Bông Cúc Nhỏ

Chương 25




Phó Thư Bảo trôi nổi trên không trung, toàn thân không một mảnh vải che thân, mang lại cho người khác một loại cảm giác thần thánh. Trên thân thể hắn phảng phất như được phủ một tầng lực lượng quang hoàn, khiến cho người khác phải mê muội, say đắm. Cảm giác như vậy, đối với Thất thải nữ thần long tỷ muội mà nói lại càng thêm mãnh liệt.

"Lúc này, nếu như hắn hướng ta cầu hôn..."

Long Ngọc Nhất trong nội tâm thầm nhủ.

"Ta nhất định sẽ đáp ứng!"

Ý nghĩ này, khiến cho má ngọc của nàng đỏ ửng lên, một mảnh ý tứ ngượng ngùng hàm xúc.

"Ý nghĩ của tỷ tỷ... thiệt là... Lúc đó chẳng phải là ý nghĩ của ta sao? Nếu như hắn dùng tư thái Thần cấp lực sĩ xuất hiện trước mặt chúng ta, ta nhất định sẽ cho hắn thỏa mãn cái nguyện vọng hạ lưu kia..."

Long Ngọc Nhị thầm nghĩ như vậy trong lòng. Ý nghĩ này, cũng làm cho má ngọc của nàng đỏ ửng lên, bởi vì ngượng ngùng.

Một đường cùng nhau, tỷ muội Thất thải nữ thần long từ khinh thường hắn cho tới bội phục, cuối cùng là sùng bái, biết ơn, tâm lý biến hóa là cực lớn. Trong lòng hai tỷ muội nàng sớm đã có sự hiện hữu của hắn, chỉ là, không có đâm phá tầng giấy mỏng quan hệ giữa nam nữ kia mà thôi. Mấy bận tiếp xúc da thịt với hắn, kỳ thật đó chính là một loại ám chỉ của hai nàng, là một loại ngầm đồng ý. Vốn, điều kiện kén rể gả chồng của Thất thải thần long nhất tộc, Phó Thư Bảo phải mạnh mẽ hơn hai nàng mới được, chính là sau khi tự ngã luyện chế, tiến nhập Thần cấp cảnh giới!

Hỗn Độn nguyên tố hắc bạch giao nhau bốc lên, nhưng lúc này đây không phải là ở song chưởng của Phó Thư Bảo mà là toàn thân. Hỗn Độn nguyên tố chi hỏa bao lấy ba cái Luyện Mệnh đỉnh, tự nhiên cũng đem toàn thân Phó Thư Bảo bao phủ vào trong.

Hỗn Độn nguyên tố chi hỏa xuất hiện, trăm chủng linh tài lơ lửng trong hư không cũng nhao nhao tiến vào trong ba cái Luyện Mệnh đỉnh. Những linh tài này được Hỗn Độn nguyên tố chi hỏa phân giải, tinh lọc, sau đó tập hợp lại thành một đoàn chất lỏng tinh khiết, đem Phó Thư Bảo ngâm vào trong đó. Linh năng cùng linh tính cường đại hòa quyện vào nhau tràn ngập khắp nơi, Khởi Nguyên chi thụ chết héo tựa hồ cảm ứng được cái gì đó, một ít nhánh cây bắt đầu rung động lên.

- Các ngươi xem, Khởi Nguyên chi thụ tựa hồ cảm ứng được cái gì, nó đang nói chuyện sao?

Luyện Vô Song kinh ngạc mà nhìn những cành khô đang rung động kia, nghẹn ngào nói ra.

Thủy Vô Thường lại lắc đầu.

- Khởi Nguyên chi thụ đã tử vong, tựa như thi thể nằm trong phần một cả vạn năm, còn cảm ứng được cái gì đây này?

Dừng một chút, lão lại vừa cười vừa nói ra.

- Công chúa điện hạ, chuyện này bất quá chỉ là cảm giác của người mà thôi.

- Thế nhưng mà, ta rõ ràng trông thấy nó đang cử động, ta cảm giác như nó đang muốn nói cái gì đó.

