Bong Bóng Mùa Hè 1: Nàng Tiên Cá Bong Bóng

Chương 17




Ads Ngay tức khắc, tất cả nghi hoặc cũng đều hoàn toàn mất sạch. Phó Thư Bảo liền hiểu ra được, lực lượng thời gian không thể tu luyện, không thể có được, chỉ có thể trao đổi. Hắn trả giá bằng Thời Gian Ấn cùng với thân thể, trao đổi lấy trong thời gian ba ngày, cũng chính là ngày quá khứ, ngày hiện tại cùng với ngày tương lai. Một khi ngày tương lai chấm dứt, thân thể hắn sẽ biến mất tản mát, thần hồn của hắn cũng sẽ hôi phi yên diệt!

Bản thân hắn hiện tại, thần hồn cùng với ý thức so với trong quá khứ cũng không có bất cứ thứ gì khác nhau cả. Nhưng mà thân thể của hắn cũng là lực lượng cường đại nhất, lực lượng thời gian! Tình huống như vậy, liền giống như là hắn từ bỏ lấy trí nhớ cùng với linh hồn của mình, đổi lấy hình thái chung cực cuối cùng của lực lượng Thần cấp, hình thái năng lượng thuần túy. Nhưng bất đồng chính là, trong lòng hắn vẫn như trước biết rằng, trong thời gian ba ngày, hắn có thể tự nhiên khống chế hết thảy mọi thứ.

Thân thể của hắn vẫn như trước lẳng lặng đứng bên dưới bức tường ngọc, không chút bất động gì, một đoàn bạch quang nhẹ nhàng bao phủ ở trên người của hắn, là một loại cảm giác yên tĩnh chết lặng.

- Thời gian ba ngày, ta cũng không thể nào trì hoãn một giây nào a! Chuyện tình này quan hệ đến sự sinh tử của lão tử… Hiện tại liền giết thẳng đến ổ của Đại đế Hắc Mạc Thiên trong Thế giới Hắc Ám đi!

o0o

Từ bên trong Thiên Hà Tịnh Hóa Bình đi ra, Phó Thư Bảo không hề nói với bất luận kẻ nào về chuyện tình này cả. Hắn đem Thiên Hà Tịnh Hóa Bình thu vào bên trong Long giới, sau đó đi vào địa lao.

Hắc Ma Nguyệt vẫn đang bị nhốt bên trong địa lao, toàn bộ lực lượng đã bị Thủy Vô Thường giam cầm lại, thân thể cũng bị vị lão nhân kia tàn phá nặng nề. Thời điểm Phó Thư Bảo nhìn thấy nàng, thì mặt mày nàng tiều tụy, Thời Chi Chiến Giáp trên người nàng cũng tương đối hỗn độn.

Hắc Ma Nguyệt kinh ngạc nhìn thấy một đoàn kim quang đột nhiên lóe lên, nhưng đợi đến khi đám kim quang kia biến thành bộ dáng của Phó Thư Bảo, giống như một vị Đại Phật xuất hiện ở trước mặt nàng, hô hấp của nàng liền ngừng đọng lại. Nàng há hốc miệng, suốt nửa ngày mới miễn cưỡng phun ra một câu:

- Ngươi… ngươi đã nắm giữ lực lượng của thời gian!

Lực lượng của thời gian không thể tu luyện, không thể có được, chỉ có thể trao đổi, nhưng mà Phó Thư Bảo cũng không định nói chuyện này cho một tù binh biết. Hắn khẽ gật gật đầu, cười ha hả nói:

- Như ngươi thất đó! Hiện tại ta đã nắm giữ lực lượng thời gian rồi, hiện tại theo ta đi tới Thế giới Hắc Ám đi, ta muốn gặp mặt Hắc Mạc Thiên một chút!

- Không! Không! Ta không quay về! Ta không quay về!

Hắc Ma Nguyệt đột nhiên hoảng sợ kêu lên.

Phản ứng kịch liệt của Hắc Ma Nguyệt khiến Phó Thư Bảo nghi hoặc:

- Như thế nào? Hắc Ma Nguyệt, hiện tại ta cho ngươi cơ hội quay về cố hương, ngươi như thế nào lại sợ hãi như vậy? Ở đó có thứ gì khiến ngươi sợ hãi à?

Hắc Ma Nguyệt run giọng nói:

- Ai nói ta sợ hãi? Ta không sợ hãi! Ta chỉ là… ta chỉ là không muốn quay về đó!

