Boss Nữ Hoàn Mỹ

Chương 112: Ngoại Truyện Đào Lực




Bởi vì tu vi của bốn gã đệ tử này chưa đủ, không thể chống đỡ cho bọn họ từ kiếm đài quan sát bay vọt đến trên kiếm đài. Tuy rằng tu vi Sở Mộ chưa đủ nhưng có ba thành Phong Chi Ý Cảnh, thân pháp Phong Trung Du thi triển ra, hoàn toàn có thể dễ dàng bay vọt đến trên kiếm đài.

Chỉ có điều, hắn cũng không làm như vậy. Bởi vì Sở Mộ còn không muốn làm người khác chú ý.

- Ha ha ha ha, các người nhìn thấy chưa? Đệ tự ba viện tới dự thi kìa.

- Ta cười chết mất. So với đệ tử tinh anh của Chủ Điện chúng ta, giống như gà rừng trên mặt đất so với phượng hoàng trong bầu trời.

- Ngay cả từ kiếm đài quan sát đến kiếm đài, cũng không có cách nào bay vọt qua. Ngay cả vậy cũng không làm không được, thực sự khiến ta cười chết mất. Bọn họ rốt cuộc tới làm gì? Là tới để bị chê cười sao?

Các loại bàn luận giễu cợt liên tiếp lên, truyền vào trong tai đám người Sở Mộ. Thần sắc Sở Mộ không đổi, hoàn toàn không bị quấy nhiễu. Nhưng bốn đệ tử còn lại, sắc mặt đại biến, có chút kinh hoàng.

- Không nên kinh hoảng. Chúng ta tới để mở mang kiến thức.

Sở Mộ nhẹ giọng nói, để bốn người bọn họ trấn tĩnh lại.

- Rất tốt. Tổng cộng có 31 người tham dự thịnh hội đấu kiếm lần này.

Trưởng lão Chủ Điện quét mắt qua một cái, nói:

-Hiện tại, các người thay phiên nhau rút thăm. Trong đó có một người sẽ rút trúng thẻ trắng, trực tiếp tiến vào vòng kế tiếp. Số 1 đấu với số 30. Số 2 đấu với số 29. Cứ lấy cách này tiếp tục cho đến khi hết 31 người. Cặp số biểu thị hai người các ngươi là đối tay. Chỉ có đánh bại đối phương, mới có thể tiến vào vòng kế tiếp. Hiện tại, bắt đầu rút thăm.

Vừa dứt lời, các đệ tử đều đưa bàn tay về phía ống rút thăm. Sở Mộ lại không nhúc nhích, cũng không tranh đoạt. Bốn đệ tử khác hiện tại biến thành Sở Mộ dẫn đầu, theo Sở Mộ hành động.

Lúc này, Sở Mộ thấy một người quen đi tới. Chính là Văn Nhân Vân. Trên mặt hắn mang theo nụ cười khiến người ta chán ghét.

- Quả nhiên là ngươi. Ta đoán Lăng Phong Viện các người nhất định sẽ phái ngươi đi ra.

Văn Nhân Vân đi tới trước mặt Sở Mộ, sử dụng một loại phong thái cao cao tại thượng ngạo nghễ đối mặt với Sở Mộ nói. Trong giọng nói của hắn tràn ngập sự uy hiếp:

- Ngươi tốt nhất nên cầu khẩn, thời điểm rút thăm, đối thủ không phải là ta. Bằng không, kết quả của ngươi sẽ rất thảm. La sư muội nhất định sẽ thấy rõ ràng, ngươi căn bản cái gì cũng không phải.

Lưu lại một câu tràn ngập sự uy hiếp, Văn Nhân Vân liên tục cười lạnh xoay người đi về phía ống rút thăm. Bốn đệ tử kia có chút lo sợ không yên. Nhưng vẻ mặt Sở Mộ vẫn không lưu tâm.

Văn Nhân Vân? Chỉ là một con kiến hôi mà thôi.

Trên nội luyện kiếm trận của Chủ Điện nhất mạch Thanh Phong Kiếm Phái, đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch cùng đệ tử nội môn ba viện, tổng cộng có hơn bốn trăm người, lần lượt tập trung dựa theo phía dưới kiếm đài quan sát của Chủ Điện và ba viện.

Mà trên kiếm đài hình tròn, có một trưởng lão Chủ Điện làm trọng tài và ba mươi mốt đệ tử rút thăm cùng với hai đệ tử mang ống rút thăm.

Năm người Sở Mộ đứng ở một bên, chờ những người khác rút thăm xong, mới lại đi tới lấy.

- Của ngươi đánh số mấy?

- Số mười tám. Còn ngươi?

- Ha ha, ta rút được chính là số mười lăm. Xem ra chí ít vòng thứ nhất, chúng ta không phải là đối thủ.

- Không biết ai rút được thẻ trắng.

