Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 16: Bội sam [2]




Thứ tư ngày x tháng x. Thời tiết: u ám.

Hôm nay ở cổng trường mình nhìn thấy tỷ tỷ của đồ đểu Ân Dự, là một đại tỷ tỷ rất xinh đẹp, mái tóc thật dài, sau này mình cũng phải kiếm người con gái như vậy làm vợ! Baba nói, con trai sau khi lớn lên đều phải cưới vợ, mình muốn mau lớn lên, có thể tìm một người vợ xinh đẹp như đại tỷ tỷ vậy.

Hôm qua lúc chơi trò chơi, Lam nhan ca ca nói chuyện với mình, mình vốn không muốn để ý đến anh ta, nhưng anh ta nói có thể giúp mình đánh đồ đểu Ân Dự, còn mang mình đi luyện cấp, không để ý đến anh ta hình như không tốt lắm, mình là đứa trẻ ngoan, cho nên mình vẫn để ý đến anh ta, anh ta lại dẫn mình đi luyện cấp. Khi anh ta đánh thì mình nghĩ tăng máu cho anh ta, nhưng mà mỗi lần mình thêm máu một cái, sẽ có quái đánh mình, mình chết rất nhiều lần, tiền cũng rớt rất nhiều, lần sau không thèm theo anh ta nữa.

Lời phê của giáo viên:

Bây giờ đã bắt đầu nghĩ đến tình yêu hình như là hơi sớm đấy…

=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ======

Người đang online trong bang hội còn không ít, kênh chat vẫn liên tục hoàn thành trách nhiệm mà cuộn lên, bang chúng hai bang tại kênh đồng minh sôi nổi thảo luận một vấn đề.

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Nghe nói secret Thần Chi Lĩnh Vực bị trộm acc.

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Thiệt không?

[Đồng minh] [nhã trong ưu nhã]: Tớ cũng có nghe qua, hình như là bị trộm lúc chiều.

[Đồng minh] [thu vũ]: Quả báo a!

[Đồng minh] [T `` Lan đạt na]: Sao bị trộm nhanh vậy?

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Hôm qua acc tên đó cùng acc lừa đảo bị điểm danh, chắc đã gây phẫn nộ trong dân chúng.

[Đồng minh] [tạp mị]: Chẳng lẽ bị người chơi nào đó hack?

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Không phải không có khả năng này…

[Đồng minh] [lão tử chính là cuồng]: Sao cảm thấy cứ như tiểu thuyết ấy…

[Đồng minh] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Ài, tôi còn chưa giết đủ mà.

Phương Hãn nhìn mọi người thảo luận, không lên tiếng, quay đầu hỏi người bên cạnh: “Anh làm?”

“Không phải, anh vẫn chưa có năng lực lớn như vậy.” Giang Thiên Dự đang xem bản lưu tán gẫu, nghe câu hỏi của Phương Hãn, có chút buồn cười, anh mặc dù tốt nghiệp hệ máy tính, nhưng đó cũng là chuyện N năm trước, một đám hacker phong độ như vậy còn chưa tới phiên anh đâu.

“Cái này thật đúng lúc, đồ đệ ngốc hôm qua bị lừa, hôm nay acc tên lừa đảo liền bị trộm.” Phương Hãn mỉm cười, “Thật sự khiến người ta không nghĩ không được.”

“Coi như trùng hợp đi, dù sao chúng ta cũng không có tổn thất đúng không?” Giang Thiên Dự cũng cười theo.

“Chính xác.”

Lúc này, trong bang có người phát hiện hai người bọn họ đang onl, mấy tên gia hỏa mưu mô gào lên.

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hồ ly, cậu với Giang lão đại tại sao lại cùng login?

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]: Đúng a đúng a, tớ nghe thấy âm thanh hệ thống thông báo hảo hữu, đừng nghĩ lấp liếm!

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Cái này gọi là phụ xướng phu tùy~

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Lời này tớ thích~!

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Này…

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hồ ly, cậu không được làm lơ câu hỏi của tớ!

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Không thể trả lời, cậu tự đoán đi.

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]: Để tớ đoán, hai người các cậu… có phải ở cùng một chỗ lên mạng?

