Bồ Đề Kiếp

Chương 17




- Why? Why? - Ông tiên từ đâu hét lớn



- Chia buồn với ông - Nó vỗ vào vai ông tiên để chia buồn



____________________Hồi tưởng_______________



Hôm nay nó đang ngủ thì tỉnh giất thấy mình đang ở 1 nơi lạ là nó đang ở nơi có rất nhiều mây và khói ở dưới chân không thấy cả đường đi luôn. Thế là nó đi hoài thì thấy 1 cái bàn và 1 cái ghế, trân bàn thì có rất nhiều thức ăn như: Vịt quay, mì xào, gà chiên,... toàn là nhưng món ăn nó thích nên nhào lên ăn luôn không quan tăm món ăn có độc hay bị gì không (t/g: tui quên nói là bả ham ắn lắm dù có hình tượng hay mất hình tượng " bí ẩn " của bả thì bả vẫn ăn ). Đang ăn ngon lành thì từ đâu có 1 ông tiên xuất hiện, ổng nói:



- Chào con, ta là tiên đây hôm nay ta gọi con đến là có 1 việc cần nhờ - Ông tiên nói dịu dàng



-...- Nó không nói câu gì mà chăm chú vào con gà chiên của mình =.="



- Ta mới con đến đây là để...- Ông tiên định nói tiếp thì nhìn qua nó thấy nó chẳng thèm thì mình ổng tưởng nó không nghe gì hất nên hét lớn - NÀY CON CÓ NGHE TA NÓI GÌ KHÔNG HẢ ?



- Có - 1 câu vô cùng đơn giản của nó



Câu nói của nó làm ổng quê 1 cục nhưng thôi ổng đành nuốt cục quê vào bụng rồi nói thẳng vấn đề



- Haizza, không chắp nhất với con nữa - Ổng thở dài nói tiếp - ta đưa con đến đây là để đưa con về 1000 năm trước, con đồng ý không? - ổng lại nói dịu dàng với nó





- Được - nó suy nghĩ nói tiếp - nhưng với 2 điều kiện





- Được điều kiện gì con cứ nói, ta sẽ làm hết - ổng mừng rỡ nói



- Ông chỉ cần làm dc 1 trong 2 điều kiện thì con sẽ về 1000 năm trước theo lời ông



- Được, dc ns nhanh đi - ông tiên hói nó



- Điều kiện thứ nhất là ông wải chơi với con 10 bàn cờ nếu 1 trong 10 bàn có 1 bàn ông thắng thì con sẽ nghe theo lời ông, còn điều kiện thứ 2 là...- Nó đang định nói tiếp thì bị ông tiên ngắc lời



- Úi zời tưởng gì chớ việc đánh cờ là nghề của ta - Rồi ổng biếng ra cái bàn cờ

Nó và ổng ngồi đáng tới bàn thứ 10 nhưng ổng vẫn chưa thắng bàn nào và kết quả 3 của vòng 10 là...



__________________Kết thúc hồi tưởng________________



- Huhu...- Ông tiên ổng khóc



- Thui nín đi tôi còn điều kiện thứ 2 mà - Nó nói làm ông tiên nhớ lại



Nhưng 1 hồi suy nghĩ thì nghĩ là điều kiện thứ nhất đã vậy rồi còn diều kiện thứ 2 chắc sẽ khó hơn cả điều kiện thứ nhất]. Nên mặc ổng bí xị ổng đành kêu nó nói và nó nói:



- Điều kiện thứ 2 là tôi đồng ý trở về 1000 trước nhưng phải cho tôi về thay đồ cái - Nó nói



Câu nói của nó là ổng vô cùng ngạc nhiên, ổng nói lớn:



- CÁI GÌ, SAO CON KHÔNG NÓI VỚI TA SỚM - ổng hét lớn



- Ông có cho tôi nói đâu mà bảo tôi nói sớm chớ



Ổng nghĩ lại thì mới nhớ hồi nảy ổng ngắc lời nó khí nó đang dịnh nói điều kiện thứ 2 thì ổng đỏ mặt xấu hổ. Ông định chuột lỗi



- Thui ta cho cho ta xin lỗi, ta sẽ tặng cho con bộ áo thời 900 năm trước cho khỏi cần thay đồ



- Thui khỏi cần tặng đồ, ông cho tôi về nhà thay đồ rùi đi, tui muốn tạo bất ngờ cho những người tôi sẽ gặp đấy mà - Nó nói



- Ừa, vậy con về rùi thay đồ, ta chờ con ở đây vậy - Ổng nói rồi biến nó về nhà



____________________________________________________________



Nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua cho t/g



Chúc các bạn đọc vui vẻ

Bài viết: Tomboy bí ẩn xuyên không chap 1

Nguồn





Zing BlogZing Blog


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.