Cận Hạo Nhiên nhận được điện thoại của một người phụ nữ, nói là có tin vui cho anh, vốn là anh
không hứng thú lắm, nhưng không nghĩ tới tin vui này lại là Duyệt Duyệt!
Nhìn cô gái đứng ở cửa sổ sát đất, cô không cần quay đầu lại anh cũng biết
là ai.Đó là người phụ nữ anh vẫn ngày ngày nhớ tới, anh thấy mình thật
may mắn vì đã quyết định tới đây, nếu không liền bỏ lỡ cơ hội được gặp
mặt cô.
"Duyệt Duyệt. . . . . ." Cận Hạo Nhiên đi tới bên người
Tả Tình Duyệt, như một đứa trẻ được kẹo, kích động vạn phần vịn vào hai
vai Tả Tình Duyệt, ôm cô vào trong ngực, "Duyệt Duyệt, ngày đó em im
lặng rời khỏi bờ biển, anh thật sự rất lo lắng, Cố Thịnh có làm gì em
không?"
Anh biết chuyện của tập đoàn Tả thị, cũng hiểu ra thủ
đoạn của Cố Thịnh, người đàn ông này thật là hèn hạ tới cực điểm, lại
dùng phương pháp này ép Duyệt Duyệt xuất hiện!
Tả Tình Duyệt cả
người cứng ngắc, vốn là cô cảm thấy trên người Cận Hạo Nhiên có thể mang cho cô một chút cảm giác an toàn, nhưng hôm nay cô lại cực kỳ bài xích
anh.
"Anh ấy không có làm gì em hết." Tả Tình Duyệt nhìn xuống,
Cố Thịnh không làm gì với cô cả, chẳng qua là đem cô lại một lần nữa đẩy cho người khác mà thôi, vừa nghĩ tới chuyện sắp xảy ra tối nay, trong
lòng Tả Tình Duyệt chợt lạnh như băng, theo bản năng đẩy Cận Hạo Nhiên
ra.
"Duyệt Duyệt, em làm sao vậy?" Nhận thấy Tả Tình Duyệt có
chút kì lạ, Cận Hạo Nhiên lo lắng nhìn Tả Tình Duyệt, sắc mặt của cô
hồng hồng, hồng đến có chút không tự nhiên.
Tả Tình Duyệt quay
ngược lại một bước, đại não có chút choáng váng, cô bây giờ đã vô lực
suy nghĩ Cận Hạo Nhiên quan tâm mình là thật hay giả, cô chỉ biết, tối
nay là một cuộc giao dịch tàn khốc, thật sâu thở ra một hơi. Tả Tình
Duyệt cố đè xuống khổ sở cùng đau đớn trong lòng, bỏ đi tự ái cùng
ngượng ngùng, nhắm mắt lại, giơ tay lên từng chút một cởi áo trên người.
Trong đầu hiện ra khuôn mặt âm trầm của Cố Thịnh, giờ phút này anh đang làm gì? Có chút nào nghĩ tới tình cảnh của cô không?
Cận Hạo Nhiên bị động tác của cô làm cho ngơ ngẩn, đầu trống rỗng, nhìn áo
của cô từ trên người rớt xuống đất, thân thể mềm mại hiện ra trước mắt
anh, tim của anh đột nhiên ngẩn ra, theo bản năng mở to mắt, " Duyệt
Duyệt, em đang làm gì vậy?"
Tả Tình Duyệt khóe miệng nở nụ cười châm chọc, "Đây không phải là điếu các người muốn sao?"
Cô suy nghĩ rất nhiều, Cố Thịnh sẽ không vô duyên vô cớ tặng cô cho người khác, nhất định là anh đang muốn cái gì đó!
"Chúng tôi? Cái gì chúng tôi?" Cận Hạo Nhiên nghi ngờ nhìn cô, ánh mắt chăm
chú nhìn cô, không nhúc nhích. Anh mặc dù thích Duyệt Duyệt, nhưng chính vì thích, cho nên anh mới càng thêm quý trọng cô, mến yêu cô, anh muốn
tôn trọng cô.
Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, đầu óc lại choáng váng,
Cận Hạo Nhiên ở trước mắt cô càng ngày càng trở nên mơ hồ, cô thật khó
chịu! Thân thể mềm nhũn, cả người hôn mê bất tỉnh.
"Duyệt Duyệt. . . . . ." Cận Hạo Nhiên lanh lẹ tiếp được thân thể của Tả Tình Duyệt,
chạm vàongười của cô, trong lòng ngẩn ra, thật là nóng!
Sờ sờ cái trán của cô, Cận Hạo Nhiên khẽ nguyền rủa ra tiếng, "Đáng chết!"
Duyệt Duyệt sốt rất cao! Rất nghiêm trọng!
Anh nhanh chóng đem áo nhặt lên, vội vàng bao quanh thân thể của cô, "Duyệt Duyệt. . . . . . Em tỉnh lại đi. . . . . ."
Anh giờ phút này luống cuống cả tay chân, đem Tả Tình Duyệt ôm đến trên
giường, hiện giờ trong đầu anh là chuyện Duyệt Duyệt phát sốt, tạm thời
đem nghi ngờ để qua một bên. Anh biết nhất định đã có hiểu lầm gì đó.
Nhớ đến hôm nay nhận được điện thoại của người phụ nữ tự xưng là trợ lý
của Cố Thịnh, anh mơ hồ có dự cảm, hiểu lầm kia cùng Cố Thịnh nhất định
có liên quan. . . . . .