Ca Thần Chi Luyến

Chương 11: Sinh nhật đáng nhớ (2)




Diệp Dương Thành suy đoán, tiếng kêu của Kim Điêu có lẽ có tác dụng đến linh hồn chi hỏa hoặc là linh hồn chi hạch, cường độ tiếng gáy cao sẽ làm linh hồn được tập kích bị hủy diệt trong nháy mắt, còn cường độ tiếng gáy thấp sẽ chỉ làm linh hồn chịu tập kích bị thương nặng, chứ không đến nỗi hồn phi phách tán.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành càng thêm hiểu rõ năng lực đặc thù của Kim Điêu, lập tức khống chế Kim Điêu đứng bên cạnh mấy con chim sẻ đã tử vong, rù rì lẩm bẩm:

- Siêu độ các ngươi, nguyện cho kiếp sau của các ngươi có thể đầu thai làm người.

- Siêu độ uổng mạng oan hồn, công đức huyền điểm +1.

- Siêu độ uổng mạng oan hồn, công đức huyền điểm +1.

- Siêu độ uổng mạng oan hồn...

Liên tiếp bảy đề kỳ xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, ngay sau đó...

- Thương tổn sinh vật vô tội tử vong, công đức huyền điểm -3.

- Thương tổn sinh vật vô tội tử vong, công đức huyền điểm -3.

- Thương tổn sinh vật vô tội...

Một vào một ra, Diệp Dương Thành còn thua lỗ mười bốn điểm công đức huyền điểm. Nhưng so với việc xác minh năng lực đặc thù của Kim Điêu, tổn thất mười mấy điểm công đức huyền điểm như vậy vốn không đáng kể.

Sau khi giải quyết xong xuôi, Diệp Dương Thành khống chế Kim Điêu bay trở về tòa núi nhỏ, triệt tiêu nhập thân, lẩm bẩm:

- Mặc dù thủ đoạn của những pháp sư có thể ngay cả một con lệ quỷ cũng đối phó hết sức khó khăn, nhưng kinh nghiệm tích lũy trăm ngàn năm qua của bọn hắn, lại có thể khiến cho bọn họ biết thứ gì là quỷ vật e ngại, thứ gì có thể đối phó được quỷ vật.

Hắn giơ tay lên xoa cằm, nói thầm:

- Sinh vật sau khi trải qua cường hóa ta, ưu thế trên người cũng sẽ được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, thứ bọn họ chỉ có thể dùng để đối phó lệ quỷ, đến tay của ta sẽ có thể đối phó với quỷ vương.

Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng Diệp Dương Thành đã có quyết định, nhưng chuyện gì cũng phải làm tuần tự, không thể vội vàng.

- Các ngươi không nên tụ tập chung một chỗ, tứ tán tự đi kiếm ăn đi.

Hắn ngẩng đầu nhìn một ngàn con Kim Điêu trước mắt, suy nghĩ một lát sau đó dặn dò:

- Lấp đầy bụng rồi tìm một chỗ nghỉ ngơi, đợi mệnh lệnh của ta.

- Trù trù...

Một ngàn con Kim Điêu hướng về phía Diệp Dương Thành gật đầu, triển khai hai cánh chạm đến mặt đất, nhẹ nhàng gõ ba cái, lúc này mới bay lên trời, vô ảnh vô tung biến mất.

- Sinh vật sau cường hóa bất luận thân thể hay là linh trí cũng nhận được đề tăng trên diện rộng. Nhưng một ngàn con Kim Điêu đối với mấy trăm vạn quỷ vật mà nói hoàn toàn không đáng kể.

Nhìn theo phương hướng đám Kim Điêu biến mất, Diệp Dương Thành thầm nghĩ:

- Muốn để cho đám Kim Điêu phát huy ra lực sát thương kinh người trong đại chiến hai tháng sau, phải mau sớm mở rộng số lượng của bọn họ.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành cũng không chần chờ nữa, lúc này lấy bút mở máy tìm kiếm, bắt đầu tìm kiếm phạm vi Kim Điêu phân bổ.

Rất nhanh, Diệp Dương Thành đã minh xác chỗ ở đại khái của Kim Điêu.

Đông Nam bộ châu Á, Nga, Kazakhstan, Thổ Nhĩ Kỳ, Afghanistan, Pakistan, Mĩ Quốc, Mexico… đều có tung tích Kim Điêu, những chỗ này cũng là khu Kim Điêu tập trung nhiều nhất.

Chỉ riêng ở Trung Quốc, phạm vi phân bổ của Kim Điêu cực kỳ rộng lớn, Hắc Long Giang, sông Mẫu Đan, Đại Liên, núi Đại Hưng An, Cát Lâm, Liêu Ninh, bên trong Mông Cổ, Sơn Tây, Vạn Nguyên, Vân Nam đều có Kim Điêu phân bổ.

Sau khi hiểu được những tình huống này, Diệp Dương Thành lập tức động thân chạy tới Sơn Tây, tìm kiếm.

