Boss! Tôi Là Công Chúa

Chương 2-2




Vài hôm sau, Trần Mộ rốt cuộc cũng ra khỏi tĩnh thất, tinh thần chuyển biến tốt đẹp hơn, hắn đã bắt đầu từ từ quen với trạng thái linh mẫn cao. Cũng không phải hắn tìm được biện pháp gì tốt. Mà là thân thể hắn đã tự thích nghi làm hắn cảm nhận được sự kì diệu của cơ thể con người.

Một lần nữa trở lại quỹ đạo bình thường Trần Mộ cảm thấy từ đáy lòng cao hứng. Mấy ngày trước hắn bị hành hạ thiếu chút là phát điên. Vì nếu như không khống chế được sự ảnh hưởng hắn sẽ không làm việc gì được.

Bặc Cường Đông báo cáo thông tin, công việc bắt đầu hiện ra một xu thế tăng trưởng tốc độ cao. Nhưng doanh lợi vẫn còn ít. Bất quá Trần Mộ vẫn hài lòng. Ít nhất hắn có đủ tiền trả lương nhân viên. Có kết quả như vậy trong thời gian rất ngắn, hắn còn có cái gì không hài lòng chứ?

Trong số hợp đồng, có vài cái là do Khắc Lý Áo cung cấp, Tên này có tâm tư, Trần Mộ mơ hồ đoán được. Bất quá hắn không muốn bị cuốn vào trong việc này. Cho nên liền dứt khoát lấy lý do đang rèn luyện. Đem tất cả chuyện đổ lên đầu Bặc Cường Đông.

Hiện giờ cũng không còn người đến gây sự sau khi những kẻ dạ hành bị dọa lui. Mà Khắc Lạc Phất đối với những chuyện này cũng giữ im lặng.

Trần Mộ lại chế tạo tiếp tục huyễn tạp mẫu giao cho Bặc Cường Đông. Người này vẻ mặt như nhặt được vật quí. Trần Mộ cũng không ngờ là Bặc Cường Đông ngay cửa vào tại công ty đã kiến tạo một phòng triển lãm. Trong đó trưng bày tất cả tạp phiến do Trần Mộ sáng tác.

Với tạp ảnh (Không hẹn mà gặp) cùng (Sư sĩ truyền thuyết)đã từng chế tạo. Mang đến cho hắn đại lượng kinh nghiệm, hơn nữa tay nghề chế tạp ngày càng thâm hậu, kỹ thuật cũng càng ngày càng cao. Tại phương diện nhất tinh nhị tinh huyễn tạp, hiện giờ hắn đã có thể xưng là đại sư.Cho nên các vật mẫu trưng bày chất lượng khỏi phải bàn

Không nghĩ tới sáng kiến này lại mang đến hiệu quả phi thường xuất sắc, rất nhiều khách hàng đến nhờ cố vấn tạo mẫu liền bị triển lãm giống như huyễn tạp viện nọ chinh phục. Trong thời gian rất ngắn Bặc Cường Đông thu được nhiều hợp đồng hơn. Gã này thích vuốt mông ngựa nên mỗi ngày đều là cười a a. Mà nhân viên mỗi người đều được cũng cố tinh thần. Tràn ngập hào hứng cùng nhiệt tình làm việc.

Bọn họ đều rất rõ ràng, khi công ty nhiều hợp đồng, kinh tế chuyển biến tốt đẹp, bọn họ mới có thể sống sung sướng. Hiện tại người trong Thiên Cánh từ trên xuống dưới đối với Trần Mộ đã vô cùng bái phục. Bất tri bất giác bọn họ đã đem tên lãnh đạo đầy bạo lực này coi như thần tượng.

Mỗi tác phẩm bầy trong phòng. Đều đã trở thành đối tượng cho nhân viên bắt chước. Nhưng dù là nhất tinh huyễn tạp, Trần Mộ vẫn không tự chủ được sử dụng một ít cao cấp kỹ xảo, thậm chí một ít nguyên thủy trù tri thức. Mấy thứ này đối với hắn mà nói. Chẳng qua là một ít tri thức cơ bản đơn giản nhất. Nhưng đối với nhân viên Thiên Cánh mà nói. Mấy thứ này thật quá khó khăn.

