Cách Đế Vương Đoạt Thê

Chương 20: Ma nữ đứt đầu




Editor: June_duahau

"Đem xếp chồng khay chén đĩa bẩn đó hết lên lầu, dùng miệng liếm sạch sẽ cho tôi! Sau đó uống sạch nước bồn cầu, uống từng ngụm từng ngụm một, một giây cũng không cho dừng lại!" Hai mắt anh sắc bén khiến cho người ta thấy sợ hãi, môi mỏng nhấc lên, lạnh giọng ra lệnh cho nữ quản lý đang trong thời kỳ tiền mãn kinh này, giọng nói mười phần thô bạo!

Nữ quản lý bị dọa cho choáng váng, tuyệt không ngờ tới vị khách bảnh bao này lại có giao tình với ông chủ của bọn họ, hơn nữa anh chàng đẹp trai kia trước khi đến còn gọi điện cho ông chủ của bà ta, có vậy ông chủ mới từ Tổng công ty vội vã chạy đến đây, không nói hai lời, liền xa thải bà ta.

Bà ta làm việc ở đây đã nhiều năm, hàng năm công ty đều điều quản lý tới các chi nhánh làm việc, hiện tại vất vả lắm mới được điều đến làm quản lý ở nơi phồn hoa thế này, nhà bà ta ở ngoại thành tới Bắc Kinh cũng không xa lắm, lại đâu ngờ được, ông chủ lại vì một kẻ ngoại lại muốn trực tiếp xa thải bà ta, còn bắt bà ta uống nước bồn cầu nữa chứ!

Bà ta là người Bắc Kinh chính tông, hơn bốn mươi tuổi, đối với phụ nữ có chút nhan sắc, diện mạo tươi trẻ, giữa ngày hè 'trần truồng*' trên đường cái quyến rũ đàn ông qua đường dường như trời sinh đã có lòng căm thù!

(* ý chỉ những cô gái ăn mặc mát mẻ ấy...)

Bà ta hoa tàn ít bướm, không thể nhìn nổi mấy cô gái trẻ ăn mặc thiếu vải trên đường, quần đùi thì ngắn cũn cỡn không thể che hết nội y bên dưới, trông chẳng khác với không mặc gì, hai chân trần lộ ra đi giữa đường cái cứ như không có gì.

Đâu chỉ có vậy, đám con gái đó còn lợi dụng tuổi trẻ mà ganh đua sắc đẹp, hưởng thụ tuổi thanh xuân, nói khó nghe chính là không biết xấu hổ, quyến rũ đàn ông khiến họ 'phạm tội'! Nhớ ngày trước, khi bà ta mới hai mấy tuổi bảo thu hơn rất nhiều, da thịt che đậy kín mít, chồng lúc nào cũng xoay xung quanh bà ta!

Còn bây giờ, trong xe chồng bà ta cứ ba ngày hai bữa lại xuất hiện Tiểu Tam, lần đầu, lần thứ hai, lần thứ ba bà ta đều nhịn xuống, nhưng đến lần thứ tư rồi đến thứ N, con trai bà ta nói trong xe của ba lại có thêm một chị gái xinh đẹp không mặc quần áo, chị gái đó còn cho nó 4 quả táo, trong lúc mẹ đi công tác xa, còn nhiều lần đến trường đi họp phụ huynh cho nó, còn đến nhà ngủ cùng với ba nó.... Vì thế bà ta triệt để không vì mặt mũi ai khác axx, trực tiếp lôi tiểu Tam từ trên xe chồng mình xuống, ngay trước mặt mọi người, lột sạch sẽ quần áo trên người ả ta!

Cho nên lúc Tô Đại Lận nói cô là người vùng khác, mới có 19 tuổi, kinh nghiệm làm việc gì đó cũng không có, lại mang dáng vẻ ngây thơ non mềm như nước, bộ dạng giống như cô gái nhỏ xấu hổ thẹn thùng, cái này không biết làm, cái kia cũng không biết làm, khiến cho bà ta muốn nổi bão!

Đó chẳng phải cái loại dựa vào nhan sắc để kiếm cơm thì là gì! Bà ta đã gặp qua không ít Tiểu Tam nên biết rõ cái đức hạnh kia, đụng cái là làm nũng, uốn éo mông, trái một câu 'Người ta không biết làm', phải một câu 'Tay người ta đau', liền trèo lên giường đàn ông rên rỉ, không thì còn biết làm gì sống!

Loại người này chính là tiểu yêu tinh hết ăn lại nằm nến đáng bị đánh, cả ngày cho bầu bạn với khói dầu, làm công việc nặng nhọc, rửa bát chén, khiến cho bọn họ mở mang tầm mắt, giống như bà ta ngày trước dốc sức cùng chồng làm việc vất vả, lúc tuổi còn trẻ vì chồng mà trả giá chua xót!

Cho nên cấp dưới làm việc dưới quyền bà ta, phục vụ nữ không được đánh phấn trang điểm xinh đẹp, nói chuyện không được nũng nịu, không được chọn công việc thoải mái, cần phải chuyển bát đĩa lên lên xuống xuống, mà ở lối rẽ cầu thang trên lầu không cẩn thận sẽ bị trượt ngã, tay chân cũng chắc mấy chốc mà trở nên thô ráp!

Tô Đại Lận này chính là tiểu tai họa, là trọng tâm của các đối tượng đàn áp, vừa hay bà ta cũng muốn phát tiết mối hận trong lòng.

