Bốn Đại Danh Gia - Ái Nữ Kiều

Chương 20: Bản Vẽ Trận Thượng Cổ




Edit: Susublue

"Vì sao ngươi còn tỉnh!" Nữ tử thấy Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không có bộ dáng buồn ngủ, trong mắt đầy sự sợ hãi.

Nếu như vừa rồi Bạch Hiểu Tình không hề ngủ, nàng còn có thể thừa nhận, nhưng tỉnh táo mà đứng trước mặt nàng như vậy khiến nàng không thể thừa nhận, bởi vì thuốc mê nàng dùng là bí dược hoàng cung, những loại thuốc trên giang hồ tuyệt đối không thể bằng được.

Hiện tại Bạch Hiểu Tình bị hạ bí dược hoàng cung mà vẫn có thểtỉnh táo như cũ, chứng tỏ nàng đã sớm phòng bị mình.

"Vì sao ta không thể tỉnh táo, ngươi cho rằng một chút thuốc mê kia có thể hại được ta?"

Tuy rằng kỹ thuật nàng ta dùng không sai, nhưng đối với Bạch Hiểu Tình mà nói thật sự không có hiệu quả, thân thể này không biết đã trải qua chuyện gì, lại được huấn luyện chống lại đặc tính của thuốc, nói cách khác, những loại thuốc tầm thường đối với nàng căn bản không có tác dụng. DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn

Bí dược hoàng cung cũng chỉ ảnh hưởng một chút mà thôi.

"Không, điều đó không có khả năng!"

Đáp án như vậy nữ tử tuyệt đối không thể chấp nhận, bọn họ lập kế hoạch lâu như vậy, tất cả nên thật mỹ mãn mới đúng, nhưng không ngờ chẳng những chưa thành công, ngược lại lại để Bạch Hiểu Tình phát hiện ra nàng, điều này làm cho nàng không thể chấp nhận?

"Bạch cô nương, xảy ra chuyện gì vậy?"

Động tĩnh vừa rồi đã làm kinh động đến hai người bên kia, bọn họ có chút lo lắng, nhưng vì là phòng nữ tử, ít nhiều vẫn có chút không tiện.

"Vào đi, ta còn chưa nghỉ ngơi."

Hơn nữa lúc này dù muốn đi nghỉ chỉ sợ cũng nghỉ không xong!

Lúc đi vào, hai người đều không ngờ sẽ nhìn thấy thiếu nữ bán mình táng phụ hôm nay.

"Thúy nhi, sao ngươi lại ở chỗ này!?"

Thấy nàng bị chế trụ, Chu Thái Bình hơi nhíu mày, sao có thể?

"Công tử, Thúy nhi cũng không biết, Bạch cô nương... Bạch cô nương bỗng nhiên muốn giết ta, công tử cứu ta!"

Thúy nhi tỏ vẻ cực kì đáng thương, nhưng nàng lại quên nơi này là chỗ nào, nếu là phòng của nàng, lời này còn có chút đáng tin, nhưng nơi này là phòng của Bạch Hiểu Tình.

Hơn nữa hiện tại trên người Bạch Hiểu Tình tùy ý khoác một bộ y phục, mà Thúy nhi lại ăn mặc chỉnh tề, cho nên ai đúng ai sai vừa nhìn là hiểu ngay, đừng nói hai người kia ít nhiều gì cũng hiểu biết về Bạch Hiểu Tình, dieendaanleequuydonn cho dù lúc này có hai người xa lạ xuất hiện cũng sẽ không hiểu lầm Bạch Hiểu Tình!

"Sao? Ngươi nói Bạch cô nương muốn giết ngươi, vậy vì sao ngươi lại ở trong phòng Bạch cô nương?"

" Bạch tỷ tỷ muốn giết ngươi vì sao không đến phòng ngươi mà giết, chẳng lẽ Bạch tỷ tỷ tính dụ ngươi đến phòng của nàng?"

Đối với nữ nhân này, ngay từ đầu Lôi Thiên Vũ đã không có cảm giác tốt đẹp gì, dối trá thì đáng chết!

"Là, là Bạch cô nương bảo ta đến, ta..."

"Ta gọi ngươi đến tìm ta?"

Nhẹ nhàng cười nhạo một tiếng, mọi người đều hiểu được, nữ nhân này không tốt lành gì, nàng tuyệt đối có mục đích với Bạch Hiểu Tình.

"Nói đi, là Triệu Tử Việt sai ngươi đến hay là Triệu Tử Hằng?"

Đối với chuyện ba ngày hai bữa ám sát, nàng không cần ai nói cũng biết là ai phái người đến, bây giờ hỏi nàng ta chẳng qua là muốn xác nhận một chút thôi.