Cũng may bọn họ cũng có biện pháp giải quyết, mỗi khi Trần Mộ làm ra một tác phẩm mới. Huyễn tạp có đánh chữ mẫu “c” dưới góc lập tức trở thành đề tài nghiên cứu, hai mươi lăm người tạo thành một tổ nghiên cứu. Bọn họ cùng nhau toàn lực tiến hành tham khảo.

Mỗi một tác phẩm của “Xếp”, đều khiến cho bọn họ sợ hãi, nhất là sau khi bọn họ nghiệm ra biến ảo, bọn họ như đạt được một thắng lợi, tất cả mọi người đều hoan hô nhảy nhót, bất tri bất giác lúc đầu bọn họ chỉ là hạ cấp chế tạp sư, qua thực tế rèn luyện như vậy nên kỹ thuật lúc này đều tiến bộ, nhưng vì tất cả mọi người đồng thời tiến bộ, nên họ không nhận ra.

Tuy vậy. Vẫn có người tỉnh táo phát hiện điểm này. Bặc Cường Đông là một trong số đó.

Hắn luôn luôn trong lòng tràn ngập cảm khái. Nếu không có “Xếp”, chỉ sợ bọn họ cả đời sẽ không tiến bộ, làm sao được như hiện nay? Tràn đầy đấu chí. Khao khát học tập, hắn dám khẳng định, hiện giờ bất kỳ nhân viên bình thường nào trong công ty chuyển đến công ty huyễn tạp nào khác, nhất định có thể được trọng vọng, nhưng hắn càng chắc chắn, chỉ cần “Xếp” không có rời đi. Nơi này không có một người nào chủ động rời bỏ. Ai lại rời bỏ nơi có thể mang đến tình cảm mãnh liệt, đấu chí, có thể học tập được tri thức tiên tiến.

Hắn không rõ. “Xếp” tuổi còn trẻ, làm sao biết được nhiều cao cấp kỹ xảo như vậy,hắn kì quái nhất là. Mỗi lần khi hắn đứng trước mặt “Xếp”, hắn cảm giác sống lưng luôn lạnh lẻo. “Xếp” ánh mắt như có hồn. Loại cảm giác này Bặc Cường Đông cảm thụ càng ngày càng sâu. Mặc cho việc hắn nhìn thấy “Xếp” càng ngày càng ít, mà “Xếp” mỗi lần lời nói đều rất ít.

Hắn làm việc phi thường tận chức tận trách. Chỉ cần “Xếp” phân phó xuống tới, vô luận tốn hao bao nhiêu khí lực. Hắn đều hoàn thành. Không dám lấy một phần chiết khấu.

….

Trần Mộ lấy ra thần bí tạp. Mặt trên cấu vân giống như tinh hệ. Thâm thúy mê ly. Tựa như tràn ngập hơi thở thần bí, hắn đã thật lâu không có tiến vào thần bí tạp. Nhìn tạp phiến theo mình đến nay, hắn cảm thấy một tia thân thiết.

Cùng như mọi lần, khi hắn đi vào, liền kiểm tra chỉ số cảm giác.

Lần này. Hắn đạt chỉ số cao chưa từng có -65

Có thể có thành tích này, hoàn toàn do cảm giác đề cao hai thành. Điều này làm cho chỉ số cảm giác linh mẫn có một trình độ tăng vọt, mà trước đây, hắn phải mất bốn năm nổ lực.

Phân số này lập tức làm cho Trần Mộ hưng phấn cực kỳ. Hắn nhớ rất rõ hắn từng trông mong có thể đạt được phần thưởng hạng nhất – cách chế ta chiết hình yến ba tạp. Đây là phương pháp chế tạo chiến đấu tạp thứ nhì trong thần bí tạp phiến, lần trước hắn đã đạt được một loại, đó là thoát vĩ toa tạp.

