Bỏ Vợ, Không Có Cửa Đâu

Chương 57




- Cái gì vậy...

- Đây là cái gì.

- Khí tức thật cường đại.

- Sức mạnh thực đẫm máu.

Mấy đạo thanh âm vang lên gần như cùng lúc.

Khấu đại sư đứng ở bên cạnh của Doanh Thừa Phong, trên vẻ mặt của lão cũng hơi kinh ngạc.

Nguyên nhân theo Doanh Thừa Phong đi tới cửa chính cung điện, là sợ hắn âm thầm mở cửa chính chạy ra cùng quang minh chi dực đồng sinh cộng tử.

Đó cũng không phải chuyện kỳ quái gì, những rèn sư có cảm tình cực kỳ thâm hậu đối với linh khí siêu cấp mình rèn. Có vài Linh Sư cho dù là chết cũng nhất định bảo vệ linh khí siêu phẩm mình rèn ra.

Người ngốc như vậy, ở trong Rèn Thánh Điện cũng gặp không ít.

Đó là lý do lão theo sát bên cạnh Doanh Thừa Phong, một khi tiểu tử này muốn xông ra cung điện, lão sẽ bắt hắn trở lại không chút do dự.

Với năng lực vượt rất xa cường nhân tước vị bình thường, muốn giam cầm một Linh Sư Tử Kim Cảnh nho nhỏ, tuyệt đối là việc dễ dàng.

Nhưng là lão làm sao cũng không ngờ, Doanh Thừa Phong cũng không xông ra ngoài, mà là tùy tay ném ra một vật.

Sắc mặt Khấu đại sư biến hóa, vội vàng quát:
- Đừng ra tay làm bậy, nếu sử dụng những linh khí của người khác phòng ngự, đồng dạng sẽ khiến cho Thiên Kỵ Lực cuồng bạo.

Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình, nói:
- Như thế nào mới coi là linh khí của những người khác.

- Tự nhiên là linh khí mang theo hơi thở của những người khác.
Lão già tóc bạc không kiên nhẫn mà nói:
- Ở thời điểm đối kháng thiên kỵ lực, ngươi chỉ có thể sử dụng linh khí chính mình rèn.

Mấy người bọn hắn sau khi cảm ứng được đạo hồng quang kia, đã biết vật ấy vô cùng cường đại.

Doanh Thừa Phong chẳng qua chỉ là một người trẻ tuổi có chút tiếng tăm mới từ Linh Vực đi vào, mà ở trong Linh Vực, dù thế nào cũng rèn không ra được thánh khí tước vị.

Cho nên, bọn họ đều nghĩ đến vật nhỏ kinh khủng do Doanh Thừa Phong phóng thích kia, phải là vật phẩm bảo mệnh do bề trên trong nhà hắn ban cho.

Thở một hơi thật dài, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối yên tâm, vãn bối vừa phóng ra chính là một kiện hung Binh vãn bối tự tay rèn, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ bất trắc.

Tất cả mọi người ngẩn ra. Ánh mắt nhìn về phía hắn trở nên cổ quái.

- Nếu lão phu không nhìn lầm, đây là một kiện thánh khí siêu phẩm tước vị.
Một vị lão già chậm rãi nói.

Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, cũng không phủ nhận, nói:
- Đây là một hung Binh siêu phẩm tước vị vừa mới thăng tiến.

- Doanh Thừa Phong, ở trong Linh Vực cũng có thể rèn ra linh khí tước vị sao?
Khấu đại sư đột nhiên hỏi.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Không thể, đây là thu hoạch của vãn bối trong kỵ sĩ luyện ngục .

Đôi mắt lão già tóc bạc sáng ngời, nói:
- Hung Binh này là do linh khí bình thường tiến hóa thành sao?

- Vâng.
Doanh Thừa Phong thành thành thật thật mà nói.

Mọi người trao đổi một ánh mắt. Ngay cả Khấu đại sư cũng nhịn không được nói:
- Tiểu tử, ngươi thật sự là rất may mắn.

Doanh Thừa Phong nhìn mọi người nghi hoặc, xem bộ dạng của bọn họ. Dường như hung Binh tước vị tiến hóa từ linh khí bình thường này hấp dẫn lực chú ý của bọn họ hơn.

- Ầm

Trên bầu trời, đột nhiên truyền đến một tiếng nổ long trời lở đất.

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên nhìn, trần nhà đó đã biến thành gương phản chiếu lại hết thảy trên bầu trời.

Trong sương mù dày đặc đen thùi kia lại đột nhiên có thêm một tia hồng quang cự đại.

Đây là uy năng do Bá Vương Thương phóng thích, nó hóa thành một trụ lớn màu đỏ thông thiên, trực tiếp đâm thẳng về phía chân trời dường như đang bị che khuất bởi tầng tầng lớp lớp mây mù.

Hào quang màu đỏ kia diễn ra càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí có cảm giác như ở trong màn sương đen chủ khách đã đổi chỗ cho nhau.

