Bông Cúc Nhỏ

Chương 7




Một lần tắm rửa Thiên Hà Thủy, cũng không khiến Phó Thư Bảo gia tăng thêm cái gì cả, cho nên những chỗ tốt mà phương diện thân thể đạt được, cũng là chỉ có hạn. Nhưng mà hắn lại phát hiện ra một hiện tượng vô cùng kỳ quái. Sau khi trải qua Thiên Hà Thủy tẩy rửa, thân thể, tinh thần thậm chí là lực lượng của hắn cũng ở vào trạng thái đỉnh phong. Trạng thái như vậy cũng chính là trạng thái chiến đấu tốt nhất, cũng là trạng thái để tự luyện chính mình tốt nhất!

Cái này tựa hồ cũng chính là nguyện vọng mà Phó Thư Bảo mãi cũng muốn đạt tới nhưng vẫn chưa đạt được, đó chính là đem trạng thái thân thể cùng với tâm lý đạt đến trạng thái tốt nhất, sau đó mới tiến hành luyện chế chính mình, đột phá hạn chế cấp bậc Bán Thần cấp Hậu kỳ hiện tại, đột phá vào cảnh giới Lực sĩ Thần cấp.

Lúc này hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long vẫn còn ở trong cái bồn tắm hoàng kim hi hi ha ha cười đùa. Bản thân hắn bị đuổi ra khỏi bồn tắm, lúc này ánh mắt nhìn về phía bộ ngực sữa của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long không ngừng lượn lờ trước mắt, nhộn nhạo ra một mảnh mị ảnh. Nếu như là trước kia, hắn khẳng định là không thể nhịn nổi, sẽ mặt dày chạy đến đòi lau chùi một phen. Nhưng mà giờ phút này, trong lòng hắn lại không có nửa điểm ý tưởng như vậy. Nhìn thấy hai cái thân thể động lòng người như vậy, còn có tiếng cười cùng với ánh mắt khiêu khích đùa giỡn vui vẻ kia, trái tim của hắn lần đầu tiên đặc biệt bình tĩnh như nước, không có nửa điểm gợn sóng.

Chậm rãi thu hồi lại ánh mắt, Phó Thư Bảo từ từ đi ra ngoài Thủy Tinh Long Cung. Cước bộ của hắn vừa động, quần áo đang nằm trên mặt đất đột nhiên bay lên, ở trong không trung vỡ vụn thành vài trăm mảnh nhỏ, giống như vô số đóa hoa quay chung quanh thân thể của hắn. Trong chớp mắt, đám quần áo bị phân giải ra liền phục hồi lại nguyên dạng, mặc ở trên người của hắn.

Tốc độ thoát y cực nhanh, tốc độ mặc quần áo cũng cực nhanh, đây chính là truyền kỳ!

Bóng dáng hắn rời đi nhanh chóng mà tiêu sái, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long một mảnh si mê, nhưng cũng hoang mang đầy mình.

- Người này đã xảy ra chuyện gì rồi? Vừa rồi còn liều mạng ăn đậu hủ của chúng ta, một phen đuổi hắn ra khỏi bồn tắm, chúng ta ta muốn đùa giỡn hắn một chút, đến lúc này, hắn… lại đi rồi!

Long Ngọc Nhất thì thào nói.

Long Ngọc Nhị thở dài một tiếng:

- Chẳng lẽ, vừa rồi chúng ta chọc hắn nổi giận rồi sao?

- Cái loại người như hắn cũng nổi giận chúng ta hay sao? Ngươi đừng nói giỡn chứ?

Long Ngọc Nhị:

- …

Long Ngọc Nhất nói:

- Ta thật sự nghĩ thấy, trải qua tẩy lễ của Thiên Hà Thủy, hiện tại trạng thái của hắn tốt chưa từng có, điểm ấy bất luận là về mặt tâm lý hay về sinh lý cũng đều là như vậy. Chúng ta cũng đã xem qua bí thuật tự luyện của Thiên Long Bí Luyện Thuật, ta thật sự nghĩ thấy, hắn vội vàng rời đi như vậy, nhất định là có quan hệ đối với chuyện tình này.

