Cá Của Tôi Trải Rộng Toàn Tinh Tế

Chương 5: Uống Rượu Sao




Gió xuân nhè nhẹ thổi cành Dương Liễu xanh rờn, cành liễu nhẹ nhàng tung bay, người đàn ông đứng ở trong đình viện, mắt sáng như đuốc nhìn một nơi nào đó cách đó không xa.

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc Tây phục màu đen đã đi tới, "Kha tổng, chuyện người dặn dò, đã làm thỏa đáng."

Người đàn ông trẻ tuổi khom người, đứng ở phía sau người đàn ông kia, cung kính nói.

"Đường Hạo Nam là có phản ứng gì, có hoài nghi Hạ Nhất Nhiễm hay không?" Kha Dịch Thần vẫn đang đưa lưng về phía trợ lý, trầm giọng hỏi, mặt không chút thay đổi, hai tròng mắt vẫn như cũ khóa chặt một nơi nào đấy.

"Cái này, Kha tổng, tôi không rõ lắm."

"Tiếp tục theo dõi sát sao!" Kha Dịch Thần trầm giọng mệnh lệnh, trợ lý lên tiếng đáp lại, sau khi nghe xong những mệnh lệnh của anh ta, liền rời đi.

Kha Dịch Thần bước đi nhẹ nhàng, hướng tới mặt cỏ cách đó không xa đi đến.

Một cậu bé trai mặc bộ quần áo cotton đáng yêu, chính đang ở trên bãi cỏ chơi bóng, không cẩn thận chạy té ngã sấp xuống, Kha Dịch Thần nhíu mày, vừa muốn đi qua nâng cậu bé lên, cậu bé nhỏ chính mình bò dậy, giống cái gì cũng không xảy ra một dạng, tiếp tục đá cầu.

Khóe miệng của anh ta hơi hơi cong lên.

"Eason!" Cách đó không xa, La Kỳ ăn mặc rất già dặn, hướng tới bên này đi tới, nghiêm túc nói.

Kha Dịch Thần nhìn thấy bà ta, khóe miệng châm chọc cong lên.

"Eason, hôm nay sao cậu đột nhiên có lòng tốt đến xem con vậy?" La Kỳ vẻ mặt phòng bị, hướng anh ta nghiêm túc hỏi, tầm mắt rơi vào trên người cậu bé nhỏ hoạt bát đáng yêu ở chỗ không xa.

"Bà La, tôi nghĩ muốn nhìn thằng bé, chẳng lẽ còn cần phải cùng bà hẹn thời gian trước sao?" Kha Dịch Thần châm chọc hỏi, khóe miệng cong lên nụ cười khinh thường.

Sắc mặt La Kỳ trở nên rất khó coi, "Cậu không phải không chấp nhận đứa con trai này sao? Hiện tại đổi ý rồi hả?"

Kha Dịch Thần cười không hé răng, khóe miệng dương lên độ cung rất lớn, dáng vẻ châm chọc kia giống như cực kỳ xem thường La Kỳ, "Bà La, bà xác định đứa nhỏ này là do chính bà sinh ra? Tôi cực kỳ hoài nghi, người phụ nữ đêm đó có phải là bà hay không, còn nữa, thân thể của bà, thật có thể mang thai?"

Vẻ mặt La Kỳ cũng không bởi vì lời Kha Dịch Thần nói mà có bất luận cái biến hóa gì.

"Eason, tôi có cái gì cần phải lừa gạt cậu chứ? Đứa nhỏ này cậu không cần, OK, bản thân tôi hoàn toàn có năng lực nuôi thằng bé lớn! Càng không lấy nó ra bắt cậu phải cưới tôi, xin hỏi, cậu hoài nghi tôi như thế, có ý gì?" La Kỳ vẻ mặt bình tĩnh phản bác anh ta.

Kha Dịch Thần lúc này cuối cùng đồng ý nhìn thẳng coi bà ta liếc mắt một cái, hừ lạnh, "Nếu nói, tôi hiện tại muốn quyền nuôi dưỡng đứa nhỏ này thì sao?"

Lời Kha Dịch Thần, khiến La Kỳ mạnh ngẩn ra.

"Cậu nằm mơ đi!" La Kỳ cắn răng.

Sắc mặt Kha Dịch Thần cũng trở nên xanh mét, trầm xuống đầy u ám, "Nếu đứa nhỏ này không phải do bà sinh ra, tôi không chỉ muốn đem thằng bé đoạt lại, mà còn, tuyệt đối sẽ không cho bà được dễ chịu!"