- Đùng, đùng.

Lưới điện màu đỏ sậm nện xuống từng đạo trên Bá Vương thương, tựa như là muốn đánh vật nhỏ không biết điều kia ra bã đầy đất.

Nhưng, lưới điện này căn bản là không cách nào làm lay động Bá Vương thương, hào quang do thương phóng thích từ trên thân càng mạnh hơn, có một cỗ khí thế dũng mãnh xuyên phá trời cao.

- Tốt

Phần đông rèn đại sư tận mắt nhìn thấy một cảnh này không khỏi lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.

Bọn họ khác cường nhân bình thường, những người này đều là Linh Sư có thiên phú và thực lực cao cấp nhất ở đạo rèn. Bọn họ có một loại yêu tha thiết phát ra từ nội tâm đối với linh khí, cho nên sau khi bọn họ nhìn thấy Bá Vương thương tạo thành kỳ tích, phản ứng đầu tiên là vì nó hô hào.

- Doanh Thừa Phong, thương này tên gì?
Lão già tóc bạc râu tóc dựng lên, vẻ mặt kích động, tựa như tiếc hận không thể cầm trường thương trong tay cùng Thiên Kỵ Lực phân cao thấp.

Doanh Thừa Phong hai hàng lông mày giương nhẹ. Sau khi nhìn thấy Bá Vương thương phô bày ra lực lượng cùng khí thế, hắn cũng biến đổi sắc mặt. Lúc này tâm tình sục sôi, cất cao giọng nói:
- Thương tên Bá Vương.

- Bá vương, một thanh Bá Vương thương tốt.

- Ầm

Đúng như lão già tóc bạc lời nói, một thanh Bá Vương thương tốt.

Bá Vương thương này từ sau khi được Doanh Thừa Phong rèn thành, vẫn là hung Binh cường đại nhất trong tay hắn. Oan hồn chết dưới Bá Vương thương đếm không hết, mà máu thịt trên người từng oan hồn đều đã trở thành dinh dưỡng cho ma thương này trưởng thành. Đặc biệt ở trong Động Thiên Phúc Địa, nó hấp thu một ít linh tính hung thú thượng cổ.

Một tia linh tính này là nguyên nhân lớn nhất khiến nó đột phá cực hạn cuối cùng, thăng tiến thánh khí tước vị.

Hơn nữa, chính là vì một tia linh tính này, cho nên nó có uy năng vượt rất xa cực hạn thánh khí tước vị bình thường có thể đạt tới.

Lúc này, từng đạo lưới điện màu đỏ sậm oanh kích ở trên người của nó, nó lại không chút thương tổn, ngược lại còn yên lặng hấp thu, hấp thu và chuyển hoán lực lượng ngoại lai này.

Hiện giờ Bá Vương thương sớm lột xác, phương thức hấp thu năng lượng không hề giới hạn với máu thịt sinh linh, mà là có thể hấp thu tuyệt đại đa số sức mạnh trên thế giới này.

Theo lực lượng không ngừng tăng mạnh, hào quang từ trên mũi thương phóng thích cũng linh hoạt, sắc bén hơn.

Tuy rằng trên đỉnh đầu mây mù cực kỳ dày đặc, chưa bị hồng quang phá bỏ, nhưng nếu hồng quang cứ liên tục tăng trưởng, nói không chừng một khắc này thật có thể xé trời.

- Tê tê tê…

Trên bầu trời điện quang trời đỏ sậm đột nhiên xảy ra biến hóa quỷ dị, chúng nó biến thành từng đám cột điện thô to như cây mây, quấn quanh phía trên Bá Vương thương, đặc biệt là lại cùng giằng co với kiếm quang màu đỏ trên đầu mũi thương.

Thiên Kỵ Lực dữ dội hùng mạnh, khiến nó ngừng truy đuổi quang minh chi dực, lúc toàn lực ứng phó Bá Vương thương, lập tức giống như mạng nhện, chằng chịt trói nó lại, mà ngay cả kiếm quang khí thế như cầu vồng lúc trước cũng bị ngăn chặn rất nhiều, và điện quang đỏ sậm quấn quanh không ngớt.

- Không hay.
Sắc mặt Khấu đại sư biến hóa, nói:
- Doanh Thừa Phong, ngươi kết nối một chút với khí linh, bắt nó tìm chỗ sơ hở mà đánh.

Một vị rèn đại sư khác cũng liên tục gật đầu, nói:
- Đúng vậy, Bá Vương thương tuy rằng rất lợi hại, nhưng dù sao nó cũng là đối mặt Thiên Kỵ Lực.

Thánh khí siêu phẩm tước vị đã tương đương với một vị cường nhân tước vị đứng đầu, mà Bá Vương thương rõ ràng là nhân tài kiệt xuất trong đó.