Lời này Cà phê vừa nói ra, một đám đồng nghiệp nữ Mỹ nhân cốc phun nhỏ: “Không chứng cứ đừng nói nhảm, Cà phê cậu đừng đoán bậy!” Tuy nhiên cái suy đoán cùng một chỗ online hơi bị tuyệt nha… Mà Phương Hãn và Giang Thiên Dự bên này thì lại không thể không bội phục nội tâm phong phú, cặp mắt sắc bén của các đồng nghiệp nữ.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đoán đúng rồi, cho 10 điểm!

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]: Không phải chứ không phải chứ, thật đoán đúng rồi !?

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Đúng a đúng a, cậu đoán đúng rồi.

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Vì cái heo gì giọng điệu hồ ly cậu khiến tớ nghĩ căn bản là lấy lệ thôi…

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: = = Thì vốn chính là lấy lệ mà…

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Lão đại, có việc nói với anh, tên secret kia hôm nay bị trộm acc.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Ừ, anh thấy rồi.

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Còn một chuyện nữa, lão đại Thần Chi Lĩnh Vực hôm nay muốn cùng chúng ta bang chiến, anh không online, bọn em không nhận.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bang chiến? Có nói vì sao đánh không?

[Đồng minh] [nhã trong ưu nhã]: Hình như nói chúng ta giết secret, không để bang bọn họ vào mắt, nên vì thủ hạ tiểu đệ xả giận gì đó.

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Chuẩn bị tới Trác Lộc đánh à?

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Cậu ta nói Trác Lộc không thú vị, dã chiến mới hay.

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Có cần bọn tớ hỗ trợ không, dù sao Tiêu Tiêu là người bang bọn tớ, giết tên cặn bã kia cũng có phần.

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Lão đại đánh hay không đợi anh nói một câu đấy.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đánh thì khẳng định phải đánh, chúng ta và Thần Chi Lĩnh Vực sớm muộn gì cũng phải đánh qua, Mỹ nhân cốc trước đừng động, đối phương chỉ đích danh muốn bang bọn tôi tới, trước hết bọn tôi cùng họ đùa một tí.

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Tôi đi với anh.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Ừ.

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Mỹ nhân cốc muốn đến thì đến, chơi game không phải muốn vui vẻ sao, Giang Thiên, anh nói với Thần Chi Lĩnh Vực, bảo bọn họ cũng đưa đồng minh đến cùng chơi, tránh phải đến lúc đó nói chúng ta bắt nạt người.

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]:  Hồ ly-sama ~~ con yêu ngài ~~

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: = =~

Hai bang bàn bạc sơ lược, sau đó liền giao Giang Thiên Mộ Vũ liên lạc với đối phương. Phương Hãn mở khung hảo hữu, kiểm tra nhóc đồ đệ Tiêu tiêu vũ hiết đang ở đâu, không ngờ đang ở Cổ Mộ tầng 6, còn tổ đội, trong đội có hai người. Cậu gởi qua một mẫu mật tán gẫu, đợi một hồi, mới thấy anh bạn trẻ chậm rì rì trả lời.

[Nói thầm] [Tiêu tiêu vũ hiết] nó với các hạ: Sư phụ, con đang luyện cấp.

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: Con cấp mấy đã dám lên Cổ Mộ 6?

[Nói thầm] [Tiêu tiêu vũ hiết] nói với các hạ: Con cấp 50 ạ.

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: Ai dẫn con đi?

[Nói thầm] [Tiêu tiêu vũ hiết] nói với các hạ: Lam nhan ca ca.

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: …

Phương Hãn toát mồ hôi, khi cậu vừa nhìn thấy anh bạn nhỏ trả lời bốn chữ “Lam nhan ca ca” thì hoàn toàn đầy mồ hôi. Cậu nhớ tới đêm qua Lam nhan nói ra những lời kia. Lam nhan huynh, đối phương là một cậu nhóc 10 tuổi đó, huynh phải kiềm chế, không thể phạm tội a!

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: Con không phải nói chán ghét anh ta sao, sao lại đi cùng nhau?

[Nói thầm] [Tiêu tiêu vũ hiết] nói với các hạ: Tại anh ấy nói có thể giúp con đánh đồ đểu Ân Dự kia.

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: Bạn Giang à, phải cùng bạn học hòa thuận.

[Nói thầm] [Tiêu tiêu vũ hiết] nói với các hạ: Dạ, thầy Phương.