- Rút được thẻ trắng thì nói một chút đi.

Không có người trả lời.

- Xem ra, thẻ trắng còn chưa có bị rút được.

Không bao lâu, hai mươi sáu đệ tử tinh anh đã rút thăm xong. Sở Mộ cùng bốn đệ tử nội môn ba viện đi tới, đưa tay tiến vào trong ống rút thăm. Bên trong chỉ còn lại có năm thẻ.

Sở Mộ tiện tay nắm một cái thẻ, thu tay về. Vừa nhìn, hắn nhất thời cảm thấy có chút buồn cười. Không ngờ lại là một thẻ trắng.

- Hắn không ngờ rút được thẻ trắng!

Mấy đệ tử tinh anh bên cạnh tinh mắt đã nhìn thấy Sở Mộ mở tay ra, trong nháy mắt, nhất thời thét to.

Lập tức, ánh mắt của tất cả đệ tử tinh anh đều tập trung ở trên người Sở Mộ, có kẻ hâm mộ có kẻ đố kị, cũng có kẻ thản nhiên và xem thường.

Dưới kiếm đài những nội môn đệ tử cũng bị kinh động. Mỗi người đều nhìn về phía Sở Mộ. Các tiếng nghị luận cũng vang lên.

- Thực sự là gia hỏa may mắn.

- Ai nói không phải chứ? Bằng không, khẳng định ngay cả vòng thứ nhất cũng không qua được.

- Ta nhớ thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm trước kia, nội môn ba viện đều đưa ra hai đệ tử. Mỗi lần, đúng lúc là ba mươi hai thẻ, không có thẻ trống. Nội môn ba viện sáu gã đệ tử bình thường đều ở vòng thứ nhất đã bị đào thải. Nhưng lần này, nội môn ba viện có một viện lại chỉ xuất ra một đệ tử mà thôi. Dẫn đến cuố cùng chỉ có ba mươi mốt người. Sẽ có một người không có đối thủ, trực tiếp được tiến vào vòng trong.

- A, xem ra lần này nội môn ba viện thật sự đã đánh ra bàn tinh tốt. Nói không chừng vận khí tốt, rút được thẻ trắng. Như vậy, có một người có thể tiến vào vòng thứ hai. Sẽ không giống giống như khó coi trước kia vậy.

- Ta nhận ra tên đệ tử rút được thẻ trắng kia. Ta đã xem qua kiếm thuật của hắn, cũng đã cùng hắn giao thủ. Kiếm thuật của hắn thật sự đặc biệt tinh nhuệ. Ta ngay cả một kiếm cũng không đỡ nổi.

- Kiếm thuật lợi hại hơn nữa, Chủ Điện chúng ta có đại sư huynh nhị sư huynh Tam sư huynh, hắn còn lợi hại hơn được sao?

- Cái này... Chưa tỷ thí ta cũng không biết rõ ràng lắm.

- Cái gì gọi là không rõ ràng lắm. Cho dù kiếm thuật của hắn không tệ, nhưng tu vi của hắn còn chưa tới cửu đoạn. Ở dưới chênh lệch tu vi lớn như vậy, có thể nhận được thẻ trắng tiến vào vòng thứ hai đã là tốt lắm rồi. Căn bản cũng không thể đi vào vòng thứ ba.

- Nhưng, nhưng hắn ở đài đấu kiếm giữ suốt hai tháng đấy.

- Vậy thì có tác dụng gì. Trên đài đấu kiếm chính là so đấu về kiếm thuật, là đệ tử dưới cửu đoạn giao đấu. Ngươi có biết hay không, chênh lệch giữa bát đoạn và cửu đoạn đặc biệt rõ ràng. Giữ được đài đấu kiếm hai tháng, chỉ có thể nói rõ kiếm thuật của hắn không tệ, vận khí cũng rất tốt. Vừa đấu với các đệ tử tinh anh của Chủ Điện chúng ta, khẳng định không phải là đối thủ. Trong mười chiêu chắc chắn sẽ bại.

- Đúng vậy, có thể trở thành đệ tử tinh anh, có người nào không phải kiếm thuật phi phàm.

...

- Vận khí của Sở sư huynh không tệ. Không ngờ rút được thẻ trắng, trực tiếp tiến vào vòng trong.

- Ha ha. Cho dù là không rút được thẻ trắng, lấy kiếm thuật quỷ thần khó lường của Sở sư huynh, muốn vào vòng trong, cũng không phải là chuyện gì khó.

- Không sai. Sở sư huynh, chính là niềm kiêu ngạo của Lăng Phong Viện chúng ta. Kiếm thuật của sư huynh, không người nào có thể so sánh được. Ta tin tưởng Sở sư huynh không những tiến vào được vòng thứ hai, còn có thể tiến vào vòng thứ ba thậm chí vòng thứ tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.