Nhưng, lực lượng nó đối mặt lại càng hùng mạnh hơn, nếu lấy cứng chọi cứng, chưa chắc là có thể kiên trì đến cuối cùng.

Mày Doanh Thừa Phong hơi nhăn, hắn mơ hồ cảm thấy, nếu hắn hiện tại nhúng tay hỗ trợ, chỉ sợ chưa chắc là một chuyện tốt. Tuy nhiên, những rèn đại sư này kiến thức rộng rãi, nếu tất cả bọn họ đồng thanh nói như vậy, tất nhiên cũng có đạo lý.

Hít sâu một hơi, đang lúc Doanh Thừa Phong định can thiệp, trên bầu trời kia lại sáng ngời.

Bạch quang hiện lên, đi tới trên thân của Bá Vương thương.

Quang minh chi dực đột nhiên xuất hiện, nó không hề tránh né ám lôi oanh kích trên bầu trời, mà bám vào phía trên Bá Vương thương, chợt phóng xuất ra hào quang vạn trượng.

Ánh sáng mãnh liệt ở mũi nhọn nháy mắt đã che mất tất cả, cho dù là sương mù dày đặc đen thùi trên bầu trời dường như cũng tiêu tan tại thời khắc này.

Nhưng mà, thật sự khiến mọi người trợn mắt líu lưỡi, khó có thể tin, là màu đỏ như là máu gà phía trên nhọn Bá Vương thương thương bỗng nhiên tăng vọt.

Lần tăng vọt này thế như sấm sét, không còn bất luận lực lượng gì có thể cản trở.

- Ầm…

Lôi điện lớn nổ vang, lúc này đây không phải là ám lôi của thiên chi kị nổ vang, mà là một con đường thẳng tắp Bá Vương thương thương xuyên lên trời cao, từ trong mây mù đen đặc đâm ra phía chân trời thênh thang.

Lúc này ở giữa đám mây thật lớn xuất hiện một chỗ trống không gì sánh nổi, tại trong khoảng không này, ngọn thương khuếch tán màu đỏ, khoe ra võ công của mình không kiêng nể gì.

Bá Vương thương, lấy Bá Vương làm tên, tự nhiên là dũng cảm tiến tới, không lùi bước.

Cho dù là nó đối mặt thiên chi kị lực lượng, cũng hung mãnh tiến lên như vậy, đem tất cả những gì ngăn ở trước mặt càn quét thành một đống bột phấn không cần lý do.

- Đùng đùng đùng…

Phản ứng dây chuyền cứ như vậy xuất hiện, phạm vi do mũi thương này bao phủ càng lúc càng lớn, mà lực lượng thiên chi kị ban đầu hùng hổ, như thể là ngưng tụ tất cả lực lượng trong thiên hạ cũng tiêu tan nhanh chóng.

Đám người Doanh Thừa Phong yên lặng nhìn lên khoảng không bầu trời, đám người Khấu đại sư không hẹn mà cùng đảo hít một hơi khí lạnh.

Bọn họ rốt cuộc hiểu được, hai kiện thánh khí này là đáng sợ bực nào rồi.

Trong lòng của Doanh Thừa Phong vừa động, một đám ý niệm tinh thần lập tức truyền vào trong đầu.

Ngọn thương màu đỏ trên bầu trời lại lần nữa xuất hiện biến hóa quỷ dị, chúng nó bắt đầu xoay tròn rất nhanh, chỉ trong một lát đã vây chung quanh Bá Vương thương, thêm hơn mấy chục vòng xoáy không gian lớn nhỏ không đều.

- Ồ.

Đám người Khấu đại sư nhìn Doanh Thừa Phong không hiểu ra sao cả, không biết tiểu tử này đang giở trò quỷ gì.

Bọn họ đương nhiên hiểu được, đây là Doanh Thừa Phong sai khiến ở sau lưng, nhưng bọn họ lại đoán không ra dụng ý của Doanh Thừa Phong.

Cũng may, những lốc xoáy này rất nhanh liền tiêu tan, bầu trời cũng khôi phục bình yên.

Ánh vô tận ngưng tụ ở chung quanh Bá Vương thương, quang minh chi dực bám chặt trên thân thương, từ xa nhìn lại, giống như là một huyết thiên sứ khí tức tràn đầy hung bạo từ trên trời giáng xuống.

Khóe miệng của Doanh Thừa Phong rốt cục lộ ra vẻ mỉm cười, hắn nhẹ nhàng vẫy tay một cái.

Bá Vương thương và quang minh chi dực lập tức hóa thành hai tia sáng, chúng nó xuyên phá phong tỏa của cung điện, trực tiếp rơi vào tay hắn.

Ngẩng đầu, đảo mắt một vòng, Doanh Thừa Phong thấy rõ trong mắt các vị rèn đại sư hiện lên một tia kinh ngạc và hâm mộ.

Tổ hợp Bá Vương thương và quang minh chi dực, vậy mà khiến cho bọn họ đều bị động dung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.