Cách Nuôi Dưỡng Bệnh Kiều

Chương 37




Đến hôm sau, cả bọn quyết định đi dạo vài vòng ở Hàn Quốc, Nó thì hiện cũng có một tí buồn buồn vì trong bộ phim Thiên Thần Biết Yêu, nó mới xem đến tập Thiên Thần là người, sau đó lại trở về làm Thiên Thần, có một tí gọi là lo lắng, rốt cuộc, vẫn phải trở về làm Thiên Thần sao? Gia đình nó, Khải của nó sẽ ra sao đây? Nó không muốn anh phải cô đơn, hoàn toàn không muốn, nó cũng chẳng muốn anh chờ đợi vì sự chờ đợi đó, nó sợ anh sẽ càng đau khổ, một giọt nước mắt bất giác rơi xuống, nếu kiếp trước, do nó bị phạt nên phải thành người, vậy thì giờ đây, nó muốn mình bị phạt mãi mãi, chỉ cần được bên hắn, dù thế nào nó cũng bằng lòng, trái tim bất giác nhói lên

_Em đi mua ít đồ, anh đợi em tí - Nó tìm cớ lẫn tránh, không muốn hắn thấy bộ dạng thê thảm này của mình

_Ừ, nhanh lên đấy - Hắn cười, buông tay để nó mua đồ

Chạy đi không biết phương hướng, thấy có nhà vệ sinh công cộng khẽ chạy đến, chỉnh trang lại mọi thứ, bước ra, cố nhớ lại đường khi nãy mình đi, đang đi bỗng nhiên có một đám đàn ông to lớn đi đến, tổng cộng có hơn 10 người, nó khẽ nhếch mép, bao nhiêu đây, chẳng ăn nhò gì, nghĩ thế, nó vẫn bước tiếp, không để ý đến chúng, bỗng nhiên có một tên nắm tay nó kéo lại

_"Chúng mày muốn gì?" - Nó nhìn sơ qua cả bọn thì nói bằng tiếng Hàn (câu nào tiếng Hàn mình sẽ để trong dấu "..." nhé)

_"Đi chơi với bọn anh không?" - Bọn kia nhìn nó cười gian

_"Cút" - Nó gằn lên

_"Mạnh miệng nhỉ?" - Tên cầm đầu nói - "bắt nó cho tao" - Tên cầm đầu vừa nói, cả bon kia tiếng lên

Nó nhanh chóng vừa né vừa đánh, diệt được chừng 8 người nó cũng bắt đầu mệt, không có vũ khí cộng với việc nó mới phẫu thuật, vết thương vẫn chưa lành, thể lực còn rất yếu, bỗng dấu ấn nó phát sáng

_"Cái gì đang phát sáng thế kia" - Một tên trong số bọn kia thấy dấu ấn nó phát sáng thì nói

_"Tụi bây muốn gì" - Nó nhanh chóng dấu tay ra sau

_"Giở tay nó ra mau cho tao" - Tên cầm đầu ra lệnh

_"Tránh ra" - Nó tức giận, chỉ có thể đánh bằng chân và tay còn lại

_Aaaa - Nó bất giác bị đẩy té ra đằng trước, tay có dấu ấn quẹt trúng thanh sắt, để lại một vết thương, ánh sáng từ dấu ấn cứ thế mà phát sáng, ngày càng lớn, nó thì chẳng biết sao, ngất ngay tại chỗ, vết thương nhỏ, nhưng vết thương này cứ như là thứ nắm mọi hoạt động của nó

~|Tại chỗ hắn|~

_Nhi à, Tuyết Nhi - Hắn thấy nó đi lâu quá thì cũng đi tìm

_Aaa - Tim hắn như bị cào ra, đứng không vững, chân quỳ chân đứng - Chết tiệt, Tuyết Nhi... - Hắn nhanh chóng cố gắng chạy đi, không biết mình đang đi đâu, chỉ biết đôi chân hắn không tự chủ mà đi theo hướng trái tim mách bảo

_Nhi, Nhi à - Hắn thấy nó ngất xỉu nằm một chỗ, những tên kia thì cứ như vừa định cầm tay nó lên xem

_Buông cô ấy ra, mau - Hắn tức tối cộng với sự lo lắng, cứ vung tay đánh, đánh và đánh, rất nhanh chóng, cả bọn bị hắn hạ gục hoàn toàn, ai nấy cũng lo sợ mà chạy mất đep

_Tuyết Nhi, Nhi à - Hắn lo lắng, bế nó trên tay, một mạch chạy về nhà, trên đường về, không ít cô gái ngưỡng mộ vẻ đẹp của hắn, lại anh dũng bế nó

_Mau lấy băng gạt cho tôi, mau lên - Hắn đau đớn nói, rất nhanh chóng, đặt nó lên giường, băng bó lại vết thương cho nó, hắn cũng mệt mỏi gục xuống, tim hắn vẫn đau, nãy giờ, cố lắm hắn mới có thể bế nó về đây, dũng khí đó, hắn cũng chẳng biết lấy đâu ra, thật sự trái tim này, vẫn còn đau quá

_Nhi à, mau tỉnh lại đi, anh đang đau lắm này - Hắn khẽ hôn nhẹ lên trán nó rồi cũng nằm gục xuống bên cạnh nó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.