Bồ Đề Kiếp

Chương 1-1




" Reng.... Reng.." tiếng chuông báo hiệu giờ học đã kết thúc . Nó vẫn ngủ gục trên bàn còn nhỏ thì đang dơ nắm đấm trước mặt cậu mà quát mặc cho hình tượng là một cô gái nhà lành hay là một đứa đầu gấu ngang tầm những thằng con trai

" Tôi không làm !"- một chân nhỏ trên ghế một chân đặt dưới đất trông không giống vỏ bọc thiên thần gì hết.

Chuyện là thế này lúc nãy họ đang cãi cọ với nhau thì cậu lại khơi ra cái vụ việc ở siêu thị nhà nhỏ gót đinh của nhỏ dẫm vào chân ngọc ngà của cậu khiến nó ửng đỏ thì cậu bắt đền ( giống trẻ con quá ) thì nhỏ đồng ý vì cũng chẳng muốn dây dưa với đỉa nữa.

" Cô làm ôxin cho tôi !"- cậu suy nghĩ một lúc cũng cười gian mà phán kết quả

" Anh khùng à ! Có chuyện đó thôi mà cũng bắt làm ôxin sao ! Nằm mơ đi !"- nhỏ không biết mình đang phải đóng thân phận là con người bình thường mà chỉ thẳng vào mặt cậu khiến cả lớp phải " Ồ " một tiếng thôi nhưng dư âm còn dài

" Thế cô có đền được không ngày hôm đó tôi còn chưa nói là chiếc giày 20 triệu của tôi bị cô làm thủng một lỗ đó nha !"- cậu đứng dậy bình thản nói rồi nhếch mép cười giễu kợt

" Có chứ cần bao...?"- nhỏ nói lấp lửng vì mới chợt nhớ ra là nó và nhỏ đang đóng là con nhà khá giả làm gì có tiền cơ chứ.

" Cần bao gì ?"- cậu nhìn nhỏ mà nghi vấn , thân phận của nhỏ là gì , chắc còn nhiều bí mật mà mình chưa biết

" À .. cần bao nhiêu ngày ?"- nhỏ cười trừ và gãi đầu trông cực kì dễ thương đã làm đốn tim ai đó .

" Không phải bao nhiêu ngày mà là 3 tháng !"- cậu lấy lại phong độ , gương mặt ghé sát vào tai nhỏ mà nói nên nhỏ mới có phản ứng này

--- Về hiện tại ---

Nhỏ nói vậy khiến ai cũng cảm thấy tiếc nối còn có cả mấy con nhỏ khác ở ngoài cửa mà nghiến răng ken két và tia cái ánh mắt khó chịu nhìn nhỏ

" Con nhỏ đó là ai mà dám nói với anh Quân như vậy ?"- nhỏ My tự xưng là hot girl của trường lên tiếng nhưng nhỏ My là con của công mỹ phẩm Hàn My có tiếng trên Việt Nam , khuôn mặt chát đầy phấn son nhưng độ xinh đẹp chưa bằng một phần tụi nó và nửa phần của các bạn trong lớp A1

" Đúng đó chắc rồi phải dạy lại tụi nó thui ! Phản hết cả rồi !"- nhỏ Nga môi son mỏ đỏ lên tiếng , con của công ty thời trang Phùng thị ở Việt Nam

" Tao có ý này !"- nhỏ Quyên rắn độc lên tiếng cười ranh mãnh là con của của công ty Phạm Hồng chuyên nghành xe hơi lớn nhất Việt Nam thuộc tập đoàn Trần Anh hỗ trợ

" Ý kiến hay đó !"- cả ba cười có con rắn độc hiện lên con mắt rồi cùng kéo nhau về lớp lên kế hoạch

Trở lại với nhỏ và cậu thì nhỏ phải đành ngậm ngùi phải làm ôxin cho cậu 3 tháng vì không được tiết lộ thân phận của mình vì nó đã căn dặn , một khi nó nói là không được cãi lại nếu không chết không có cái xác để chôn đâu nhá.

" Mọi người ! Hôm nay đi chơi ngoài phố không ?"- Vy bà tám lên tiếng , khuôn mặt vui tươi hiện lên nụ cười tỏa nắng với mái tóc hung vàng cùng đôi mắt xanh tinh nghịch. Tất cả lớp A1 đều không cần phải nói đến hoàn cảnh cũng biết họ là con của các tập đoàn nổi tiếng ở nước hay trên thế giới

" Ý kiến hay đó !"- Tùng lên tiếng với đôi mắt đen sáng bừng lên , mái tóc cắt ngắn có mái bằng và là người hay đàm phán cùng Vy ( ở

Nó ngóc đầu dậy khi cái lớp đang nhốn nháo như cái chợ , khẽ nhìn lên thì thấy anh đứng trước mặt , nó khẽ nhăn mặt rồi bước đến chỗ Trang .