- Tỷ tỷ, ngươi chính là nói… Hắn muốn tiến hành tự luyện chính mình sao? Đột phá Bán Thần cấp Hậu kỳ, tiến vào cảnh giới Thần cấp?

Long Ngọc Nhị khẽ mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, bộ dáng rất là giật mình.

- Đúng vậy! Ta chính là nghĩ như vậy a! Hắn… sẽ trở thành nam nhân truyền kỳ a!

Khi nói đến nam nhân truyền kỳ, má ngọc của Long Ngọc Nhất thế nhưng lại lặng lẽ dâng lên một mảnh ngượng ngùng xinh đẹp.

Một tia biến hóa tâm lý này cũng không thể tránh khỏi cảm ứng tâm linh của Long Ngọc Nhị. Nhưng mà nàng thật ra cũng không cười nhạo tỷ tỷ của nàng, bởi vì, giờ phút này trong lòng của nàng cũng đang có sự cảm thụ đồng dạng!

Long Tộc là chủng tộc sùng bái anh hùng cùng với lực lượng. Long nữ của Long Tộc ở điểm này lại thể hiện ra mãnh liệt hơn nhiều. Trái tim của các nàng cũng chỉ mở ra cho cường giả, thân thể của các nàng, cũng chỉ có thể là cường giả mới có thể đạt được. Phó Thư Bảo ở trong lòng của hai tỷ muội nàng đã biến thành hình tượng một đại anh hùng. Nếu như trở nên càng cường đại hơn, như vậy, liền có khả năng đạt được thể xác cùng với tinh thần của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long.

Nếu đem Thất Thải Nữ Thần Long hình dung thành một tòa thành lũy, phải vượt qua ba đạo môn hộ mới có thể tiến vào, như vậy, hiện tại Phó Thư Bảo đã đột phá được hai trong ba đạo đó. Chính là điều này, hắn thật ra không nhận thấy mà thôi.

o0o

Chậm rãi đi ra khỏi Thủy Tinh Long Cung, đi ra khỏi Long giới, nhìn thấy đám thị vệ Luyện nô đang thủ vệ chung quanh Long giới, Phó Thư Bảo cũng không cần phải phân phó câu nào, cước bộ nhẹ nhàng giẫm mạnh lên trên mặt đất, cả người phóng vọt lên trên thiên không.

Bên trên thiên không, vân đạm phong khinh.

- Đột nhiên tiến vào trạng thái hoàn mỹ nhất, nhưng mà ta lại không có đủ lượng Thiên Hà Thủy làm vật liệu để mà luyện chế chính mình a! Xem ra cần phải đi đến Thiên Hà một chuyến!

Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ. Đâu cũng là nguyên nhân hắn đột nhiên phóng vọt lên trên thiên không. Thiên Hà Thủy do Luyện Thánh Y lưu lại cũng chỉ đủ tắm một lần, không đủ để tiến hành tự luyện chế mình, nhưng mà có thể điều chỉnh trạng thái của hắn, đây cũng là chuyện vô cùng quan trọng.

Mặc Thời Chi Chiến Giáp lên trên người, Phó Thư Bảo lại lấy ra Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn cầm ra. Khởi động Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn, tìm được những tọa độ Thiên Hà sớm đã lưu lại trong này, thời điểm khi Thông đạo Vũ trụ vừa xuất hiện, hắn không chút do dự, bước thẳng vào trong đó.

Nếu như không có Thời Chi Chiến Giáp bảo hộ trên người, Phó Thư Bảo tuyệt đối sẽ không mạo hiểm với sinh mệnh của chính mình. Nguyên nhân là vì có Thời Chi Chiến Giáp, cũng từng có mấy lần trải qua lữ hành quay trở về thời không quá khứ, nên hắn đối với chuyến lữ hành tinh không lần này cũng không chút lo lắng.

Liền thậm chí thời không quá khứ cũng có thể đi đến được, thì lữ hành trong tinh không có tính là cái gì đâu?

Hai cái công năng quan trọng của Thời Chi Chiến Giáp, đầu tiên chính là đi xuyên qua thời không, trở lại quá khứ, tiếp theo chính là lữ hành trong tinh không. Tổ hợp gồm nó cùng với Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn, có thể nói là tổ hợp hoàn mỹ nhất. Có hai loại bảo vật này trong tay, còn có địa phương nào không thể đi nữa đây?

