Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

Quyển 1 - Chương 6: Có thể dùng thì ắt dùng




"Hoàng thượng chuyện này người nhất định sẽ làm dc " Lãnh Băng nói

" vậy ngươi nói đi "

" Nhưng hoàng thượng điều này nói ra xin người chớ tức giận"

" Dc"

" Chuyện là lúc trước mẫu thân của tiểu nữ có cứu người một lần khi đó người đã nói nếu là con gái người sẽ phong là thái tử phi phải không ạ "

" Phải " Hoàng thượng trả lời điều nàng vừa nói ai mà không bt

" Người nói chỉ cần bên tân nương không từ hôn thì mọi chuyện vẫn như vậy , mặc kệ bên tân lang có muốn hay không đều phải cưới " Lãnh Băng hỏi thêm

" Ân "

" Vậy hoàng thượng nay tiểu nữ muốn từ hôn "

Oach ... ai cũng ngạc nhiên về lời của Lãnh Băng nói ,.. thái tử nghe xong cũng phải đứng dậy

" Cái gì ... " Hoàng thượng hỏi lại

" Thứ tiểu nữ muốn chính là bỏ đi hôn ước này , mẫu thân của tiểu nữ đã mất nhưng tiểu nữ nay đã lớn có thể tự mình quyết định "

" Nếu ngươi nói vậy còn Lãnh Tướng quân thì sao " hoàng thượng hướng Lãnh Chí Viên hỏi

" Bẩm hoàng thượng thần không có ý kiến ái nữ nay đã lớn cứ để nàng quyết định ạ " không phải ông muốn như vậy nhưng lúc khi lên thi vòng hai Lãnh Băng đã đến nói với ông

" Phụ thân , ta từ nhỏ không có mẫu thân , ở trong phủ còn bị mọi người khinh dễ , hôm nay là điều ta muốn bao lâu nay nên mong lúc sau ta có nói gì thì người cũng hãy chấp thuận coi như bù đấp cho ta có dc không "

" Băng nhi con muốn chuyện gì sao '"_

" Đúng vậy thứ ta muốn chính là hủy đi hôn ước với thái tử "

" Tại sao không phải con rất thích thái tử sao "

" Lí do lát nữa người sẽ bt... chỉ mong phụ thân hãy chấp nhận"

Đó chính là lời nàng nói , Ông cũng không còn cách nào

" Vậy dc ... ta có thể hỏi lí do vì sao ngươi muốn bỏ hôn ước này không " Hoàng thượng hỏi Lãnh Băng

" Hoàng thượng, phu thê cần nhất chính là tình yêu và đồng tâm ... nhưng ở chỗ này dù tiểu nữ có yêu hay thích thái tử thế nào thì thái tử vẫn không thích tiểu nữ... nếu đã như vậy thì lấy làm gì nữa ạ ... phu thê không thương nhau khổ cũng chỉ là 2 người mà thôi ... hơn nữa lòng của thái tử đã có người chiếm dữ , vậy tiểu nữ thành toàn cho ngài " Lời Lãnh Băng nói xong ai cũng ngạc nhiên đặc biệt là thái tử " Hắn trong lòng đã có sao "

" Phong Thiên ... ngươi đã có người trong lòng " Hoàng thượng nghe Lãnh Băng nói xong quay qua hỏi

" Phụ Hoàng , nhi thần không có " Phong Thiên không bt vì sao nữ nhân kia nói vậy nhưng hắn bt nhất định là bất lợi cho hắn

" Hoàng Thượng, tiểu nữ bt thái tử không muốn tiểu nữ thương tâm nên nói như vậy nhưng mà nếu cứ tiếp tục thì người đâu khổ nhất chính là 2 người tiểu nữ yêu quý nhất " Lãnh Băng nghe Phong Thiên nói liền cướp lời

" 2 Người ngươi yêu quý nhất là ai .... chẳng lẽ ngươi bt người thái tử thích là ai " Hoàng thượng hỏi

" Dạ là ... là " nàng do dự như không muốn nói

" Nói đi ruột cuộc là ai"

" Dạ hoàng thượng chính là ... là muội muội của tiểu nữ Lãnh Tuyết ạ " Lãnh Băng trả lời

Hoàng cung rơi vào trạng thái đờ đẫn

" Hả ... lẽ nào muội muốn cướp phu quân của tỷ tỷ " có người dằn xì

" Đúng nha "

" Đại tiểu thư này cũng thật tội "

" Ân bt người mình thích lại yêu muội muội câm tâm từ bỏ còn muốn chúc phúc "

" Thật tội " Tiếng mọi người to nhỏ

Lãnh Tuyết nghe Lãnh Băng nói có hơi ngạc nhiên nhưng cùng vui mừng , nếu như tiện nhân kia từ hôn còn nói giúp nàng thì không phải vị trí kia sẽ thuộc về nàng sao

Thái tử nghe xong nhíu mày , hắn tuy có chút để ý Lãnh Tuyết nhưng nàng ta chưa phải là người trong lòng hắn , chẳng lẽ Lãnh Băng nói vậy là muốn chiếc ghế thái tử này của hắn mất đi

