Bức Thư Tình Đêm Qua

Chương 36




Editor: Nguyetmai

Hoắc Vi Vũ nhìn bọn họ cứ chầu chực ở cửa sổ, mắt láo liên lóe sáng, thèm thuồng khao khát.

Cô nhăn nhó mặt mày, cô cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn cho Cố Hạo Đình: "Cố gấu trúc, nhìn lên tầng đi."

Cố Hạo Đình nhìn lên tầng, anh thấy từ tầng ba đến tầng trên cùng, cửa sổ nhung nhúc đầu người nhìn ngó.

Cố Hạo Đình không hiểu ra sao.

"Phiền anh lái xe ra khỏi bãi đỗ, rẽ phải một trăm mét, nơi đó có một chỗ khuất, đóng cửa kỹ càng, cẩn thận bị lộ, mười hai giờ tôi tan làm sẽ tới đó." Hoắc Vi Vũ gửi tin nhắn.

"Biết rồi." Cố Hạo Đình trả lời tin nhắn.

"Sao nam thần lại đi rồi? Không phải anh ấy tới đón ai đó sao?" Đồng nghiệp A khó hiểu nói, cảm giác mất mát.

"Chắc phát hiện mình bị bao vây nên lái xe đi, thật muốn biết anh ấy đón ai." Đồng nghiệp B lên tiếng.

"Bên phải công ty, cách đó 100m có một chỗ đậu xe khuất, chắc là đến đó cũng nên. Hay tan làm chúng ta qua đó xem thử." Chị Lý đoán.

Hoắc Vi Vũ: "..."

Trí thông minh của phụ nữ khi bắt gian có thể sánh được với Holmes, quả nhiên câu nói này không sai chút nào.

Hoắc Vi Vũ âm thầm gửi tin nhắn cho Cố Hạo Đình.

"Chỗ anh ẩn nấp bây giờ đã không còn an toàn nữa, nhanh chóng đi chỗ khác, không thì ở nhà chờ tôi đi."

"Cốc cốc cốc!"

Có tiếng gõ bàn vang lên.

Hoắc Vi Vũ có tật giật mình, cất di động dưới bàn. Cô bất cẩn nhấn nút "Gọi" mà không biết.

Cô ngẩng đầu nhìn Ngụy Tịch Phàm không biết đã đến tự lúc nào.

"Hoảng hốt gì vậy?" Ngụy Tịch Phàm hỏi, giọng dịu dàng thân thiện.

Hoắc Vi Vũ không quen khi có người lạ nói mấy lời dịu dàng với mình. Cô cười theo thói quen, gật đầu, giải thích: "Đây là phản xạ tự nhiên khi gặp sếp. Nghe nói tự tạo áp lực thì làm việc sẽ hiệu quả hơn."

"Mồm mép dẻo quẹo, đầu óc lại rất nhanh nhạy." Ngụy Tịch Phàm cười tán dương.

"Vì miếng cơm manh áo thôi." Hoắc Vi Vũ khiêm tốn đáp.

Ngụy Tịch Phàm càng nhìn Hoắc Vi Vũ càng thấy hài lòng: "Trưa nay tôi có hẹn với ông Hà, người mới nhậm chức bên đài phát thanh ăn cơm ở nhà hàng Đông Lâu, cô cũng đi cùng nhé."

Hoắc Vi Vũ nhớ ra Cố Hạo Đình còn đang chờ mình, từ chối: "Xin lỗi sếp, trưa nay tôi có việc, không thể tiếp đãi khách hàng được."

Ngụy Tịch Phàm ngập ngừng. Hắn không ngờ nhân viên mới đi làm ngày đầu lại từ chối mình, thế là không vui nhíu mày: "Trưa nay cô bận gì vậy?"

"Tôi có hẹn ăn cơm với bạn." Hoắc Vi Vũ giải thích.

"Bạn bè thì có thể hẹn gặp vào cuối tuần, ông Hà là khách hàng quan trọng của công ty chúng ta. Nếu công tư không phân minh như vậy, tôi cảm thấy cô không phù hợp với công ty của tôi." Ngụy Tịch Phàm xuống nước khuyên nhủ.

Hoắc Vi Vũ cúi đầu. Trước mắt cô cần công việc này.

"Tôi biết rồi, để tôi nói với bạn tôi." Hoắc Vi Vũ cầm điện thoại lên, nhìn thấy đang trong cuộc trò chuyện. Chắc hẳn Cố Hạo Đình đã nghe thấy rồi.

Cô đưa điện thoại lên tai, có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của Cố Hạo Đình truyền tới từ đầu bên kia. Hình như hắn đang không vui.

"Trưa nay tôi phải đi tiếp đãi khách hàng rồi, không thể đi ăn cơm được." Hoắc Vi Vũ nói.

"Ừm." Cố Hạo Đình lên tiếng.

Khi Hoắc Vi Vũ còn đang nghĩ ngợi sao Cố Hạo Đình lại dễ nói chuyện như vậy thì hắn đã cúp máy.

*

"Điều tra xem Tổng Giám đốc Ngụy của Công ty giải trí Kình Thiên đặt phòng riêng số mấy ở Đông Lâu, đặt cho tôi một bàn cạnh phòng hắn. Với lại, bảo giám đốc đài phát thanh thành phố Ninh Xuyên đến gặp tôi." Cố Hạo Đình dặn dò.

"Vâng, tôi lập tức làm ngay." Trung tá Thượng nhận lệnh.

Có điều Tư lệnh đang rất vui vẻ, cố ý về đón Phu nhân tan làm, sao còn kéo cả giám đốc đài phát thanh theo vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.