"Không phải, là Lệ Vương điện hạ phái ta đến!" Giờ phút này tuyệt đối không thể nói thật, nếu không cho dù thoát khỏi đây nàng cũng sẽ mất mạng.

"Vậy sao? Ngươi nói là Tử Tu? Vậy ngươi nói xem vì sao hắn lại phái ngươi đến giết ta?"

Châm ngòi ly gián, Bạch Hiểu Tình đã gặp nhiều, nàng muốn nhìn thử xem nàng ta có thể bịa ra lý do gì.

"Đều là lỗi của ngươi, nếu không phải ngươi phản bội Lệ Vương điện hạ, sao ngài có thể muốn mạng của ngươi, chỉ cần hiện tại ngươi ngoan ngoãn cùng ta trở về, ngoan ngoãn nhận sai, Lệ Vương điện hạ tuyệt đối sẽ không trách tội ngươi."

Trong lúc này nàng ta lại đi khuyên nhủ Bạch Hiểu Tình, nhưng Bạch Hiểu Tình cũng không phải đồ ngốc, sao có thể không nghe ra lỗ hổng trong lời nói chứ.

Nhưng hiện tại ít nhất nàng cũng biết một chuyện, Tử Tu đã an toàn hồi kinh, nếu không bọn họ sẽ không biết nàng không theo hắn về.

"Vẫn không chịu nói thật sao, nên biết rằng, tính tình ta không tốt, nếu tiếp tục nói dối, ta sẽ không để ý mà rút đầu lưỡi của ngươi."

"Ta... Ta không nói gì, điều ta nói đều là sự thật, thật sự là Lệ Vương điện hạ phái ta đến!"

Hiện tại nàng chỉ biết một điều duy nhất là làm cho Bạch Hiểu Tình tin tưởng mình, tin nàng là do Triệu Tử Tu phái tới.

Chỉ đáng tiếc, có một số việc không phải cứ nói suông là sẽ có người tin, nữ nhân này tuy rằng có căn cứ vào hiện thực vài phần, nhưng nàng lại sai rồi, sở dĩ Bạch Hiểu Tình rời đi không phải là trốn khỏi Triệu Tử Tu, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn mà là nghe theo mệnh lệnh của hắn đi tìm bảo nhân.

Lời nàng ta nói so với sự thật chính là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược!

Hiện tại Bạch Hiểu Tình có thể hoàn toàn khẳng định, chuyện lần này nếu không phải là kế hoạch của Triệu Tử Việt thì cũng là của Triệu Tử Hằng, tuy rằng không biết kế hoạch cụ thể của bọn họ là gì, nhưng có thể khẳng định, lần này nữ nhân này đến không phải muốn giết nàng, mà là muốn mang nàng về.

Chẳng lẽ bọn họ phát hiện ra cái gì, cho nên mới muốn moi tin tức từ trong miệng của nàng, hoặc là bắt nàng để uy hiếp Triệu Tử Tu?

Giờ phút này sắc mặt Chu Thái Bình cũng vô cùng không tốt, nữ nhân này là hắn tự chủ trương giữ lại, thật không ngờ cuối cùng lại thành ra như vậy, bản thân muốn thu lưu nàng, mà nàng lại là thích khách đến ám sát Bạch Hiểu Tình.

Mặc kệ nói thế nào, lúc này hắn cảm thấy cực kỳ có lỗi với Bạch Hiểu Tình.

"Ngươi không cần tự trách, ngươi không nhìn thấu cũng đúng, kỳ thực nàng ta cũng không có võ công."

Là vì không có võ công nên mới càng làm cho người ta không nhìn ra nàng là thích khách, dù sao thích khách đều là người võ công cao cường, đồng thời Bạch Hiểu Tình cũng có chút tò mò, là người nào đã bồi dưỡng ra nữ nhân này, lại có khái niệm giống với hiện đại như vậy, chẳng lẽ cũng là người xuyên việt sao?

Kỳ thực Bạch Hiểu Tình nghĩ có chút quá, nữ nhân này sở dĩ được chọn đi ám sát, hoàn toàn bởi vì bộ dạng của nàng dễ dàng tranh thủ sự đồng tình của người khác, dễ dàng ở lại bên cạnh Bạch Hiểu Tình.

Nhưng xem chừng Triệu Tử Việt nằm mơ cũng không thể nghĩ ra, sở dĩ khiến Bạch Hiểu Tình nghi ngờ hoàn toàn là vì khuôn mặt quá xinh đẹp của nàng ta.

Ban ngày nữ tử này tuy rằng không tô son đánh phấn, nhưng làn da của nàng ta không phải là của một người nghèo khó cần bán mình táng phụ, chỉ cần điểm này cũng đủ để Bạch Hiểu Tình nghi ngờ.

Hơn nữa nàng ta lại bổ nhào vào Bạch Hiểu Tình, nàng lập tức biết nữ nhân này tuyệt đối không chỉ đơn giản chỉ bán mình táng phụ, tuyệt đối có mục đích khác.