Nhìn dáng vẻ đằng đằng sát khí của anh ta, La Kỳ lạnh cả sóng lưng, cắn chặt hàm răng, nhìn Kha Dịch Thần sau khi quẳng xuống mấy lời độc ác kia đã nhanh chóng đi tới.

...

Chuyện Đồng Y Mộng bị đánh nằm viện, để cho Hạ Nhất Nhiễm cũng cực kỳ bất ngờ, người nào sẽ cùng cô ta có thù oán?

Chỉ cảm thấy chuyện này không phải đơn giản như vậy.

Kết quả kiểm tra DNA hình như sắp có, mỗi ngày cô đều đang chú ý đến phản ứng của Đường Hạo Nam.

"Không có khả năng!" Trong nháy mắt lấy được kết quả kiểm tra DNA, nhìn kết quả kết luận so sánh cuối cùng, Đường Hạo Nam điên cuồng mà rống lên, dậm chân, liền muốn đem báo cáo xé bỏ.

Kết quả kiểm tra so sánh, mức độ giống nhau, chỉ có 0. 05%, kết quả là, không có quan hệ cha con!

Nini vậy mà thực sự không phải con của anh!

Nhưng mà, cô bé nhỏ kia là thích anh như vậy, nhìn cô bé, anh sẽ nhớ tới Hạ Nhất Nhiễm khi còn nhỏ, cũng là thích anh như vậy, thích cùng với anh...

Người đàn ông dựa lưng vào vách tường trượt xuống, hai tay ôm đầu, nước mắt chua sót dâng đầy trong lòng, hốc mắt phiếm hồng, tới cùng là không có rơi nước mắt.

Hạ Nhất Nhiễm nhận được điện thoại của Đường Hạo Nam, cũng không bất ngờ, cô nghe máy rồi.

"Hạ Nhất Nhiễm! Anh không nghĩ tới em lại ác độc đến mức sẽ kêu người đánh Đồng Y Mộng! Cho dù là trả thù, em cũng không nên dùng thủ đoạn xấu xa như vậy! Em dựa vào cái gì trả thù cô ấy? Có cái gì thì cứ nhằm vào anh đi!" Tiếng rống giận dữ của Đường Hạo Nam truyền đến, Hạ Nhất Nhiễm nghe được một trận không hiểu.

Anh kỳ thật là đang lên án, tại sao cô muốn dùng tái hôn, cùng người khác sinh con, tới hành hạ anh?!

"Đường Hạo Nam, tôi không thời gian nói nhảm với anh, tôi mới gửi tấm hình, mời anh mở to hai mắt ra mà nhìn cho kỹ!" Hạ Nhất Nhiễm nói xong, quyết đoán cúp điện thoại.

Đường Hạo Nam nhìn trò chuyện kết thúc, ảo não nghĩ muốn ném điện thoại đi, lúc này, có tin nhắn gửi đến...

Trên ảnh chụp, người phụ nữ và người đàn ông quấn chặt lấy nhau cùng một chỗ, hai người hôn nồng nhiệt, chừng mực thật lớn, một bàn tay của người đàn ông nắm chặt ngực người phụ nữ.

Rõ ràng có thể thấy được, mặt của người phụ nữ cùng người đàn ông.

Người đàn ông là, Đường Hạo Thăng.

Người phụ nữ là, Đồng Y Mộng...

Tầm mắt Đường Hạo Nam khóa chặt trên ảnh chụp gương mặt Đồng Y Mộng mặt, vẻ mặt do kinh ngạc, từ từ biến thành khó có thể tin...

Lúc này, Hạ Nhất Nhiễm lại gọi điện thoại đến.

"Đường Hạo Nam, thấy được rồi chứ? Đây là ngọc nữ thanh thuần trong cảm nhận của anh, tạm biệt!" Hạ Nhất Nhiễm mang theo ý trả thù nói một lần, người này vậy mà lại hoài nghi cô tìm người đánh Đồng Y mộng.

Hạ Nhất Nhiễm cô cho dù muốn đối phó Đồng Y Mộng, cũng sẽ không dùng phương thức bạo lực.

Lần này, anh sẽ phải thấy rõ ràng bộ mặt thật của Đồng Y Mộng rồi chứ?

Đột nhiên trong lúc này, có cảm giác vui sướng khi trả được thù!

Cảm giác cực kỳ kỳ quái, bởi vì trong kế hoạch trả thù của cô, cũng không có Đường Hạo Nam.

Đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất trong văn phòng, Hạ Nhất Nhiễm nhìn tòa kiến trúc khí thế cao nhất ở kia, vẻ mặt phức tạp.

Anh tin tưởng người nào, cùng cô có quan hệ gì đâu?

Tại sao vẫn còn vạch trần Đồng Y Mộng trước mặt anh như vậy?

Cô cũng có chút không rõ ràng lắm chính mình nghĩ gì rồi.

...

Đồng Y Mộng tại bệnh viện ở lại ba ngày, hôm nay xuất viện là do Đường Hạo Nam tự mình đến đón cô ta, trên xe, Đồng Y Mộng suy yếu dựa vào trong lòng anh.

"Anh Hạo Nam, kết quả kiểm tra DNA đã có chưa?" Đồng Y Mộng làm nũng hỏi.

"Có, kia không phải con gái của anh!" Đường Hạo Nam không vui nói, đem Đồng Y Mộng ôm thật chặt.

Đồng Y Mộng có phần được cưng mà sợ, "Sao có khả năng như vậy?! Nhiễm Nhiễm là thật sự tái hôn sao? Lại còn cùng người đàn ông khác sinh con..."

"Là thật sự, Mộng Mộng... Anh cảm thấy được người lần này đánh em cũng là do cô ta ở sau lưng sai khiến..." Khi Đường Hạo Nam nói chuyện, đem Đồng Y Mộng ôm chặt, giọng điệu cũng càng mềm nhẹ, Đường Hạo Nam khác thường như vậy, để cho Đồng Y Mộng cảm thấy rất kỳ quái.

Giống như lại về tới trước kia.

Anh đối với Hạ Nhất Nhiễm hết hy vọng rồi sao? Cho nên, nghĩ muốn cùng cô ta bắt đầu lại lần nữa?

"Mộng Mộng... Cũng là em tốt nhất!" Đường Hạo Nam dứt lời, ở trên gương mặt cô ta nặng nề mà hôn một cái.

Đồng Y Mộng toàn thân cứng ngắc, càng được cưng mà càng thấy sợ hãi nhìn anh.

Tươi cười trên mặt Đường Hạo Nam càng ôn nhu rồi...

...

Đường Hạo Nam không những không cùng Đồng Y Mộng trở mặt, ngược lại cùng cô ta ở chung rồi!

Hạ Nhất Nhiễm sau khi biết tin tức này, tất cả cảm xúc, chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung: Ây dà!

một cái kết quả cực kì châm chọc.

Có lẽ, anh cảm thấy ảnh chụp kia là cô cố ý ghép ra, lừa gạt anh đi?

Không muốn nghĩ quá nhiều, cô tiếp tục kế hoạch của chính mình, gần đây đang vội vàng thu mua công ty của Cố Tú Vân, Tần Mục, bề bộn nhiều việc, không thời gian suy nghĩ những thứ này.

"Hạ tổng, thật tốt quá, Phương Thái cuối cùng đã đồng ý theo chúng ta hợp tác rồi!" Phương Mặc Ngôn tiến vào, hưng phấn nói.

Hạ Nhất Nhiễm vẻ mặt ung dung, mi tâm hơi nhíu, "Bọn họ sao lại đồng ý hợp tác rồi?"

Phương Mặc Ngôn lắc đầu.

"Cẩn thận một chút, phòng ngừa có dối trá! Chúng ta vừa tới Sùng Xuyên phát triển, xem như người mới, thiết lập quan hệ làm ăn, đều cực kỳ không dễ dàng. Nhất định phải đề phòng tiểu nhân từ trong làm khó dễ!" Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói.

Phương Mặc Ngôn gật đầu, "Điểm ấy người yên tâm, tôi làm việc luôn luôn chú ý cẩn thận!"

"Tôi nói anh điều tra Tô Tiểu Quả, có tin tức không?" Hạ Nhất Nhiễm hỏi, xoay người đi, Tô Tiểu Quả vào ba năm trước mất tích, không biết đã đi nơi nào, cô cũng là gần đây mới biết được, ông chủ của tiệm bánh ngọt hiện tại là Đường Hạo Nam.

"Còn đang tìm kiếm, tin tưởng rất nhanh sẽ có tin tức!"

Nhớ tới Tô Tiểu Quả, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng còn có không muốn, nhiều năm không gặp, cô tới cùng đi đâu rồi?

Căn nhà cũ trước kia của cô cũng bị phá bỏ và dời đi nơi khác rồi.