Mặc dù không biết chiết hình yến ba tạp là loại tạp phiến gì. Nhưng điều này cũng không cản trở Trần Mộ tràn ngập ước mong. Như Thoát vĩ toa tạp lúc đầu, hắn cũng chỉ cảm thấy rất bình thường. nhưng khi hắn bắt đầu chế tạo ba sao huyễn tạp, hơn nữa lại thấy qua nhiều loại. Hắn mới biết được thoát vĩ toa tạp cực kỳ tiên tiến, hắn căn cứ nguyên lý chế tạo thoát vĩ toa tạp để chế ra vũ toa tạp, mang đến oanh động vượt quá sức hắn tưởng tượng, hắn cũng hơi tiếc bởi vì tạp phiến này vẫn đang ở trong trụ sở Trữ gia.

Vũ toa tạp uy lực không thể sánh với thoát vĩ toa so sánh. Chiết hình yến ba tạp. sẽ mang đến cho hắn cảm nhận như thế nào đây?

Mà kì thật Trần Mộ thèm thuồng nhất vẫn là phần thưởng hạng nhất: Trung cấp lý luận tri thức trù tạp. Nhưng là muốn vậy chỉ số phải trên 70. Cũng đừng xem năm phần này là dễ, hai chỉ số cách biệt một trời một vực, Trần Mộ hiện tại đạt tới 65. Hoàn toàn bởi vì cảm giác tăng trưởng. Nói trắng ra đây là do cảm giác tăng lên nhưng kỹ xảo hắn không biến hóa gì.

Còn lại năm phần. Hắn liền muốn đề cao cho đủ. Nhưng mỗi một phân tăng lên đều cực kì khó khăn, cho nên nhìn như không bao nhiêu, thực tế, nó tựa như khoảng trống rộng lớn muốn vượt qua không phải dễ dàng.

Chiết hình yến ba tạp. Là một loại tạp phiến kì quái, nó có khả năng phóng xuất ra năng lượng có hình thể, tựa như một hình ảnh. So với huyễn tạp khác phóng thích năng lượng hình thể, nó khá đơn sơ, chỉ có một hình trạng đại khái, tựa như một thể năng lượng hình trụ bất quy tắc. Hình thành một loại năng lượng thể.

Chiết hình yến ba tạp lại một lần nữa nằm ngoài dự liệu Trần Mộ. Hắn cho rằng trong cao cấp huyễn tạp. Thường thường đều đã có quy tắc ngoại hình cực kì, khi liên tưởng đến vật thể hình thái sẽ giống như thật. Nhưng chiết hình yến ba tạp phóng thích năng lượng hình thể như thế là “Thô sơ”, Trần Mộ suýt nữa hoài nghi nó có phải ba sao huyễn tạp hay không. Từ trên cấu vân hắn căn bản không cách nào phán đoán chiết hình yến ba tạp uy lực đến tột cùng ra sao.

Chiết hình yến ba tạp chế tạo khó khăn hơn thoát vĩ toa tạp rất nhiều. Không chỉ yêu cầu cảm giác cao mà tài liệu cũng phải cao cấp hơn rất nhiều. Trần Mộ hiện tại cũng không giàu có, đối với hắn đây là chuyện thật sự đau đầu.

Thiên Cánh mặc dù đã bắt đầu có doanh lợi, nhưng với số tiền ít ỏi đó ngay cả mua phế liệu cũng không đủ. Trần Mộ than thầm, tại sao tạp phiến trong thần bí tạp lại chuyên đòi hỏi tài liệu cao cấp như thế?

Hắn nghĩ về người chế tạo thần bí tạp phiến năm ấy hẵn nhất định có được rất nhiều tài liệu. Số lượng tài liệu thậm chí nhiều đến khủng hoảng đủ làm chế tạp sư ngạc nhiên cho tạp phiến cổ quái này, chỉ là vị này đại sư này nhất định không biết rằng để làm thành tạp phiến đó chế tạp sư sẽ biến thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi!