Phó Thư Bảo nói:

- Ngươi càng là như thế, ta lại càng cảm thấy khả nghi! Chẳng qua hiện tại ta cũng không có thời gian nói với ngươi những cái này! Chúng ta đi thôi! Trở về cố hương của ngươi, ta liền biết được ngươi đang sợ hãi chuyện gì!

Nhìn thấy Phó Thư Bảo vươn tay ra, Hắc Ma Nguyệt vội vàng lết lùi về phía sau, ý đồ muốn thoát khỏi bàn tay của Phó Thư Bảo. Nhưng mà nàng làm sao có thể thoát được đây? Ngay sau khi bị Phó Thư Bảo bắt được, gỡ khỏi cái sợi dây xích gắn trên tường, nàng lại nhìn thấy Phó Thư Bảo móc ra một cái quyển trục bằng da thú cổ xưa, hắc quang bắt đầu khởi động, Thông Đạo Chi Môn xuất hiện bên trong gian địa lao, Hắc Ma Nguyệt liền hoảng sợ kêu lên:

- Van cầu ngươi! Không nên đến đó a!

- Lão tử càng muốn đi!

Thanh âm vừa dứt, Phó Thư Bảo liền mang theo Hắc Ma Nguyệt bước thẳng vào bên trong cái thông đạo tràn ngập hắc quang vừa mới xuất hiện kia.

Ngay sau khi bước ra khỏi cánh cửa thông đạo, một mảnh đại địa hoang văng đã xuất hiện trong tầm mắt của Phó Thư Bảo. Trên thiên không không hề tồn tại của nhật nguyệt tinh tú, khắp nơi toàn bộ đều là hắc ám bát ngát cùng với hắc vụ bao phủ khắp nơi.

Đây là một cái thế giới tử vong không có ánh sáng cùng với khí tức sinh mệnh. Nếu như là trước kia, Phó Thư Bảo căb bản không thể nào tồn tại được trong cái thế giới này, chỉ khi nào mặc trên người Thời Chi Chiến Giáp mới có thể tồn tại ở nơi này được. Nhưng mà hiện tại, hắn cũng không cần bất cứ sự phòng hộ gì cũng có thể bình yên xuất hiện trong cái thế giới này. Hắn cũng không cần phải sử dụng các loại khí cụ hỗ trợ tầm mắt nào cả, cũng rất tự nhiên có thể nhìn thấy mọi thứ.

- Ngươi, ngươi là tên ác ma! Ngươi có biết hay không, ngươi không thể nào đi tới Thế giới Tử Vong này! Chỉ cần ngươi đi vào nơi này, ngươi sẽ hủy diệt hết thảy những thứ trong này!

Hắc Ma Nguyệt đột nhiên thê lương hét lên, vẻ mặt của nàng phi thường điên cuồng, bộ dáng vô cùng đáng sợ.

- Ngươi đang nói mê sảng gì vậy? Ta tới nơi này chỉ là vì muốn xử lý Đại đế Hắc Mạc Thiên mà thôi, làm sao có khả năng hủy diệt nơi này cơ chứ… Ách! Xảy ra chuyện gì vậy?

Ngay khi còn chưa nói xong một câu, Phó Thư Bảo đột nhiên phát hiện ra cái thân thể năng lượng thuần túy của hắn đại phóng kim quang, dâng lên cao cả vạn trượng, bốn phương tám hướng xung quanh cả vạn trượng, thậm chí ngay cả xuống dưới cũng là một vạn trượng!

Đây chính là quang mang năng lượng của lực lượng thời gian! Những nơi mà quang mang này chiếu tới, ánh sáng không còn, hắc vụ tiêu tán, mặt đất cháy đen xuất hiện những dấu vết nứt nẻ. Thanh âm vang vọng ầm ầm từ sâu bên trong thiên không cùng với đại địa không ngừng truyền đến, không ngừng rung động!

- Hiện tại ngươi đã hiểu rồi chứ? Ngươi mang theo Thời Gian Chi Thể đến nơi này, trong này nhất định sẽ bị hủy diệt!

Hắc Ma Nguyệt rít gào nói.

Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai, bộ dáng không sao cả:

- Đó không phải là mục đích ta đi đến nơi này hay sao? Bị hủy diệt rất tốt! Ngươi cần phải hiểu rõ ràng, quan hệ của chúng ta là quan hệ tử địch, không phải ngươi chết thì ta sẽ vong, ta một phen đem toàn bộ thế giới này bị hủy diệt không phải rất tốt hay sao?

- Khốn kiếp! Ác ma! Hắc Ma Nhân cũng là một loại sinh mệnh, tuy rằng hình thức sinh mệnh của chúng ta và các ngươi không giống nhau, nhưng mà… ngươi có quyền gì mà đi hủy diệt một mảnh thổ địa sinh tồn cuối cùng của chúng ta chứ?

