Bồ Đề Kiếp

Chương 4




Sau khi phổ biến kế hoạch xong mỗi người đều có việc làm của mình do nó phân công nhưng khổ nhất là nhỏ , phải đứng im cho mọi người chát phấn lên mặt nhưng nhỏ biết làm gì vì nó đã nói làm những việc như thế này có thể biết được bạn đời của nhỏ là ai , tuy nhỏ không quan tâm là bao nhưng tính tò mò của nhỏ đã lấn áp và đánh đổ ý nghĩ kia. Tụi con trai thì có trách nhiệm lôi nhau về lớp còn những nữ học viên thì người cầm phấn tím chát lên má , chán , cằm , tuy rất nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để khiến nhỏ khó chịu . Những người còn lại thì người cầm kéo cắt những vệt nhỏ trên áo và đầu gối nhỏ , người thì cầm lược làm tóc nhỏ xù lên như ổ quạ khiến ai nhìn vào cũng thấy thương và nhỏ nhìn thấy mình thì thật thảm hại nhưng đã lao thì phải theo lao thôi , biết làm sao bây giờ !

" Thành công !"- Mọi người nhìn nhỏ cười ranh mãnh , thật là một kiệt tác hoàn hảo do những học viên A1 ra tay mà thì cái gì mà chả hoàn hảo cơ chứ. Quả này kế hoạch không thành công là không phải lớp A1 , lớp A1 không phải cái danh đâu nha ! Mọi người đã ra tay thì phải nói trên cả tuyệt vời ! Tuy quậy phá nhưng họ cũng là những học viên ưu tú đó nha !

" Nào mọi người phải đóng cho tốt nha ! Không được sai sót chỗ nào đó !"- Trang ngó ngang ngó dọc xem có ai quan sát không , khi thấy an toàn thì đứng trước mọi người rồi nói với âm lượng cũng phải nói là lén lút , nhỏ đủ để những người ở đây nghe được vì cũng là giờ vào lớp rồi mà nhưng lớp này quậy ghê quá nên các giáo viên ai cũng sợ nên không dám đến dạy ( ngoại trừ cô Liên ) vậy thì khỏi lo các thầy cô phạt .

Đi trên những dãy hành lang trong sự nhẹ nhàng , bồng bềnh và bay bổng , tụi nó lén lút đi như những tên ăn trộm vậy , khi đi lên tận lầu 3 thì tụi nó mới dám đi bình thản . Thật may trên lầu 3 có đúng hai lớp A1 và A2 nên khỏi lo vì mấy cái chuyện bị bắt gặp vì là họ hàng nhà quỷ sứ mà nên cũng giống nhau cả. Đến lớp thì thấy tụi hắn đang ngồi vắt chân lên bàn mà ngồi rung đùi , hắn thì đeo phone nhắm mât mà ngủ , cậu thì đang chơi game bắt đảo chẳng để ý đến ai cả còn anh sau khi nhìn thấy cả bọn thì cũng đi ra . Anh biết khả năng của nó và nhỏ chứ , đâu dễ khiến nhỏ tím mặt mày vì đánh nhau đâu , nhỏ chưa đánh họ đi gặp tổ tiên thì thôi huống chi lần này bị bầm dập như thế này , nhận được cái nháy mắt của nó thì cười gian hiểu ý nên diễn cùng cho vui.

" Mọi người sao vậy ? Sao An thành ra như thế này ?"- anh lo lắng đụng lên mà nhỏ khiến nhỏ nhăn mặt vì đau , anh rời khỏi mặt nhỏ mà nhìn những người bên cạnh đang cúi mặt xuống nhìn đất kia.

"..." tất cả im lặng không biết nói gì hơn nhưng còn cậu sau khi nghe thấy anh nói vậy bèn ra xem nhưng khi ra thì thấy thương nhỏ làm sao . Sao nhỏ thành ra như vậy chứ ? Quần áo thì rách te tua , người thì hơi dơ với bùn đất , mặt thì thâm tím mấy chỗ trên khuôn mặt trắng nõn kia , môi tím tái vì đau ( đóng giống thật quá đi )

" Làm sao cô bị như vậy ?"- cậu nhìn nhỏ ánh mắt xót xa , khẽ đưa tay lên định xoa dịu những vết thương kia nhưng bị nhỏ gạt tay rồi bịt miệng chạy thẳng vào chỗ ngồi không nói câu nào .