Trần Mộ cười khổ tự giễu cợt bằng lý giải này.

Khi Trần Mộ từ trong thần bí tạp phiến trung đi ra, liền thấy Duy A đang luyệp tập trong máng nước.

Trần Mộ có chút kinh ngạc!Phương pháp huấn luyện là do Duy A đề ra nhưng trừ mấy lần làm mẫu hắn chưa hề vận dụng. Hiện tại lại đang rất cố gắng luyện tập trong đó.Làm Trần Mộ hết sức bất ngờ

Dòng nước trong máng chảy đến mức lớn nhất, âm thanh mãnh liệt át tất cả thanh âm khác. Dưới tốc độ này. Trần Mộ xác định chính mình đứng sẽ không vững, nhưng Duy A lại rất dễ dàng, đi tới đi lui rất nhanh. Nhìn không ra nửa điểm cố sức, hết sức thong dong.

Khó có khi được chứng kiến Duy A rèn luyện. Trần Mộ mở to hai mắt. E sợ mình bỏ qua một chi tiết nào.

Duy A thân ảnh mơ hồ, cử động phảng phất như chẳng theo luật lệ nào. Nhưng Trần Mộ vẫn nhìn ra một qui luật, cơ thể Duy A rung động rất nhanh. Giống như cá khi bơi thân thể mềm mại cùng cái đuôi phe phẩy. Chỉ là Duy A tần suất rất cao, chung quanh thân thể hắn sóng nước hình thành những dao động tinh tế. Ánh sáng xuyên qua những gợn sóng làm thân hình hắn trở nên mơ hồ.

Trần Mộ càng xem càng nhập thần, bất giác bắt chước làm theo. Nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được, lúc này hắn không thể làm được. Sử dụng loại kỹ xảo này đòi hỏi tố chất thân thể rất cao. Đại khái chỉ có Duy A quái vật mới có thể làm được.

Không, có lẽ ma quỷ nữ cũng có thể làm được! Sống cùng ma quỷ nữ một thời gian. Quả thực giống như cơn ác mộng, mà trong cơn ác mộng điều rõ ràng nhất vẫn hiển hiện,đó là ma quỷ nữ thực lực không phải con người. Ở điểm này, Duy A và ma quỷ nữ đều như nhau, hơn nữa sự lạnh lùng của hai người không khác nhau. Nếu như không phải hai người thật sự là không quen biết. Trần Mộ chắc phải nói rằng hai người này là huynh muội.

Duy A từ trong máng nước đi ra. Cả người ướt đẫm. Dù không rõ ràng nhận thấy, nhưng Trần Mộ lại cảm giác được trong đó ẩn chứa lực lượng kinh người.

Tại trong thôn lúc trước. Duy A không phải người có thân thể cường tráng nhất. Nhưng lực lượng lớn nhất, thể lực tốt nhất, thực lực cực mạnh. Nghĩ tới đây Trần Mộ cúi đầu nhìn chính mình hình thể cũng na ná. Chính mình thật ra cùng Duy A có chút tương tự.

- Hôm nay sao lại vào đó luyện tập?

Trần Mộ hơi ngạc nhiên hỏi.

Duy A nghệch mặt ra, cúi đầu một chút mới nói:

- Cảm giác rất quen thuộc.

Mất hồi lâu, Trần Mộ mới hiểu được ý tứ của hắn, nhất thời hứng thú:

- Có phát hiện gì rồi sao?

Duy A trí nhớ vẫn là trống rỗng, hắn nhớ không nổi chuyện trước kia. Trần Mộ phỏng đoán đại khái là Duy A trước kia rèn luyện cũng dạng này, khi hắn gặp trọng lực quen thuộc trong rèn luyện. Nói không chừng có thể giúp hắn nhớ lại đôi chút.

- Ta trước kia đã từng luyện qua.

