Boss Gian Xảo

Chương 15




Trong hội trường của Huyện ủy, Đại hội cán bộ lãnh đạo toàn huyện lại một lần nữa được mở ra. Trong buổi hội nghị, sau khi Phương Quốc Sơn tuyên bố lệnh bổ nhiệm đối với Tạ Dật, Tạ Dật chính thức trở thành Phó Bí thư, Ủy viên thường vụ, Ủy viên Huyện ủy huyện Lê.

Lúc này, không có điều lệ phân công cán bộ lãnh đạo nào tồn tại. Một năm thăng mấy cấp, thậm chí chuyện thăng nhiều cấp hơn cũng là hoàn toàn có thể. Tạ Dật từ Đoàn ủy thành phố cất nhắc đến huyện Tháp cũng chỉ mới nửa năm, bây giờ lại thăng một cấp đảm nhiệm Phó Bí thư Huyện ủy huyện Lê cũng là vì hiện nay không có giới hạn tuổi tác rõ ràng và giới hạn nhậm chức đối với việc cất nhắc cán bộ.

Điều lệ này còn đợi sau hơn hai năm mới có thể chính thức thực thi, Nhiếp Chấn Bang cũng coi như là may mắn gặp đúng dịp, trong khoảng thời gian ngắn ngủi ba tháng mới có thể hoàn toàn nhảy từ cấp Phó Cục lên đến cấp Cục trưởng.

Sau đó, Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang nhiệt tình giữ lại, Phương Cố Sơn mới không đi đêm trở về thành phố Bá Châu luôn mà ở lại. Một mặt là thái độ và sự nhiệt tình mà Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang biểu hiện khiến Phương Quốc Sơn rất hài lòng, mặt khác, Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang cũng không coi là người ngoài, nếu thật sự đi thì cũng có vẻ không ổn.

Đến đêm, ở khách sạn huyện Lê mở tiệc tối đón tiếp rất lớn. Lần này, tửu lượng của Nhiếp Chấn Bang càng chấn động cả phòng, ba bình rượu trắng xuống bụng mà cũng chỉ có chút men say, danh tiếng tiên tửu của Chủ tịch Nhiếp cũng truyền ra ngoài.

Tạ Dật tuổi tác khoảng trên dưới bốn mươi, trong các cán bộ huyện hiện nay cũng coi như là người còn trẻ tuổi. Trong Đoàn thanh niên thành phố đảm nhiệm chức Trưởng phòng, làm nhiều năm rồi cuối cùng là đi theo con đường của Trình Tân Hoa. Sau khi chính thức vào hệ thống, lúc này moqia làm ở bên Chi Đoàn cho đến lúc tuổi đến giới hạn liền điều động xuống huyện Tháp làm Phó Chủ tịch huyện, vào bộ máy ủy viên thường vụ. Nhưng, nhậm chức chưa đến nửa năm, Tạ Dật lại lần nữa được điều động, hơn nữa điều đến huyện Lê đảm nhiệm Phó Bí thư chuyên trách xếp hàng thứ ba trong Huyện ủy, điều này có chút cảm giác một bước lên tới trời.

Nhưng Tạ Dật người này có lẽ là vì trên khuôn mặt tràn đầy dấu tích của tuổi trung niên đó, không có bất kỳ sự cao ngạo, coi khinh nào. Ngược lại, ăn cơm uống rượu, giữa những lời nói tất cả đều thể hiện sự khiêm tốn, coi như là hoàn toàn kế thừa được tác phong khiêm tốn đó của Trình Tân Hoa.

Một bữa tiệc ăn đến khoảng mười giờ tối, Phương Cố Sơn lúc này cũng cười nói:

- Tan tiệc thôi, đều tầm tầm rồi, cảm ơn sự khoản đãi nhiệt tình của các đồng chí huyện Lê.

