Bởi Vì Em Yêu Anh

Chương 15




Edit: Panh Hoang

     Lúc mây đen và mây trắng đan xen ở cuối chân trời thì, chính là tầng tầng lớp lớp hơi mù lúc sáng sớm.

     Những người dân chúng cần cù đang chuẩn bị rời giường làm việc, bỗng, ngoài cửa thành phát ra từng đợt tiếng "Ầm Ầm" long trời lở đất, khiến những người dân đang mơ mơ màng màng trong cơn buồn ngủ, bỗng trở nên vô cùng hoảng sợ.

     Đồng thời, hoàng cung Nam quốc vốn bị mượn rượi nổi điên làm hỗn loạn, ở lúc bất thình lình gặp phải tập kích, lập tức lại lâm vào trong lo sợ.

     Tử Mặc Hàn đi từ trong cung điện phồn hoa ra, nhìn hoàng cung hỗn loạn trước mặt, lạnh giọng hỏi: "Sao lại thế này?"

     "Khởi bẩm hoàng thượng..." Có người giải thích nói: "Là nữ tử vừa mới ở cùng một chỗ với ngài, nàng triệu hồi xà thú quấy nhiễu trật tự hoàng cung, khiến cho toàn bộ hoàng cung đại loạn."

     Chuyện tiếp tục tự nhiên hắn rõ ràng nhưng, chỉ thấy Tử Mặc Hàn không giận ngược lại cười, giọng cực lạnh hỏi: "Tiếng động long trời lở đất kia là xảy ra chuyện gì?"

     Lúc mọi người nghi vấn trùng trùng thì, trên cửa thành có binh lính thổi lên kèn lệnh khiến lòng người bàng hoàng, mọi người liền hết sức cảnh giác.

     "Là tiếng kèn lệnh chiến tranh, chẳng lẽ có quân địch tập kích?"

     Lúc này, có người rất nhanh chạy tới báo cáo nói : "Báo —— Đại vương Đông quốc đêm qua thừa dịp hỗn loạn lén rời đi hoàng cung."

     Có người nghi ngờ nói: "Đại vương Đông quốc lén trốn đi?"_pAnhhoAngDDLQD_

     Có người kinh ngạc nói: "Không xong, Đại vương Đông quốc không phải muốn thừa dịp hỗn loạn tiến vào!"

     Bọn thị vệ xung quanh nghị luận sôi nổi, vẻ mặt khẩn trương. Chỉ riêng Tử Mặc Hàn trước cung điện, trên khuôn mặt yêu nghiệt, trong đôi mắt thâm trầm thoáng hiện ra vẻ giảo hoạt, môi mỏng gợi cảm  hơi hơi mỉm cười nói, lại không có một chút vẻ bối rối.

     Trên khuôn mặt yêu nghiệt của Tử Mặc Hàn hiện ra vẻ tự tin, lại nhếch môi nhẹ giọng lẩm bẩm nói: "Hoàng đế chờ lúc chuẩn bị đánh giặc mới bắt đầu trù bị, sao tính là một vị hoàng đế tốt."

     Làm hoàng đế dĩ nhiên, đi mỗi một nước cờ, sẽ phải tính toán con đường sau này.

     Tử Mặc Hàn hắn cũng sẽ không ngốc đến nỗi cho rằng Trác Nhiên sẽ thật tình nguyện ý hợp tác cùng hắn, càng sẽ không ngốc đến nỗi  đợi đến lúc đánh giặc, mới cấp tốc đi chuẩn bị quân đội.

     Giọng hắn lầm bầm lầu bầu nói thầm, rõ ràng cũng không lớn, lại khiến cho tình cảnh có chút bối rối, nhất thời nguội xuống.

     Mọi người hơi hoảng sợ nhìn phía Tử Mặc Hàn, nghĩ thầm; hay là hắn đã sớm có tính toán? !

     Ngay tại lúc mọi người đưa mắt nhìn nhau, sinh lòng nghi hoặc thì, có người tiến đến thông báo: "Khởi bẩm hoàng thượng, đại vương Đông quốc Trác Nhiên phái ra một vạn đại quân vây công nước ta, nước ta có cần phái binh phản kích hay không?"

