Bức Thư Tình Đêm Qua

Chương 41: Đừng khóc mà




Editor: Waveliterature Vietnam

Ellen giải trừ thuật ẩn thân xuất hiện trước mặt giáo sư Leonard Nox và giáo sư Flitwick, Iain thì nằm ngay bên chân của anh.

"Làm tốt lắm, Ellen." Leonard Nox thấy rằng cháu trai đã được giải cứu thành công, tảng đá lớn trong lòng đã đặt xuống. Kế tiếp, anh có thể tận lực đánh một trận!

Leonard và nhóm Ngạo La chỉ đũa phép vào phù thủy nữ. dáng người thấp bé, phù thủy nam gầy gò kia sớm đã bị Leonard chế phục. Hắn nhìn thấy tình huống này, ra sức giãy dụa, không để ý đến nguy hiểm của bản thân, muốn làm gì đó cho phù thủy nữ kia.

Nhóm Ngạo La chậm rãi tiến gần đến nữ phù thủy kia, thế nhưng mụ phù thủy đeo mặt nạ vẫn lặng lẽ ngồi trên ghế.

"Leonard Nox, có thể tha cho ta một mạng không?" Nữ phù thủy bỗng nhiên tháo khăn che mặt xuống.

Đối diện với nhóm Ngạo La đã được huấn luyện cả hai nhìn nhau, Leonard Nox nhìn thấy có chút kinh ngạc.

Đây là bậc thầy thời trang xinh đẹp mà ông đã động lòng – bà Klein!

Có lẽ bình thường bà Klein xuất hiện trong cửa hàng thời trang của mình, thường ăn mặc rất sang trọng và dùng trang sức rất xinh đẹp. Vì vậy, dù cho mọi người nghĩ rằng đây là một phù thủy vô cùng duyên dáng, nhưng với một tấm áo choàng không phô trương như vậy thật sự rất khó để nghi đạo tặc và bậc thầy về thiết kế chính là một.

"Bà Klein…" Dù sao Leonard Nox cũng là một Ngạo La được huấn luyện chặt chẽ, nên đã nhanh chóng lấy lại tình thần, "Bà tại sao lại bắt cóc Iain? Bà cuối cùng là ai?"

"Leonard Nox, tôi chẳng qua chỉ là muốn vui đùa cùng với ông một chút, thử nghiệm một chút. Ông không thể tha thứ cho tôi sao." Đôi mắt của bà Klein đẹp mê hồn nhìn chằm chằm vào Leonard Nox, chứa đầy sự khẩn cầu, cũng lộ vẻ đáng thương.

Muốn lợi dụng tình cảm mà Leonard Nox dành cho cô ta, cưỡng ép giảo biện, bóp méo sự thật, để thoát khỏi tình huống trước mắt.

"Khảo nghiệm? Bà Klein, tôi không bao giờ che giấu tình cảm đối với cô, nhưng cô lại đem tôi biến thành một kẻ ngốc! » Leonard Nox không muốn nói thêm nữa, ông quyết tâm bắt bà Klein về để quy án và giao cho Quốc Hội để thẩm tra xét xử.

Leonard Nox thủ thế tiến lên, nhóm Ngạo La cũng liên tiếp hướng đến bà Klein.

Bà Klein cắn môi và đôi mắt biến thành sự kiên nghị và dứt khoát. Cô quyết không để mình bị Đại hội pháp thuật bắt giữ, Cô đã phạm quá nhiều loại tội ác và tuyệt đối cô không được tiết lộ.

"Đợi một chút!" Cô hét lên, "Leonard Nox, ông có thể đem chính tôi là bà Klein tiết lộ ra sao? Hãy nhớ về tình cảm lúc xưa của chúng ta!"

"Xin lỗi, tôi không thể cho bạn bất kỳ sự đảm bảo nào." Leonard vô cảm, nhưng trái tim anh đang thương tiếc cho tình yêu đã kết thúc trước khi anh bắt đầu.

Đột nhiên, căn phòng trở nên rung chuyển kịch liệt.

"Không tốt rồi, cô ấy đang thi triển một câu thần chú không có đũa phép!" Một Ngạo La nhịn không được liền lên tiếng, anh không phải sợ hãi, mà sợ bà Klein đào tẩu.

Ngay khi mọi người đang cố gắng ổn định chính bản thân mình, phù thủy gầy gò đã thoát khỏi sự trói buộc của Leonard Nox, và nhanh chóng nhảy lên bóp lấy cổ họng của Ellen.

Anh quên đi bản thân mình và hét lớn: "Phu nhân, chạy mau!"

Anh ta nghĩ rằng Ellen còn nhỏ tuổi nên dễ bị bắt nạt, Ellen bị bắt làm con tin nên dễ uy hiếp, thì bà Klein có thể thoát khỏi kiếp nạn này.

Ellen cảm thấy đứng gần mình là một khuôn mặt phẫn nộ và hung ác.

