Bố Y Quan Đạo

Chương 20: Quá khứ tươi đẹp




Tần Lạc ngủ một mình, Trang Phỉ, Garbo và Bối Bối ngủ ở phòng bên cạnh.

Điều này khiến Tần Lạc cảm thấy rất mất mát. hắn cũng hiểu được mình đã thất bại.

Bây giờ hắn tình nguyện để Bối Bối lựa chọn mình như vậy còn có thể được ôm cô bé khả ái nằm ngủ hơn nữa còn chứng minh bản thân mình có địa vị quan trọng độc nhất vô nhị trong mắt cô bé. Không ngờ Bối Bối lại bỏ qua hắn coi hắn như là không khí.

Không nghĩa khí!

Trong khi Tần Lạc đang trần trọc thì cánh cửa phòng bị mở ra.

Là Tô Tử. Nàng đứng trước cửa cười khúc khích nhìn Tần Lạc hỏi: "Anh chưa ngủ hả?"

"Sao em lại sang đây? Vậy còn hai cô bé kia thì sao?" Tần Lạc nghi ngờ hỏi.

"Kể cho cả hai nghe chuyện cô tích nên ngủ rồi" Tô Tử nói: "Trẻ con dễ ngủ mà".

Tần Lạc vui mừng nói: "Anh không ngủ được. Em lại đây kể chuyện cô tích cho anh nghe đi".

Tô Tử đi tới ngồi xuống sa lon nói: "Được, em sẽ kể cho anh nghe câu chuyện "Thần Y Mã Tế".

Tần Lạc nhảy khỏi giường, đi tới ôm Tô Từ đang ngồi trên sa lon nói: "Hay là lên giường kể đi. Em ngồi xa quá. anh không nghe rõ.

Người Tô Tử mới bị đặt lên giường, lập tức đã bị một thân hình rắn chắc đè nén.

Sau đó miệng của nàng đã bị lấp kín không còn cơ hội kể chuyện cổ tích.

Thế nhưng trông phòng vang lên âm thanh tạo nên bởi "công việc" gây nên do hai người.

Sau khi màn "kiểm tra thân thể" kết thúc. Tô Tử liền rời khỏi giường đi vào phòng tắm.

Tần Lạc khó nhọc mở mắt ra hỏi: "Tại sao em không nghỉ ngơi một lát?"

Trước kia. mỗi khi "kiểm tra thên thể" xong. Tô Tử thường nằm dài một lúc lâu bởi vì chân nàng mới bình phục, thể chất còn yếu đuối. Mỗi khi làm chuyện này, không hề dễ dàng hơn so với việc đi lại. Mỗi lần đều khiến Tô Tử mệt mỏi, cực kỳ uể oải.

"Không được" giọng nói Tô Tử truyền ra từ phòng tắm. "Bối Bối sắp tỉnh rồi".

Tần Lạc không nói nữa. Hàng ngày Bối Bối ngủ trưa khoảng chừng từ nửa tiếng tới một tiếng. Đó chính là khoảng thời gian mà bọn họ tiến hành "kiêm tra sức khỏe".

Khi nghĩ tới "Vấn đề thời gian" lòng Tần Lạc tràn ngập cảm giác tự hào.

Năm xưa hắn là một xử nam. Lần đầu tiên mới "chạm" vào Lâm Hoán Khê đã lập tức "đầu hàng". Không ngờ hiện nay hắn có thể "Vận động" lâu như vậy.

Có câu nói thế nào nhỉ? Thành công dựa vào một phần trăm thiên phú và chín mươi chín phần trăm mồ hôi.

Tần Lạc cảm thấy mình không có thiên phú trong phương diện này nhưng hắn có ý chí kiên cường thắng không kiêu, bại không nản.

Tần Lạc uy vũ!

Lần đầu tiên "Thiếu niên y vương" tiến hành lễ ra mắt ở trung tâm hội nghị quốc tế. Đương nhiên có thể tổ chức ở nơi này phải do đích thân Lâm Hoán Khê, hội trường hiệp hội Trung Y ra mặt đàm phán.

Phùng Đại Cương, đạo diễn phim "Thiếu niên y vương" dẫn theo nam diễn viên chính Lý Thu Bạch nữ diễn viên chính Lâm Vũ Tường, cùng với Giang Tâm Hà. Cố Tiểu Ba. Đường Lỗi, mấy nhân viên chủ chốt cùng tham gia. Biên kịch Liễu Hạ Huy của "Thiếu niên y vương" và tổng giám đốc Cao Hy Vọng, nhà đầu tư công ty điện ảnh truyền hình Hoàn Mỹ cũng tới tham dự.

Nói thật đây là bộ phim không được mọi người coi trọng nhất.

Mặc dù đạo diễn Phùng Đại Cương có ảnh hưởng rất lớn tới các phòng bán vé trong nước nhưng các diễn viên chính đều rất giống nhau.