" Nghe nói An bị nhỏ Quyên , Nga , My đánh !"- Vy đứng trước mặt cậu giọng nói run run như sắp khóc , mama Vy là nhà diễn xuất mà nên đóng cảnh này cũng không khó lắm

" Thôi vào chỗ ngồi đi !"- người bạn thân từ nhỏ của mình ra an ủi , vỗ vai dẫn vào rồi cả bọn kéo nhau vào để cậu đứng đó

Cậu đi vào chỗ nhỏ với đôi vai đang run run từng nhịp điệu kia , không lẽ nhỏ khóc , tại cậu mà An đã khóc , tại cậu mà An bị đánh , tất cả là tại cậu tất . Lấy chiếc áo vét đen của mình ra rồi choàng cho nhỏ để che đi vết tích của chiếc áo nhỏ .

" Tôi sẽ trả những gì mà tụi kia đã gây cho cô !"- cậu đặt tay lên bả vai nhỏ mà dỗ dành như những đứa trẻ bị ngã mà cần một lời an ủi

" Thôi không cần đâu !"- nhỏ túm lấy tay áo cậu nhỏ giọng , mặt cúi xuống đất không dám nhìn cậu sợ cậu biết nhỏ đang cười rúc rích từ nãy , không lẽ cậu lại dễ mắc lừa như vậy sao

" Không cần cô nói giúp !"- mặt nhỏ tím như thế này mà nhỏ còn nói giúp cho họ được sao , họ không đáng để nhỏ nói giúp . Cậu đã quyết thì không thay đổi , mấy nhỏ đó sẽ phải trả giá cho việc này

" Vậy thì cứ bắt đi về cho tôi xử được chứ ?"- nhỏ nhìn cậu đôi mắt long lanh , là nước mắt nhưng không phải vì khóc mà là cười ra nước mắt mới đúng , không biết cái IQ cao chót vót của tên này đâu rồi mà bây giờ dễ mắc mưu như vậy cơ chứ !

" Được !"- cậu nhìn nhỏ trìu mến đầy yêu thương ẩn dấu trong nó nhưng nhỏ lại ngây thơ vô đối , không hiểu tình cảm đó của cậu.

" Vậy tôi đưa An về !"- nó , hắn , anh , cô ngồi xem từ nãy và thật khâm phục cái IQ của cậu thật đấy , rõ cao mà chuyện này lại qua mắt được , thấy tình hình bất ổn vì nhỏ sắp sửa không chịu nổi nữa nên lên tiếng

" Ừm ! Cẩn thận nha !"- cậu gật đầu rồi ra ngoài không nói lời nào , tất cả không biết cậu định làm gì ba nhỏ đó nhưng hăn , nó , anh , nhỏ thì biết . Tuy nó , nhỏ không trong bang phái nào nhưng tổ chức đã phổ biến mọi thông tin các bang cho tụi nó biết và tụi nó biết được tụi hắn trong bang Slaying có tiếng trong thế giới ngầm.

Nó dẫn nhỏ đi ra ngoài rồi gọi cho quản gia Dũng mang xe tới cho tụi nó về và chưa đầy 10' sau đã có một chiếc xe Lamborghini BWM đời mới có sẵn trước cổng trường nhưng khi đó là giờ vò lớp nên không bị phát hiện .

" Haha ! Tao không ngờ tên đó dễ lừa vậy !"- nhỏ vừa cười vừa ôm bụng cười hahả mà không biết rằng ai đang lái xe nữa , nó ngồi buồng lái mà cứ bắn tóc độ cùng cơn gió khiến người đi đường cảm thấy lưỡi hái tử thần đang rình rập người dám cản đường chiếc xe đó

" Á ...đau ! Mày đi chậm thui !"- đến khúc của đoạn đường mà nó vẫn không giảm tốc độ khiến mọi người đón nhận một màn khúc cua đẹp mắt của nó và làm cho bánh xe ma sát mặt đường tóe ra những tia lửa , chiếc xe nghiêng sang một bên khiến nhỏ đập đầu vào cửa kính dày cộm của xe đau điếng .

"..." nó không nói gì tiếp tục lái , nó là vậy cứ mỗi lần đi xe thì nó không bao giờ giảm tốc độ cả nên khiến ai mặt tái mét cắt đứt không còn giọt máu khi ngồi trên xe nó . Chẳng mấy chốc đã đến nhà , nhỏ mở cửa xe mà chạy thẳng vào nhà để tắm rửa để cho nó lái xe vào gara .

