Cách Đế Vương Đoạt Thê

Chương 36




Chuyện là kể từ khi đôi vợ chồng ấy đến nhà cô ở một tuần, nhận được cuộc gọi gì đó mới cáo từ. Bác gái nhìn cô luyến tiếc:

“Thằng con trai bất hiếu của ta gây ra chút rắc rối! Giờ chúng ta phải về xem nó sắp chết chưa.Rồi ta lại sang thăm con nhé! “

“ ...” Nhã Chi đột nhiên cảm thấy đồng tình với con trai bác ấy!

Một tuần sau đó, bác Giang tìm đến cô và khóc một trận kể về mọi việc

À thì ra con trai bác ấy đi dự đám cưới bạn thân. Điều này không đáng nói, nhưng chuyện là thằng con trời đánh ấy lại yêu “chú rể“. Lúc đi dự còn quậy đám cưới người ta một trận. Chạy xe về thì do uống rượu gây tai nạn giờ đang nằm trong bệnh viện.

Nhã Chi “ ...” cô vội vàng ho khan hai tiếng, sự thật này đối với bậc cha mẹ quả là nuốt không thể trôi được nha! Nhưng mở miệng ra hỏi thì hơi kì, cô im lặng lắng nghe lâu lâu lại an ủi bà.

Bà Giang : “Nhã Chi cháu có thể giúp bác một việc không?”

“ Dạ bác cứ nói, nếu được thì con sẽ giúp” Nhã Chi đột nhiên cảm thấy áp lực. Có một linh cảm chuyện bà nhờ sẽ khó mà thực hiện được.

“ Cháu cũng biết ta chỉ có một đứa con duy nhất! Ta cũng không phải kì thị gì người đồng tính. Nhưng cũng là cha là mẹ, ta không muốn nó sống như vậy nữa! Ta biết con hiện tại chưa qua lại với ai có thể con giúp ta ... “ đến câu cuối cùng bà Giang cũng không biết nên mở lời thế nào.

“ Chuyện tình cảm con không dám nói trước ...” Chưa kịp nói xong, bàn tay cô đã được bàn tay của bà Giang nắm lấy vỗ nhẹ.

“ Ý ta, ta không đòi hỏi gì hơn! Chỉ mong hai đứa gặp nhau, cháu cứ coi như đi cùng với ta về nhà chơi. Nếu hai đứa hợp ý nhau chẳng phải ta đã kiếm được cô con dâu tốt như cháu. Nếu cháu không thích, thì coi như đây là một cuộc gặp gỡ bình thường. Ta sẽ không nói gì với con trai ta cả, quyền quyết định là do cháu” ( rõ ràng là dụ dỗ con gái nhà lành)

Tuy mới quen biết nhưng mà biết cô gái này lương thiện. Gia đình bà cũng chẳng quan tâm đến địa vị. Biết cô sống trong biệt thự này, chồng bà cũng kĩ lưỡng điều tra qua. Càng nhìn càng cảm thấy hài lòng, gia thế tốt . Không quan trọng bằng việc tuy cô đã mất mẹ 10 năm nay, nhưng cha cô vẫn sống độc thân nuôi đứa con gái duy nhất. Lại không hề có tình nhân gì, đủ thấy ông ta là người có trách nhiệm, chung tình. Tập đoàn gia đình cô lớn nhất trong ngành khách sạn, làm ăn đàng hoàng, danh tiếng rất tốt chưa hề dính vào tệ nạn xã hội.

Bản thân cô có cuộc sống lành mạnh, là người chăm chỉ. Tuy không vào làm cho nhà mình, chỉ là nhân viên nhỏ bé của một công ty lớn ngành thời trang. Cuộc sống trừ đi làm thì về nhà, không hề chơi bời như các tiểu thư con nhà giàu khác. Quan hệ với mọi người xung quanh rất tốt. Từng có vị hôn phu, nhưng nghe nói đã hủy hôn. Hắn ta đúng là có mắt không tròng bỏ qua cô gái tốt như cô.