Lúc này Trương Sở Bân đương nhiên là tự mình hộ tống Phương Cố Sơn đến phòng nghỉ của khách sạn để nghỉ ngơi. Lúc này, Tạ Dật cũng đi nhanh một bước, đến bên Nhiếp Chấn Bang nhỏ giọng nói:

- Chủ tịch Nhiếp, nghe danh đã lâu. Trong công việc sau này, mong Chủ tịch Nhiếp ủng hộ nhiều hơn, giúp đỡ nhiều hơn.

Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng mỉm cười. Tạ Dật là người của Trình Tân Hoa, không giống với tính chất của Trương Sở Bân. Thái độ của Lưu Văn Thanh đối với hắn, căn bản cũng là vì bên trên. Còn trên thực tế thì Lưu Văn Thanh coi trọng vẫn là thái độ của Tưởng Chấn Toàn. Nhưng Trình Tân Hoa lại không giống vậy, dù sao thì phía sau Trình Tân Hoa chính là Lý Dật Phong, có Lý Dật Phong nói chuyện, Trình Tân Hoa nhất định phải chiếu cố Nhiếp Chấn Bang, lúc này tâm phúc trong hệ chính của Trình Tân Hoa đến huyện Lê nhậm chức, Trình Tân Hoa chắc chắn là cũng đã nói về quan hệ của hắn và ông ta, nếu không, một khi xảy ra chuyện lũ lụt đổ miếu Long Vương, chuyện người một nhà không biết người một nhà đó là một sự đả kích đối với hệ phái của Trình Tân Hoa rồi.

- Haha, Bí thư Tạ khách khí rồi, ngài là tiền bối, kinh nghiệm ở địa phương phong phú hơn tôi, sau này còn phải mong Bí thư Tạ ủng hộ nhiều mới phải, đều là người mình cả, có khi là cơ hội, Bí thư Tạ mời trước.

Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói.

Ngày hôm sau đi làm, Nhiếp Chấn Bang tinh thần đã trở nên nhanh nhẹn rồi. Số lượng ba bình rượu trắng đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, đó là vừa đủ.

Trên bàn, một chén trà Long Tỉnh sớm đã pha rồi, đối với bên Tây Bắc bên này thích uống loại trà nào thì Nhiếp Chấn Bang vẫn là thích mùi thơm nhẹ thanh nhã của trà Long Tỉnh hơn. Một số công văn cũng đã được phân loại, căn cứ theo mức độ nặng nhẹ của công việc xếp hàng đâu đấy. Trên cùng đương nhiên là việc quan trọng cần xử lý gấp, phía sau là việc cấp bách bỉnh thường, sau nữa là văn kiện tương đối quan trọng không quá gấp gáp. Bên cạnh văn kiện, trên cùng là Nhật báo Trung Quốc, sau đó là Nhật báo Tây Bắc và Nhật Báo Bá Châu, đối với quan viên chính quyền mà nói, đặc biệt là cán bộ nằm ở cấp cơ sở địa phương như Nhiếp Chấn Bang, vốn cách xa thủ đô, báo chí, đặc biệt là báo Đảng, là con đường quan trọng nhất để đồng chí ở địa phương hiểu rõ sự thay đổi của thời cuộc.

Thấy những thứ này, Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng, Dịch Quân cái này thư ký, thời gian dần qua, sau khi đã rũ bỏ được sự nhút nhát và ngây ngô lúc ban đầu, bây giờ làm việc ngày càng thuận tay rồi.

Vừa ngồi xuống, Dịch Quân từ bên ngoài đi vào, nhìn Nhiếp Chấn Bang, Dịch Quân cười nói:

- Chủ tịch, Bí thư Huyện ủy Tạ Dật đến, ngài xem?

Nghe thấy Tạ Dật đến thăm, Nhiếp Chấn Bang liền đứng dậy, về việc Tạ Dật đến Nhiếp Chấn Bang lại không hề ngạc nhiên. Cùng nằm trong Trình hệ (hệ phái của Trình Tân Hoa), sự thăm hỏi của Tạ Dật cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Chỉ là Nhiếp Chấn Bang không ngờ, Tạ Dật lại đến nhanh như vậy. Hôm qua nhậm chức, sợ là hôm nay vừa nhìn thấy chữ làm việc, cái gì cũng chưa làm là đã tới đây rồi. Chỉ là với thái độ này cũng đáng để Nhiếp Chấn Bang đối đãi long trọng rồi.

