ăn!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng hơi cong môi một cái, đoạn đường này nàng chú ý, cửa hàng phần lớn có ấn ký Thượng Quan, chẳng biết tại sao, trong lòng của Nạp Lan Tĩnh luôn cảm thấy, Thượng Quan có liên quan đến Thượng Quan Tầm, hiện tại nàng rời đi lâu như vậy, cửa hàng không biết có người xử lý hay không, sợ đi cũng chỉ không công, từ Thượng Quan Tầm lấy một ít bạc!

Nhìn sắc trời còn sớm , nếu mình đoán không sai, nếu Thượng Quan Tầm ở Kinh Thành tất nhiên là tới cửa hàng nhìn một chút, Nạp Lan Tĩnh cũng không gấp, nàng tìm một hiệu cầm đồ ở bên cạnh chờ, nàng không biết Thượng Quan Tầm sẽ tới hay không, thời điểm này nàng chỉ có thể làm như vậy, không gây ra động tĩnh lơn, mới không gây sự chú ý cho người bên cạnh!

Trời cao có lẽ đối với Nạp Lan Tĩnh không tệ, vừa đúng thời điểm Thượng Quan Tầm mỗi tháng tới kiểm tra, không lâu lắm, liền nhìn Thượng Quan Tầm vẫn như cũ toàn thân áo trắng, trong tay cầm một cái quạt giấy, trên mặt nhiều hơn mấy phần thành thục, có lẽ bởi vì Thượng Quan Tầm quá mức tự phụ rồi, võ công của hắn vốn cũng không tồi, một người tới đây!

Nụ cười trên mặt Nạp Lan Tĩnh không khỏi đậm lên, nhìn Thượng Quan Tầm đi vào, Nạp Lan Tĩnh sau đó liền vội vàng đi theo, "Lão bản, cầm!" Nạp Lan Tĩnh cao giọng, cố ý để giọng nói có vẻ thô cuồng!

"Vị công tử mời vào bên trong, không biết ngài muốn cầm vật gì?" Người làm nghe được giọng Nạp Lan Tĩnh, nhanh nghênh đón, nếu thường ngày hắn chắc chắn sẽ không nhiệt tình như vậy, bởi vì Thượng Quan Tầm ở đây, mới cố ý biểu hiện thôi!

Chẳng biết tại sao, Thượng Quan Tầm vốn đưa lưng về phía Nạp Lan Tĩnh họ, nghe được giọng nói hắn lại cảm thấy vô cùng quen thuộc, trên mặt không khỏi ngẩn ra, hắn chậm rãi quay đầu lại, nhìn hai công tử trẻ tuổi đứng phía sau, chẳng biết tại sao hắn luôn cảm thấy hàng mi nét mày tựa hồ đã từng thấy qua, có cảm giác không đúng chỗ nào, nếu là, Thượng Quan Tầm hơi trầm tư, nếu bớt râu ria đi mặt mày rõ ràng chính là Nạp Lan Tĩnh!

Thượng Quan Tầm cũng biết vì sao, nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh trên mặt không khỏi lộ ra  nụ cười, năm năm rồi, ròng rã năm năm không nhìn Nạp Lan Tĩnh, ban đầu hắn biết bị Sở thái tử lợi dụng, cũng đã từng tìm nàng, chỉ là nghe nói nàng bệnh nặng, sau lại có tin truyền tới bên vách núi có rất nhiều thi thể, hắn đã từng đi nhưng không có thi thể Nạp Lan Tĩnh, nhưng chẳng biết tại sao, trong đầu Thượng Quan Tầm luôn cảm thấy chuyện có liên quan đến Nạp Lan Tĩnh, hôm nay nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, trong nháy mắt mừng rỡ!

"Không biết vị công tử này muốn cầm cái gì?" Thượng Quan Tầm hơi cười cười , phất tay không để cho chưởng quỹ kia hỏi, đích thân ra hỏi!

Nạp Lan Tĩnh đi về phía trước một bước, nhìn dáng vẻ Thượng Quan Tầm, sợ là đã nhận ra mình, nàng ngược lại cũng không giả vờ giả vịt, tay của nàng từ trong tay áo đưa ra, "Cầm cái này!" Ánh mắt của mọi người đều đặt trên tay của nàng, nhìn trên tay của nàng, chỉ là nắm cỏ dại sắp tàn, không còn đồ khác!

