Bốn Chàng Hoàng Tử Và Tứ Đại Mĩ Nhân

Chương 6




Chính thức là phú khả địch quốc, cho dù là tài phú cất trong kho của Không Khí Tông cũng chỉ tương đương như thế.

Chỉ là hắn lại không thể nói ra như vậy.

- Về phần chỗ tốt, theo ta tiến đến Càn Thiên Thành còn có năm vị Huyền Võ tông cùng ba vị Hoàn Dương Linh Sư Không Khí Tông trợ giúp thanh thế cho điện hạ. Tông ta không tham dự tranh đấu thế tục bất quá nếu có tông môn khác xuất thủ Càn Thiên Sơn thì những người này sẽ do quân thượng điều động.

Tông Thủ mấp máy môi, trong lòng khinh thường, chỉ tám người này đã muốn lấy 50 vạn sinh ý. Tiếp theo chỉ nghe Kiều Hàn lại nói:

- Tự nhiên tông ta cũng sẽ thay điện hạ ở trong khả năng ngăn cản cường giả Thiên Vị.

Lúc này mới Tông Thủ mới thoải mái, có thêm vài phần tâm động, bất quá lại vẫn hiếu kỳ nói:

- Ta chỉ thấy kỳ lạ rằng quý tông không sợ Lăng Vân tông tức giận sao? Đông Lâm chư tông chưa hẳn nguyện thấy Không Khí Tông các ngươi hợp tác cùng Càn Thiên ta.

Thần sắc Kiều Hàn biến đổi, hiển nhiên hắn biết cái hiệp nghị này một khi thành sẽ có hậu quả như thế nào. Bất quá ngay sau đó, hắn cười khẽ một tiếng, trên mặt lộ ra kiên quyết khiến Tông Thủ hiểu rõ, đệ tử Đan Tuyền Tông dựa vào luyện đan tu hành, Không Khí Tông cũng đồng dạng tại thời điểm luyện khí tìm hiểu Thiên Địa đại đạo.

Đạo lý rất đơn giản, Không Khí Tông luyện càng nhiều Linh Khí bồi dưỡng ra được đệ tử cũng càng nhiều.

Mà hàng năm Đông Lâm Vân Lục chế tạo phù khí linh khí số lượng cũng có hạn. Trong đó còn có số định mức đại bộ phận bị chư tông chia cắt. Không giống Đan Tuyền Tông, tất cả đại tông môn tới cầu hắn đan dược.

Lúc này linh triều sắp nổi lên, đào tạo đệ tử thì càng gấp gáp.

Quan hệ mâu thuẫn giữa các tông môn nên Lăng Vân tông cũng không thể làm bá chủ Vân Giới, có thể ép xuống được.

Bất quá Tông Thủ vẫn do dự hồi lâu, rèn quân giới chính là trọng khí của quốc quân há có thể đặt trong tay người ngoài.

Đơn đặt hàng trăm vạn cố nhiên kéo tới minh hữu lợi ích thực sự ảnh hưởng nghiệp rèn cùng linh đoán sư bên trong Càn Thiên Sơn thành phát triển. Suy ngẫm một lát, Tông Thủ đã có chủ ý, lập tức cười nói:

- 50 vạn thú tinh cho quân giới Linh Khí, Càn Thiên Sơn ta tạm thời chưa cần. Hàng năm 30 vạn được chứ? Đào tạo cho Càn Thiên Sơn ta 60 vị tứ giai linh đoán sư, chi tiêu hết thảy do Càn Thiên Sơn ta gánh chịu. Xem như ngoại môn đệ tử của quý tông bất quá nghe theo lệnh của Càn Thiên Sơn ta, thiết kế áo giáp binh khí cho Huyền Hồ Thiết Kỵ, đều phải dùng Linh Khí tứ giai cùng loại Huyết Vân Kỵ làm chuẩn. Một khi hoàn thành, Tông Thủ ta đặt hàng 5000 bộ.

Kiều Hàn lập tức hít hà một hơi hàn khí, số lượng giảm đến 30 vạn, đào tạo 60 vị tứ giai linh đoán sư đã đạt tới mấu chốt. Trong lòng hắn có chút không vui, vị Yêu Vương trẻ tuổi này đúng là không dễ bàn bạc.

Mà khi nghe được hứa hẹn cuối cùng 5000 bộ tứ giai chuẩn Linh Khí, trong nội tâm Kiều Hàn hơi hơi rung động.

Nó bất đồng với Huyết Vân Giáp nửa tàn phế, mà là chân chính tứ giai Linh Khí. Dùng giá cả thị trường, tứ giai Linh Khí đồng đẳng với 300 miếng tứ giai thú tinh giảm phân nửa giá cả, cộng với phí tổn thiết kế, cuộc làm ăn này, ít nhất cũng hai trăm vạn trở lên.

Nhíu mày suy ngẫm, Kiều Hàn cảm thấy do dự đã thấy Tông Nguyên lên lầu bẩm báo.

- Quân thượng! Huyền Thủy, Dư Ức, Nhân Cung, Liệt Sơn tứ thành thành chủ đã chờ ở dưới lầu cũng lâu. Nói là có chuyện, muốn gặp mặt quân thượng!

