Búp Bê Vô Hồn Hóa Độc Xà Thiện Tâm

Chương 7-1




- Đã biết một cửa cuối cùng của hồn biến rất khó vượt qua nhưng vẫn thật ngoài ý liệu.

Phong Ma trầm giọng nói.

Nghe vậy Diệp Thước nói:

- Với nhận thức của ngươi lần này Thần Dạ có khả năng vượt qua hay không?

Nhóm người Ngao Thiên hoảng sợ, hiện tại nhóm trẻ tuổi như Diệp Thước bọn họ không còn đơn giản như ngày trước, ai cũng biết hành động của Thần Dạ sẽ có chút nguy hiểm nhưng không nghĩ tới Diệp Thước còn nói chỉ có “khả năng”!

Im lặng một lát Phong Ma nói:

- Không tu luyện cùng lĩnh vực nên ta không thể biết được quá nhiều, không thể đưa ra phán đoán chính xác, tóm lại lần này thật không dễ dàng, nhưng mọi người cứ yên tâm, Thần Dạ từng đạt được chỉ điểm, nghĩ tới sẽ không có việc gì.

- Oanh!

Trên bầu trời, xoáy nước màu đen thật lớn đột nhiên bắt đầu bốc lên, một đạo hắc sắc lôi đình như một đầu cự long xé rách tầng mây mang theo xu thế cuồng bạo cương mãnh cực đoan xuyên phá trường không, dùng một loại tốc độ vô cùng kinh người hướng bổn mệnh hồn phách của Thần Dạ đánh xuống.

- Bổn mệnh hồn phách đi thôi!

Thần Dạ không chút biểu tình vung tay lên, bổn mệnh hồn phách xông thẳng lên trời.

- Phanh!

Chỉ nháy mắt bổn mệnh hồn phách vốn vô cùng ngưng thật liền trúng một luồng lôi đình oanh kích, phân nửa thân dưới rút lui trăm trượng, tuy rằng chỉ là một hồn phách không có máu huyết, nhưng bị trúng trọng kích mọi người phảng phất như thấy được có máu tươi xuất hiện bên ngoài thân thể linh hồn kia.

Không nghĩ tới mới một đạo thiên lôi đầu tiên mà bổn mệnh hồn phách lại bị đánh chật vật như thế, điều này làm mọi người càng thêm căng thẳng.

Lúc này vẻ mặt Thần Dạ vẫn không chút thay đổi, giống như không hề có cảm giác gì khác.

- Oanh long…

Trên bầu trời, xoáy nước màu đen không hề ngừng lại, tựa hồ cũng biết rõ nhiệm vụ chính là đem linh hồn đang ứng kiếp kia phải đánh cho nó hoàn toàn tan thành mây khói.

Từng đạo lôi đình lực càng thêm đáng sợ so với vừa rồi không ngừng thành hình thật nhanh, sau đó mang theo lực lượng vạn quân thổi quét, như muốn đem cả đại địa hoàn toàn hủy diệt.

Nhìn thấy lôi đình lực giáng xuống, bổn mệnh hồn phách không hề thối lui, hắn hiểu được thiên phạt lôi kiếp lần này không thể tránh né, phải chính diện chống đỡ oanh kích, nếu không không thể xem như được thành công.

Chính vì như vậy lần này thiên phạt lôi kiếp thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, nếu không Thần Dạ cũng không có vẻ mặt ngưng trọng như thế, mà Tiêu Hàn Thủy vì sao phải nuốt hận mà chết!

Trên bầu trời, mấy đạo lôi đình hung hăng oanh kích lên thân thể bổn mệnh hồn phách, điên cuồng đập vào, lực lượng cực kỳ cuồng bạo cường đại đem không gian chung quanh đều chấn thành hư vô.

Bổn mệnh hồn phách không ngừng bật lui ra phía sau, lực lượng lôi đình vô cùng cuồng bạo giống như oanh kích lên người hắn liên miên không dứt, mãi tới thật lâu mới hoàn toàn tiêu tán.

Ngay lúc bổn mệnh hồn phách bị đánh lui lần thứ hai, thân ảnh Thần Dạ cũng lảo đảo kịch liệt, một ngụm máu tươi không còn cách áp chế phun tràn ra.

Hiển nhiên hắn đã bị thương.

Nhìn thấy một màn này tâm thần mọi người cũng không còn cách nào bình tĩnh, hiện tại Thần Dạ đã vô cùng cường đại, cho dù là bổn mệnh hồn phách có bị thương cũng chưa thể tổn hại được tới nhục thể của hắn…

Tuy rằng năm đó Tiêu Hàn Thủy bất đắc dĩ mà chết, nhưng hắn làm sao có thể so sánh được với Thần Dạ hiện tại!

Điều này chỉ có thể nói rõ thực lực hiện tại của Thần Dạ đã tạo ra lôi kiếp càng cường đại hơn so với những người khác.