"Cô nương, nơi này là hiệu cầm đồ, khuyên cô nương không nên quấy rối!" Nạp Lan Tĩnh khôi phục giọng của mình, chưởng quỹ tự nhiên nghe ra nàng là nữ tử, nhìn một cỏ dại nửa sống nửa chết, chưởng quỹ có chút tức giận, nếu không phải Thượng Quan Tầm ở đây, đã sớm phái người đánh đuổi nàng ra ngoài, rõ ràng chính là tới quấy rối!

"Ha ha!" Thượng Quan Tầm đột nhiên cười một tiếng, không giống thương nhân trầm ổn, kín kẽ, hắn cười rất vui vẻ, "Được, như vậy liền nhận lấy, không biết vị cô nương này muốn cầm bao nhiêu tiền bạc?" Thu lại nụ cười, Thượng Quan Tầm cập kỳ nghiêm túc hỏi thăm!

"Vô giá!" Nạp Lan Tĩnh phất tay áo, trên mặt có chút không kiên nhẫn, giống như Thượng Quan Tầm không nhận ra bảo bối !

"Cô nương người thật ngông cuồng, gặp qua nhiều người vô lý nhưng không ngờ cô nương lại quá đáng như vậy!" Nghe Nạp Lan Tĩnh cuồng vọng, quản lý bị tức không nhẹ, một đám cỏ rách, phố lớn nhiều chuyện, còn vô giá, một đồng cũng không đáng, hôm nay Thượng Quan Tầm ở chỗ này, hắn đại khái có thể đuổi thiện tâm, coi như là bố thí, lấy mấy đồng là được, không ngờ rằng nàng không biết điều!

"Chủ tử nói chuyện, đâu có phần cho ngươi xen miệng vào?" Thượng Quan Tầm lạnh lùng liếc nhìn chưởng quỹ, chưởng quỹ nhanh cúi thấp đầu, nhưng xoay người nhìn Nạp Lan Tĩnh, trên mặt có hòa hoãn chút, "Đích xác là vô giá!" Thượng Quan Tầm gật đầu một cái, "Chỉ là, nếu là vô giá ta cũng không giao nổi, như vậy trước cho cô nương một ngàn lượng ngân phiếu, ngày sau cô nương nếu muốn, liền tới lấy nữa là được!" Thái độ Thượng Quan Tầm, mang theo vài phần  thành kính, thế nhưng hắn cũng bội phục Nạp Lan Tĩnh, ý tưởng của nàng luôn kỳ lạ như thế, nếu nàng là thương nhân, tất nhiên không ai bằng!

"Được, Thượng Quan công tử quả thật là sảng khoái!" Nạp Lan Tĩnh nhận lấy ngân phiếu mà chưởng quỹ không cam tâm tình nguyện đi lấy, bỏ vào ống tay áo của mình, hơi ôm quyền, nhanh rời đi!

"Tiểu thư, Thượng Quan Tầm là một người trượng nghĩa!" Ra khỏi hiệu cầm đồ, Thu Nguyệt không khỏi nói một câu, một cọng cỏ đổi một ngàn lượng ngân phiếu, nghe cũng có chút không tưởng tượng nổi, cho nên nàng cũng chỉ có thể giải thích là Thượng Quan Tầm cố ý cho Nạp Lan Tĩnh bạc!

"Đồ ngốc, thương người cũng phải có lợi, nếu đối với hắn không có lợi, sợ một đồng cũng đừng mơ tưởng!" Nạp Lan Tĩnh cười lắc đầu, Thượng Quan Tầm cũng lợi hại, mình hơi chỉ điểm, hắn liền hiểu ý của mình, chỉ là, trong mắt Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần lạnh lùng, muốn làm xong cũng không dễ dàng, hắn vẫn sẽ đến cầu xin mình, đến lúc đó, gia sản Thượng Quan gia hắn cũng phải có một phần của mình!