Duy A ngữ khí khẳng định. Hắn lại muốn nghĩ muốn:

- Ta gần đây đều suy nghĩ về vấn đề này. Lần trước. Ta đột nhiên nói ra, mười tuổi ta đã được học cách phát lực trong nước.

Trần Mộ gật đầu. Duy A nói câu nói kia hắn còn nhớ rõ, hắn lúc ấy chỉ hơi kì quái, Duy A chẳng lẽ nhớ tới sự tình trước kia? Bất quá sau nhiều việc khác. Hắn đã quyên chuyện này.

- Không biết sao ta lúc ấy đã nói như thế, mấy ngày này ta đều ở suy nghĩ. Nhưng là vẫn không nghĩ ra chuyện nào khác, cho nên, ta nghĩ nên thử xem.

Duy A nói, vẻ mặt hắn ôn hòa đi rất nhiều.

Đại khái mỗi người đều có tâm tư, muốn đi tìm lại con người mình sao. Trần Mộ trong lòng than nhỏ.

- Kết quả đến đâu?

Duy A khôi phục lạnh lùng. Lắc đầu:

- Không có.

Ngay sau đó, hắn bổ sung:

- Ngươi bắt đầu rèn luyện đi.

Huấn luyện vẫn gian khổ như cũ, trong dòng nước Trần Mộ không thấy nửa điểm dễ dàng thoải mái như Duy A tập luyện. Hắn rất chật vật, thường xuyên té ngã, hắn cũng từng bắt chước động tác Duy A. Bất quá rất hiển nhiên. Hiện tại hắn không đạt điều kiện như vậy. Hôm nay hắn té ngã trong nước nhiều hơn ngày thường gấp bội.

Hoàn thành huấn luyện Trần Mộ mệt nhoài ngồi dưới đất. người mềm như bún.

- Duy A, cho ta hỏi kinh nghiệm chiến đấu một chút?

Trần Mộ gian nan mở miệng, yết hầu hắn đỏ nhạt một mảnh. Đây là do hô hấp quá mức dồn dập tạo thành.

Duy A nhìn Trần Mộ ngồi xuống trước mặt hắn nói:

- Ngươi muốn biết cái gì?

Trần Mộ sắp xếp ý nghĩ, chậm rãi nói:

- Uh! Ta nghĩ, kiến thức của ta tựa hồ có chút hỗn tạp, ta không biết làm như thế nào gom tất cả về một mối. Ta làm như thế nào vận dụng nó? Ta nên chọn phương hướng nào để phát triển?

Đúng là khi sắp xếp lại một chút. Trần Mộ mới biết được sở học của mình vô cùng hỗn tạp. Trước hết là thoát vĩ toa và kỹ xảo phát lực trong nước, sau đó từ ma quỷ nữ học được một ít kỹ xảo cơ bản né tránh và ẩn núp, một ít kỹ xảo đơn giản ám tập. Rồi lại theo Mã Khả Duy Đặc học tập một ít phương thức chiến đấu của tạp tu cận chiến. Phương pháp sử dụng cảm giác trong cận chiến của Thần bí tạp phiến, đối với hắn trợ giúp cũng rất lớn. Trên tay hắn còn có song cực lôi cầu tạp, một tạp phiến không rõ ngườn gốc. Nhưng sức phòng thủ kinh người, hơn nữa học tập từ phòng huấn luyện của Trữ gia giáo trình kỹ xảo phi hành cùng các loại động tác chiến thuật,còn có liễm tức pháp giống như con dao hai lưỡi. Quả thật nhiều không đếm xuể

Các thứ vày vẫn chỉ nằm trong phương diện chiến đấu. Nếu như kể cả phương diện chế tạp. Quả thực nhiều thứ làm người khác hoa mắt, đây cũng là lý do tại sao Trần Mộ cảm giác được thời gian không đủ. Những hắn rèn luyện thật sự nhiều lắm.