- Bí thư Tạ đến à, mau mời vào. Tiểu Dịch, sau này Bí thư Tạ đến không cần thông báo, trực tiếp vào là được rồi.

Nhiếp Chấn Bang lập tức nói, mở cửa, cũng ra ngoài đón.

Đây là một cái thái độ, người khác đều đã biểu đạt thành ý ra rồi, nếu Nhiếp Chấn Bang còn cao ngạo ngồi ở ghế giống như tiếp đón cán bộ cấp dưới bình thường, cho dù là người trong cùng một phe phái, chỉ sợ là trong lòng Tạ Dật cũng sẽ có chút suy nghĩ.

Thấy Nhiếp Chấn Bang đi ra, lời nói vừa rồi Tạ Dật cũng nghe được, trong lòng rất hài lòng. Nhiếp Chấn Bang người này đừng nhìn là trẻ tuổi, cách xử sự làm người lại vô cùng chu toàn, lão luyện, người này có thể trở thành Chủ tịch huyện trẻ tuổi như vậy quả nhiên không phải là ngẫu nhiên.

Vừa vào phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, Tạ Dật cũng cười nói:

- Chủ tịch Nhiếp, bài trí phòng làm việc rất hay, khí độ trầm ổn, rốt cuộc vẫn là Chủ tịch Nhiếp, đến phòng làm việc cũng bố trí được có trình độ đến như vậy.

Phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang bố trí rất đơn giản, trên tường, tuyết trắng như ngọc, không có trang trí quá nhiều, cũng không có trụ khó hiểu mơ hồ gì, hoặc là thư pháp gì khác. Đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, thân là cán bộ thì nhất định phải đầu óc tỉnh táo, còn mơ hồ khó hiểu thì coi là gì chứ.

- Bí thư Tạ quá khen rồi, trước đó cũng nghe Bí thư Trình nói đến Bí thư Tạ. Bí thư Trình khen không ngớt lời về Bí thư Tạ, luôn muốn gặp mặt một lần nhưng lại không có duyên, lần này thì may quá, Bí thư Tạ được điều đến huyện Lê, sau này còn phải nhờ Bí thư Tạ nhiều.

Nhiếp Chấn Bang cũng khiêm tốn nói.

Bên cạnh, Tạ Dật cũng gật gật đầu, hai người đã là cùng hệ thống thì đương nhiên muốn tìm một cái lợi ích chung, điều này là tất nhiên và cũng là tất yếu. Có lợi ích chung thì hợp tác mới có thể lâu dài. Trầm tư một lát, Tạ Dật liền nói:

- Chủ tịch Nhiếp, cậu bận việc trước đi, bên này tôi còn có chuyện, vừa nhận vị trí mới, đến chỗ nhà ở tôi cũng còn chưa sắp xếp, lần này qua đây cũng là đi dạo cho biết luôn, sau này giữa chúng ta cũng dễ liên lạc với nhau, mục đích hôm nay đã đạt được rồi. Tôi không làm phiền nữa.

Ý của Tạ Dật đã rất rõ ràng rồi, lần này qua đây đơn giản là bày tỏ thái độ, biểu thị thân phận phe phái của hai người để sau này có được sự thuận lợi hơn trong hợp tác công việc mà thôi. Còn nói về công việc thì Tạ Dật vừa mới nhậm chức, đương nhiên sẽ không có việc gì rồi.

Sau khi tiễn Tạ Dật đi, Nhiếp Chấn Bang vừa ngồi xuống thì di động riêng liền vang lên, điện thoại này ngoài mấy lãnh đạo Huyện ủy ra thì chỉ có đám người Lưu Côn biết. Nhiếp Chấn Bang lập tức cầm điện thoại lên, vừa nhìn số Nhiếp Chấn Bang liền ngây người ra, không ngờ là Lý Hoa.

