Cách Đế Vương Đoạt Thê

Chương 35




Editor: May

Cô đắm chìm ở trong xinh đẹp của anh, hoàn toàn không có năng lực suy nghĩ, lúc nghe được lời nói của anh, nghĩ cũng không nghĩ liền buột miệng nói ra một câu: "Loại hình giống như anh vậy."

Loại hình giống như anh vậy...

Lúc mấy chữ này bay vào lỗ tai Tô Chi Niệm, tay bưng tách của anh run lên, cà phê liền bắn tung toé ra từ bên trong, nở ra vài đóa hoa màu cà phê trên áo sơ mi trắng sạch sẽ chỉnh tề của anh.

Anh bất giác đưa tay ra, rút khăn giấy, thấm đi cà phê còn đang chảy xuống dưới áo.

Động tác của anh đánh thức Tống Thanh Xuân, cô nhìn chằm chằm anh giật mình một lát, sau đó mới ý thức được mình lại có thể vừa mới thất thần, nói ra lời nói nơi đáy lòng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bỗng chốc trở nên đỏ rực, sau đó liền nghĩ đến dòng tin nhắn mình gửi cho anh vào chiều nay, anh rõ ràng nhìn thấy, nhưng từ đầu đến cuối lại không trả lời...

Nếu cô không gọi điện thoại nói dối với anh là một trò đùa trước, trong lòng anh nghĩ hẳn là cự tuyệt, vậy hiện tại cô nên làm thế nào?

Tống Thanh Xuân áp chế đáy lòng kích động, nhanh chóng chuyển đầu óc, sau đó liền giống như là nghĩ tới điều gì, vội vàng đối diện mở miệng giải thích với Tô Chi Niệm: "Cái đó, Tô Chi Niệm, anh đừng hiểu lầm, lời vừa rồi của em không phải có ý đó..."

"Ý của em là, anh rất phù hợp với người mà trong lòng em muốn tìm..."

Tô Chi Niệm làm ra vẻ bình tĩnh ngồi trên ghế sofa đối diện, lúc nghe được câu này, tay run lên lần nữa, ly coffee nắm trong tay liền rơi khỏi lòng bàn tay, trực tiếp nện xuống đất.

Lúc này nữ ca sĩ cách đó không xa vừa lúc ngừng hát, trong cả nhà hàng đặc biệt an tĩnh, âm thanh tách sứ rơi xuống đất, có vẻ hết sức đột ngột.

Cô rõ ràng muốn giải thích, sao lại càng tô càng đen chứ?

Cái gì gọi là "Anh rất phù hợp với người mà trong lòng em muốn tìm"? Câu này so với câu "Loại hình giống như anh vậy" kia, nghe càng giống như là tỏ tình hơn, không phải ư?

Mặt Tống Thanh Xuân trở nên càng đỏ hơn, cô hận không thể cắn một ngụm rơi đầu lưỡi của mình, cô ổn định hô hấp, vắt hết óc nghĩ một lát, sau đó liền dùng hết toàn lực đi vãn hồi tình cảnh khiến cho cô không phải làm sao này: "Vừa rồi em biểu đạt nhầm, em nói anh rất phù hợp với người mà trong lòng em muốn tìm..."

Lúc Tống Thanh Xuân đang nói đến câu này, hoàn toàn không có chú ý đến ánh mắt Tô Chi Niệm nhìn đối diện vào cô đã thay đổi.

"... Là chỉ một vài đặc điểm trên người anh, có rất nhiều điểm tương tự như người trong lòng em muốn tìm."

"Ví dụ... Anh nhiều tiền, thân cao một mét tám, thân hình thích hợp, không mập không gầy, năng lực lại tốt..."

May mà... Cái khó ló cái khôn của cô đã trở về.

Tống Thanh Xuân âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi dưới đáy lòng, vừa tiếp tục đếm  điểm tương tự, vừa ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Chi Niệm: "... Tuổi tác cũng thích hợp..."

Tống Thanh Xuân chỉ là nói một vài điểm tương tự liền dừng lại

Tô Chi Niệm đang nhìn cô.

Ánh mắt nhìn cô rất tĩnh lặng rất tĩnh lặng.

Mắt anh giống như là vực sâu sâu không lường được, hấp dẫn cô không cầm lòng nổi rơi vào trong đó.

Ánh mắt anh rất thâm thúy, giống như là mang theo rất nhiều rất nhiều tình cảm, nhưng lại hoặc giống như không có chút tình cảm nào.

Nhưng ánh sáng lộ ra nơi đáy mắt anh giống như có ma lực, nhìn đến mức những tình sinh ý động mà cô liều mạng nỗ lực che giấu kiềm nén vào hôm nay bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

Là bởi vì hôm nay anh nói xin lỗi với cô ư?

Cô phát hiện tâm sự mình thích anh, càng lúc càng có chút không thể giấu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.