Cá Voi Cô Đơn

Chương 5: Quá quan chiết kiếm




Sáng hôm sau, người giúp việc mua thức ăn vào đến cửa, ngạc nhiên nhìn thấy, trên giá giày trong nhà lại xuất hiện hai đôi giày nam! Thời điểm tối qua cô rời đi rõ ràng chỉ có hai đôi giày nữ thôi mà, tối hôm qua... Đã xảy ra chuyện gì?

Đợi đến lúc cô ta làm xong bữa sáng, sắp rời đi, thì thấy bốn người từ trong hai phòng ngủ đi ra.

Cô ngạc nhiên một lát, sau đó cười đến không khép miệng: “Đại tiểu thư, bữa sáng đã làm xong, cô cùng bạn có thể ăn, em đi trước.”

May mắn cô thấy bốn đôi giày, nên nhanh trí chuẩn bị bốn phần ăn sáng, nếu không chẳng phải là để cho khách đói bụng sao!

Triệu An An mặt không biểu cảm gật đầu, chờ người làm đi khỏi, ngay lập tức đẩy Mộc Thanh đang bên cạnh: “Cút nhanh đi, ở đây không chuẩn bị bữa sáng cho anh, ra ngoài mà ăn!”

Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên nhìn cô, không nghĩ cô mới sáng sớm đã tàn nhẫn đuổi Mộc Thanh đi, tối qua không phải hai người... khá tốt sao?

Cảnh Dật Thần không thèm quan tâm đến hai người kia, chỉ kéo tay Thượng Quan Ngưng đến trước bàn ăn ngồi xuống, nhàn nhạt nói: “Không cần đế ý đến bọn họ, chúng ta ăn, người làm của Triệu An An là anh và dì nhỏ cố ý dùng nhiều tiền thuê về, rất có năng lực nấu nướng.”

Thượng Quan Ngưng thấp giọng hỏi anh: “Bọn họ vẫn luôn cãi nhau như vậy sao?”

Cảnh Dật Thần gật đầu: “Ừm, hôm nay Mộc Thanh không bị đánh, đã tính là vận khí không tệ.”

Thượng Quan Ngưng có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộc Thanh một cái, trông qua bộ dáng rất đáng thương.

Mộc Thanh đáng thương đang nói lớn: “Triệu An An, em đây là có ý gì?! Tối hôm qua mới vừa ngủ với tôi, hôm nay liền đá tôi đi, em thay đổi sắc mặt cũng nhanh quá đi! Em phải chịu trách nhiệm với tôi! Tôi không phải bao cao su, chỉ dùng một lần! Tôi không muốn làm tình một đêm, tôi muốn làm tình cả đời!”

Triệu An An kéo cậu ta ra ngoài cửa: “Tôi chính là muốn làm tình một đêm mà thôi, vả lại tôi càng không muốn chịu trách nhiệm, vậy là quá đủ với anh rồi! Còn bây giờ anh ngay lập tức cút khỏi nhà tôi, sau này không được đến nữa!”

“Tôi chịu tránh nhiệm! Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em tới cùng!” Mộc Thanh bị Triệu An An đẩy ra ngoài cửa, hai tay cố níu lấy cạnh cửa, sống chết không buông.

Triệu An An cũng không thèm quan tâm đến cậu ta nữa, trực tiếp ném giày cậu ta ra ngoài, sau đó hung hăng cắn một phát lên tay cậu ta, Mộc Thanh bị đau, lập tức buông tay, Triệu An An giành giựt từng giây giữ cửa “Rầm” một tiếng đóng lại, mặc kệ người bên ngoài có gõ cửa như thế nào cũng không mở.

Triệu An An đi đến trước bàn ăn, lấy chén đũa của mình, mở lớn miệng ăn, khiến Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên đến rớt cằm.

Sao tố chất tâm lí của cô ấy có thể dũng mãnh như vậy!

Trên cổ cô còn chỗ đậm chỗ nhạt lộ ra dấu hôn, rõ ràng đêm qua cô và Mộc Thanh rất điên cuồng, sáng nay lại trực tiếp ném người ta ra ngoài, bây giờ còn có khẩu vị tốt mà ăn cơm!

Triệu An An đè nén chua xót sâu trong trái tim, trên mặt trước sau như một nở một nụ cười tươi rói, nhìn đĩa tôm thủy tinh bóc vỏ tôm trước mặt Thượng Quan Ngưng nói: “Sao cậu lại không ăn? Cậu không ăn tôi ăn, gần đây tôi rất thích ăn tôm bóc vỏ!”

Đôi đũa vừa muốn gắp con tôm lên, một đôi đũa khác đã chặn con tôm lớn nằm giữa hai đũa của cô.

“Vợ, không phải em thích ăn nhất tôm bóc vỏ sao? Ăn nhiều một chút!”

Triệu An An hung hăng trừng mắt nhìn ông anh họ cao ngạo lạnh lùng của mình một cái, nhưng cô lại không dám mở miệng kêu gào – cô vẫn có chút sợ hãi Cảnh Dật Thần.

Cô bĩu môi, ngược lại gắp miếng bánh ngọt được làm từ khoai tím, kết quả đôi đũa lần nữa rơi vào khoảng không, đĩa điểm tâm bị Cảnh Dật Thần đưa đến trước mặt Thượng Quan Ngưng: “Vợ, cái này rất tốt cho sức khỏe, em ăn nhiều một chút.”