Hắn ở Sơn Tây phát triển tám mươi con Kim Điêu cứu cực cường hóa, ở phía tây Vân Nam phát triển 120 con Kim Điêu cứu cực cường hóa, ở Đại Liên phát triển năm mươi con Kim Điêu cứu cực cường hóa, ở Hắc Long Giang...

Đến hơn ba giờ chiều, tất cả khu vực tồn tại Kim Điêu ở Trung Quốc đều được Diệp Dương Thành chạy tới, cộng thêm Kim Điêu ở Tây Tạng, trong tay của hắn đã có hơn ba ngàn bốn trăm con Kim Điêu cứu cực cường hóa.

Ở Mông Cổ, nhìn sáu trăm hai mươi con Kim Điêu cứu cực cường hóa biết điều đứng ở đó, Diệp Dương Thành cười nhạt một tiếng, nói:

- Tự đi kiếm ăn đi.

- Trù trù ~!

Sáu trăm hai mươi con Kim Điêu nhất tề gáy lên, sau khi hướng về phía Diệp Dương Thành lễ bái một phen, lúc này mới vỗ cánh, biến mất trong tầm mắt Diệp Dương Thành.

- Trung Quốc đã vơ vét một lượt rồi, hơn ba ngàn con Kim Điêu gần như đã đến cực hạn, nếu tiếp tục, uy hiếp tạo thành đối với chủng tộc Kim Điêu cũng không có nhiều, nhưng những động vật bị Kim Điêu làm thức ăn sợ sẽ gặp phải tai ương.

Diệp Dương Thành như có điều suy nghĩ nhìn về phương bắc, nhấc khóe miệng khẽ cười nói:

- Nhìn dáng dấp, cũng nên ra khỏi phạm vi Hoa Hạ thần quốc, đến những nơi khác tìm kiếm rồi.

Lời còn chưa dứt, người đã vô ảnh vô tung biến mất.

Bốn giờ ba mươi chín phút chiều, Diệp Dương Thành rời Nga lao tới Nhật Bản, Hàn Quốc, Triều Tiên, My-an-ma, Lào… số lượng Kim Điêu cứu cực cường hóa trong tay đã đạt đến hơn tám ngàn chín trăm con.

Sáu giờ ba mươi ba phút, Diệp Dương Thành rời khỏi châu Á chạy tới Kazakhstan.

Bảy giờ năm mươi ba phút, Diệp Dương Thành rời Kazakhstan chạy tới Thổ Nhĩ Kỳ.

Chín giờ mười sáu phút, Diệp Dương Thành rời Thổ Nhĩ Kỳ chạy tới Mĩ.

Đến khi trời vừa rạng sáng, hắn cuối cùng kết thúc cuộc hành trình kéo dài hơn mười giờ, chiến quả trĩu nặng đứng trên một ngọn núi trong cảnh nội Mexico.

- Hai vạn ba ngàn năm trăm con Kim Điêu cứu cực cường hóa, bất luận là xây dựng một đội ngũ Kim Điêu, hay là chịu trách nhiệm trấn thủ, điều tra, thống lĩnh các khu vực ở địa cầu, cũng đã hoàn toàn đủ rồi.

Nhìn bầu trời đêm dần hiện ra kim quang, Diệp Dương Thành mỉm cười.

Hắn giơ cao hai cánh tay, ngửa đầu nhìn năm trăm sáu mươi con Kim Điêu cứu cực cường hóa đang bay lượn trên bầu trời, lớn tiếng kêu lên:

- Bọn nhỏ, theo ta về nhà!

Vơ vét từ các nơi trên thế giới gần hai vạn con Kim Điêu cứu cực cường hóa từ từ hội tụ đến cùng nhau, xuất phát từ Mexico, năm trăm sáu mươi con Kim Điêu cứu cực cường hóa từ từ biến thành hai nghìn con, năm ngàn con, một trăm ba mươi ngàn con... Đợi đến khi Diệp Dương Thành mang theo đội ngũ Kim Điêu trở lại Tây Tạng, quả thực có thể dùng che khuất bầu trời để hình dung!

Khi tất cả Kim Điêu cùng xuất hiện trên không trung, tổng số đạt tới hai vạn ba ngàn năm trăm con, Kim Điêu cứu cực cường hóa nhất tề phát ra tiếng kêu như biển gầm, hình ảnh Kim Điêu vỗ cánh bay lượn, cũng được vệ tinh các quốc gia ghi được, đồng thời ghi chép lại.

Cũng may Diệp Dương Thành hoàn toàn không có ý tứ giấu diếm đại quân Kim Điêu này, nhìn Kim Điêu che khuất bầu trời bay múa trên trời cao mấy ngàn thước, Diệp Dương Thành hít vào một hơi thật sâu, hạ lệnh:

- Tất cả Kim Điêu lập tức chạy tới Bảo Kinh trấn huyện Ôn Lạc, không có mệnh lệnh của ta bất kỳ Kim Điêu nào cũng không được phép làm thương tổn bất loài người nào, nếu như gặp phải công kích của loài người, phải thích hợp phản kích, nhưng tận lực không được làm chết người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.