Cả Thế Giới Ngăn Tôi Nhảy Sông Tự Sát

Chương 16




Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền

Chán hơn là, Phệ đằng yêu – nhục cầu – thiên tính sợ hỏa, mặc dù đã chuyển hóa bản thể thành ngọc lưu ly vẫn không chống cự nổi nhiệt độ của dung nham. Nó chỉ thử một lần liền kêu oa oa rụt trở về, gai nhọn cháy sạch nám đen một khoảng.

Chỉ có thể đợi nó tiến cấp về sau mới có thể đối phó với nhiệt độ như vậy.

Y phục của Ninh Tiểu Nhàn cũng không chịu nổi. Trong lúc đánh nhau, áo ngoài của nàng bị thiêu hủy, lộ ra Đằng Giáp bên trong cùng bả vai đầy đặn trắng nõn. Sư Tử yêu sửng sốt, đột nhiên liếm môi cười nói “ha ha, ta còn đang lo mới sảng khoái giữa chừng ngươi biến về bản thể! Thì ra ngươi không phải là Đằng Yêu!”

Nàng lạnh lùng cười một tiếng, trong mắt nổi lên sát cơ. Người này vạch trần nàng, đó chính là tự tìm đường chết.

Nàng cũng không tính nhẫn nại đọ sức cùng hắn, lòng bàn chân phát lực xông thẳng tới trước mặt hắn. Sư Tử yêu không nghĩ tới nàng dám trực diện tấn công, liền nhe răng cười một tiếng, chân trước đánh ra. Lực lượng nguyên bản của Sư Tử yêu vốn không dồi dào, một kích này của nó mang theo hỏa độc, đánh trúng mà nói có thể đem đối thủ biến thành thịt nướng.

Ninh Tiểu Nhàn cứng rắn nhận một kích này. Vuốt Sư Tử xẹt qua, nàng ôm đầu co tròn lại, sau đó lật tay bắt lấy cự trảo, nửa đường đổi hướng đánh thẳng tới mắt của Sư Tử yêu. Tốc độ của nàng nhanh như tia chớp, còn có lực quán tính của Sư Tử, thân hình Sư Tử yêu và nàng xoắn vào nhau khó phân biệt, nó cảm thấy hốc mắt lạnh lẽo đau xót, chủy thủ khẳng định đã đâm thẳng vào mắt.

Thân hình Sư Tử yêu vượt quá nửa trượng, so sánh thân hình Ninh TIểu Nhàn càng lộ ra vẻ nhỏ bé, Răng Nanh lại vừa thuận tay nàng. Một kích toàn lực này, nàng cảm thấy con ngươi của Sư Tử này giống như khí cầu bị đâm thủng, phát ra một tiếng “bụp” giòn giã. Bị thủng một lỗ, đem con mắt nổ tung bên trong hốc mắt, dịch thủy tinh, máu tươi cùng các chất dịch khác văng trên cánh tay nàng.

Nàng liều mạng, trong tiếng kêu bi thảm của Sư Tử yêu đem toàn bộ cánh tay đâm sâu vào chính giữa hốc mắc đối thủ. Sư Tử yêu bị một kích này vẫn chưa có chết, cự trảo điên cuồng đánh tới trên lưng nàng, như muốn dùng toàn bộ sức mạnh cùng nàng đồng quy vu tận. Chẳng qua Sư Tử yêu có chết cùng không hiểu được, con người nhỏ bé trước mặt lại như không có chuyện gì, chẳng qua là buông lỏng chủy thủ ra, cong ngón tay búng một cái.

Một kích đánh ra, năm ngón tay trảo như mũi nhọn dễ dàng xuyên qua đầu nó, ngay cả thần hồn của nó cũng bị đả thương, Sư Tử như trúng phải hỏa lôi, không tiếng động ngã xuống.

Nàng thở hổn hển đứng lên, một thân hỗn loạn, Quy giáp bên hông phát ra ánh sáng hồng nhàn nhạt. Mới vừa rồi khi bắt đầu tiến công Sư Tử yêu, nàng đã khởi động Quy Giáp phòng ngự, chỉ cần bản thân nàng rót thần lực vào công kích Sư Tử yêu sẽ bị Quy giáp hấp thu. Tuy động tác mau lẹ nhưng thần lực trên người cũng mất đến hai phần năm, có thể thấy được trước khi chết, sức lực gắng gượng của Sư Tử yêu mạnh kinh người.

Tùy tiện một tên trong Ẩn Lưu cũng có thể bức nàng xuất ra lá bài tẩy, nơi này quả nhiên là đầm rồng hang hổ.

Chiến đấu hưng phấn qua đi, nàng ngồi trên ghế bắt đầu có cảm giác phiền muộn. Dọc theo con đường này, người vì nàng mà chết không ít, chỉ tính lúc bí cảnh Thượng Thiên Thê đóng lại, người chết cũng vài trăm. Nhưng tự tay giết người thì đây là lần đầu tiên.