Lúc này cũng đã trễ, Bạch Hiểu Tình mệt một ngày như vậy nhưng cũng không ngủ, một mặt là vì muốn xem sổ sách của Phượng Dáo lâu, một mặt là muốn nhìn xem nữ nhân này là loại người nào.

Không ngờ mọi chuyện so với dự đoán của nàng cũng không khác lắm, quả nhiên là người do hai vị trong kinh thành phái tới, bất quá làm Bạch Hiểu Tình cảm thấy kỳ quái là, mục đích lần này hình như không phải đến để giết nàng, nhưng cũng vì vậy mà Bạch Hiểu Tình cảm thấy kỳ lạ, cho tới nay những người này không phải đều lấy việc giết chết nàng làm nhiệm vụ của mình sao, sao bây giờ lại thay đổi? dinendian.lơqid]on

Kỳ thực nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì lúc Triệu Tử Tu trở về không mang theo Bạch Hiểu Tình, mà Bạch Hiểu Tình đang ở đâu Triệu Tử Tu cũng không giải thích nhiều.

Ngoài Hoàng đế và Triệu Tử Tu ra, tất cả mọi người đều cho rằng Bạch Hiểu Tình không chịu nổi Triệu Tử Tu cho nên lựa chọn bỏ đi, mà lúc này Triệu Tử Hằng và Triệu Tử Việt càng cho rằng như vậy.

Hiện tại Bạch Hiểu Tình đã không còn là hộ vệ của Triệu Tử Tu nữa, tất nhiên muốn nắm giữ Bạch Hiểu Tình trong tay, hơn nữa, cho dù chỉ có thể bắt giữ Bạch Hiểu Tình cũng được, dù sao phần ấm áp kia đều là khát vọng của bọn họ.

"Ta hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, là ai phái ngươi tới, nếu ngươi nói ra, ta sẽ cho ngươi chết yên ổn, nếu không nói, như vậy ta sẽ để ngươi biết cái gì là sống không bằng chết, đừng tưởng là ta nói đùa, cũng đừng nói cái gì mà Triệu Tử Tu phái ngươi đến, không nên dùng những lời này để gạt ta!"

Nghe Bạch Hiểu Tình nói, thân thể nàng ta run run, nhưng vẫn kiên trì với lời nói trước đó.

"Bạch cô nương, ta không có lừa ngươi, thật sự là Lệ Vương điện hạ phái ta đến bắt ngươi về, hắn còn nói..."

"Đủ rồi, ta không muốn nghe ngươi nói hưu nói vượn nữa, ngươi đã không muốn nói thật, như vậy nên chuẩn bị tâm lý bị trừng phạt đi!"

Nói xong, từ trong ngực lấy ra một lọ thuốc, đây là lúc nàng rảnh rỗi chế tạo ra, ngay cả nàng cũng không biết nó có tác dụng gì, dù sao loại thuốc này chẳng qua được nàng tùy ý dùng một ít độc thảo điều chế ra.

"Bạch cô nương, ngươi không thể bởi vì mình hoài nghi liền phủ định lời của nàng, có lẽ nàng nói đều là sự thật."

Lúc này Chu Thái Bình vẫn lựa chọn tin tưởng Thúy nhi, bởi vì nàng nhìn thật sự quá mức chân thành, cũng không giống như đang nói dối.

"Lời nàng ta nói tuyệt đối không có khả năng là sự thật, bởi vì ta xuất hiện ở nơi này là do mệnh lệnh của Tử Tu, nếu không phải bởi vì mệnh lệnh của hắn ta đã sớm hồi kinh cùng hắn, nói như vậy, Thúy nhi cô nương đã hiểu vì sao ta biết ngươi nói dối chưa!"

Nàng đào tẩu, Triệu Tử Tu tới bắt nàng?

Loại chuyện này người ngoài cuộc cố tình dùng còn có thể, đối với bọn họ mà nói, căn bản không đáng để dùng! dfienddn lieqiudoon

Trong phút chốc Thúy nhi trợn mắt há mồm, nàng chưa hề nghĩ tới mọi chuyện sẽ như vậy, Bạch Hiểu Tình không cùng Triệu Tử Tu hồi kinh không phải do nàng tự bỏ đi, mà là do Triệu Tử Tu có mệnh lệnh khác?

Vì sao lại như vậy, không phải chủ tử nói lần này mọi chuyện tuyệt đối sẽ không ngoài dự liệu sao.

Tất cả mọi người xem thường Triệu Tử Tu, cũng xem thường Bạch Hiểu Tình, càng xem thường quan hệ giữa hai người, quan hệ giữa bọn họ có thể dễ dàng bị phá hư như vậy sao!

Bọn họ đều sai rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.