Buổi Chiều Tình Yêu

Chương 7




Sean gọi Diệp Lăng Phi đến chỗ khách sạn hắn đang ở, hắn nói hôm nay hoặc ngày mai Diệp Lăng Phi sẽ bị tập kích. Diệp Lăng Phi nghe Sean nói tin tình báo này hắn vốn không tỏ ra bất ngờ nhiều, dường như điều này đã nằm trong dự liệu của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Sean, đối với chuyện người của Khoa Nhung Hỏa Diễm tập kích tôi, tôi vốn không cảm thấy có bất kỳ bất ngờ gì cả, đây vốn là mục tiêu của bọn chúng, điều mà tôi quan tâm là ông biết địa điểm mà những người đó đang ở, có lẽ chuyện này mới là chuyện khiến người khác mong đợi!

- Diệp tiên sinh, cách nghĩ của anh quả nhiên không giống với người thường, không lo mình sẽ bị người khác tập kích!

Sean nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì vỗ vỗ tay và nói:

- Anh thật không làm tôi thất vọng, được rồi, vậy tôi sẽ nói tin tình báo cho anh biết, tôi hy vọng việc hợp tác giữa chúng ta sẽ vui vẻ!

Bạch Tình Đình ngồi trong phòng làm việc, Tập đoàn Quốc tế Thế kỷ và Tập đoàn Tân Á đã hợp nhất, Trương Lộ Tuyết cũng ở Tập đoàn Quốc tế Thế kỷ làm việc, chỉ là vì trụ sở của Tập đoàn Tân Á vẫn ở bên tòa nhà Tân Á, Trương Lộ Tuyết đến tòa nhà Tập đoàn Quốc tế Thế kỷ rất ít, hầu hết thời gian của Trương Lộ Tuyết đều ở tòa nhà của tập đoàn Tân Á.

Bạch Tình Đình vừa mở cuộc họp, bất động sản của tập đoàn mới triển khai đã có tổng kết, đồng thời, dựa vào suy nghĩ của Diệp Lăng Phi như vậy bắt đầu giao thiệp với ngành nghề khác.

Cô ấy vừa trở về phòng làm việc không lâu, lại nhận được điện thoại của Bành Hiểu Lộ. Bạch Tình Đình thấy số điện thoại của Bành Hiểu Lộ gọi đến, cô cười và cầm điện thoại lên, lưng dựa vào thành ghế và nói:

- Hiểu Lộ, sao cô lại gọi điện thoại cho tôi vậy?

- Tôi lo lắng cho cô!

Bành Hiểu Lộ nói,

- Tôi không biết ông xã cô có nghi ngờ cô không?

Bạch Tình Đình trên mặt nở nụ cười và nói:

- Ông xã tôi nghi ngờ tôi chuyện gì?

- Cô và tôi!

Bành Hiểu Lộ hỏi.

Bạch Tình Đình cười ha ha nói:

- Ông xã tôi đến hỏi còn không hỏi, Hiểu Lộ, tôi còn muốn để ông xã tôi nghi ngờ nữa, nhưng anh ấy lại không hỏi tôi. Cô nói xem rốt cuộc ông xã tôi đang nghĩ gì vậy?

Bành Hiểu Lộ ở đầu dây điện thoại bên kia hơi trầm ngâm một lát, lập tức nói:

- Tôi thấy Diệp Lăng Phi đang chờ cô tự nói ra đấy!

- Đợi tôi tự nói ra?

Bạch Tình Đình nghe thấy Bành Hiểu Lộ nói câu nay thì cô chau mày, miệng cô lập tức cong lên, cô nói:

- Hiểu Lộ, cô nói ông xã tôi sẽ không giận à, trò đùa này hơi quá đấy!