Thượng Quan Ngưng phá lệ không quan tâm đến Triệu An An, dùng âm thanh ngọt ngấy người nói: “Cảm ơn chồng! Anh thật tốt!”

Rốt cuộc Triệu An An cũng không thể nhịn được nữa, vỗ bàn tức giận nói: “Sao lại thế này?! Đây là cách hai người thể hiện tình cảm trong nhà tôi, muốn ngược chết cẩu độc thân như tôi sao?!”

Cuối cùng Thượng Quan Ngưng cũng chịu quay đầu nhìn cô, chớp chớp mắt nói: “Vị hôn phu của cậu đang ở ngoài cửa kìa, sao cậu có thể là cẩu độc thân được? Dù sao nếu cậu không cho anh ta đi vào, hôm nay tôi vẫn sẽ ở nhà cậu thể hiện tình cảm, còn bửa sáng à... Cậu cũng đừng ăn, cẩu độc thân mà, không cần ăn!”

Triệu An An cảm thấy, chính mình đã kết bạn với nhầm người! Chị em tốt của cô sao lại có thể giúp đỡ tên Mộc Thanh hỗn đản kia!

Cô thật sự không biết, tối hôm qua cậu ta làm gì với cô! Giống như cậu ta bị điên, căn bản không biết mỏi mệt, một lần lại một lần, thiếu chút nữa là muốn mạng cô luôn, hôm nay cả người nhức mỏi gần như không thể nhúc nhích nổi!

Nhưng không có cách nào, bị Thượng Quan Ngưng ép buộc, cô chỉ có thể đi mở cửa cho Mộc Thanh, nếu không nhìn qua con người Thượng Quan Ngưng dịu dàng khả ái sẽ còn nghĩ ra biện pháp gì tổn hại đến cô! Gần đây Thượng Quan Ngưng vấy mực nên đen, đi theo Cảnh Dật Thần học hư!

Mộc Thanh mặt u ám đi vào, nhìn đến mặt Triệu An An, trực tiếp lấy ra kim châm từ trên người, không hề nhẹ tay, đâm vào chiếc gáy trống không của cô.

Triệu An An nhanh chóng cảm thấy, tay chân mình tê cứng, mọi động tác cũng bị giới hạn.

Cô hét lên chói tai: “Mộc hỗn đản, con mẹ nó anh nói chuyện không đáng tin! Anh đã nói, không bao giờ dùng kim dùng thuốc với tôi! Anh còn phải là đàn ông hay không?”

“Tôi còn phải là đàn ông hay không, khẳng định tối hôm qua em đã rất rõ ràng, nếu em mất trí nhớ, tối hôm qua em cầu tôi muốn làm chuyện gì em hoàn toàn quên, không quan trọng, tôi có rất nhiều thời gian để chứng minh bản thân còn là đàn ông hay không! Nếu em thật sự nôn nóng, tôi có thể không ăn sáng, hiện tại chúng ta có thể đi chứng minh năng lực đàn ông của tôi!”

Mộc Thanh nói xong, trực tiếp vác Triệu An An lên vai, sau đó đến trước bàn ăn, đặt cô xuống ghế, để cô ngồi với một dáng thẳng tắp.

"Kể cả khi tôi hứa hẹn không dùng kim dùng thuốc với em, cũng coi như thả rắm, bắt đầu từ hôm nay, câu nói này hết hiệu lực! Con mẹ nó nếu tôi không dùng kim với em, em sẽ mãi không thành thật! Sau này, còn dám ném tôi ra khỏi cửa, tôi sẽ cho em uống một viên thuốc, để em cầu tôi muốn ba ngày ba đêm, sau đó nửa năm cũng không xuống giường được! Không tin em cứ việc thử xem! Kiên nhẫn ông đây có hạn, một đám người kia đều có bà xã nhỏ, tôi không thể mặc kệ bà xã nhỏ của tôi ở bên ngoài chăn dê!”

Cơ thể Triệu An An cứng đơ không cách nhúc nhich, tức muốn chết, hàm răng nghiến chặt, nhưng cô hiểu Mộc Thanh, biết Mộc Thanh thật sự tức giận, hiện tại năn nỉ cậu ta sẽ không có tác dụng.

Cô nhanh chóng nhìn bạn tốt của mình xin giúp đỡ: “A Ngưng, cậu xem, cậu ép tôi cho anh ta đi vào, vừa đi vào đã dọa cắn người! Cậu mau giúp tôi, nhổ hết mấy cây kim châm kia ra! Cả người tôi đều bị anh ta châm đến tê mỏi, thật khó chịu! Tôi rất đói, nhưng không có cách ăn cơm!”

Thượng Quan Ngưng hì hì cười nhìn cô, đôi mắt to trong veo chớp chớp, nói ra một câu làm Triệu An An hộc máu: “Cậu thật sự bị lừa rồi, tôi còn nghĩ tôi và Cảnh Dật Thần diễn không đạt! Hay quá, nếu cậu đã hoàn toàn bị Mộc bác sĩ khống chế, nhiệm vụ của tôi cũng hoàn thành, chúng tôi ăn no rồi, đi trước nhé, vợ chồng son hai người từ từ ăn đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.