Từ bên trong thông đạo đi qua, biển tinh không nhất thời hiện ra ở trước mắt. Cánh cửa thông đạo ở phía sau vẫn như trước còn tồn tại, ở bên trong tinh không tản ra quang diễm xinh đẹp động lòng người. Càng là địa phương ánh sáng ảm đạm, thì vầng sáng của cánh cửa Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn kia cũng càng sáng lạn hơn.

Không có không khí, không có nhiệt độ, không có ánh sáng mãnh liệt, ở địa phương xa xôi, một khỏa Hằng tinh lẳng lặng huyền phù bên trong tinh không, tản ra quang mang cùng với nhiệt lượng. Nhưng khi ánh sáng truyền đến nơi này, thì đã trở nên cực kỳ yếu ớt. Chẳng qua đối với Phó Thư Bảo có nghiên cứu nhất định đối với tinh không mà nói, cái phiến tinh không nhìn qua rất bình tĩnh này cũng có đầy những nguy hiểm chết người. Đầu tiên chính là chân không, nhiệt độ cực thấp, còn có những tia cực tím không thể nào nhìn thấy được nữa.

Ánh mắt đảo qua khu vực tinh không to lớn như vậy, Phó Thư Bảo đã có chút buồn bực. Hắn cũng không kỳ vọng nhìn thấy Thiên Hà trong này. Một mảnh tinh không to lớn như vậy, hoàn toàn tĩnh lặng, thậm chí ngay cả một hạt bụi bậm cũng không hề có dấu hiệu di động.

- Kỳ quái! Chẳng lẽ tọa độ sai lầm rồi sao? Ta không tới đúng địa phương à?

Trong lòng Phó Thư Bảo không nhịn được nghĩ như vậy. Đây là chuyện tình tuyệt đối có thể! Luyện Vô Mệnh không biết dùng cái công thức gì để tính toán địa phương đại khái Thiên Hà sẽ xuất hiện trong thời gian một trăm năm qua, hơn nữa đem toàn bộ tọa độ biểu thị ra. Hắn trước tiên lựa chọn đại khái tọa độ trong khoảng thời gian gần nhất, liền đi đến phiến tinh không trước mắt này.

Nếu như tọa độ sai lầm, như vậy cần phải lựa chọn lại tọa độ khác, sau đó lại khởi động Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn tiến hành truy tung Thiên Hà. Như vậy mà nói tuy rằng phiền toái, nhưng mà không có đường tắt nào khác có thể đi được.

Phó Thư Bảo rất nhanh liền đưa ra quyết định, phản hồi thiên không của Thế giới Lực Lượng, trở lại lựa chọn tọa độ, sau đó khởi động Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn, sau đó từ thông đạo tinh không vừa mở ra đi vào một phiến không gian tinh không mới. Lần thứ hai, vẫn như cũ không có phát hiện ra Thiên Hà, lần thứ ba cũng là như thế.

Lần thứ tư quay trở lại thiên không của Thế giới Lực Lượng, Phó Thư Bảo có chút nhịn không được hoài nghi tính toán của Luyện Vô Mệnh không biết là có chính xác hay không:

- Không biết cái tên kia căn cứ vào công thức gì để mà tính toán, tính toán gần một trăm địa phương mà Thiên Hà có khả năng xuất hiện trong thời gian một trăm năm gần nhất. Nhưng mà, lão rử cứ tiếp tục đi như thế này… nếu như cả một trăm địa phương cũng không có Thiên Hà xuất hiện thì sao đây?

Loại sự tình này không phải là không có khả năng phát sinh.

Cho dù Luyện Vô Mệnh có là thiên tài tuyệt đỉnh, nhưng mà cũng có thời điểm phạm sai lầm. Phó Thư Bảo chưa từng bao giờ tin tưởng rằng có người hoàn mỹ tuyệt đối, liền thậm chí siêu máy tính cũng có thời điểm tính toán sai lầm, huống chi là một con người?