- Tôi sao mà biết được, cái tên Diệp Lăng Phi này rốt cuộc nghĩ thế nào, tôi cũng không rõ nữa, nhưng tôi cảm thấy Diệp Lăng Phi là một người thông minh như vậy sao mà có thể không nghi ngờ được, trừ phi…

Bành Hiểu Lộ nói đến đây thì cố tình dừng lại. Bạch Tình Đình nghe Bành Hiểu Lộ nói như vậy cô tỏ ra rất căng thẳng, cô nói:

- Ý cậu là ông xã tôi căn bản không để ý đến tôi có phải không?

- Đây không phải là kết quả mà cô muốn có sao?

Bành Hiểu Lộ nói,

- Cô không phải muốn biết phản ứng của ông xã cô à? Tình Đình, cô định làm thế nào vậy?

- Tôi làm sao mà biết được!

Bạch Tình Đình nói,

- Tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy, tôi vốn không ngờ kết quả sẽ như vậy, lúc đó tôi chỉ muốn… Không phải đâu, không phải đâu, ông xã tôi không phải là không để ý đến tôi chỉ là anh ấy gần đây bận nhiều việc quá nên không có thời gian để hỏi tôi, tôi, tôi không tin anh ấy không để ý đến tôi, có lẽ, có lẽ là anh ấy đang đợi tôi tự nói với anh ấy đấy!

- Tình Đình vậy cô tự xem mà làm đi! Trong chuyện này tôi cũng không giúp gì được cả, tôi cũng coi như là đã giúp cô rồi, nếu sau này có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ nói với tôi, giống như cô đã từng nói chúng ta là chị em tốt, không phải sao?

- Ừ!

Bạch Tình Đình gật gật đầu, rồi lập tức nói:

- Hiểu Lộ, bây giờ tôi không thể nói chuyện tiếp với cô được, tôi gọi điện thoại cho ông xã tôi, xem thử ý thứ của anh ấy sao đã!

Bạch Tình Đình nói rồi dập máy, cô lập tức gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi. Sau khi đầu dây bên kia reo lên mấy tiếng thì nghe thấy tiếng Diệp Lăng Phi nói:

- Tình Đình, anh đang có việc, nếu em không có chuyện gì gấp thì tối về nhà hãy nói nhé!

Bạch Tình Đình nghe khẩu khí của Diệp Lăng Phi thì cô cảm cám thấy Diệp Lăng Phi đang chờ mình nói thẳng với hắn, bây giờ dường như bộ dạng Diệp Lăng Phi đang rất tức giận, Bạch Tình Đình còn cho rằng chuyện này có liên quan đến cô, Bạch Tình Đình vội vàng giải thích:

- Ông xã, em muốn nói với anh một chút về chuyện của em và Bành Hiểu Lộ!

Bạch Tình Đình vẫn chưa nói xong thì đã nghe Diệp Lăng Phi nói:

- Tình Đình, nếu em muốn nói về mối quan hệ giữa em và Bành Hiểu Lộ thì chuyện này hay là đợi về nhà hãy nói. Bây giờ anh có chuyện quan trọng cần phải làm, à, đúng rồi, hôm nay không được tùy tiện ra ngoài, em không phải là ở công ty sao, sau khi ở công ty giải quyết mọi chuyện xong thì cứ về thẳng nhà, anh sẽ gọi Minako bảo vệ em, nhớ đấy, thời gian này ở Vọng Hải rất loạn, không được tùy tiện ra ngoài shopping đâu, nhớ lời anh nói đấy!