Trần Mộ biết, hỗn tạp không phải là chuyện tốt. Nhìn qua thì cái gì cũng biết. Nhưng kì thật cái gì cũng không tinh thông. Nhưng Hắn cũng do bất đắc dĩ, từ bắt đầu đến bây giờ, hắn chưa bao giờ được học tập một cách bài bản. Sở học như hiện giờ, đều là kinh nghiệm, học được từ nhiều nơi, thậm chí trong đó còn có bị buộc phải học tập.

Học được tuy nhiều, nhưng mỗi khi gặp phải nguy hiểm. Hắn thường không biết sử dụng kỹ xảo nào cho phù hợp.

Cho nên, hắn muốn hỏi Duy A ý kiến vì trong mắt hắn Duy A là chiến đấu chuyên gia.

- Ta tại trong thôn, phát hiện một hiện tượng kì quái.

Trần Mộ bình tĩnh nghe Duy A nói.

- Trong thôn. Tất cả chiến sĩ đều phải đi chiến đấu, đi săn bắn. Bọn họ từ lúc rất nhỏ đã tiếp nhận huấn luyện. Ba Phu là một sư phụ không tồi. Khi lớn lên bọn họ kỹ xảo chiến đấu ngày càng thành thục. Bất quá bởi vì sở thích cùng các nguyên nhân khác. Bọn họ thường thường lựa chọn phương hướng phát triển khác nhau.

Nghe đến đó. Trần Mộ càng thêm tập trung.

- Nhưng là. Luôn luôn có người tử vong khi ra ngoài thôn, Ngoài thôn nguy cơ tứ phía, không có ai có thể chắc mình lần sau có thể sống sót trở về. Số thanh niên kia có vài người đã chết. Vài người vẫn còn sống.

Trần Mộ đột nhiên cảm giác thấy. Lúc này Duy A tựa như một vị triết nhân đang thuyết giảng. Ách, trừ việc nét mặt lạnh lùng vẫn không thay đổi.

- Trong đám người sống sót này, chia ra làm hai loại, trong đó một loại là những người đứng đầu, bọn họ có kỹ năng chiến đấu cực kì xuất chúng, bọn họ ưu tú nhất trong tất cả chiến sĩ, mà loại còn lại, lại hoàn toàn trái ngược, dễ dàng bị người ta sai khiến.

Trần Mộ tinh thần rung lên. Hắn biết. Trọng điểm bộ phận tới.

- Trong số chiến sĩ này. Bọn họ một điểm xuất sắc cũng không lộ ra, có khi thậm chí không cách nào trên người bọn họ tìm được cái gì tinh thông, bọn họ tựa hồ mỗi một loại kỹ năng chiến đấu đều nắm một ít. Nhưng mỗi một hạng đều bằng nhau, không chỗ nào giỏi nhất, bọn họ không làm người khác chú ý. Nhưng nhóm người này lại sống sót cao nhất.

Trần Mộ không tự kìm hãm được hỏi:“Tại sao?” Điều này làm cho hắn cảm thấy khó hiểu. Nhưng hắn cũng biết, Duy A nói nhất định là sự thật.

Duy A giải thích:

- Ngoài thôn hoàn cảnh rất phức tạp. Tuyệt đại đa số chiến sĩ chết ngoài thôn. Cũng không phải chết do dã thú, ta mới vừa rồi nói nhóm người thứ hai. Bọn họ hiểu kỹ năng rất nhiều. Cho nên một khi gặp phải nguy hiểm. Cách lựa chọn đường sống cũng rất nhiều. Rất nhiều lúc, không cần kỹ xảo cao cấp cũng giải quyết được vấn đề. Trong những tình trạng thường gặp. Có bảy mươi phần trăm trở lên, có thể thông qua một ít biện pháp đơn giản cùng kỹ xảo đơn giản giải quyết.

Trần Mộ có điều ngộ ra.