- Không thể tiếp tục lãng phí thời gian như vậy! Nếu cứ tiếp tục như vậy, không đợi ta tìm được Thiên Hà, thì trạng thái đỉnh phong cũng đã tiêu thất mất rồi, như vậy một hồi tắm rửa Thiên Hà Thủy lúc trước chẳng phải là đã lãng phí rồi sao? Nhưng mà, không đi theo tọa độ Luyện Vô Mệnh lập ra, ta như thế nào có thể tìm được Thiên Hà chứ?

Phó Thư Bảo nhất thời lâm vào trầm tư.

Vũ trụ vô cùng rộng lớn, Thiên Hà có thể xuất hiện ở bất cứ địa phương nào. Nếu như Luyện Vô Mệnh tính toán sai lầm, chỉ dựa vào vận khí mà đi tìm mà nói, tỷ lệ Phó Thư Bảo tìm được Thiên Hà chỉ là một phần ức ức vạn mà thôi!

- Đúng rồi! Tuy rằng ta không biết Luyện Vô Mệnh tính toán địa phương Thiên Hà xuất hiện này như thế nào, nhưng mà hắn lại bằng vào cái gì mà đặt ra một trăm tọa độ cơ chứ? Nhưng mà, ta tin tưởng rằng Thiên Hà sẽ ở trong phiến tinh không rộng lớn này chảy qua, hoặc là đã từng chảy qua. Mà dùng Thời Chi Chiến Giáp có đặc tính có thể xuyên qua thời không, ta có thể ở trong thời không quá khứ nhìn thấy Thiên Hà! Sau đó ta có thể tìm ra được quy luật vận hành của nó, tính toán ra tọa độ chính xác của nó trong thời điểm hiện tại!

Một ý tưởng mới liền hình thành trong đầu của Phó Thư Bảo, hắn lập tức tiến hành thao tác tương quan.

Lần này đây, hắn lựa chọn một tọa độ mới, lần thứ năm tiến nhập vào tọa độ mà Luyện Vô Mệnh đã tính ra. Lần này, vẫn như trước không hề phát hiện sự tồn tại của Thiên Hà. Chẳng qua trước khi Phó Thư Bảo đến đã biết không có hy vọng tìm thấy, cho nên sau khi phát hiện không có Thiên Hà, hắn cũng không có thất vọng, mà là lựa chọn sử dụng một khối vẫn thạch bên trong tinh không, tính toán ra biến hóa của một năm trước của nó, sau đó đem nó trở thành tọa độ của Thời Chi Chiến Giáp, tiến nhập vào thời không một năm trước.

Vầng sáng của Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn đột nhiên biến mất bên trong tầm nhìn. Nó vốn là vẫn còn tồn tại, thời gian một tiếng đồng hồ sau mới biến mất. Nhưng mà Phó Thư Bảo xuất hiện bên trong thời không một năm trước, nó cũng không có tồn tại. Bởi vì một năm trước, Phó Thư Bảo chưa từng xuất hiện ở nơi đó, Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn cũng không có xuất hiện ở trong này, không tồn tại bất cứ thông đạo nào cả.

Tinh không vẫn như trước không có chút biến hóa nào cả. Thời điểm một năm trước, khối vẫn thạch kia vẫn lẳng lặng huyền phù ở nơi đó, không có ngoại lực tác động, nó cũng sẽ không bay về bất cứ địa phương nào.

- Chẳng lẽ… ta lại sai lầm rồi sao?

Phó Thư Bảo quan sát một chút bốn phía. Lần này đây, vẫn không hề nhìn thấy cái gọi là Thiên Hà chảy qua.

Lần này nếu như vẫn thất bại mà nói, như vậy cũng không cần phải tìm kiếm nữa, chỉ có thể dựa theo biện pháp của Luyện Vô Mệnh, từng lần lại từng lần tìm kiếm, mãi cho đến hết hơn một trăm tọa độ không gian kia mà thôi.

Thời điểm khi Phó Thư Bảo còn đang thất vọng, đột nhiên một đạo bạch quang chói mắt chợt từ bên trong tinh không xa xa truyền đến. Ngay sau đó, những tiếng vang ào ào cũng chợt truyền đến. Phóng mắt nhìn lại, hắn nhất thời sững người tại đương trường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.