" Hả ... là thật " Hoàng thượng nói

" Dạ " Lãnh Băng nói

" Không phải ạ " Thái Tử Phong Thiên cũng nói

" Là như thế nào .... " hoàng thượng nghe 2 người trả lời hỏi lại

" Hoàng thượng , tiểu nữ bt thái tử không muốn nói là sợ tiểu nữ đâu lòng không bằng để muội muội tiểu nữ nói vậy" Lãnh Băng nàng bt Lãnh Tuyết chờ cơ hội này lâu rồi nàng chắc chắn sẽ trả lời như nàng mong đợi

" Hảo ... muội muội của ngươi đâu kêu lên đây"

" Tiểu nữ tham kiến hoàng thượng " Lãnh Tuyết bước lên hành lễ

" bình thân ... ngươi hãy trả lời cho ta bt ngươi thật có ý với thái tử"

" Tiểu nữ ... tiểu nữ " Lãnh Tuyết xấu hổ nói

" Yên tâm cứ nói ta sẽ không trách tội "

" Thật ra tiểu nữ rất ngưỡng mộ thái tử mà thái tử đối với tiểu nữ cũng vậy" Lãnh Tuyết ngượng ngùng trả lời nàng bt thái tử cũng để ý đến nàng ... nhưng chắc do tiện nhân kia đứng chính giữa nên thái tử mới không nói nay tiện nhân kia bỏ cuộc rồi thì còn sợ điều gì

" Hừ ... Phong Thiên ngươi coi còn làm ra cái gì nữa hả" Hoàng thượng tức giận quát

" Phụ Hoàng ... nhi thần không có" Phong Thiên quỳ xuống nói

" Hoàng thượng người có gì thì từ từ nói tức giận không tốt cho sức khỏe" Hoàng Hậu ngồi bêm lo lắng cho con trai còn vút giận cho phu quân

" Hoàng thượng , tiểu nữ bt muội muội không phải là đích nữ nhưng nàng cũng là nhị tiểu thư Lãnh Gia nếu như không làm dc chính phi thì cũng dc làm trắc phi mong người thành toàn cho tiểu nữ cũng như thái tử" Lãnh Băng quỳ xuống nói ... hiện tại thứ nàng cần chính là đây

" Ngươi ... ngươi " Phong Thiên tức giận nói

" Hoàng thượng ta thấy đại nha đầu nói đúng đấy .... khi xưa đã hứa với Mị Duyệt rồi nay chuyện đã như vậy thì hãy thành toàn cho nàng đi , còn muội muội nàng thì phong làm trắc phi cũng dc " Thái hậu lên tiếng ... bà bt Lãnh Băng là đứa trẻ tốt luôn nghĩ cho người khác nay phải chịu đã kích như vậy hzzz xem ra số nàng thật khổ

" Chuyện đã như vậy thì như mẫu hậu nói đi" Hoàng thượng ông cũng không thể làm gì dc

" Đa tạ hoàng thượng " Lãnh Băng cùng Lãnh Tuyết nói

Lòng Lãnh Băng thăng nghĩ " Hừ cuối cùng cũng đã giải quyết xong "

Lòng của Lãnh Tuyết thăng nói" vì sao là trắc phi ... không sao từ từ nàng sẽ lên dc vương phi thôi"

" Thiên nhi còn không mau tạ ơn phụ hoàng " Hoàng hậu thấy Phong Thiên im lặng nói .... bà tuy không muốn con lấy phế vật nhưng nàng là đích nữ sau này có thể con bà dữ vững trên ngôi vị cao , nay lại lấy người là thứ nữ nhưng cũng không sao đều không phải là tiểu thư Lãnh gia sao

" Nhi thần tạ ơn phụ hoàng " Phong thiên quỳ nói .... khi nghe Lãnh Tuyết nói hắn thật muốn bổ đầu nàng xem trong đầu nàng ta chứa cái gì ... nay vì người không nên có đã khiến ngôi vị cùng hình tượng trong lòng phụ hoàng bị lung lây rồi ... lãnh Tuyết chính là nữ nhân vô dụng

" Dc rồi ... đứng lên đi .... hôm nay đến đây thôi ... mẫu thân người mệt rồi nên nghĩ ngơi sớm đi " Hoàng thượng nói

" Ân ta bt rồi .... ta hơi mệt các ngươi cứ dùng từ từ " Thái Hậu đứng dậy nói ... hôm nay xảy ra nhiều vc bà cũng hơi mệt

" Cung tiễn thái hậu" mọi người quỳ xuống nhìn thấy hậu đi

" Yến tiệc đến đây thôi ... trời cũng khuya rồi các ngươi về cẩn thận " Hoàng Hậu nói

" Chúng thần lui trước " mọi người dần dần ra về

Có người bước đến chỗ Lãnh Băng nói

" Lãnh tiểu thư , thái tử mời người qua bên kia nói chuyện "

" Dc " Nàng cũng muốn xem kinh hỉ lần này nàng cho, hắn có vui mừng hay không


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.