Bồ Đề Kiếp

Chương 23




GÌ THẾ NÀY…?!?!?!.... “mama”?!?!?! Chẵng lẽ thằng nhóc này gọi ta là bà vú của nó?!?!?!... (Giải thích: “mama” ở hiện đại là mẹ còn “mama” ở TQ cổ đại có nghĩa là bà vú 2 từ đó có phát âm khá giống nhau và chắc chắn rằng chị nữ 9 của chúng ta nhầm rùi nhở J) Ta đây vốn là chàng hoàng tử trong mộng của nhiều cô gái mà giờ đây bị 1 thằng nhóc do muội muội “vô tình” đưa về đây lại gọi ta là bà vú?!?!?! Thật là 1 sự sỉ nhục lớn mà! Thật ko thể chấp nhận được!!! bla, bla,… Hắn tức điên lên và ko thể nói gì hơn, hắn định rống lên nhưng có vẻ hắn ta ko làm được! Vì sao ư? Tất nhiên là vì sợ khuôn mặt xinh đẹp của hắn sẽ ko còn như xưa à nhầm là vì cô em gái than êu mới đúng chứ (chà koi bộ an hem êu thương nhau ghê ha)

Còn nàng thì sao nhỉ? Đương nhiên là đang hoang mang ko biết phải làm gì khi biết mình nói cái gì và nàng cũng biết tất nhiên “mama” ở đây có nghĩa là BÀ VÚ!!!! Nàng khóc thầm thương thay cho số phận bi đát của 1 đứa trẻ 9 tuổi, 1 tiểu oa nhi vô cùng ngây thơ, vô cùng trong sáng, đáng yêu như nàng mà phải chịu 1 trận sét đánh như thế nào? Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Huhuhu…. (t/g: mặt dù có bị tim thuốc hay bị gì đó ảnh hưởng đến lối sống thì nữ 9 của chúng ta đơn thuần chỉ là 1 đứa bé 11 tuổi đáng yêu, trong sáng thui ấy nhở?)

_____________ta là đường phân cách độc đáo_____________

2 bên không biết phải làm như thế nào trong tình thế như thế này thì bỗng tiếng nói vang lên làm phá vỡ bầu không khí căng thẳng khi ấy

“À mà tiểu oa nhi ngươi có tên không?” Nàng công chúa hỏi nhưng muốn làm tan đi bầu ko khí ấy

Ấy chà, đối vs mọi người thì câu nói ấy có vẻ rất rất là dễ và ko có gì dễ hơn câu hỏi đấy, ấy vậy mà đối với nàng thì ai za ca khó à nha! Cái gì nàng cũng có kế hoạch chuẩn bị sẵn ấy lại quên chuẩn bị cái tên… Cái dễ nhất đến sớm nhất đương nhiên là sẽ không có gì may mắn bằng nhưng vì cái tội khinh thường cái dễ nên bây giờ nàng chẳn có 1 cái tên nào để gọi. Ai za thiệt tình mà, thui đành giả ngốc cho họ đặt tên vậy!

“Tên? Tên là gì ạ?” Mắt long lanh giả bộ ngây thơ trong sáng như 1 chú cún

Hành động “cute” ấy của nàng cùng nét đẹp của 1 đứa con lai thì hành động đó đã đâm trúng tim của tất cả mọi người đang ở đó.

“Khục, khục,.. a, um, nếu ngươi không có tên thì bọn ta đành đặt cho ngươi!” nói xong hắn liền kéo “nàng” ra khỏi phòng của nàng

_________________ta là đường phân cách tên__________________

Vậy là cuối cùng thì 2 người đã chọn cho nàng 1 cái tên đó là “Hàn Thiên” cái tên mang cả 2 giới tính mà 2 người họ chỉ “vô tình” đặt ra cho “Hàn Thiên” nhà ta (từ đây ta sẽ thay từ nàng thành từ Hàn Thiên)

Đó là tên mà 2 người họ đặt ra ấy vậy 2 người họ bảo với Hàn Thiên là cái tên này chỉ là cái tên trên giấy, còn cái tên mà họ cảm thấy vừa miệng nhất là Tiểu Thiên nên họ sẽ gọi Hàn Thiên thành Tiểu Thiên

(vì lý do đã bỏ viết lách kha khá lâu nên trình độ dần giảm xuống và đoạn trên t/g chỉ có thể viết được nhiêu đó thui mong các bn thông cảm. À còn nữa mình từ nay sẽ đổi nàng thành Tiểu Thiên vì lý do nữ 9 còn khá nhỏ nên gọi = nàng hơi khó nghe, nhưng bây giờ thì ko hợp cho lắm nên chương sau sẽ gọi = Tiểu Thiên nha các bn J)

Trong lúc bọn họ tìm cái tên cho nàng thì nàng đây đã thay đồ trên người ra và thay vào đó là cuộn vải màu trắng quấn quanh người từ cổ cho xuống tận chân, sau đó mặt bên ngoài áo mỏng mùa hè, rồi nàng khoác lên người 1 bộ áo phù thủy của phương Tây và 1 cái khăn choàng quanh cổ cùng với cái mặt nạ hình băng vải quấn.

(Ảnh mình họa ‘nhân vật trong Tokyo Ghoul’ sẵn đây nói lun vì có 1 số bn ns rằng ko xem dc ảnh nên hãy vào trang nỳ nhé các bn: http://truyen.org/threads/tomboy-xuyen-khong.4083/J)

Hoàn thành xong tất cả 2 người bọn họ vào phòng để thông báo cho nàng biết được cái tên mà họ đã đặt ra cho nàng thì vừa bước vào họ đã thất 1 người đang mặc áo choàng đen của phương Tây, đeo 1 mặc nạ khá kì dị, ở dưới chân thì chỉ quấn cuộn vải màu trắng 1 cách lỏng lẻo trong y như là ác ma

Cô công chúa rống lên:

“Ngươi là tên nào?!?! Tại sao ngươi lại vào được đây?!?! Tiểu Thiên… đúng rồi, Tiểu Thiên của ta đâu?!?!”

Tiểu Thiên?!?! Là tên của nàng sao? Cũng được đấy…. nhưng nàng vốn là 1 người giả ngây thơ nên nàng chũng ngây thơ đáp lại

“Tiểu thiên là gì?” vừa hỏi câu đó xong cái mặt nạ của nàng ‘vô tình’ rơi xuống làm lộ khuôn mặt của nàng. Một khuôn mặt đẹp rạng ngời ông mặt trời

“Aaaaa… là ngươi sao? Vậy mà ta cứ nghĩ… Haizza” Kiều Linh (nàng công chúa) thở phào nhẹ nhỗm

“Tại sao ngươi lại đi mặc những bộ đồ đó? Chẳng hợp với ngươi tí nào! Nhanh thay đồ đi!” Tuấn Hòa (hoàng tử ấy nhá) nói xong rồi quân bộ đồ đang cầm trên tay vào Tiểu Thiên nàng và kéo Kiều Linh ra khỏi phòng….

_________________________________________________

Rồi Tiểu Thiên của chúng ta sẽ ra sau trên mảnh đất 1000 năm về trước? Và tất nhiên mảnh đất ko có trong lịch sử của Trung Quốc tất nhiên lại có cách ăn mặc khá giống thời xưa ở Trung Quốc!

Làm sao để mà Tiểu Thiên có thể về thâm người nhà đúng thời hạng cho trước đây? Làm sao để Tiểu Thiên có thể thoát khỏi cái khách điếm đó đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.