Vừa nhận điện thoại, không đợi Nhiếp Chấn Bang nói, Lý Hoa liền cười trong đầu dây bên kia, nói:

- Haha, Tam thiếu gia, chúc mừng, chúng tôi vừa đến huyện Lê, nghe được chuyện tốt của anh. Tam ca, tối hôm nay bất luận thế nào anh nhất định phải mời đám anh em một trận, Bá Châu không đi nữa. Anh mới ngồi vào vị trí mới, công việc bận rộn, ở khách sạn tốt nhất của huyện Lê các anh là được rồi.

Nghe giọng của Lý Hoa tên tiểu tử này, xem ra là đến huyện Lê rồi. Tiểu tử này đã đến rồi sợ là Lê Văn Cách cũng đến, cộng thêm Lưu Côn và Tiền Tiến, mấy người này Nhiếp Chấn Bang lại thêm một trận đau đầu. Lưu Côn còn được, Lê Văn Cách và Lý Hoa đều là từ Đại viện quân đội mà ra, hai tên này uống rượu thì điên cuồng, xem ra, tối nay mình có chạy cũng không thoát rồi.

Bên cạnh đó, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút vui mừng. Từ Tết đến bây giờ đã sắp được hai tháng rồi, Lý Hoa bọn họ lần này qua đây xem ra những thủ tục cần xử lý đều đã làm rồi, dự án khai thác khoáng sản sợ là phải bắt đầu đây.

Dự án khoáng sản ngoài việc cần nhiều nhân lực khai thác ra thì về mặt gia công chiều sâu của đá Vermiculite này, Lý Hoa bọn họ cũng phải xây dựng nhà máy ở huyện Lê, tuyển dụng nhân công. Điều này đối với huyện Lê mà nói là một dự án tăng thêm thu nhập cho người dân, đây mới là điểm mà Nhiếp Chấn Bang coi trọng. Đợi hai dự án này xây dựng thành, ít nhất có thể khiến cho tài chính huyện Lê tăng nguồn lợi ích lên gấp đôi.

Buổi sáng, Nhiếp Chấn Bang lại đi đến công trường của Công ty Mẫn Nông một chuyến. Hiện nay, qua hai tháng xây dựng, với nguồn cung ứng tiền bạc của Lưu Côn, tốc độ rất nhanh, tổng thể công trình cũng sắp hoàn thành, cây cỏ chất lượng tốt đều vận chuyển qua đường không đến rồi, chỉ đợi thời tiết thích hợp là có thể trồng mới được.

Buổi chiều, Nhiếp Chấn Bang tiếp Phó Chủ tịch huyện Bạch Lực Khắc ở phòng làm việc. Điều chỉnh lần này, huyện Lê lại để trống vị trí Phó Chủ tịch thường trực, đây là chỗ thông minh của Lưu Văn Thanh, Phó Chủ tịch huyện phía dưới nếu muốn vị trí này thì tất yếu phải quan hệ tốt với Nhiếp Chấn Bang, đây cũng coi như là trở thành giúp đỡ Nhiếp Chấn Bang nắm trong tay toàn bộ cục diện Ủy ban nhân dân huyện.

Đợi tan giờ làm, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, nói với Dịch Quân ở bên ngoài:

- Quân tử, hôm nay không có việc gì, sau khi hết giờ làm cậu cứ yên tâm đi làm việc của mình đi.

Lúc này, Nhiếp Chấn Bang sớm đã đặt phòng tốt ở Khách sạn huyện Lê. Vừa vào cửa Nhiếp Chấn Bang liền có chút bất ngờ, không ngờ Triệu Tinh Long lại cũng đi theo tới. Thấy cái tư thế này, không những dự án khoáng sản bọn họ sắp khởi công mà sợ là đến chứng nhận thăm dò dầu mỏ cũng đã xử lý xong rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.