Người phù thủy nam bắt giữ Ellen tuy thân thể gầy gò, nhưng cũng là một nam nhân trai tráng, nếu đem toàn bộ sức lực, thì người bình thường cũng khó có thể chống đỡ được.

Nhưng Ellen mỗi ngày kiên trì rèn luyện cơ thể nên cũng không giống người bình thường. Tuy anh chỉ là một đứa trẻ, nhưng nếu chiến đấu, Ellen điều vượt trội hơn nhiều so với các phù thủy có thói quen sử dụng ma trượng giải quyết vấn đề.

Tuy người phù thủy kia lớn tuổi hơn Ellen, nhưng Ellen nhắm vào một khoảng trống, bỗng nhiên dùng sức trẻ, linh hoạt mà trốn thoát khỏi nam phù thủy gầy gò kia.

Cuối cùng tuổi trẻ mạnh mẽ hơn, thêm vào Ellen thân thủ vô cùng uyển chuyển, liền quay người cho hắn một đạp, nam phù thủy liền ngã quỳ xuống đất, khống chế thân hình không tương xứng.

Một vài lời nguyền trong chớp mắt bay tới, thành công đánh trúng nam phù thủy gầy gò, hắn ngã trên mặt đất, bất động.

Ellen dò xét hơi thở của hắn, không còn sống. Nhóm Ngạo La dưới tình thế cấp bách không khống chế tốt ma chú, nên phát ra ma chú có lực vô cùng đánh xuyên qua lục phủ ngũ tạng của hắn, nên không còn khả năng sống sót.

"Không ổn, nơi này sắp sụp đổ!" Cả tòa nhà rung chuyển kịch liệt, lay động, bà Klein lại cười điên loạn vào lúc này.

Bụi bặm, bùn đất và gạch ầm ầm ầm rơi xuống, nhưng dung mạo quan trọng kia, bà Klein cũng không quan tâm đến, thay vì để đám người Quốc Hội đưa đến cái chết cho cô bằng nhiều cách khác nhau, cô tình nguyện để mình bị chôn vùi vĩnh viễn trong khuôn viên tráng lệ này mãi mãi.

"Mang Iain đi trước, nơi này để cho ta!" Leonard Nox đem Iain đang hôn mê bất tỉnh giao cho giáo sư Flitwick, ý muốn cùng Ellen vào nhóm Ngạo La rời khỏi đây.

Đám người Ellen thực hiện ảo ảnh di hình rời khỏi tòa nhà, chỉ còn nghe thấy tiếng sụp đổ ầm ầm vang vọng khắp chân trời, tòa nhà sang trọng này toàn bộ đã bị sụp đổ hoàn toàn.

Bọn họ không thể ở lại phải rút lui thật xa, để tránh bị vụn đá ngói bắn tung tóe đập vào bị tổn thương.

"Ông Leonard Nox vẫn chưa ra!" Ellen kêu lên.

Nhưng cùng cộng tác với ông Leonard Nox nhiều năm, nhóm Ngạo La biết được thực lực của ông nên không có chút biểu cảm hay hành động nào. Thân là Ngạo La, trải qua thập tử nhất sinh, vượt qua rất nhiều cú sốc và tình cảnh mạo hiểm.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, vẫn chưa nhìn thấy ông Leonard xuất hiện.

Leonard Nox thực lực rất mạnh, không có lý do gì mà tình cảnh nhỏ như vậy có thể làm khó được ông!

Trừ phi…

"Không ổn, chẳng lẽ bà Klein có đường sau?" Ellen nghĩ đến bà Klein khi đối mặt với nhóm Ngạo La có động thái bất thường – bà không nghênh địch, mà lựa chọn ngồi vào chiếc ghế đó!

Thế nhưng, bây giờ tòa nhà đã trở thành một đống đổ nát, không ai có thể tìm ra những gì đang diễn ra bên trong.

Nhóm Ngạo La không từ bỏ thanh lý đóng gạch ngói đổ nát này, công trình này thật sự rất lớn, muốn thanh lý xong thì cần mất rất nhiều thời gian mới hoàn thành.

Nhưng chỉ cần có một lối thoát, Ngạo La điều không buông tha.

Ngay khi lòng người như lửa đốt, thì một âm thanh sụp đổ lần nữa xuất hiện, một bóng người xuất hiện trên đống đổ nát – là Leonard Nox, ôm bà Klein trên tay.

Mọi người điều vô cùng vui mừng, liền chạy đến ông.

Thoạt nhìn Leonard vô cùng thương xót, ông không giải thích chuyện gì đã xảy ra lúc đó.

Nhìn thấy bà Klein, người không có sự sống trong vòng tay của ông, mọi người cũng không hỏi gì cả.

Giáo sư Flitwick mang theo Ellen và Iain trở nhà.

Ngay khi họ nhìn thấy bóng dáng của họ, Jessica vội vã đứng dậy. Thấy Iain hôn mê, Jessica nước mắt cứ thế mà trượt dài xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.