- Loại người này. Cũng chết ở ngoài thôn rất nhiều. Bọn họ chết vì hai nguyên nhân. Một là: Bọn họ gặp một khó khăn vượt qua năng lực xử lý của bọn họ. Nguyên nhân còn lại là: Bọn họ không lựa chọn phương pháp chính xác để ứng phó. Hoặc có thể nói Bọn họ lựa chọn một loại kỹ năng sai lầm.

- Mấu chốt là sự lựa chọn? Trần Mộ lập tức bắt được vấn đề.

- Đúng.

Duy A vẫn kiên nhẫn:

- Mỗi hạng kỹ năng cũng có thể phát huy ra rất lớn tác dụng. Nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi tại chính xác thời cơ, chính xác vận dụng nó.

Duy A đột nhiên hỏi ngược lại:

- Ngươi có quen thuộc không?

Trần Mộ ngẩn ra. Nhất thời trở nên có chút không hiểu. Cẩn thận nghĩ đến. Đích xác! Chính mình có được kỹ xảo. Tựa hồ cũng không đủ quen thuộc, chính mình chưa từng nghĩ tới tại tình huống nào sẽ vận dụng chúng nó.

Duy A nói làm cho Trần Mộ khai thông bế tắc trước nay. Trước giờ hắn đều bị mọi vấn đề làm phức tạp, chính mình lựa chọn viễn trình hay cận chiến? hai loại phương thức chiến đấu này hoàn toàn bất đồng. Hắn đều có đọc lướt qua, nhưng về phần định hướng phát triển, hắn thủy chung do dự không quyết.

Nghe xong Duy A nói, hắn thật sự thông suốt, chính mình căn bản không muốn trở thành một gã tạp tu, mình chỉ muốn, đó là khi gặp phải nguy hiểm có thể tự bảo vệ. Theo như lời Duy A, mình chẳng qua là muốn sống tốt. Mà không phải giương danh với đời.

Huống chi, nếu như lựa chọn chuyên tu. Cũng đồng nghĩa phải tiến hành học tập có hệ thống. Duy A cách chiến đấu tuy mạnh, nhưng hắn trí nhớ chưa khôi phục, mà cận chiến phương diện, Mã Khả Duy Đặc chỉ truyền thụ cho hắn một ít tri thức cơ bản, nhiều nhất là một ít kỹ xảo thực chiến, mà chọn viễn trình tạp tu thì phải trừ bỏ thoát vĩ toa tạp. Cái gì cũng không xong.

Chính mình kì thật không có lựa chọn đường sống, nơi nào có cơ hội cho mình học tập có hệ thống? Xem ra chỉ có dựa vào chính mình. Cố gắng tự bồi đắp, vô luận như thế nào, Chính mình có thể sống tốt mới là chân lý.

Quyết định xong chủ ý Trần Mộ liền bắt tay vào việc. Hắn cẩn thận nghiên cứu phân tích mỗi hạng lý luận. Hơn nữa không ngừng mô phỏng các loại tình huống để lựa chọn kỹ năng cần thiết.

Mà ở phương diện này, Duy A đưa ra rất nhiều đề nghị quý giá. Để cho Trần Mộ cảm thấy bội phục chính là, một ít gợi ý phi thường đơn giản. Trên tay Trần Mộ xem ra kỹ năng tác dụng có hạn. Nhưng trên tay Duy A. Luôn luôn phát xuất ra uy lực kinh người.

Đoạn thời gian này gió êm sóng lặng, Thiên Cánh kinh doanh cũng rất là tiến triển, không chỉ có công ích quảng cáo phát huy duy trì liên tục tác dụng, tốt nhất chính là việc Bặc Cường Đông chế tạo giáo án huyễn tạp rất nhiều, loại giáo án huyễn tạp chế tạo hoàn mỹ này một khi đưa ra thị trường, liền được các trường học danh tiếng thổi phồng, sức mua rất mạnh. Khi mua không được giáo án huyễn tạp này các trường học liền dứt khoát chạy đến Thiên Cánh để đặt hàng. Trong khoảng thời gian ngắn đơn hàng như mưa mà đến.