Luyện Vô Song vẫn chưa từ bỏ ý định. Nàng cảm thấy, ngay tại lúc này, hắn sẽ có kỳ tích gì đó phát sinh. Phó Thư Bảo trong nhận thức của nàng, trên người hắn luôn có kỳ tích phát sinh. Lần này há lại ngoại lệ?

- Công chúa, người xem xem, thời gian vừa đến người sẽ hiểu ra thôi.

Thủy Vô Thường nói.

Luyện Vô Song không tiếp tục tranh luận nữa, trong nội tâm vẫn kiên trì lấy suy nghĩ của nàng.

Đối với Phó Thư Bảo đang trong tự ngã luyện chế, giờ khắc này, công tác luyện chế của hắn chỉ mới bắt đầu mà thôi. Trên trăm chủng linh tài hòa tan, lại bị nước của Thiên Hà thu nạp cùng tinh lọc, biến thành vật chất tuyệt đối tinh khiết. Thân thể của hắn đang trong từng bước hòa tan. Đây là một quá trình tương đối thống khổ. Huyết nhục của hắn, từng chút một tan đi, lại có tế bào mới đản sinh, thay thế hết thảy bộ phận. Hai thứ đó, thủy chung duy trì một loại cân đối.

Huyết nhục thay đổi, sau đó là tới nội tạng. Quá trình này càng thêm thống khổ, mỗi một tế bào được thay đổi đều mang lại thống khổ vô bì, mỗi điểm cải biến cơ hồ đều muốn cái mạng của hắn.

Phượng Hoàng có truyền thuyết dục hỏa trùng sinh, nhưng mà loại thống khổ này so với việc Phó Thư Bảo đang trải qua lại thống khổ xa xa không bì kịp. Bất quá, hắn đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, không có trải qua đau đớn, ở đâu ra tân sinh đây này?

Thân thể hết thảy đều phát sinh cải biến, tổ chức cũ hòa tan đi, đổi mới, thứ mới sinh ra thêm vào bộ phận tan đi. Duy chỉ có tâm thần của hắn là bảo trì vẻ thanh minh, đối với thống khổ đều bỏ qua, đối với thân thể tân sinh cũng bỏ qua. Hắn thủy chung thủ vững lấy một cái tín niệm, đó chính là hoàn thành lần tự ngã luyện chế, vượt qua đạo rãnh trời kia.

Làn da, cơ bắp lần lượt hoàn thành, nội tạng cũng hoàn toàn thay đổi, còn lại chính là cốt cách cùng cốt tủy rồi. Phó Thư Bảo từ trong dung dịch linh tài kia rút ra dung dịch Thiên Vũ thạch, tố tạo thành cốt cách. Linh mạch Huyền Thiết sơn lấy được lúc trước, đúng lúc này biến thành máu, huyết quản cùng cốt tủy của hắn. Tổ chức cuối cùng, cũng là phức tạp nhất, diễn sinh cùng thay đổi đại não.

Từng cái tế bào đại não chết đi biến mất thì đều tương ứng với một cái sinh ra, đó là Thiên Hà thủy tinh khiết nhất, tôi nhập thêm trăm chủng tài liệu mà thành. Quá trình này, thống khổ tương đối giảm bớt. Nhưng mà ảo giác lại tăng hơn nhiều, mất đi cùng tân sinh, nhao nhao hiện ra, giống như tuyết lông ngỗng mùa đông, giống như mưa mùa hè, bay lả tả, bồng bồng bềnh bềnh. Hắn ở trong đó, giống như một kẻ ngoại nhân, hết thảy cùng hắn không có quan hệ gì, nhưng hết thảy lại đều bắt nguồn từ bản thân hắn.

Toàn bộ đại não được diễn sinh thành, cặp mắt của hắn vẫn đang đóng lại. Hỗn Độn chi hỏa trong Luyện Mệnh đỉnh biến mất, dung dịch linh tài dần nguội lạnh xuống, tạo thành một tầng giáp xác óng ánh trên người hắn. Cái giáp xác này một mực kéo dài từ đỉnh đầu tới lòng bàn chân hắn, khiến cho hắn nhìn giống như một quả trứng óng ánh vậy.