- Vô nghĩa! Thời điểm này mà còn muốn tranh thủ sự đồng tình của ta sao? Lúc trước, thời điểm khi các ngươi dẫn theo mấy trăm vạn đại quân tấn công vào Thế giới Lực Lượng, nếu như ta cầu tình với các ngươi, các ngươi có tha thứ cho ta hay không?

Hắc Ma Nguyệt nhất thời ngậm miệng không nói gì nữa. Nàng biết sự lựa chọn của nàng, cũng biết sự lựa chọn của Luyện Vũ Thiên Tôn.

Phó Thư Bảo nói:

- Không thể à? Con mẹ nó, vậy thì còn nói những lời phế thải làm gì nữa? Nói cho ta biết, Hắc Mạc Thiên ở chỗ nào?

- Ngươi mang theo Thời Gian Chi Thể đến nơi này, thế giới này sắp bị hủy diệt, không cần ngươi đi tìm ngài, ngài rất nhanh sẽ tìm đến ngươi!

Thanh âm của Hắc Ma Nguyệt tràn ngập sự đau thương.

- Nghĩ muốn kéo dài thời gian hay sao? Ta cũng không tin những gì ngươi nói, một khi đã đến đây rồi, ta cũng phải nhìn một chút cái thế giới tà ác này xem, đến tột cùng là nó bị hủy diệt như thế nào?

Nhấc lên thân thể của Hắc Ma Nguyệt, Phó Thư Bảo phóng vọt lên thiên không.

Kim quang ở trên người của hắn càng ngày càng mãnh liệt hơn, cảm giác đối với lực lượng cũng càng ngày càng mãnh liệt hơn. Lực lượng không ngừng tăng cao khiến cho hắn thậm chí nghĩ thấy, hiện tại hắn chỉ cần đánh ra một quyền liền có thể xử lý được Đại đế Hắc Mạc Thiên. Đúng lúc này, trên mặt đất chợt không ngừng xuất hiện những Luyện nô cương thi, nhưng chỉ cần bị kim quang trên người hắn chiếu trúng một cái, đám Luyện nô cương thi này liền giống như là băng tuyết rơi vào trong lửa đỏ, bị thiêu đốt không còn lại chút gì nữa!

Phó Thư Bảo nhất thời hiểu ra được, kim quang năng lượng của lực lượng thời gian đối với hết thảy mọi thứ trên thế giới này đều có năng lực giết chết mang tính hủy diệt. Hắc Ma Nguyệt sở dĩ không có việc gì, đó là bởi vì trên người nàng có Thời Chi Chiến Giáp!

Đại địa tiếp tục nứt vỡ, thiên không xuất hiện những luồng ánh sáng mờ mờ. Nhìn tốc độ hủy diệt như vậy, căn bản không cần thời gian ba ngày, mảnh sinh tồn cuối cùng của đám người Hắc Ma Nhân sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. Phó Thư Bảo cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới vấn đề sẽ được giải quyết một cách đơn giản như vậy. Nhưng mà khi nhìn một màn cảnh tượng tận thế ở trước mắt, lại khiến hắn không thể không tin, cũng khiến hắn không thể không cảm thán sự cường đại của lực lượng thời gian.

Lực lượng thời gian chính là lực lượng chung cực, là lực lượng thẩm phán, lực lượng không gì có thể đối kháng được. Lực lượng như vậy khó trách là không thể tu luyện được, không thể có được, chỉ có thể trao đổi, nhận được một chút thời gian sử dụng mà thôi.

Vèo vèo vèo!

Thanh âm tiếng gió quỷ dị đột nhiên từ bên trong hắc vụ truyền ra. Lập tức vài đạo bóng đen xé rách hắc vụ, hướng về phía Phó Thư Bảo cùng với Hắc Ma Nguyệt mà đến. Cường giả của thế giới này rốt cuộc cũng đã xuất hiện, bọn họ sở dĩ không e ngại ánh sáng năng lượng của lực lượng thời gian, đó là bởi vì trên người bọn họ cũng mặc Thời Chi Chiến Giáp.

Xem ra, Hắc Mạc Thiên đã luyện chế ra nhiều Thời Chi Chiến Giáp như thế, là sớm đã có quyết tâm cùng với dự định xâm nhập vào Thế giới Lực Lượng rồi.