Bặc Cường Đông vừa vui lại vừa lo. Vui chính là số lượng đơn hàng kinh người đồng nghĩa với doanh số tăng cao, lo là hiện tại trong công ty chỉ có hai mươi lăm người, nhân lực như trứng chọi đá, ngay nếu hiện tại thu nhận đông đảo chế tạp sư vào. Cũng không được nhiều tác dụng.

Hiện giờ chế tạp sư cũng có nhiều, nhưng không lọt vào mắt hắn. Chế tạp sư phổ biến so với Thiên Cánh nhân viên sự chênh lệch rất lớn. Hắn hiện tại càng thêm cảm nhận được điểm này.

“Xem ra chỉ có nhận người trước. Rồi về sau chậm rãi bồi dưỡng.” Hắn suy nghĩ.

Vì thế, hắn viết phần báo cáo chuyên môn gửi đi, “Xếp” làm việc cực kì nhanh chóng, rất nhanh báo cáo trở về đến trên tay hắn, “Xếp” phê chuẩn. Điều này làm Bặc Cường Đông rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, đây là hắn lần đầu tiên hắn đề xuất ý kiến đến “Xếp”.

Bặc Cường Đông động tác rất nhanh. Tin tức Công ty Thiên Cánh nhận người truyền đi rất lẹ. Hắn cơ hồ không tốn sức, liền thu được một số lớn thư xin việc. Bặc Cường Đông cả ngày công việc bề bộn, cũng không biết Công ty Thiên Cánh hiện giờ trong giới kinh doanh huyễn tạp quảng cáo tại La Dữu thành danh tiếng tăng vọt lên như hỏa tiễn, quả thực có thể nói như mặt trời giữa trưa.

Công ty Thiên Cánh thành La Dữu đoạn thời gian này nổi danh là công ty huyễn tạp quảng cáo. Trong mắt mọi người. Bọn họ vô danh mà thần bí, mọi ngã tư đường tùy ý có thể thấy được công ích huyễn tạp biển quảng cáo, các trung tâm truyền phát tin thì truyền phát công ích quảng cáo do họ làm ra. Hơn nữa dù có tiền cũng mua không được Thiên Cánh bản huyễn tạp giáo án. Cho tới bây giờ, Công ty Thiên Cánh nổi tiếng nhất ba mặt này, trừ ra, không còn tin tức khác về Công tyThiên Cánh, bọn họ thậm chí không chủ động đi chào mời giao dịch. Chỉ có tới tận công ty tìm, mới có thể nhìn thấy bọn họ.

Người để ý sẽ phát hiện. Công ty này trước đây thuộc về Lôi Văn gia tộc, nay đã đổi chủ. Nhưng lại vừa mới trải qua một lần thay đổi nhân sự cực lớn, “Xếp” là Tào Đông. Lai lịch càng thần bí. Có người nói là cao cấp tạp tu. Lại có người nói. Hắn là một chế tạp sư thâm niên. Suy đoán càng nhiều càng làm cho Công ty Thiên Cánh tăng thêm sắc thái thần bí.

Tiếng đồn cho rằng khi đến Công tyThiên Cánh chớ bỏ qua vào phòng triển lảm, nghe nói bên trong biểu diễn tất cả tác phẩm của Thiên Cánh “Xếp” Tào Đông sau khi tiếp nhận công ty. Hầu như mỗi vị khách sau khi vào phòng triển lãm đi ra đều khen không dứt miệng. Thậm chí rất nhiều hạ cấp chế tạp sư nghe đồn mà đến, sau khi chứng kiến các huyễn tạp khí thế bàng bạc vừa lại tinh xảo tuyệt luân, lập tức bị chinh phục.

Đây cũng là tại sao khi Bặc Cường Đông mới vừa thả ra tin tức. đã thu được vô số đơn, trong đó rất nhiều người thậm chí nguyện ý bỏ công việc cao cấp đang làm để đến đây.

Nói thật, việc này hoàn toàn ngoài ý Bặc Cường Đông dự liệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.