Linh năng chấm dứt phóng thích ra ngoài, Thủy Vô Thường sốt ruột, Thất thải nữ thần long tỷ muội cùng Luyện Vô Song nhanh chóng chạy tới. Nhưng tại thời điểm sắp tiếp cận giải đất trung tâm lại bị đám luyện nô thị vệ lại ngăn cản xuống. Bọn hắn lúc trước đã nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, thủ vệ lần tự ngã luyện chế này của hắn, trừ phi Phó Thư Bảo giải trừ mệnh lệnh, nếu không bất luận kẻ nào cũng đừng mong lọt vào, càng không có khả năng tiếp cận Phó Thư Bảo được.

- Thiệt là, ngay cả chúng ta cũng phải đề phòng sao?

Long Ngọc Nhị thở phì phì, nói.

- Cũng không phải, chúng ta thế nhưng mà là minh hữu cùng trợ lực của hắn a!

Long Ngọc Nhất rất tức giận.

Thủy Vô Thường lại cười nói.

- Hắn làm như vậy, đơn giản là sợ chúng ta tại thời điểm mấu chốt xông tới quấy rầy hắn, ta có thể lý giải được tâm tình của hắn a!

Luyện Vô Song nhẹ gật đầu.

- Ân, ta hiểu Phó đại ca.

Hai tỷ muội Thất thải nữ thần long cũng không phản đối gì, mọi người trong lúc nói chuyện, Khởi Nguyên chi thụ đột nhiên phát ra thanh âm "ca ca".

- Chuyện này... chuyện gì xảy ra?

Thủy Vô Thường vốn đang bảo trì trấn định thì đã không còn cách nào trấn định được nữa rồi, bởi vì ngay lúc thanh âm "ca ca" kia truyền ra, thân Khởi Nguyên chi thụ liền xuất hiện một vết rạn, cành khô bên trên cũng nhao nhao rơi xuống.

- Khởi Nguyên chi thụ... nó... lại chết à!?

Luyện Vô Song không khỏi bật thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Hai Thất thải nữ thần long tỷ muội cũng kinh ngạc không hiểu, Khởi Nguyên chi thụ là một cái cây chết rồi, nhưng mà thân cây cùng cành khô lại có thể sừng sững hơn vạn năm. Như thế nào ở thời điểm này lại đột nhiên hỏng mất đây?

- Ầm ầm!

- Tích ba tích ba!

Tiếng vang cực lớn từ trong thân Khởi Nguyên chi thụ vang lên, vô số nhánh cây như thiên thạch từ trên cao rớt xuống. Nhưng quỷ dị chính là, không có một khối thân cây nào, nhánh cây nào rớt xuống trong khoảnh khắc sẽ biến thành tro bụi, biến mất phía trên đại địa.

Một đạo kim quang ầm ầm từ trong tán cây phóng lên, đoan đoan chính chính mà chiếu thẳng vào ba cái Luyện Mệnh đỉnh. Sau đó, tán cân rơi xuống mặt đất, hóa thành cát bụi, trở về cát bụi. Thân cây cực lớn cũng ầm ầm ngã xuống, hóa thành tro bụi, biến mất không thấy bóng dáng.

Biểu tượng của Khởi Nguyên thời đại, sừng sững hơn vạn năm, ở thời điểm này lại biến mất. Còn lại đấy, chỉ là ba cái Luyện Mệnh đỉnh không chút động tĩnh, cùng với quả trứng óng ánh bao lấy Phó Thư Bảo bên trong.

- Nếu như là vật liệu gỗ bình thường, chất chồng thành quy mô như Khởi Nguyên chi thụ, như vậy khẳng định có thể dùng chúng tu kiến thành một tòa Thanh Tú quốc kinh đô, nhưng mà cứ như vậy lại biến mất, cái gì cũng không lưu lại, chuyện này...

Thủy Vô Thường lẩm bẩm.