[Nói thầm] các hạ nói với [Tiêu tiêu vũ hiết]: Được rồi, con chơi đi…

Hình như từ sau hội phụ huynh, thân phận của cậu liền phơi bày càng ngày càng lợi hại, Giang Tiểu Vũ cũng biết cậu là giáo viên chủ nhiệm của nó, sau này khi cậu dạy nó “Ngoan ngoãn học tập, ít chơi trò chơi”, lực ảnh hưởng chẳng phải sẽ không còn tí nào sao. Cái này trách ai đây? Quay đầu trừng mắt nhìn tên họ Giang đang vùi đầu đánh chữ, Phương Hãn lần nữa đem tâm tư thả lại vào game.

Trong game lúc này, Giang Thiên Mộ Vũ cùng Thần Chi Lĩnh Vực đã liên lạc xong, cuối cùng quyết định ở cửa Nhạn Nam bang chiến. Tuy rằng hai bang đến từ hai server khác nhau, nhưng ở cái điểm đánh nhau này ăn ý đến bất ngờ. Trác Lộc? Nhàm chán. Kính Hồ? Không thú vị. Lần trước Sát biến thiên hạ đi Trác Lộc bang chiến vẫn là bởi vì nể mặt mũi bang chủ phu nhân, không thể không đi. Lần này cùng một đại bang thực lực tương đương đánh nhau, khẳng định dao thật thương thật, treo đao tính cái gì, cũng giống như huân chương thôi!

Mang đầy đủ dược và thức ăn BB, một đám người thoắt cái xâm chiếm cửa Nhạn Nam, liếc mắt nhìn, đông nghịt một mảnh, quần áo cùng tên hoa hòe lá hoẹ, hoa mắt choáng váng. Những người khác từ Lạc Dương ra Nhạn Nam bị mặt trận chiến tranh này khiến cho hoảng sợ, có một có acc hô to “Tôi chỉ đi ngang qua lấy xì dầu (*), đừng đánh tôi!” Bàn chân nhấn ga chạy như bay.

(*)Lấy xì dầu: ý nói qua đường, không quan tâm đến những gì diễn ra xung quanh.

Khi tiếng kỹ năng của người đầu tiên xuất thủ, bọn họ chính thức đấu võ. Hiệu ứng âm thanh của Phương Hãn rất tốt, phút chốc cả gian phòng đều tràn ngập tiếng đánh nhau, tinh thần hiếu chiến của hai tên con trai trong nháy mắt bị khêu gợi ra.

Mọi người đánh đánh giết giết đến đỏ mắt, bất kể có phải quân địch hay không đều nhắm vào chém không bỏ sót, khiến cho rất nhiều người vô tội qua đường nằm xuống. Lúc mới bắt đầu người bị giết nhầm còn không cam lòng nằm trên mặt đất phải trái mấy câu, nhưng rất nhanh liền phát hiện căn bản không ai đáp lại họ, nhìn xem tên bang hội của đám người kia, xong, vẫn nên ngoan ngoãn đi luân hồi thôi.

Phương Hãn cùng Giang Thiên Dự vào một đội, cậu một bên đánh một bên tăng máu, có người đánh cậu liền mở Nhai Như Mộc Kê, không chịu nổi thì bỏ chạy về Lạc Dương hồi đầy máu trở ra tiếp tục đánh. Dẫn đến người trong bang nhao nhao nói cậu rất đáng hận, tại sao lại có thể đùa giỡn con người ta như thế! Giang Thiên Dự trái lại học theo, nhìn động tác của bà xã, anh cũng cùng đánh một lúc thì trốn đến truyền tống trận, lại trở ra Nhạn Nam. Đừng hiểu lầm, Giang Thiên Dự nào có thể chịu không nổi mà chạy về Lạc Dương, anh chẳng qua là cảm thấy hình ảnh sau khi hệ thống thêm trạng thái vô địch rất thích thú, nhìn người khác đánh ra một mảng lớn “MISS”, miễn bàn có bao nhiều thú vị.

Tuy rằng hai người này thật đáng hận, nhưng những người khác cũng làm thế, nên cũng không có gì công bằng hay không công bằng. Phương Hãn đánh nhau xem như điêu luyện, nhân vật nữ xinh đẹp lắc mông đẩy ra một mảnh lớn đóa hoa hồng phấn, cái này bị Giang Thiên Mộ Vũ trêu đùa gọi là ‘Hoa quyền’, đương nhiên uy lực của nó không nhỏ. Trong lúc cậu đang hưng phấn đánh, có người M tới.