Khoảng 10' sau tụi nó có mặt dưới nhà xem phim hoạt hình rồi ăn vặt .

" Mày biết ai rồi chứ ?"- nó nhìn nhỏ đang cười vì bộ phim hoạt hình đang phát chiếu trên tivi kia

" Ai là ai !"- nhỏ dừng lại cười nhưng miệng vẫn nhai bắp rang bơ , nó hỏi ai vậy nhỉ ? Biết cái gì ? nhỏ chẳng còn nhớ nổi gì nữa

" Bạn đời mày đó ! Đơ theo tên đó rồi à !"- nó nhìn nhỏ đầy thương cảm . Hay là nhỏ bị cú va chạm vừa nãy mà mất trí luôn rồi à ! (~_~)

" À ... tao nghĩ chắc không phải đâu !"- nhỏ lắc đầu ngoầy ngoậy , chắc không phải đâu cậu đào hoa như vậy , vây quanh bao nhiêu cô gái nên chưa chắc cậu đã chọn nhỏ

" Thế sao hắn ta lại mù quáng như vậy ! Tao muốn thử hắn ta nhưng không ngờ đã như tao dự đoán !"- nó đưa bàn tay lên chống cằm nhìn nhỏ đang suy tư mà không biết có người đang nhìn

" Chắc tại hắn ta ngốc quá nên mới tin thui còn có gì đâu !"- nhỏ giật mình khi nó lên tiếng thì mới biết nó đang nhìn nhỏ . Nó rất giỏi , nhìn ánh mắt của người khác mà có thể đọc được suy nghĩ của họ vậy

" Tao biết mày hơi có tình cảm với hắn ta qua buổi đi chơi đầu tiên vả lại tao cũng tìm hiểu lí lịch rồi ! Tao tin rằng Quân là một người tốt ! Đừng để hạnh phúc tuột mất khỏi vòng tay , hãy giữ chặt nó !"- nó đứng dậy vừa đi vừa nói cho nhỏ hiểu hết mà để lại nhỏ ở dưới phòng khách của mình mà suy nghĩ

Nó nói cũng không có gì là sai cả , nếu không giữ lấy thì tuột mất lúc nào không hay , nhưng nhỏ biết làm sao khi chưa có lời nói của ai kia nói ra , nhỏ không muốn nhận được kết quả không như ý muốn , nhỏ rất tin phán đoán của nó cực chuẩn luôn nhưng nhỏ muốn nghe thấy chính miệng cậu nói ra . Nhỏ không muốn nhắc đến chuyện này nữa vì nó làm nhỏ đau đầu .

Sau khi nó lên phòng thì lôi từ trong một chiếc đồng hồ có nắp ra , chiếc đồng hồ được Thành thiết kế riêng cho nó , mặt ngoài đồng hồ màu bạc khiến ai cũng nghĩ nó là chiếc đồng hồ bình thường nhưng bên trong nó là những con số điện tử nổi lên chỉ thời gian , nó được kết cấu tinh xảo và ẩn dấu trong nó là những kỉ niệm đáng nhớ của nó và Thành , mặt sau chiếc đồng hồ có một bức hình của một chàng trai trẻ có mái tóc xanh biển có mái bằng đàng trước che nửa đôi mắt vàng nâu ấm áp với nụ cười tỏa nắng , bên dưới bức ảnh có nét viết đẹp đẽ thâm thúy với dòng chữ " Yêu anh " kia . Nhưng nó đâu biết rằng bên trong còn có một bí mật còn quan trọng hơn tính mạng con người . Nó quan sát gương mặt trong chiếc đồng hồ đó xong thì nắm chặt nó mà ngủ ngon lành nhưng khóe mắt kia có hai hàng pha lê trong suốt đang chảy.

---------

Sau khi ra ngoài thì cậu gọi người bắt ba nhỏ về còn về phía lớp thì cười lăn lộn trên bàn học , hắn và anh thì lắc đầu chán nản với thằng bạn , không ngờ lại bị gái lừa không cần nghi ngờ như thế . Phải nói kế hoạch chỉ thành công với cậu thôi còn không được với ai hết thật là nản cho lớp , lừa chỉ được một người thôi à ! Thật chán mà ! Lần sau chắc phải phát huy hơn lần này ! Ôi lại còn có cả lần sau ! Thật đáng để nêu gương lớp A1 mà ! (•_•)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.