Diệp Lăng Phi nói xong câu đó thì tắt máy. Trong tay Bạch Tình Đình cầm điện thoại, trong lòng cô hoảng loạn cả lên, cô không biết Diệp Lăng Phi rốt cuộc có chuyện gì gấp cần phải làm, nghe khẩu khí trong lời nói Diệp Lăng Phi vừa nói lúc nãy thì Diệp Lăng Phi dường như đang giải quyết một chuyện hết sức quan trọng, đến cả thời gian nói chuyện với cô cũng không có, trong ấn tượng của Bạch Tình Đình Diệp Lăng Phi rất ít khi như vậy, lẽ nào Diệp Lăng Phi thực sự là vì chuyện ước định của cô và Bành Hiểu Lộ mà tức giận, trong lòng Bạch Tình Đình cảm thấy hối hận. Sớm biết sự việc đến mức này thì cô không nên thử Diệp Lăng Phi, như vậy thì sẽ xảy ra cục diện không hay. Trong lòng Bạch Tình Đình loạn cả lên, lúc này điện thoại cô reo lên. Bạch Tình Đình còn co rằng là Diệp Lăng Phi gọi đến, cô vội vàng nghe máy, không đợi đối phương nói, Bạch Tình Đình đã vội vàng nói:

- Ông xã, em…!

Bạch Tình Đình vừa nói ra câu này thì trong điện thoại vọng lại tiếng nói của một cô gái:

- Tổng giám đốc Bạch, có phải là em không nên gọi điện thoại vào đúng lúc này không?

Bạch Tình Đình vừa nghe cô gái này nói thì mới biết cuộc điện thoại này không phải là Diệp Lăng Phi gọi, khi nãy trong lòng cô đang nghĩ Diệp Lăng Phi ở bên đó rốt cuộc là đang nghĩ cái gì nên mới cuống cuồng không nhìn kỹ số điện thoại gọi đến nên cô mới gọi là “ ông xã”. Bây giờ khi nghe tiếng của cô gái này Bạch Tình Đình mới cố gắng bình tĩnh trở lại, cô hỏi:

- Cô là ai?

- Em là Điền Tư, tổng giám đốc Bạch, lẽ nào chị quên rồi sao? Lần trước chúng ta đã gặp nhau rồi. Khi đó chị đã gọi điện thoại cho em, chị nói có thể gọi điện thoại cho chị, em không biết có phải em gọi cho chị vào lúc này là không thích hợp phải không?

Bạch Tình Đình nhớ đến cô gái này, cô vốn không ngờ cô gái này lại gọi điện thoại cho mình vào lúc này, tuy Bạch Tình Đình bây giờ vốn không muốn nói chuyện với cô gái này nhưng vì lịch sự. Bạch Tình Đình khẽ nói:

- Không đâu, tôi chỉ đang đợi điện thoại của ông xã tôi thôi, Điền Tư, cô có chuyện gì à?

- À, không có chuyện gì, hôm nay em đến đây làm việc lại đi đến trước tòa nhà Tập đòan Quốc tế Thế Kỷ bây giờ đã đổi tên rồi, nên em muốn gọi điện thoại cho chị, tổng giám đốc Bạch, khi nãy chị có nói là đang chờ điện thoại của Diệp tiên sinh, em thấy em không nên gọi điện thoại đến vào giờ này, kỳ thực lần trước Đình Đình cũng đã nói với em rồi, không nên gọi điện thoại cho chị!

- Đình Đình?

Khi Bạch Tình Đình nghe Điền Tư nhắc đến tên Đình Đình, trong lòng cô ngạc nhiên, không biết Đình Đình là ai. Vì sao không cho Điền Tư gọi điện thoại cho mình. Bạch Tình Đình tuy trong lòng rất muốn biết suy nghĩ của Diệp Lăng Phi nhưng bây giờ khi nghe Điền Tư nói ra một vấn đề nghi hoặc, Bạch Tình Đình trong lòng có chút tò mò. Cô nói:

- Tôi và ông xã tôi gọi điện thoại rất thường xuyên cho nên tôi mới cho rằng là anh ấy gọi đến, Điền Tư, khi nãy cô nhắc đến Đình Đình, Đình Đình là ai vậy, tại sao cô ấy lại không cho cô gọi điện thoại cho tôi!

- À, Vu Đình Đình là bạn học của em, cô ấy rất xinh đẹp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.