Đám cường giả đột nhiên đánh lén tới, đều là đám người Hắc Ma Nhân, có Lực sĩ Thần cấp, cũng có thấp hơn một chút. Những người này ào ào phóng tới, vừa ra tay sẽ không lưu lại bất cứ đường sống nào cả, thậm chí ngay cả bọn họ luôn nữa! Đây chính là một kích tất sát! Ở thời khắc nguy nan khi Thế giới Tử Vong sắp sửa bị hủy diệt, tất cả mọi người sinh hoạt trong thế giới này liền xem Phó Thư Bảo như là địch nhân lớn nhất của mình, cần phải giết chết!

- Muốn chết!

Tay phải Phó Thư Bảo vung lên, một thanh Thời Gian Nhận khổng lồ dài hàng dặm đột nhiên thoáng hiện, một đao chém xuống. Đám cường giả Hắc Ma Nhân nhất thời hôi phi yên diệt, thi cốt vô tồn. Không chỉ như thế, sau khi bổ ra một đao, ánh đao rơi xuống trên đại địa, một mảnh thanh âm ầm ầm vang lên, bên trên đại địa rõ ràng xuất hiện một vết chém dài hàng dặm, sâu không thấy đáy!

Uy lực của một đao này cũng dọa cho chính Phó Thư Bảo cũng phải nhảy dựng lên, nhưng quay đầu nghĩ lại, đây cũng là chuyện tình rất bình thường. Thời điểm khi hắn nắm giữ Thời Gian Ấn, dùng ra một chiêu này cũng đã có uy lực khủng bố, huống chi hiện tại là Thời Gian Chi Thể cơ chứ?

Thanh âm bước chân rầm rập từ bên trong hắc vụ truyền đến. Trong chớp mắt, vô số Tử Mã kỵ sĩ, Bạo tạc thi binh, Cung tiễn binh dày dày đặc đặc lao thẳng tới. Số lượng của bọn chúng ít nhất cũng hơn năm trăm vạn, đông nghẹt kéo dài đến khuất tầm mắt cũng chưa hết.

- Muốn dùng chiến thuật biển người xử lý ta sao? Không biết thứ này sử dụng như thế nào đây?

Trong lòng Phó Thư Bảo không chút lo sợ đám Luyện nô cương thi này, hắn đem thanh Hắc Ám Quyền Trượng ra, cầm lên trên tay.

Hắc Ám Quyền Trượng vừa mới xuất hiện, đám Luyện nô cương thi chằng chằng chịt chịt phía trước nhất thời quỳ gối xuống. Số lượng mấy trăm vạn người, không hề có một chút thanh âm nào cả, toàn trường yên tĩnh chết lặng.

- Ha ha… Thứ này thật sự là có tác dụng a! Thuyết pháp của lão đầu tử quả thật là không sai!

Phó Thư Bảo cười ha hả. Thanh Hắc Ám Quyền Trượng trong tay của hắn căn bản không thể luyện chế, sau khi bị hủy diệt liền quay trở lại trong Quyền Lực Tháp ở trong Thế giới Hắc Ám. Nó cùng với Thời Gian Ấn cơ hồ là Thần vật cùng một cấp bậc.

- Ngươi tên ác ma này! Ta nguyện ý dâng ra sinh mệnh của chính ta, thân thể của ta! Ta van cầu ngươi rời khỏi nơi này, có được không?

Hắc Ma Nguyệt van cầu nói. Khóe mắt của nàng đã chảy xuống những giọt nước mắt màu đen.

- Ngươi đang nói đùa cái gì thế? Ta đang chơi đùa vui vẻ a! Không biết ta chỉ huy quân đoàn Luyện nô cương thi mấy trăm vạn này tấn công Hắc Mạc Thiên, như vậy sẽ có bộ dáng như thế nào đây?

Phó Thư Bảo nói. Nếu như nếu làm như vậy có thể nhanh chóng xử lý vấn đề hơn, hắn liền sẽ tiếp tục làm như thế.

- Ngươi… Ta biết ngươi thích nữ sắc, Hắc Ma Nhân chúng ta có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp vô cùng, so với các nữ nhân của ngươi một chút cũng không kém. Ngươi muốn bao nhiêu, ta sẽ cho ngươi bấy nhiêu, chỉ cần ngươi rời đi là được!

Phó Thư Bảo nói:

- Ngươi một phen xem ta trở thành người gì vậy?

- Vô dụng thôi, Hắc Ma Nguyệt!

Đúng lúc này, một thanh âm hùng hồn đột nhiên từ sâu bên trong hắc ám chợt truyền đến. Thanh âm giống như tiếng sấm nghiền nát thiên không, áp lực như thủy triều đánh úp lại!

Vị Đại đế chúa tể của Thế giới Tử Vong rốt cuộc cũng xuất hiện rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.