Đến Tuyết đình  khiến Nạp Lan Tĩnh thất kinh, dáng vẻ tan hoang nào còn náo nhiệt như ngày xưa, ngược lại Tuyết đình đối diện trên núi, người đến người đi rất nhộn nhịp, trên mặt Nạp Lan Tĩnh không khỏi cười một tiếng, nhìn trên nước có cầu gỗ nối với núi đối diện, Nạp Lan Tĩnh đi tới, thấy trên núi viết hai chữ Tĩnh các, quả nhiên, Nạp Lan Tĩnh nhớ lúc bản thân từng cùng Thượng Quan Tầm đề cập tới, chỉ cần ra được giá, trên núi này thực sự là một địa phương tốt!

Muốn vào cửa Tĩnh các, phải chịu tốn tiền bạc, tuyết đình này cao gấp hai lần so với trước, Nạp Lan Tĩnh đi vào, không thể không nói nhiều người nguyện ý tới đây như vậy, tự nhiên có chỗ hơn người, Trà Hương bốn phía, Sơn Thủy hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, vô luận ngồi nơi nào, cũng có thể nhìn phong cảnh, kiến trúc khéo léo tuyệt vời như vậy, ở kinh thành cũng là hiếm thấy! Nạp Lan Tĩnh cùng Thu Nguyệt tìm một chỗ khuất ngồi xuống, chỉ cần không nhiều người chú ý!

"Có nghe nói không, Khánh quốc công dự định để Lý Dung lên làm nương nương !" Quả nhiên, nơi này tự nhiên có người đàm luận công việc tuyển tú, các vị phu nhân tiểu thư ở bên cạnh đàm luận, mặc dù đè giọng xuống rất thấp, cũng không tránh được tai Nạp Lan Tĩnh!

Lý Dung , Nạp Lan Tĩnh hơi cau mày, cái tên này nàng hình như có nghe nói qua, nàng thật thấp nghĩ tới, trong thoáng chốc nhớ ba vị nãi nãi trong miếu, nàng từng có gặp mặt một lần, chỉ là khi đó Lý Dung còn nhỏ, cũng không lưu tâm nhiều, chỉ là, nếu điều họ đàm luận là thật, Thái Hoàng thái hậu thật đúng là tuyệt tình, bà phải biết, Kiếm Thiếu Phong dù gì cũng chỉ là một hoạn quan, để Lý Dung vào cung, là phá hủy cả đời Lý Dung! Quan trọng hơn, Thái Hoàng thái hậu nếu thật như vậy, tất nhiên là muốn có người nằm vùng bên cạnh Kiếm Thiếu Phong, giám thị Kiếm Thiếu Phong, xem ra mình không có ở đây, trong kinh thành có biến hóa không nhỏ!

Mấy vị phu nhân, tiểu thư còn không ngừng bàn bạc, tuy nói hiện tại Kiếm Thiếu Phong ở ngoài sáng phải không thể nào quản sự, thế nhưng một ít tiểu thư các phu nhân cũng không ngu, khi Hoàng thái hậu có một ngày mất đi, giang sơn này vẫn phải trả lại cho Kiếm Thiếu Phong, đến lúc đó họ thèm muốn chức vị, tự nhiên có không ít người nguyện ý vào cung!

"Thượng Thư phu nhân đã tới!" Từ Phiêu Phỉ vừa tiến đến, những phu nhân liền đưa mắt nhìn, chào hỏi lẫn nhau một tiếng, nhanh nghênh đón!

Nạp Lan Tĩnh liệu không sai, nàng quả nhiên tới, một thứ nữ đúng là vẫn còn thích cảm giác hư vinh, chỉ là năm năm trước nàng còn rất non nớt, hiện tại trên mặt của nàng cho dù trang điểm kĩ càng, cũng không che giấu được tiều tụy trên mặt, gương mặt tròn trịa cũng gầy đi không ít, xem ra cuộc sống của nàng thật ra cũng không phải cực kỳ như ý!

"Trong cung rất nhiều quy củ, chỉ là, người coi trọng số mệnh, người có phúc, cuối cùng sẽ như ý nguyện!" Chỉ chốc lát sau họ ngồi ở một bàn tán gẫu, nhìn gương mặt Phiêu Phỉ hài lòng!