"Quản lý Trương, không nghe thấy Đằng tổng nói gì sao? Cách làm việc của cô với cấp dưới căn bản không hợp lý, rõ ràng là quán báo tư thù! Tôi hôm nay không chỉ muốn xa thải cô, còn muốn cô phải bồi thường tổn thất cho người làm dưới nữa!" Ông chủ chuỗi nhà hàng lớn tiếng nói, tay trực tiếp chỉ về phía toilet trên lầu, "Vừa rồi cô bắt Tô tiểu thư làm cái gì, giờ cô cứ y theo thế mà làm, bao gồm cả cọ rửa bồn cầu, uống nước bồn cầu! Đến khi nào Tô tiểu thư bảo ngừng mới thôi!"

"Ông chủ, đó đều là những việc mà công nhân nên làm, tôi thân là quản lý, cũng đâu có cố làm sai cái gì đâu!" Bà quản lý bắt đầu già ồm ắt lẽ phải.

"Vậy cô có đi hay không? Có phải muốn tôi ngay trước mặt Đằng tổng, lập tức đâm đơn kiện, hủy hết danh tiếng của cô không?! Cô tham ô công quỹ, ngược đãi người làm, năng lực quản lý không tốt, đây cũng không phải chuyện ngày một ngày hai rồi! Chúng ta cứ chờ xem, xem xem về sau còn ai dám thuê cô làm nữa không!" Ông chủ tiệm đen mặt, lạnh giọng nói!

Đại Lận đứng một bên nghe, trong tay vốn đang cầm khăn tay bẩn lặng lẽ buông xuống, lẳng lặng nhìn một màn trước mặt.

Quản lý vốn có địch ý với cô, ngay lúc bước vào cô đã biết. Nhưng mà cô đang đi tìm việc, không ăn cướp cũng không ăn trộm, hẳn se không gây thù chuốc oán với bất kỳ ai đi. Tuy rằng vừa rồi xém chút nữa đã bị ngã, cả người và chén bát sẽ cùng nhau lăn xuống, nhưng làm phục vụ không phải là làm những việc đó sao?

Ở chỗ này có mày điều hòa, có cơm ăn ngày ba bữa, buổi tối còn có thể ở đây, không phải tốt hơn nhiều với công trường sao?

Vì sao cô còn chưa làm được một ngày, đã đem công việc mới của cô 'ngâm trong nước nóng' rồi hả!

Chỉ thấy nữ quản lý mới vừa rồi vẫn còn ầm ĩ ngang ngược, sau khi bị ông chủ đọc ra một chuỗi những hành vi phạm tội, liền rụt cổ hoảng sợ, vội chạy đến nhặt chồng khay bát đĩa dưới đất lên, ngay cả 'rắm' cũng không dám đánh một cái liền bưng lên lầu. Nhưng hai chân vừa mới đi đến chỗ rẽ cầu thang trên lầu, liền trượt một cái ngã ngồi trên đất, làm cả bàn lật xuống dưới lầu.

Mà chỗ rẽ này, rõ ràng đã bị người cố ý bôi một lớp dầu, một tầng bóng loáng.

Đằng Duệ Triết khẽ động khóe môi mỏng, lạnh nhạt nói: "Dầu là do bà cố ý bôi lên đúng không, đấy, tôi cho bà tiếp tục đi đấy! Chỉ có điều là đi hay dùng đầu lưỡi liếm! Tôi xem bà còn có gan động đến một cọng lông tơ của Đại Lận nữa không! Nhớ kỹ cho tôi, ở cái mảnh đất Bắc Kinh này, không một ai được động đến Tô Đại Lận!"

Nữ quản lý lại lần nữa đứng lên, lại bước lên bậc thang, lại ngã xuống, mặt mũi bầm dập.......

Đại Lận nhìn thấy thế liền co rụt bả vai lại, không đành lòng nhìn tiếp, liền xoay người rời khỏi tiệm ăn nhanh.

Cô quả thực là một kẻ người gặp người ghét sao? Vì sao gương mặt mặt, tuổi tác này cũng trở thành vật cản cô đi tìm việc! Lớp dẫu mỡ đó là nhằm vào cô sao, nếu vừa rồi cô tiếp tục bước về phía trước thì người bị ngã đến mặt mũi bầm dập kia sẽ là cô!

Nữ quản lý là muốn quật ngã thắt lưng cô sao!

Hàng lông mày nhíu chặt, cô bất an đứng ở bên đường, nhìn xung quanh thầm nghĩ tiếp theo nên đi đâu bây giờ. Đến chợ đêm bán đồ nướng, lần trước thấy thông báo trên TV, ở đó không cần bằng cấp cũng không cần kinh nghiệm, chỉ cần tay chân nhanh nhẹn là được....... làm nhân viên giao hàng KFC cũng được, chỉ cần giao đồ ăn cho khách là được...... Nhưng, nếu muốn dành được sự tôn trọng, sẽ phải bò lên đầu kẻ khác, phải leo cao, phải không ngừng tiến bộ, không thể cứ mãi xui xẻo như thế này được.

Cuộc sống như vậy rất hèn mọn.

Đằng Duệ Triết theo sau đi ra, liền dừng xe phía sau lưng cô, cự ly không quá mười mét. Cô không muốn ngồi xe anh, anh cũng không cưỡng ép bắt cô lên xe, mà chỉ đứng ở xa lẳng lặng nhìn cô, chờ cô quay đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.