" Giấu kín thân phận của em nha ! Anh hai !"- lúc bước qua nó đã mấp máy cái môi rồi nhìn thẳng hướng mà đi

" Ừm !"- anh gật đầu nhìn theo bóng dáng lẻ loi của nó mà môi mím chặt , tại sao anh không bảo vệ được nó mà cứ để nó phải buồn

" Mày quen nhỏ đó hả ?"- hân từ đâu đi tới , hai tay cho vào túi quần đến chỗ anh sau cuộc theo dõi vừa nãy

" Không quen !"- vì anh đã hứa giữ bí mật cho nó nên cũng phải giữ cái miệng chứ bèn chối thẳng rồi đi chỗ khác mặc cho hắn với bao nhiêu dòng suy nghĩ liên quan đến nó

" Có chuyện gì vậy Trang ?"- nó tiến tới hỏi cô , trong lúc cô đang phân bố trí vụ đi chơi căn giờ sao cho chuẩn.

" À mọi người rủ đi chơi đó cậu có đi không ?"- thấy có ai gọi tên mình cô bèn quay lại xem ai thì thấy nó bèn nói

" Đi đi mày tao đi nữa nè !"- nhỏ từ đâu nhảy sang chỗ nó , nhờ có buổi đi chơi này thì nhỏ mới quên hết nỗi buồn bực ban nãy cho nó xuôi đi

" Ừm !"- nó thấy nhỏ vui vậy thì cũng đồng ý đi cùng

" Vậy chúng ta gặp nhau vào 2h chiều tại đường x nha !"- Trang hét lớn để thông báo cho những con người đang ồn ào dưới lớp kia

" Yeah ! Vậy chúng ta về thôi nào !"- Vy và Tùng cất tiếng , không lẽ họ định về luôn mà không cần học tiết tiếp theo sao ? Đúng vậy vì lớp này là A1 mà là lớp có thành tích cao nhất vào quậy nhất trường đó nên các thầy cô cũng không quản vì chỉ cần đến lúc thi được điểm cao là được.

" Let's go !"- vừa nói xong câu đó tất cả ồ ạt chạy ra ngoài trong giờ ra chơi nhộn nhịp này mà có cái lớp A1 khỉ ho cò gáy đi về. Tụi nó cũng định sách cặp về nhưng vừa mới bước ra cưa thì có cái gì đó chắn ngang đường tụi nó , khi nó ngẩng mặt lên thì đập vào mắt tụi nó là khuôn mặt tượng tạc của cậu

" Thư ! Cho anh mượn An nha !"- cậu nhìn cả hai cười cười nhìn nó bằng ánh mắt năn nỉ vì cậu biết nhỏ chỉ nghe lời mỗi nó trong lớp thôi

" Thời gian !"- nó biết cậu bằng tuổi anh nó nên không nói lí lẽ mà mặt lạnh nhìn thẳng vào ánh mắt đẹp đẽ kí của cậu

" À ..... từ giờ đến hết ngày !"- cậu hơi run run khi nhận được ánh mắt lạnh lùng như giết người của nó nhưng khi nhìn ra đàng sau thì thấy nhỏ cứ lắc đầu ngoày ngoầy ngoậy bèn ấp úng

" Anh đảm bảo con An nó an toàn !"- nó hỏi với đôi mắt có thể đóng băng cả phòng học

" Anh đảm bảo !" - cậu khẳng định với nó dù gì nhỏ cũng chỉ là ôxin chân yếu tay mềm thôi có phải cậu hành hạ nó đâu mà thái hóa vấn đề lên thế ( thật chân yếu tay mềm không nhỉ )

" Tốt nó mà mất một sợi tóc nào tôi sẽ không tha cho anh đâu !"- nó đưa con dao díp ở trong người ra mà huơ huơ trước mặt cậu khiến cậu phải lạnh sống lưng còn hắn , anh , cô phía sau mà phải chố mắt xem điều gì tiếp theo sẽ xảy ra

" Đươ..c !"- cậu nuốt nước bọt cái " Ực " người thì run run vì động tác của nó , không phải cậu không có võ mà là rất giỏi mới đúng nhưng cậu biết khi con gái tức lên thì 100 cái bình cứu hỏa đến mà cũng chẳng ăn thua

" Còn anh đưa Trang về cẩn thận! Nếu không làm tốt nhiệm vụ anh sẽ cũng có cái kết như tên kia !"- nó quay thẳng cái dao vào mặt anh mà chỉ khiến anh phải kéo cô đi mà chạy luôn vì anh biết thân phận của nó , phản nó là chết còn cặp cậu và nhỏ đã chạy mất dạng rồi

" Còn cô định đi đâu ?"- còn hắn và nó trong phòng thì lên tiếng hỏi

" Đi về ! Hỏi thừa !"- nó nhún vai rồi quay lưng ra ngoài

" Thế để tôi đưa cô về !"- hắn vừa đi vừa nói

" Tùy anh !"- nó mệt mỏi mà đi thẳng mà không quan tâm đến hắn đang ở đàng sau chạy theo..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.