Bổn Vương Muốn Tạo Phản

Chương 9: Không bận tâm cái nhìn của người khác




Bước chân Kiều Luyến dừng lại, quay đầu.

Năm đó bọn họ thường xuyên trêu chọc lẫn nhau trong chiến đội.

Mà chiến đội kia giống như là một đại gia đình, thẳng đến về sau, Tử Xuyên phản bội cô, cô mới thoát chiến đội, không tiếp tục liên hệ với bất cứ người nào tỏng chiến đội.

Người này, bởi vì là đội trưởng chiến đội bọn họ, được mọi người giật dây gửi qua rất nhiều ảnh chụp, cho nên cô mới có chút ấn tượng!

Thế nhưng, đội trưởng của bọn họ, tại sao lại ở chỗ này?

Kiều Luyến ngẩng đầu lên, liền thấy đội trưởng đi thẳng đến chỗ Tử Tiên Tử: "Tử Tiên tử! Cô chờ một chút!"

Kiều Luyến theo bản năng đi qua, cánh tay lại bị Tô Bành Hạo giữ chặt, sau đó mở miệng: "Này, cô làm gì vậy? Có đi hay không!"

Kiều Luyến quay đầu mở miệng với cậu ta: " Xe chờ mọi người ở ngoài, cậu và họ về biệt thự trước đi, tôi có chút việc ở đây."

Sau đó liền mặc kệ Tô Bành Hạo, đi qua bên kia hai bước.

Vừa vặn nghe được đội trưởng và Tử Tiên Tử nói chuyện.

Tử Tiên Tử bị người gọi lại, hơi sững sờ, quay đầu, nhìn thấy một người xa lạ, thân là nữ MC, lập tức có thể phát giác được người trước mặt xuất thân bất phàm, cho nên liền khách khí hỏi thăm: "Xin hỏi có chuyện gì sao?"

Đội trưởng nở nụ cười, mở miệng nói: "Cô không nhớ rõ tôi sao?"

Tử Tiên Tử sững sờ, chợt mở miệng: "Chúng ta đã gặp ở đâu sao?"

Đội trưởng cười: " Tiểu Kiều, tôi từng là đội trưởng của cô!"

Tử Tiên Tử nghe được hai chữ "Tiểu Kiều", thân thể bỗng nhiê kéo căng, sau đó nụ cười trên mặt, liền trở nên miễn cưỡng.

Cô ta làm bộ chợt hiểu ra: "À, thì ra là đội trưởng!"

Đội trưởng liền cười, "Đúng vậy, năm đó tôi thường xuyên gửi ảnh chụp trong đám, cô không biết tôi sao? Hay là tám năm không thấy, tôi già sao?"

Tử Tiên Tử rất biết cách nói chuyện: " Đâu có,, là trí nhớ quá xa xưa rồi!"

Đội trưởng lập tức gật đầu, tiếp tục mở miệng nói: "Tiểu Kiều, những năm này cô đi đâu vậy? Đội chúng ta bây giờ vẫn còn, chẳng qua người bên trong, đều già rồi! Mặc dù bây giờ rất ít chơi game, nhưng năm đó tình bạn hữu nghị gắn liền, đến bây giờ chiến đội chúng ta vẫn còn cử hành liên hoan hàng năm. Mỗi lần đều sẽ nhắc tới cô và Tử Xuyên, đáng tiếc lần nào cô cũng không có tham gia. Về sau, mọi người biết cô là nữ MC, đều qua ủng hộ cho cô. Hiện tại, cô có thể trở thành huấn luyện viên của King chiến đội, cũng coi như là làm tròn mộng tưởng năm đó rồi! Năm nay chiến đội chúng ta còn muốn tiến hành liên hoan, cô có tới hay không?"

Ánh mắt Tử Tiên Tử lóe lên.

Đi làm sao?

Đi về, bại lộ chính mình không phải tiểu Kiều sao?

Cô ta lập tức cười ha ha, sau đó đột nhiên nhìn về phía phương xa: "Đội trưởng, không còn gì, bên kia tôi có chút việc gấp, hôm nào chúng ta trò chuyện tiếp."

Đội trưởng sững sờ, còn không có lấy lại tinh thần, Tử Tiên Tử đã chạy đi nhanh như chớp.

Anh ta đang muốn đuổi theo, cánh tay chợt bị người kéo lại.

Quay đầu, liền thấy cô gái mình vừa đụng vào, nhìn anh ta chằm chằm.

Kiều Luyến gắt gao níu lấy ống tay áo của an hta, vẻ mặt đều trở nên có chút phức tạp và xoắn xuýt, trái tim giống như là bị nắm chặt, để cho cô có chút đau đớn chờ đợi.

Vừa nghe đội trưởng, hàng năm chiến đội bọn họ đều sẽ liên hoan...

Như vậy, Tử Xuyên sẽ đi sao?

Cô nghĩ tới đây, cả người khẩn trương nhưng nói không nên lời.

Cô vẫn hỏi thăm từng câu, giọng cô cũng run rẩy: "Anh biết hiện tại Tử Xuyên ở đâu sao?"

Đội trưởng hơi sững sờ: " Đương nhiên tôi biết!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.