Bà cảm thấy bà nhất định phải dùng mọi cách để lừa cô về làm con dâu. Hơi thiệt thòi cho cô, nhưng cô quá tốt, để người khác nhanh chân hơn bà lừa gạt cô

Thấy bà nhìn mình bằng ánh mắt đáng thương vậy, tự dưng cô mủi lòng mà gật đầu đồng ý. Đây cứ coi như một gặp bình thường đi, dù sao bác ấy cũng đang đau lòng, cô cũng không nỡ làm bà thất vọng. Cô là người rât dễ mềm lòng, vậy nên hay bị Đinh San San mắng cho ngu ngốc. Còn một việc làm cho cô không ngừng cảm khái chính là năm nay cô thật đúng là có duyên với mấy người đồng tính nga! ( Tác giả : *Hắc hắc* đâu ra mấy người ! Từ đầu đến cuối chỉ có một đó chứ)

Trong khi cô đang thương cảm, không để ý đến người phụ nữ đang lấy khăn lau nước mắt kia nở nụ cười đạt được mục đích.

Còn ông chồng bà ngồi kế bên thở dài, vợ ông đúng là lắm mưu kế. Nhưng ông luôn chiều theo bà, đành cầu phúc cho cô gái bé nhỏ vô tội này!

( Tác giả: Chậc! rõ ràng bà Giang là giả trư ăn thịt hổ mà)

Chọn ngày không bằng làm luôn, Nhã Chi cũng cảm thấy choáng váng. Bà mới hỏi cô dồng ý xong là đã kéo cô đi mua trang phục, trang điểm đẹp đẽ. Rồi lên xe thẳng đến nhà bà, Nhã Chi cứ tưởng như mình giống như đang bị lừa bán. Đối tượng nhanh chóng thực hiện kế hoạch.

Lúc cô còn ngơ ngác, thì xe đã đậu trước một khu biệt thự rộng lớn sang trọng. Rồi bị kéo vào trong, bác gái quá nhiệt tình với cô, nhưng sao cô cảm thấy ánh mắt lạnh của bác trai phóng về phía mình nga! Cô thật oan ức, đâu phải cô muốn chiếm bác gái của bác trai đâu, mà bác trai cũng ủ hũ dấm này cũng không nhỏ đi.

Kéo cô hết rẽ Đông lại rẽ Tây, đến trước cửa một căn phòng rộng thì dừng lại. Khi bác giá mới định kéo cửa ra thì người hầu ở trong đã tông cửa chạy ra, như đang hốt hoảng lo sợ lắm!

Thấy ba người ở cửa, người giúp việc liền lấy lại thái độ chuyên nghiệp, cúi người xuống chào

“ Chào ông bà chủ đã về, chào tiểu thư, lúc nãy tôi sơ ý thất lễ xin lỗi ông bà chủ cùng tiểu thư” Sau khi được cho phép mới lui ra.

Cô còn chưa kịp hiểu việc gì xảy ra thì bị kéo vào trong phòng.

“ Cút! Tôi nói cút ra ngoài hết cho tôi rồi mà!” Có tiếng đàn ông giận dữ thét lên kèm theo tiếng đồ vật bị ném vỡ làm cô giựt bắn mình.

Cảm thấy cô gái nhỏ bị dọa, bà Giang đen mặt, thằng con trai tính tình xấu xa này muốn dọa con dâu bà khó khăn lắm mới lừa được chạy mất sao.

“ Con đang muốn đuổi ai thế hả?” Bà lớn tiếng chất vấn đứa con bất hiếu, còn không quên nắm chặt tay cô kéo vào trong như thể sợ cô bỏ chạy.

Khi bác gái nắm tay cô, cô đột nhiên cảm thấy lạnh toàn thân, vì hai luồng sát khí sau lưng là cha Giang đang nhìn chằm chằm chỗ tay của bác gái nắm tay cô, phía trước là từ người đang cuốn băng gạc đầy đầu của người con trai trên giường.

Cô nuốt nước bọt cái ực, trời đất thần linh ơi! cô làm gì nên tội mà tự dưng bị đẩy vào gia đình kì quặc như thế này! Mà sao cái người con trai đang ở trên giường kia sau khi nhìn thấy cô, ngạc nhiên rồi chuyển qua ánh mắt giận dữ nha!

Tuy mặt anh ta bị băng bó nửa mặt, nhưng nhìn ánh mắt, nửa sườn mặt còn lại trông rất là quen đi. Lòng cô nhảy lên một cái, không hiểu sao nhìn thấy anh ta cô hơi chột dạ. Nhưng mà chỉ nhìn được một nửa khuôn mặt thì cô thật không tài nào nhớ nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.