Tông Thủ trừng mắt nhìn, có chút khó hiểu. Thành chủ tứ thành này chính là một trong số hơn mười vị thành quốc chi chủ theo hắn vào Vân Hải, tâm tính cơ linh xảo trá nhất trong đám người đó.

Bất quá trước đó, hắn cùng mấy người kia chia ban thưởng xong lâu rồi mà, không biết giờ phút này tới tìm hắn, đến cùng là vì chuyện gì?

Thấy trên mặt Tông Nguyên rõ ràng muốn nói lại thôi. Tông Thủ dùng linh giác dò xét dưới lầu. Chỉ một lát thì đã biết nguyên do.

Phía dưới không chỉ là Lâm Cơ tựa hồ sứ giả Liệt Diễm thành, Vân Hà Thành cũng đến.

- Đúng là vẫn còn phải chiến một trận, những người kia gặp thì có lợi ích gì? Ngươi đuổi chúng đi là được.

Tông Nguyên lại nhíu nhíu mày:

- Tông Nguyên cũng có ý đó, bất quá những người này tựa hồ cũng có chuyện muốn nói.

Tiếp theo hắn đưa ba tờ thiếp vàng tới trước mặt Tông Thủ.

Tông Thủ cầm lấy nhìn thoáng qua rồi bật cười một tiếng! Khá lắm! Linh Phủ Tông Môn, hai đại thế gia có địa vji thật lớn. Vân Đào Liệt Diễm ba thành, quả nhiên giống hắn suy đoán, sau lưng đều có tất cả tông môn thế lực ủng hộ.

Quân cờ thảm bại liền chuẩn bị tự mình ra trận hay sao?

Chỉ là hắn nói tên Huyền Tố hai tông, thậm chí thế lực Thiên Hồ Tuyết thị đều cường hành khu trục ra Càn Thiên Sơn. Đệ tử tinh anh pái tới còn bị hắn chém giết huống chi ba phương thế lực không bằng này?

Nếu không trực tiếp can thiệp cũng còn thôi, nếu như bị hắn phát giác dấu vết tam phương thế lực nhúng tay thì phải cho chúng biết mặt.

Hôm nay hắn đã có chỗ dựa, Ngụy Húc tuy nói là muốn hắn tự lực cánh sinh. Bất quá nếu thật gặp tình hình nguy hiểm ứng phó không được thì hắn không tin Thương Sinh Đạo, sẽ khoanh tay đứng nhìn.

Không thèm để ý chút nào, sau đó tiện tay ném đi, hai mắt Tông Thủ nhíu lại sau đó sắc mặt như thường nói:

- Để cho bọn họ đi lên nói chuyện cũng tốt, xem bọn hắn còn giở trò gì nữa.

Chính Sứ Đào Vân Thành vẫn là Lâm Cơ. Mà sứ giả hai thành còn lại lạ hoắc, vẻ mặt họ cực kỳ thức thời, cực kỳ khiêm tốn. Mỗi người mang theo hai phụ tá mà thôi.

Tông Thủ nhìn thoáng qua cũng không quá để ý. Ngoại trừ họ Lâm tu vi võ đạo coi như không kém thì những người còn lại cũng không quá cảnh giới Võ Tông, còn có một Linh Sư cấp bậc không cao đi theo.

Thành chủ tứ thành phụ thuộc đi lên hành lễ chư thần, Tông Thủ khẽ gật đầu, hiếu kỳ nói:

- Bốn người các ngươi gặp ta có chuyện gì?

Đối với giác quan bốn người này, hắn rất thưởng thức. Lúc mới vào Vân Hải, ngẫu nhiên tao ngộ đàn thú thì họ đều nghĩ đến nghĩ hết biện pháp tránh đi tựa hồ là bảo tồn thực lực, nhưng sau khi tới thú mộ thì biến đổi, mỗi lần gặp địch đều là công kích phía trước rất sợ bị lùi lại.

Thành chủ Huyền Thủy thành tên là Lạc Thủy. Khi bốn người hai mặt nhìn nhau thì do người này mở miệng đầu tiên:

- Bốn người chúng ta thương lượng nguyện tứ thành đầu nhập dưới trướng quân thượng.

Khuôn mặt Tông Thủ cứng lại như gỗ, hắn có chút mơ hồ chẳng lẽ từ trước tới giờ bọn họ không phải nước phụ thuộc của hắn?

Sau một hồi lâu mới hiểu rõ ra, bốn thành này muốn lệ thuộc trực tiếp Càn Thiên Sơn.

Bất quá Tông Thủ lúc này lại suy nghĩ: Bốn người này điên sao? Nước phụ thuộc chi thành tuy là lệ thuộc Càn Thiên Sơn nhưng hết thảy chính vụ quân sự tự gánh vác, thành chủ cơ hồ thừa kế quyền lợi thật lớn, mà trực thuộc chi thành sẽ bị thu hết quân quyền về Càn Thiên Sơn. Bọn người này ăn nhầm cơm, uống lộn thuốc rồi sao? Đi làm phiên vương không muốn, lại muốn làm thần tử của hắn?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.