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Tỷ muội Thất thải nữ thần long nhún vai, biểu thị không biết. Các nàng không có đi qua Thanh Tú quốc kinh đô, đối với thuyết pháp của Thủy Vô Thường hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được. Nhưng các nàng biết rõ, hài cốt thật lớn của Khởi Nguyên chi thụ, ngay cả một cái vỏ cây như móng tay cũng không lưu lại, sự tình này tính đi tính lại cũng không phải là sự tình bình thường rồi.

Ánh mắt hai tỷ muội đồng thời chuyển qua ba cái Luyện Mệnh đỉnh, đáp án, chỉ chờ tên kia đi ra là có thể công bố rồi. Thế nhưng mà, cho tới bây giờ, hắn vì cái gì mà còn không có đi ra đây này? Chẳng lẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn sao?

Lại chờ qua giây lát, Luyện Vô Song không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

- Ta không phải là lực sĩ, lại càng không phải là luyện chi lực sĩ, nhưng ta rất muốn biết Phó đại ca có thành thành công hay không?

Thủy Vô Thường thản nhiên nói.

- Chuyện này ta cũng không biết chính xác, theo biểu hiện ra ngoài, tiểu tử kia tựa hồ đã thành công rồi, nhưng mà, với tư cách là Thần quan của Luyện quốc, luyện ra vô số kể đồ vật, cũng gặp qua vô số luyện chi lực sĩ tiến hành tự ngã luyện chế, ta trước sau cũng tự mình tự ngã luyện chế gần trăm lần, nhưng cho tới bây giờ, tình huống khi 'ra lò' lại hóa thành ngọc đản... trước sau vẫn là lần đầu tiên gặp phải a! Cho nên, thành công hay không, ta cũng không rất rõ ràng, chúng ta chờ một chút đi!

Lại tiếp tục chờ đợi, thời điểm đến là mặt trời mới sinh, chờ đợi, mặt trời bò qua bầu trời, rơi xuống đường chân trời phía tây nhưng mà Phó Thư Bảo vẫn là ở trong khỏa ngọc đản kia. Bốn ánh mắt chưa từng rời khỏi khỏa ngọc đản kia, nhưng mà cho tới bây giờ, nó ngay cả một cái rung động nhỏ cũng không có rung động qua.

Chẳng lẽ thật sự đã thất bại?

Bốn người, trong nội tâm đều treo lên một tảng đá cực nặng.

- Tiểu tử, ngươi không thể thất bại a!

Thủy Vô Thường không cách nào bảo trì một phần tự tin cùng bình tĩnh trong lòng nữa rồi, cầu nguyện mà nói ra.

- Ngươi chính là hi vọng của tất cả mọi người a, cũng là hi vọng của Khởi Nguyên chi thụ, nếu ngươi thất bại thì cái gì cũng xong đời rồi a...

Lời như vậy rơi vào lòng Thất thải nữ thần long tỷ muội, vạn phần khó chịu. Giọng nói cùng dáng điệu của Phó Thư Bảo hiển hiện ra trong tâm trí hai nàng đuổi không cách nào đi được. Hạt giống tình ái đã nở, trong nội tâm hai nàng đã có bóng dáng của Phó Thư Bảo, chỉ cần hắn chân chính trở thành Thần cấp cường giả, sau đó thuận lý thành chương mà trở thành nữ nhân của hắn, một đời đi theo hắn, thế nhưng mà...

- Chết tiệt! Ngươi đi ra cho ta a! Ngươi đáng chết, ngươi thiếu nợ ân tình của Long tộc chúng ta còn chưa trả a!

Khóe mắt Long Ngọc Nhất đã có chút ít lệ nóng, một bộ muốn lăn xuống.

Thanh âm của Long Ngọc Nhị đã có chút run run lên.

- Hỗn đản! Ngươi lăn ra cho ta, đừng tưởng rằng ngươi chết là chúng ta sẽ thương nhớ ngươi, chúng ta sẽ mặc niệm cho ngươi, tuyệt ko thương tâm... Ô ô...

Như vậy đấy, lừa mình dối người, nàng nói xong liền khóc ồ lên.

Đúng lúc này, khỏa ngọc đản yên lặng hơn nửa ngày kia đột nhiên phát ra một tiếng "ba ba" giòn tan, cuộn mình, một đạo kim quang bắn lên thiên không!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.