Lý Thu Bạch còn khá hơn một chút, ít nhất trước kia anh ta còn tham gia vào mấy bộ phim, cũng có danh tiếng nhất định. Nữ diễn viên Lâm Vũ Tường rõ ràng là nghệ sĩ mới tốt nghiệp trường điện ảnh, ký hợp đồng với công ty Hoàn Mỹ. Vì trước đó Cảnh Điềm, nữ diễn viên chính đóng vai Lâm Hoán Khê đưa ra điều kiện quá ngặt nghèo khiến nảy sinh xung đột với Tần Lạc. Tần Lạc tức giận đuổi nữ diễn viên này, lại còn đề cử một nữ diễn viên không danh tiếng.

Nếu như là bộ phim khác Phùng Đại Cương có toàn quyền chọn nữ diễn viên nhưng khi làm bộ phim này ông ta phải thương lượng với Cao Hy Vọng.

Cao Hy Vọng cũng không có chủ ý vì vậy ông ta mang một chồng tài liệu những diễn viên nổi tiếng tới cho Tần Lạc.

Khi Tần Lạc nhìn thấy Lâm Vũ Tường, phản ứng đầu tiên của hắn là hắn cảm thấy đây chính là người hắn đang tìm.

Lạnh lùng mà ôn hòa, đoan trang mà không mất đi vẻ lịch sự tao nhã, như hoa lan, như bách hợp. Một nữ diễn viên rất có khí chất.

Vì vậy Tần Lạc quyết định chọn cô làm nữ diễn viên chính.

Hắn chọn không tốt. Đối tượng tuyển chọn của hắn khiến Phùng Đại Cương rầu rĩ.

Không có danh tiếng.

Làm một phim mà không có một ngôi sao nổi tiếng.

Nam diễn viên chính bị đổi lại, nữ diễn viên chính cũng bị đổi. Bọn họ muốn có một phim chất lượng cao nhưng bọn họ cũng cần phòng bán vé. Không có phòng bán vé, dù phim của bạn làm rất tốt cũng có ích gì không? Căn bản là không ai muốn đi xem.

Mang theo cả đống người đi quay phim mà ngay cả một người danh tiếng như Phùng Đại Cương cũng lo lắng sau khi bộ phim quay xong sẽ gặp vấn đề với các phòng bán vé.

Vì vậy Phùng Đại Cương cố gắng điều phối diễn viên nam, nữ, cố gắng thuê một vài diễn viên nam nữ khá nổi tiếng đóng vai phụ. Không còn cách nào khác. Những diễn viên thực sự nổi tiếng có ai tình nguyện đóng vai phụ không? Bệnh sao?

Sau khi rất vất vả kết hợp cả đoàn làm phim một cách tốt nhất.,Phùng Đại Cương mang đoàn đi quay phim. Sau khi tốn mấy tháng thời gian, tác phẩm lớn mang tính lịch sử này... thật sự được coi như một tác phẩm lớn có tính lịch sử bởi vì số phận của nó quá long đong. Nam diễn viên chính thay đổi. Nữ diễn viên chính thay đổi, sổ tiền bồi thường hợp đồng rất lớn. Nữ diễn viên chính có lẽ kiêng kỵ nhân vật sau lưng Tần Lạc nên nói tự nguyện rời khỏi bộ phim. Sau khi hai bên trải qua việc thương thảo "hữu nghị", đồng ý giải phóng hợp đồng, có nghĩa là được bồi thường một số tiền lớn.

Là lừa, là ngựa thì cũng tới lúc xuất hiện.

Hôm nay chính là lúc "Thiếu niên y vương" xuất hiện.

"Thu Bạch, theo như tôi được biết đây là lần đầu tiên anh đảm nhận vai diễn chính đúng không? Khi tiến hành quay phim, anh có chịu áp lực không?" Người dẫn chương trình Tạ Uyên cười phỏng vắn nam diễn viên chính. Tạ Uyên là người dẫn chương trình giải trí nổi tiếng cả nước. Người xem muốn xem cô hơn là đám người Lý Thu Bạch. Nói một cách chính xác một mình Tạ Uyên cũng có thể nổi tiếng hơn cả đoàn làm phim. Điều này quả thật rất châm biếm.

"Đúng vậy. Đây là lần đầu tiên tôi đảm nhiệm vai diễn chính" Lý Thu Bạch, áo bào màu trắng, tư thế bừng bừng, phấn chấn phong thái nho nhã thoạt nhìn cực kỳ có phong độ, mang lại một cảm giác rất dễ chịu, nam diễn viên này do đích thân Tân Lạc tuyển chọn, quả thật anh ta rất thích hợp đóng vai hắn. "Áp lực rất lớn bởi vì nhân vật Tần Lạc không từ trên trời rơi xuống. Anh ấy là người thực, một người có thật trong cuộc sống. Điều quan trọng là anh ấy rất nổi tiếng, danh tiếng hơn tôi rất nhiều".