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Đánh rất hay a~

Mới đầu Phương Hãn không chú ý đến kênh tán gẫu, khi nhấn thức ăn BB mới nhìn đến, đọc xong nội dung, cậu nhíu mày, tin của cái tên Đại địa ngưng thần này đến thật ‘đúng lúc’ a. Cậu một bên điều khiển chuột, một bên gõ chữ.

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Ừ, cậu cũng không tệ vậy.

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Ha ha, cậu đang nói đùa à, tôi căn bản không có đi, cậu làm sao thấy được tôi không tệ.

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Vậy sao cậu thấy được tôi?

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Tôi đoán.

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Tôi cũng đoán.

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Nói chuyện như vậy có quấy rầy cậu đánh nhau không?

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Cậu đã biết sao còn phát qua?

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Ha ha, muốn biết vì sao bang chiến hôm nay tôi không đi không?

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Nói đi.

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Tôi thất tình.

Không đợi Phương Hãn nhìn rõ ba chữ kia là cái gì, bên tai truyền đến giọng nói của Giang Thiên Dự: “Bà xã, cẩn thận, có người đánh em!” Cậu tập trung nhìn vào, nữ Nga My trong game đang bị một Thiên Sơn không biết từ đâu định thân, tiếp theo đối phương trí mạng một phát rụng một phần ba máu, lúc này Như Nhai Mộc Kê của Phương Hãn còn đang trong thời gian làm lạnh, mà trước đó cậu vì nói chuyện phiếm phân tán lực chú ý, để Thiên Sơn có cơ hội đánh đòn phủ đầu.

Giang Thiên Dự bên này bị mấy người khác vây quanh, căn bản không có cách này thoát thân qua hỗ trợ cậu. Phương Hãn điều chỉnh lực chú ý, chuyên tâm đối phó quân địch trước mắt, nhưng môn phái viễn công bị người tiếp cận sẽ mất đi ưu thế của mình, hơn nữa Thiên Sơn này không kém, Phương Hãn chống đỡ có điểm cật lực, may mắn ưu thế Ngay My của cậu vẫn chưa mất đi, khi thanh máu giảm xuống có thể tự Thanh Tâm cho mình.

Đang lúc cậu chuẩn bị tăng máu cho chính mình, một cái Chướng Nhãn thình lình xuất ra khiến nhân vật của cậu đầu óc choáng váng chạy vòng vòng, tiếp theo bị đối phương thay phiên nhau oanh tạc chết. Khi hình ảnh trên màn hình chuyển thành màu xám tro, Phương Hãn tinh tường nhìn thấy tên cái người đang đứng bên cạnh thi thể cậu —— Thấm Nguyệt.

“Cô kia tại sao lại ở chỗ này?” Phương Hãn nhấn ‘luân hồi’, nhíu mày nói.

“Em nói ai?” Giang Thiên Dự thấy bà xã mình bị người ngược đãi, lập tức xông lên đánh ngã Thiên Sơn kia.

“Thấm Nguyệt, tôi vừa mới bị cô ta đánh lén.” Điểu khiển nhân vật của mình về Lạc Dương hồi máu, mặc dù sau đó là Thấm Nguyệt ra tay, nhưng tin tức nêu lên cậu bị Thiên Sơn giết chết.

“Không lẻ nhỏ vào Thần Chi Lĩnh Vực?” Tìm kiếm trong đám người, quả nhiên thấy người kia.

“Tôi hỏi thử.” Tuy rằng vừa rồi không nhìn kỹ, nhưng thực lực của cô ta xác thật so với trước kia cao hơn rất nhiều. Trước tiên Phương Hãn không vội quay ra cửa Nhạn Nam, điểm vào tên của Đại địa ngưng thần gửi qua một câu.

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Thấm Nguyệt có phải trong bang các cậu không?

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Ừ, cô ấy là bang chủ phu nhân của chúng tôi, hơn nữa đây cũng chính là nguyên nhân tôi thất tình.

[Nói thầm] các hạ nói với [đại địa ngưng thần]: Cậu thích cô ta?

[Nói thầm] [đại địa ngưng thần] nói với các hạ: Không phải cô ta, là cậu ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.