Cô không biết cô ấy đi đâu, rất muốn tìm đến cô ấy, cái cô gái này đã từng là người bạn tốt duy nhất mà cô có thể thổ lộ tâm tình...

...

Đồng Y Mộng cảm giác chính mình là đang nằm mơ, Đường Hạo Nam lại khôi phục dáng vẻ nhiều năm trước, đối với người bạn gái là cô ta, cực kỳ ôn nhu.

Có đôi khi, cô ta thực hoài nghi anh có phải đang giả vờ hay không, nhưng mà, nửa tháng qua đi, cô ta cũng không phát hiện ra bất luận cái gì không thích hợp.

Tin tưởng Đường Hạo Nam là bị Hạ Nhất Nhiễm làm đau thấu tim, mới có thể nghĩ muốn cùng cô ta hợp lại.

Chẳng qua, trong khoảng thời gian này, anh chưa từng chạm qua cô ta.

Giải thích như vậy, hợp tình hợp lý, Hạ Nhất Nhiễm cũng quả thật tái hôn, cô bé nhỏ kia cũng quả thật không phải con của Đường Hạo Nam, anh không cần thiết lại cùng Hạ Nhất Nhiễm hợp lại.

Có lẽ, cùng với cô ta, cũng là vì trả thù Hạ Nhất Nhiễm.

Bất luận là loại nào, cô ta cũng là vui vô cùng.

Cô ta thích nhìn hai người bọn họ yêu nhau, nhưng từng chút từng chút bởi vì hiểu lầm, mỗi người đi một ngả, trở mặt thành thù!

Đường Hạo Nam uống đến say khướt trở về, Đồng Y Mộng vừa mới đến cửa, anh liền ngã xuống trên người cô ta, bị cô ta miễn cưỡng đỡ được, đi vào phòng ngủ của anh.

Đường Hạo Nam ngã xuống nháy mắt, đem Đồng Y Mộng kéo ngã theo, cô ta nằm bò trên người anh.

Đồng Y Mộng trong lòng kích động một trận, môi gần như dán tại bên môi Đường Hạo Nam, anh từ từ nhắm hai mắt, ý thức mơ hồ.

"Anh Hạo Nam?" Mang theo thăm dò hôn anh, Đường Hạo Nam vẫn không nhúc nhích, miệng phát ra một tiếng hừ lạnh.

Tay cô ta trên ngực anh vuốt ve, Đường Hạo Nam miệng phát ra tiếng rên rỉ, tay Đồng Y Mộng, dần dần dời xuống dưới, đi tới giữa háng của anh.

"Anh Hạo Nam..."

"Mộng Mộng..." Đường Hạo Nam than thở, ôm cô ta thêm chặt, nhưng hạ thân của anh vẫn lại là mềm nhũng, khiến Đồng Y Mộng ảo não.

Anh không được sao?

Nghe nói anh sáu năm qua, cũng không gần phụ nữ, gần như sống cuộc sống giống hòa thượng một dạng...

Có lẽ là thực sự không được đi, cô ta không tin một người đàn ông có thể chống lại được sự dụ hoặc cùng câu dẫn của phụ nữ!

Cô ta vuốt ve anh thật lâu, anh vẫn lại là không chút phản ứng, giống như đã ngủ thiếp đi...

"A!"

Sáng sớm, tiếng kêu sợ hãi của cô gái vang lên đầy chói tai, quấy nhiễu đánh thức người đàn ông trên giường, Đường Hạo Nam mở hai mắt, toàn thân không mặt quần áo, bên tai đúng là tiếng phụ nữ khóc thút thít.

Anh ngồi dậy, chăn mỏng theo ngực chảy xuống, lộ ra một mảng da thịt màu đồng cổ, trên da thịt bò đầy vết cào cấu.

Đồng Y Mộng không mặc quần áo quấn chặt chăn.

Đường Hạo Nam nghiêng đầu, mặt không chút thay đổi nhìn cô ta, trong con ngươi đen sáng lên hiện lên một tia biến hoá kỳ lạ...

"Mộng Mộng, xảy ra chuyện gì?" Anh nhẹ giọng hỏi, âm thanh lộ ra lười biếng.

"Anh Hạo Nam, tối hôm qua anh uống rượu, chúng ta, chúng ta..." Đồng Y Mộng khóc nói, ngẩng đầu khi đó, một gương mặt đầy nước mắt như hoa lê đẫm mưa, đầy vẻ tủi thân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.