Các phóng viên bên dưới cười thân thiện.

Lý Thu Bạch không nói sai. Quả thật anh ta chịu áp lực rất lớn.

Anh ta đóng vai Tần Lạc. Tần Lạc là ai? Là anh hùng của quốc dân là thần tượng của người dân là thầy thuốc nồi tiếng khắp cả nước. Fan của Tần Lạc còn nhiều hơn fan của anh ta rất nhiều.

Hơn nữa các fan này vừa trung thành vừa cuồng nhiệt.

Bọn họ cho phép người khác đóng vai thần tượng của bọn họ nhưng cho dù là ai đóng thần tượng của bọn họ, bọn họ đều cảm thấy người này không thể bằng thẩn tượng của mình... nói một cách chính xác ngay từ ban đâu Lý Thu Bạch đã rơi vào một tình trạng tuyệt vọng.

Trong mắt bọn họ, chính bản thân Tần Lạc đảm nhiệm nhân vật này là tốt nhất. Không một ai tốt hơn.

Hiển nhiên Lý Thu Bạch cũng không.

Tạ Uyển cười khúc khích nói: "Thu Bạch, tôi không cố ý công kích anh. Nói thật tôi cũng là fan của Tần lão sư chính vì vậy tôi rất mong chờ vai diễn của anh. Tôi hy vọng anh có thể diễn chân thật như Tân Lạc, ưu tú như vậy".

"Tôi vẫn rất cố gắng" Lý Thu Bạch gặt đầu nói. "Khi tôi quen Tần Lạc tiên sinh ở Thụy Điển. Ngay sáng hôm đó tôi đã tới khách sạn Thiên Thai đánh Thái Cực, không ngờ ở khách sạn Thiên Thai đã có người hơn nữa anh ấy còn đánh một loại quyền pháp mà tôi không biết. Thân hình di chuyển rất chậm nhưng mang một cảm giác lưu loát rất đẹp mắt, trong đó ẩn chứa lực độ rất thâm sâu. Vào chính lúc đó tôi đã nghĩ tôi nhất định phải trở thành bạn bè của anh ấy. Tôi nhất định phải trở thành bạn bè của anh ấy. Đợi sau khi anh ấy tập luyện xong, tôi chủ động đi tới tiếp cận anh ấy sau đó chúng tôi trở thành bạn bè. Hơn nữa anh ấy còn đề nghị tôi nhận vai diễn trong "Thiếu niên y vương", trở thành người đóng vai anh ấy... lúc này khi nhớ tới tôi vẫn cảm tưởng như đang trong giấc mộng tuyệt vời. Tôi đóng vai anh ấy có áp lực. Đó chỉ là áp lực bên ngoài. Khi tôi đóng vai anh ấy, tôi không còn cảm thấy áp lực vì tôi cảm thấy hai chúng tôi như cùng một người. Trên người chúng tôi có rất nhiều điểm chung. Đây cũng chính là nguyên nhân Tần Lạc tiên sinh lựa chọn tôi".

"Quả thật rất hâm mộ" Tạ Uyển nói. "Cuối tuần nào tôi cũng tới ở trong khách sạn, vì sao chưa từng gặp Tần Lạc nhỉ?"

Các phóng viên và fan tụ tập bên dưới cùng cười ồ. Bầu không khí rất náo nhiệt.

"Nhất định là cô không lên Thiên Thai" Lý Thu Bạch nói.

Vì vậy mọi người bên dưới lại có một trận cười rất thoải mái.

"Đúng" Tạ Uyển gặt đầu công nhận. "Sau này cho dù ở khách sạn nào, mỗi buổi sáng khi rời giường tôi nhất định phải".

Lúc này Phùng Đại Cương ở bên cạnh mới lên tiếng: "Tạ Uyển, cô không cần hao tổn sức lực như vậy. Bây giờ cô nên mời Tân Lạc xuất hiện, xin số điện thoại của Tân Lạc sau này mỗi khi cô ở khách sạn nào, chỉ cần gọi điện thoại xem anh ấy có ở cùng khách sạn không là được mà".

Tạ Uyển lắc đầu nói: "Vậy không được. Tôi sợ sau khi gọi điện thoại anh ấy rõ ràng đang ở Shangri-La lại nói mình đang ở Hilton". Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Bên dưới lại vang lên một trận cười. Phong cách dẫn chương trình của Tạ Uyển rất hài hước, luôn khiến người ta có tâm trạng thoải mái.

"Bây giờ chúng ta mời Tần Lạc tiên sinh ra mắt" Uông Hải, người cùng dẫn chương trình với Tạ Uyên cười nói.

Bộp bộp bộp...

Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay, kêu điên cuồng.

Những nghệ sĩ ngồi trên cảm thấy xấu hổ khi thấy có rất nhiều fan hâm mộ tới cổ vũ cho Tần Lạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.