Cách Nuôi Dưỡng Bệnh Kiều

Chương 29




Tại một căn phòng trong khách sạn, căn phòng này có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong khách sạn, có 1 cô gái có khuôn mặt giống nó y như hai giọt nước, ánh mắt hơi có nét lạnh lùng nhưng đa số là ngọt lửa, lửa của sự thù hận, cô đang quan sát thông qua camera, giờ bọn nó vừa đi chơi về và mạnh ai nấy về phòng, cô gái đó bất giác cười nụ cười cay độc

_Xem ra...lần đó tôi bắt người, chị vẫn không hề lo lắng gì nhỉ? - Cô gái đó nói khẽ

_Chị Băng Nghi, tiếp theo nên làm gì đây? - Một tên đàn em nói

_Cho cô ta vui vẻ đi, không sớm thì muộn, tôi cũng sẽ khiến cô ta dần dần mất những thứ mình quý trọng nhất - Cô gái

_Tất cả những chuyện đang xảy ra, là do chị - Cô gái đó hướng ánh mắt cay độc nhìn vào người con gái giống y hệt mình, đang cười với người mình yêu

~~~Tại Phòng Nó và Hắn~~~

_Này, hôm nay tắm đã không? nước mát, không đen nha - Hắn cười ngọt ngào nhìn nó

_Umk, vui thật, nhưng mà ở công ty anh không có việc à? trước khi về Việt Nam là em phải xử lý hết tất cả mấy cái dự án với hợp đồng ấy, mệt chết luôn, nhưng xem ra anh hiện giờ rất là rảnh nhỉ? - Nó nói móc

_Này này, anh cho ba làm cà rồi, chứ mấy cái đó ăn nhầm gì, cũng có thể mốt 2 công ty vợ chồng mình hợp tác ấy chứ - Hắn cười

_Đó là lý do thì có, anh lười chết đi được, em ngủ đây - Nó nói được nhiêu đó thì thấy mệt lắm, nên lấy cớ nghỉ ngơi

_À mà sao lúc nãy đang tắm cái em lên sớm vậy? Anh nghe Hồng Anh nói em khó thở sao? - Hắn quan tâm hỏi

_Chắc chỉ do sáng ăn ít quá thôi, không sao - Nó cười

_Anh thấy lạ lạ, em vốn biết bơi, nếu xuống nước sẽ rất tốt chứ? Nhưng sao anh nhớ em xuống được chừng 10, 15 phút là lên rồi, xong lát lôi kéo lại xuống chừng nhiêu đó lại lên, bữa nào em đi khám xem sao, chứ anh thấy không an tấm tí nào - Hắn nhìn nó vuốt vuốt mái tóc dài mượt của nó nói

_Em không sao đâu mà, anh lo xa quá, ngủ thôi - Nó cười nhẹ vì sự quan tâm của hắn khiến nó hạnh phúc rồi

_Vâng lời bà xã - Hắn cười rồi ôm nó đi vào giấc ngủ

Trong cảnh tượng đẹp hơn tranh, có đôi nam nữ ôm nhau ngọt ngào ngủ, một giọt nước mắt cô gái nhỏ bỗng chốc lăn dài trên má, đối với tranh vẽ, cảnh này phải nói là tuyệt hơn tuyệt, có thể dẫn người ta đi vào bức tranh với sự ngọt ngào và nước mắt, hai thứ này như nguyện vào nhau, nhưng đối với thực tại, ngọt ngào mang lại hạnh phúc, nhưng nước mắt mang lại đau thương, vì thế, dù một con người có vẽ bức tranh này đẹp thật đẹp đi chăng nữa, người xem bức tranh mãi mãi vẫn không cảm nhận được sự khác biệt của ngọt ngào và nước mắt

~~~~Giới Thiệu Nhân Vật~~~~

♪Triệu Băng Nghi (Naly): Em gái song sinh của nó, gương mặt và ngoại hình giống nhau y như đúc, chỉ có mái tóc đen móc lai đỏ, tóc ngang dài hơn vai tí, đôi mắt nó màu nâu thì cô gái này có mắt màu đỏ nâu, là người lúc trước đã cứu hắn một mạng (ai không nhớ thì xem lại chap 19 dòng Ân Nghi kể lại), lúc trước bị thất lạc trong lúc sinh ra, được người Anh nhận nuôi, sau đó do vết thương cứu hắn quá sâu nên sang Mỹ điều trị và sinh sống, yêu hắn nhưng khi biết hắn yêu nó thì điều tra và biết là chị mình, mang trong mình hận thù vì nghĩ ba mẹ bỏ rơi và chỉ nuôi mình nó, sau này khi nhận ra sự việc, đổi tên thành Nguyễn Hoàng Băng Nghi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.