Lần đầu động thủ giết người, là ai cũng sẽ không có cảm giác tốt, nàng không có tại nôn tại chỗ đã coi như tâm chí kiên cường. Trường Thiên cũng không lên tiếng an ủi  – bước vào con đường tu tiên, người nào mà không phải tay dính đầy máu chứ? Nàng cần phải tự mình thích ứng.

Một bóng đen xuất hiện tương đối xa, nàng biết đó là Hắc Lang. Sau khi Sư Tử yêu phá vỡ kết giới, âm thanh hai người chiến đấu khẳng định không thể gạt được tai mắt sắc bén của vị hàng xóm này. Mắt thấy cuộc chiến kết thúc, Hắc Lang đứng ở biên giới địa bàn hướng nàng gật đầu, sau đó nhanh chóng biến mất trong rừng.

Người này thật kỳ quái, khi chưa quen biết thì có ý định hại mình, sau đánh nhau một trận lại muốn hỗ trợ. Hơn nữa nàng cũng không hiểu gần đây mình làm sao, theo lý thuyết muốn đối phó với Sư Tử yêu có rất nhiều biện pháp, nàng không biết tại sao mình lại chọn phương thức liều mạng như vậy. Tựa hồ sau khi tiến vào núi Ba Xà, khuynh hướng bạo lực của nàng càng ngày càng tăng lên.

Nàng hít sâu mấy hơi, đứng lên lập lại kết giới, tẩy rửa toàn thân, thay lại xiêm y sau đó đem chiến lợi phẩm khổng lồ vào Thần Ma Ngục. Cùng Kỳ thấy thi thể Sư Tử yêu thì cười haha nói “Có bấy nhiêu bản lĩnh mà cũng dám làm loạn khắp nơi”

Nàng cố gắng dời đề tài “Đều nói Sắc Lang, kết quả con sói cách vách không sắc, ngược lại Sư Tử lại không có ý tốt, đây là đạo lý gì?”

Cùng Kỳ cười đến vô cùng hèn mọn “Nữ chủ nhân có điều không biết! Sư Tử mới là dâm thú, một ngày có thể giao phối hơn năm mươi lần. Con Sư Tử này đoán chừng bị nghẹn lâu rồi. Trường Thiên đại nhân còn có biệt danh là Sư Tử Vương, mỗi ngày muốn tám mươi sáu ….”

Nàng nghiêm mặt vội cắt đứt lời nó “Dừng, ta không muốn nghe” chậc chậc, tám mươi sáu lần, trâu bò!

Nàng đem quá trình chiến đấu với Sư Tử yêu kể lại một lần. Ẩn Lưu chỉ phái người tới điều tra quá trình, Hắc Lang ở bên cạnh chứng thực thay nàng, lúc này nàng mới biết con Sư Tử này chuyên gây chuyện sinh sự, chủ nhân trước của chỗ này là một con Nai yêu, bị chính Sư Tử yêu nuốt mất nên mới thành vô chủ. Sau khi Ẩn Lưu kiểm chứng rõ ràng, cũng không xử phạt nàng, thậm chí còn không đòi thi thể của Sư Tử yêu. Dù sao rất nhiều yêu quái chiến đấu xong đều đem đối thủ nuốt trọn. Hai ngày sau nàng có một hàng xóm mới.

Xem ra việc quản lý của Ẩn Lưu với yêu chúng cũng không quá nghiêm khắc.

Đồ Tẫn nhanh chóng thích ứng với cuộc sống nơi này, mỗi ngày không biết đi làm cái gì rồi. Mà Thất Tử không thể nghi ngờ càng thêm quan tâm nữ chủ nhân nàng, trên cơ bản mỗi ngày đều bay tới tìm nàng. Ninh Tiểu Nhàn chú ý thấy, cứ một lúc sau khi Thanh Loan tới tìm nàng tán gẫu thì Thất Tử cũng tới tìm nàng nói chuyện phiếm. Cứ như vậy quan hệ của hai nữ tử nhanh chóng trở nên thân thiết, thực tế là Thanh Loan tới xem trang sức của Ninh Tiểu Nhàn.

Nàng ở tại trong núi đã lâu, rất ít đi ra ngoài, toàn thân cao thấp cũng chỉ có hai cây trâm, mấy vòng đeo tay, làm sao có nhiều của cải như Ninh Tiểu Nhàn? Thực tế là khi nàng mang trang sức của mình trải ra giường cho Thanh Loan xem, nàng thấy trong mắt Thanh Loan phát ra ánh sáng hâm mộ, sờ cái này một chút, cái kia một chút, cầm lấy bộ lắc tay vàng ròng và đôi khuyên tai khảm hồng bảo thạch lăng hoa không buông tay.

