Bồ Đề Kiếp

Chương 20




Bây giờ, 5 vị thần đem các xác của cô bé và đưa nó đến 1 nơi có rất nhìu khí rất tốt cho các việc luện công của mấy ông thần nên mấy ổng mới đến đó mà nhập 2 cái xác lại thành 1. Trên đường đi nó mới nhớ là điều mình to mò mà mình quên hỏi nảy giờ:

- Tôi có 1 thắc mắc là tại sao tôi và cô bé này giống nhau thế?

- Giống sau ko dc, con là kiếp sau của cái xác này mà! – ông tiên nói

- Vậy cô bé mất vì đôi mắt 2 màu phải ko? – nó hỏi vì kiếp nỳ nó bị kì thị vì đôi mắt đó mà

- Sao cháu bt? Ta thấy cháu có 1 màu thôi mà? – ông thần thứ 5 xen ngang mấy ông kia cũng thắc mắc nhìn vào nó mà chờ câu trả lời

- Tôi dung kính áp tròng! Mấy ông là thần tiên thời buổi nào sao quê wá v? – Nó nói

Lần này thì mấy ổng đỏ mặt xì khói vì bị cho ăn 1 cục wê và ko ns gì nữa. Mấy ổng đưa nó đến 1 nơi rất nhìu cây cối và động vật còn nữa ở đó rất âm u rất giống 1 khu rừng, nhưng nó khác 1 điều là nơi đây có rất nhìu khói, nhìu đến nỗi ko thấy cả đưởng đi. Càng đi sâu vào trong càng hiện ra 1 khu vườn rất thoáng mát (t/g:WHAT????!!!, trong rừng có vườn; Jen: lạ mà đẹp, ng ta gọi là đẹp lạ; t/g: *vỗ tay tán thành*). Bênh trong khu rừng hiện ra 2 cái ghế à nhầm ng trên trời thường gọi nó là giường. 5 ông đặt nó lên 1 cái còn cái kia là đặt cái xác của cô bé đó, rùi mấy ổng bảo nó nhắm mắt lại, ms đầu ko định nhắm vì mún coi mấy ổng lm gì nhưng bùn ngủ wá nên đành nhắm mắt lại để mặc cho mấy ổng lm gì thì lm. Nó khi 5 ông đặt nó lên giường và bắt đầu lm phép thì nó thấy có cái gì rất khó chịu và cảm thấy rất choáng, nó dần dần chìm đấm vào kí ức của cô bé mà mấy ổng gọi là “kiếp trước” của nó. Mặc dù là kiếp trước nhưng nó cảm thấy kí ức của cô bé rất đâu khổ, nhìu hận thù nhưng cũng có phần hạnh phúc và ngây thơ của 1 cô bé 7 tuổi. Nói thật thì cô bé cũng có phần hạnh phúc nó chớ, cũng bt dc mặt ba mẹ để mà sao nỳ trả thù (o_0), ko như nó ko bt dc cái mặt như thế nào nữa cơ nên thui nó bỏ qua (t/g: sao những gì… bà bỏ qua dễ dàng vậy ák?; Jen: Thui, bõ cho đời nó thanh thảng). Thế là 2 cơ thể dc nhập lại thành 1 đứa bé 9 tuổi, sau khi nhập 2 cơ thể thành công thì ông tiên đi báo vs người nhà của nó (từ giờ nhập 2 thành 1 rùi nhá) là sẽ về sau 2 tháng như dự định.

Thế là sau 1 ngày ghép 2 thành 1 thì nó cũng ph nằm im trên giường cho đến 14 ngày để dưỡng thương, đáng lý ra vs sức khỏe của nó thì chỉ cần 5-10 ngày là lành nhưng thân xác của hầu như tan rã (ý của ta là về xương) nên ph đợi đến 14 ngày đúng ms có thể khỏi 1 cách an toàn. Mấy ông thần tiên thì cũng rất ngạc nhiên vì mỗi lần mấy ổng ns điều gì vào ngày nào lúc nào thì đợi cho qua cái ngày đó lúc đó thì điều mà mấy ổng ns ms có thể trở thành hiện thực (t/g: ko bt giải thích như vầy các bn có hiểu ko, nếu ko hiểu thì t/g ns ngắn gọn là như: THẦY BÓI NS NHẦM NGÀY í mà), nhưng mà thui kệ dù sao cũng ko sao là tốt. Vừa mới tỉnh dậy thì nó lôi 5 ông thần và ông tiên ra đây ns:

- Tui tỉnh rùi dạy tui võ cổ trang đi, chớ tui bt võ hiện ko ák – nó ns

- Trời, con ms hồi phục làm sao mà tập dc, nằm nghỉ vài ngày đi rồi bọn ta tập cho – ông tiên ns

Nó ko ns j chỉ đến gần tản đá to và nặng, mấy ổng tưởng nó đến đó để nằm nhưng nào ngờ, nó từ từ nâng tản đá lên rồi ném tản đá xuống đất. Tản đá bị ném xuống bị nức ra lm 2 và tạo 1 tiếng động ko hề nhỏ. Mấy ổng nhìn nó vs mắt chữ A mồng chữ O, mấy ổng liền dụi mắt mấy cái rồi suy nghĩ “Chắc mình già rùi nên mắt yếu thui (bây z ms bt hã)” nhưng sự thật vẫn là sự thật, viên đá nức ra lm 2, 1 trong 5 ông lắp bắp (t/g: Mấy ổng là song sinh nên ta ko bt ai là ai nữa) ns:

- S..s..sao con…???!!! – ngạc nhiên đến mức ms ko hết câu

- Haizza, ko ns nhìu, dạy tôi những cái gì mà mấy ông bt hết ngoại trừ võ và y học hiện đại (wên thì xem lại chương trước nhá)

- Ờ..ừ.. bây z con mún học cái gì trước? – ông thứ 3 lên tiếng (ờ thì gọi mấy ổng = ông thứ… đi cho dễ)

- À mà khoa, cho tôi hỏi là 1000 trước ở thế giới mà tôi về dùng võ công hay dùng phép thật? – nó hỏi vì thắc mắc trong mấy truyện đọc xuyên không

- Haizza, thật ra ta cũng ns thật là thế giới mà cháu sắp đến ko ph là 1 thế giới bình thường và tổ tiên pama nuôi của con cũng ko bình thường đâu – ông tiên ns vs cái vẻ bùn rầu

- Chuyện đó tôi bt từ hồi mà ông giải thích rồi – nó vẫn ns 1 câu mà vô cùng bình thản

- WHAT THE…?!?!?! SAO CON…?!?!?! – cả 6 ông

- Đúng là mấy ông thần NGỐC, tưởng tượng xem mấy ông thần đời nào lại cứu 1 đứa bé của 1 thế giới bình thường và là con nuôi của 1 gia tộc thất thế mà vô cùng bình thường chớ - ờ thì nó thất vọng vs mấy ông thần tiên này rùi

- Nếu con đã bt thì…

______________________________________________________

Rồi liệu thế giới mà nó đến là 1 thế giới như thế nào? Tổ tiên của pama nuôi thật ra ko ph là 1 gia tộc bình thường bị thất thế thôi sao? Mội chuyện sẽ ra sau? Vâng, tất cả chỉ là 1 bí mật chưa dc bật mí thôi

Và đây t/g cũng vô cùng xin lỗi các bn vì thời gian vắng mặc khá dài nỳ, mong các bn tha lỗi

Chân thành cám ơn các bn đã đọc truyện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.