"Thượng Thư phu nhân nói, không biết nương nương trong cung như thế nào, Hoàng thượng có thích những thứ gì?" Những phu nhân nhanh bồi chuyện, có thể ở đây nghe Phiêu Phỉ nói chuyện, phần lớn là nữ quyến quan viên phẩm cấp thấp, ngày thường chưa từng vào cung, hiện tại muốn mấy phần vinh sủng, liền hao phí một ít tâm tư!

Nhìn mọi người nhún nhường, Phiêu Phỉ cực kỳ hưởng thụ, nụ cười trên mặt càng đậm, "Trong cung tất nhiên là Hiền phi nương nương được cưng chiều nhất, con trai trưởng của Hoàng hậu nương nương nhỏ một chút so với Hoàng tử của Hiền phi nương nương, Hiền phi nương nương thông tuệ, Hoàng thượng đương nhiên là thích những nữ tử thông tuệ tri lễ!" Ngoài mặt, Phiêu Phỉ phân tích cũng có chút đạo lý, trước mặt các phu nhân không khỏi gật đầu một cái!

"Dựa vào ý kiến ngu dốt của tại hạ, đây cũng không phải là Hiền phi nương nương được sủng ái, chỉ có thể nói Hoàng hậu nương nương tính không bằng Hoàng thượng tính thôi!" Nạp Lan Tĩnh đứng dậy, gia nhập cùng bọn họ thảo luận!

"Ngươi là ai?" Nghe có người phản bác lời của mình, trên mặt Phiêu Phỉ không khỏi trầm xuống, trong mắt mang theo vài phần xem xét nhìn Nạp Lan Tĩnh, trong kinh thành, mặt của các công tử nàng đều từng nhìn qua, duy chỉ Nạp Lan Tĩnh là chưa từng thấy qua, trong lòng của nàng không khỏi mang theo vài phần khinh thường!

"Tại hạ cũng chỉ là trong lúc vô tình nghe được mấy lời của các vị phu nhân, muốn nói cách nhìn của mình thôi, trong cung thì dạng mỹ nhân nào cũng có, Hoàng thượng há lại chuyên sủng đối với một người, nếu thật sự sủng ái Hiền phi nương nương, mà Hiền phi nương nương vào cung nhiều năm, lại sinh hạ Đại Hoàng tử, mẫu bằng tử quý, đã sớm tấn thăng phân vị, đến bây giờ mặc dù không được làm Hoàng quý phi, thì cũng là một Quý phi, sao lại vẫn là một Hiền phi như cũ đây?" Nạp Lan Tĩnh không phải kích động như Phiêu Phỉ, ngôn ngữ rất chậm chạp, lại làm cho người ta nhất nhất tán thành!

"Ngươi chưa từng vào cung, bên trong có như thế nào, há lại để ngươi có thể tùy tiện suy đoán?" Phiêu Phỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh, trên mặt có chút không nhịn được, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, vẫn phải cố gắng  giữ vững hình tượng Thượng Thư phu nhân đoan trang!

"Tại hạ không phải tự nhiên dám suy đoán, chỉ là tại hạ ngược lại cảm thấy Nhiếp Thượng Thư rất rõ ràng, nếu chuyện này có thể để cho Nhiếp Thượng Thư chính miệng nói ra, tự nhiên sẽ không có người hoài nghi!" Nạp Lan Tĩnh nhìn bộ dáng Phiêu Phỉ cũng không giận!

"Đại nhân hắn rất bận, chuyện nhỏ này, há có thể quấy rầy hắn!" Phiêu Phỉ lên tiếng, lời nói này đều là nàng cùng các vị phu nhân nói chuyện phiếm, sao có thể đi hỏi Nhiếp Các, hắn là đường đường là Binh Bộ Thượng Thư, quốc gia đại sự, nào có thể dùng chuyện nữ nhi gì đó quấy rầy hắn!

"Nhìn phu nhân làm khó như vậy, chẳng lẽ là phu nhân không dám, hoặc là phu nhân căn bản đang nói dối, người Hoàng thượng yêu thích, phu nhân cũng không biết đấy!" Những câu Nạp Lan Tĩnh khích tướng, nếu là khác người một chiêu này tất nhiên không dùng được, nhưng đối với Phiêu Phỉ, nàng sĩ diện như vậy, tự nhiên chịu không nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.