Vô luận là người hay yêu, chỉ cần là nữ giới đều không kháng cự được những trang sức lấp lánh. Đáng thương cho Thanh Loan, đường đường là phụ tá cho thủ lĩnh Ẩn Lưu, thường ngày cũng chỉ vùi đầu vào công việc, lúc này mới phát hiện mình thế nhưng cũng đối với những loại đồ vật này yêu thích không buông tay. Ninh Tiểu Nhàn cũng không giấu giếm, dứt khoát lấy ra mấy bộ quần áo mới từ trong túi trữ vật đưa cho nàng “Đều mặc thử cho ta xem”

Thanh Loan từ sau tấm bình phong đi ra, trên người đã thay một bộ váy xanh nước biển. Đều nói “Nữ nhân muốn xinh đẹp, một thân hiếu” ý nói cô gái mặc bạch y mới tỏa ra khí chất cao quý trang nhã. Nhưng bộ y phục này theo lối y phục Đại Minh, màu sắc tươi mới thanh thoát càng làm nổi bật lên thân hình mềm mại uyển chuyển của Thanh Loan. Ninh Tiểu Nhàn lấy mấy kiện trang sức đeo tay giúp nàng đeo vào, vén tóc gáy lên búi tóc, Thất Tử vừa lúc đứng trên vai Ninh Tiểu Nhàn, vài sợi tóc phớt qua má nó, mang theo một luồng hương thơm ngát.

Tiểu bạch điểu vốn đang nhai rễ cây, nhất thời vô thanh vô tức rơi xuống.

Đều nói hồng phấn tặng giai nhân, mấy đồ trang sức này vừa đeo lên tay Thanh Loan lập tức như vẽ rồng điểm mắt. Thanh Loan nhìn mình trong gương, sắc mặt đỏ lên lộ vẻ xinh đẹp động lòng người. Ninh Tiểu Nhàn nhìn qua Thất Tử vẫn bất động thanh sắc đứng ở đầu giường, thấy hắn nhìn Thanh Loan không chớp mắt, trên mặt còn hiện len vẻ xấu hổ.

“Hấp dẫn”, Ninh Tiểu Nhàn cười hì hì phủi tay, truyền âm cho Trường Thiên nói “Xem ra không lâu nữa Thất Tử nhà ta sẽ đem Thanh Loan lừa gạt mang đi”

“Vốn là người một nhà. Từ trong Ẩn Lưu tìm bạn đời, sao có thể tính là lừa gạt mang đi chứ?” hắn một câu hai nghĩa nói ra, Ninh Tiểu Nhàn hiểu được, sắc mặt bất giác đỏ lên.

Sau đó Thanh Loan cứ cách hai, ba ngày lại tới tìm nàng, dù chỉ nói chuyện trong chốc lát. Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn có âm mưu, có khi nói mình có việc bận, thấy mặt Thanh Loan hiện lên vẻ thất vọng liền đem Thất Tử đẩy ra “Ta không rảnh, để Thất Tử theo ngươi nói chuyện”. Thất Tử không kéo được mặt mũi xuống, còn muốn kiêu ngạo một phen, lại bị nàng bắt được trực tiếp nhét vào tay Thanh Loan.

Thanh Loan theo bản năng cầm lấy, lại không tự chủ vuốt ve đầu tiểu Bạch điểu, hành động như đang trêu trọc tiểu bạch điểu, sau khi chợt nhớ ra, tay nàng cứng đờ, lại không biết nên làm thế nào cho phải. Thất Tử bị vuốt ve như vậy, cảm thấy tôn nghiêm bị khiêu chiến, tránh thoát ra muốn quát lên mấy tiếng, lại nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đỏ au, lời nào cũng không thoát ra khỏi miệng được, trên chân một chút sức lực cũng không còn, lại đàng hoàng đứng trong lòng bàn tay nàng. Hai má may nhờ có lông vũ che đi, hắn vẫn cảm thấy mặt mình nóng lên.

Ninh Tiểu Nhàn quả thật bộn bề nhiều việc. Đầu Tiên là việc Thương Long không biết từ nơi nào biết chỗ ở của nàng, ngày nào nàng ra sông tản bộ cũng từ trong nước chui ra dọa nàng kêu to một tiếng.

Có phương tiện giao thông đường thủy tốt này, trong thời gian ngắn nàng đã đi một vòng thủy vực của núi Ba Xà. Thế mới biết sau khi Trường Thiên rời đi, trong rừng rậm lại thêm hai con sông khổng lồ, tổng cộng có bảy con sông lớn, hồ nước, bảy mươi bảy thác nước, dưới đất vô số dòng chảy, con sông lớn nhất so với sông Amazon ở Nam Mỹ còn muốn lớn hơn gấp hai lần. Nếu trước đó theo đường tắt mà đi thì tới bản thể Ba Xà còn tiết kiệm thời gian hơn.

Quả nhiên thông tin là sức mạnh a.

Nếu đã là thành viên của Ẩn Lưu, có lệnh bài thân phận thì có thể tự do đi lại. Sau nhiều lần đi tới chỗ sâu trong núi Ba Xà kiểm tra bản thể, có kết quả giống nhau – Trường Thiên phải đi ra ngoài tự mình thu phục bản thể. Chuyện này tuy làm nàng chán nản, nhưng nàng cũng càng thêm kiên định hơn quyết tâm đi tìm Nam Ly Minh Hỏa kiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.