- Lại đến!

Có lẽ là vì bị thương, trong ánh mắt Thần Dạ mang theo vẻ điên cuồng, thân thể càng thêm sôi trào, lập tức hướng ngay xoáy nước màu đen phóng tới.

Cho dù trong xoáy nước màu đen mang theo uy thế làm tâm thần người chấn động, nhưng vẫn không ngăn cản được Thần Dạ tới gần, chỉ chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay bên dưới.

Hắn không chỉ đến gần, thân ảnh còn không ngừng lại trực tiếp xông thẳng vào xoáy nước màu đen kia.

Phong Ma kêu lên:

- Ai cũng nói ta là kẻ điên, người này mới là kẻ điên chân chính!

Mọi người có mặt đều hiểu được hành động của Thần Dạ đại biểu cho ý tứ gì.

Bất kỳ thiên phạt lôi kiếp nào nếu không dùng ngoại vật ứng đối, chỉ dựa vào chính thân thể chịu đựng, như vậy có thể thu hoạch được chỗ tốt sẽ càng thêm phong phú

Hiện tại Thần Dạ hiển nhiên là muốn đạt tới chỗ tốt lớn nhất, bởi vậy không để ý nguy hiểm tiến thẳng vào trong vùng mây đen dày đặc kia.

Tuy hắn làm như vậy sẽ có chỗ tốt nhiều hơn, nhưng hành động của hắn cũng khẳng định được danh hiệu người điên trong lòng mọi người!

Khi thân ảnh Thần Dạ tiến vào xoáy nước màu đen, bổn mệnh hồn phách ở bên dưới cũng biến mất không còn nhìn thấy.

- Linh nhi, con có khả năng giúp đỡ cha con sao?

Cho dù Tử Huyên luôn có lòng tin với Thần Dạ, nhưng giờ phút này vẫn vô cùng lo lắng không cách nào hình dung.

Im lặng một lát Linh nhi nói:

- Nương, mẹ cũng biết nếu như hỗ trợ, cho dù là mẹ hay chính bản thân phụ thân cũng có thể hành động, nhưng thật không thể giúp, bằng không tu vi hồn biến của phụ thân không thể hoàn mỹ, chuyện như vậy phụ thân sẽ không chấp nhận.

Tử Huyên im lặng, nàng cũng hiểu rõ ràng vì sao Thần Dạ làm như vậy.

Cuộc đại chiến sắp tới, đối thủ chính là Tà Đế Điện, cùng Tà Đế thần bí khó lường kia!

- Nương, mẹ đừng lo lắng, vạn nhất, con nói là vạn nhất…

Linh nhi tự tin nói:

- Cho dù phụ thân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, con cũng có thể làm cho phụ thân khôi phục như cũ.

Nghe vậy Tử Huyên không khỏi nhìn con gái, nói lời thành thật mãi cho tới bây giờ trong lòng nàng cũng vô cùng nghi hoặc cùng tò mò về con gái của mình.

Linh nhi làm sao lại có Hỗn Độn Thể?

Ngoài ra vì sao bản thân mình lại tu luyện ra được Hỗn Độn lực?

Hai chuyện này rốt cục đang cất giấu bí mật gì, mà Hỗn Độn Thể đối với Linh nhi mà nói rốt cục là may mắn hay là hạo kiếp?

Nhưng nghi vấn này dù chính Linh nhi cũng không thể giải thích rõ ràng, vì vậy Tử Huyên chỉ có thể đặt ở trong lòng.

Xoáy nước màu đen ở trên chín tầng trời, nhưng mọi người cảm thấy như xuất hiện ngay trên đỉnh đầu, nhưng lấy thực lực của mọi người vẫn không cảm giác được trạng huống bên trong, điều này làm mọi người lo lắng không thôi.

- Oanh long long…

Mọi người chỉ có thể nghe được từng tiếng oanh long đáng sợ từ trên trời vọng xuống, ngẫu nhiên còn có năng lượng cực kỳ cuồng bạo khởi động trong không gian, sau đó lại đem không gian chấn thành hư vô.

Thời gian trôi qua, không ai biết được chuyện gì xảy ra bên trong xoáy nước màu đen, nhưng nhìn tốc độ xoáy nước xoay tròn càng lúc càng nhanh, họ đều hiểu được uy lực thiên phạt lôi kiếp chưa từng yếu bớt, ngược lại càng mạnh mẽ dữ dội nhiều hơn.

Chân khí cuồng bạo đầy trời, ngày càng nồng đậm, chẳng những là cao thủ Dạ Minh thậm chí trong phạm vi trăm dặm, ngàn dặm đều cảm ứng được uy áp khủng bố đến từ trên bầu trời.

- Oanh!

Một thanh âm sấm sét vang vọng, lúc này mọi người đã nhìn thấy xoáy nước màu đen phảng phất như xé mở vết rách, sau đó hai đạo thân ảnh cùng nhau bay ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.