     Tử Mặc Hàn nhếch môi, cười tươi rói nói : "Không vội."

     Mọi người nhất thời kinh ngạc, trận chiến đều đánh tới cửa rồi, còn có thể không vội?

     Mọi người ở đây nghĩ hoài không ra thì, Tử Mặc Hàn lại nói khiến cho người ta kinh ngạc nói : "Phân phó xuống dưới, trẫm muốn đi ôn trì tắm rửa, hôm nay miễn lâm triều."

     Cái gì... Mọi người lại vô cùng kinh ngạc cùng tuyệt vọng!

     Hoàng thượng thế nhưng, ở trong thời khắc nguy cơ trùng trùng này, muốn đi tắm?

     Tử Mặc Hàn coi thường vẻ kinh ngạc cùng tuyệt vọng của mọi người, tiêu sái xoay người rời đi, cùng hạ nhân đi theo phụng bồi, bắt đầu thoải mái ngâm mình.

     So với vô cùng hưởng thụ Tử Mặc Hàn thì, binh lính ở cửa thành, cùng dân chúng bên trong thành, đã hoảng loạn không gì sánh bằng.

     Ngoài cửa thành đóng chặt, binh lính Đông quốc đang sử dụng cây gỗ thật lớn dùng sức đánh vào.

     Trên cửa thành, có binh lính thổi kèn báo động.

     Lâm Tử Quân đứng ở trên cửa thành, hai tay nắm chặt trường kiếm bên hông, mắt lạnh nhìn quân đội trùng trùng sát khí ngoài cửa thành, lại không chút sợ hãi.

     Trong cửa thành hoảng loạn cùng tiếng kêu sợ hãi, làm cho khuôn mặt lạnh lùng của Trác Nhiên thoáng hiện ra vẻ thỏa mãn.

     Ngay tại lúc hắn vô cùng kiêu ngạo thì, xa xa bỗng nhiên truyền đến từng đợt tiếng 'Rầm rầm rầm' thật lớn.

     Theo tiếng động nhìn lại, khuôn mặt tuấn tú bỗng xanh mét ——

     Phương xa, theo tiếng động thật lớn dần dần tới gần, để cho hắn dần dần thấy rõ, đó là từng dãy quân đội trang bị đầy đủ, lá cờ đầu tung bay, lại khiến mọi người ở đây cả kinh: "Trời ạ, đó là quân đội Bắc quốc!" _pAnhhoAngDDLQD_

     Trên cửa thành Nam quốc, mọi người thấy một màn như vậy, nhất thời sôi nổi đưa mắt nhìn nhau.

     Ngay ở lúc binh lính Nam quốc không rõ tình hình, quân lính Đông quốc vô cùng khiếp sợ thì, lại có một tiếng động lớn, từ bên kia dần dần truyền đến.

     Mọi người tiếp tục theo tiếng nhìn lại, lúc đội ngũ kia dần dần tới gần thì, mọi người lại không nhịn được cả kinh kêu lên: "Không tốt, là quân đội Tây quốc!"

     Xu thế hiện giờ, đó là bao vây vòng tròn chỗ quân đội Đông quốc đóng quân ở thành Nam quốc. Mà quân đội Bắc quốc lại đi từ phía Đông tới, còn quân đội Tây quốc, cũng giống như đi từ phía Nam tới.

     Hai nước Bắc Tây, một trái một phải kẹp chặt Đông quốc, kịch tình bỗng trở nên khó bề phân biệt.

     Địa thế rõ ràng rộng lớn, nhưng không khí trong nháy mắt bỗng trở nên khiến người ta có chút ngạt thở, trước sau vẫn là hơi mù sáng sớm không thấy một tia nắng chiếu rọi.

     Sắc mặt mọi người như tro tàn, vô cùng căng thẳng, hiện giờ tập hợp toàn bộ tứ quốc, là địch là bạn, thật khó phân biệt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.