Bộ Bộ Phong Cương

Quyển 1 - Chương 52




Hơn nữa đệ tử Vạn Lưu Cảnh kia, lại là con gái duy nhất Tiêu Tố Ảnh của ông ta.

Nếu như là bình thường, thấy Tiêu Dịch Tiên như vậy, Tư Không Như Ý không thiếu được muốn châm chọc vài câu. Nhưng mà hiện tại bà ta lại không có tâm tình như vậy. Sau khi yên lặng ngắn ngủi trôi qua, bà ta thật giống như nổi lên cái gì, đột nhiên hỏi gấp gáp:

- Vân Thiền. . . Hoa Hải, trong số bốn mươi người bị nuốt chửng, có Vân Thiền không?

- Tư Không Tông chủ, cái này vãn bối cũng không rõ ràng lắm.

Hoa Hải vội vàng lắc đầu

- Khi đệ tử chạy tới ngọn nguồn phong ấn thì tất cả bốn mươi tên đệ tử tứ tông kia đều không thấy. Mấy con số này , vốn các đệ tử cũng là nghe 'Hắc Ma thần thú' tự mình nói ra, hẳn là không có giả. Nhưng mà, Cơ sư muội tu vi đạt tới Vạn Lưu Cảnh, hẳn là không có việc gì.

- Nói đúng.

Tư Không Như Ý hít một hơi thật dài

- Trước khi đến đây, ta có tặng nàng ta một kiện Đạo Khí siêu phẩm, trên người nàng lại mang theo đông đảo đan dược. Giữ được tánh mạng thiết nghĩ không thành vấn đề.

- Còn phải mất thời gian dài như vậy mới có thể chữa trị xong Đạo Văn bên trong 'Bạch Liên ấn' . Mấy người đệ tử còn lại kia cũng không biết còn có thể gắng sức bao lâu?

Lệ Thu Thủy thở dài nói, nghe được lão ta nói ra những lời này, gương mặt Tư Không Như Ý kia vừa mới có chuyển biến tốt đẹp lập tức lại bao phủ một tầng âm u.

. . .

Sau một lúc lâu, bên trong điện này cũng không có tiếng động. Mọi người có tâm tư khác nhau, ánh mắt tất cả lại đều nhìn chỗ trũng Bạch Liên ấn ở cách đó không xa. Giờ phút này, ở trên cánh hoa trắng như tuyết đang có hai bóng người ngồi xếp bằng. Một người thân thể to lớn, đúng là Tông chủ Phù Kiên của Linh Bảo Thiên Tông. Người còn lại thì râu tóc bạc trắng, mặt mũi gầy còm.

Ông ta là Đạo Tiên lâu chủ Cổ Tiếu!

Bên trong không gian phong ấn, Đại Địa Ma Long tựa hồ đang ngấm ngầm làm cái gì đó. Nhưng Mộ Hàn cũng không có quá mức lưu ý, hắn chuyển một bộ phận chú ý đến Tâm Cung.

Bên trong một không gian nhỏ do pháp lực trung dung không có thuộc tính ngăn cách ra, Tiêu Tố Ảnh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng. Chín thanh trường kiếm xanh lam đã được nàng thu lại vào Tâm Cung.

- Sư tỷ, hiện tại cảm giác thế nào ?

Mộ Hàn sử dụng pháp lực ngưng tụ ra một đạo thân ảnh, đột ngột xuất hiện ở trước mặt Tiêu Tố Ảnh.

- Tốt rồi.

Tiêu Tố Ảnh mở mắt nhung ra rồi thở một hơi thật dài, trên gương mặt tái nhợt trắng như tờ giấyrốt cục cũng hiện ra một tia huyết sắc nhàn nhạt.

- Vừa rồi tại sao tỉ không đi?

Mộ Hàn không nhịn được nói thêm

- Với thực lực của tỉ, tuyệt đối có khả năng rời khỏi không gian phong ấn trước cả Hoa Hải và Cố Liên Thành.

Lúc đến này ngọn nguồn phong ấn, sau khi thấy Đại Địa Ma Long kia thì thứ mà Mộ Hàn muốn đã không chỉ có là lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất, mà còn có lực lượng linh hồn dồi dào của Đại Địa Ma Long kia.

Cho nên, lúc ban đầu Mộ Hàn mới làm ra vẻ khó có thể kháng cự, bị Đại Địa Ma Long nuốt một cái là vào trong bụng. Sau khi giam cầm hắn, Đại Địa Ma Long sẽ phát hiện rất khó hấp thu Tâm Cung của hắn. Nên nhất định sẽ tách ra càng ngày càng nhiều lực lượng linh hồn từ trong chủ thể . Nói không chừng đến cuối cùng, Mộ Hàn có thể nuốt chửng tuyệt đại bộ phận lực lượng linh hồn của nó.

Tiêu Tố Ảnh cứu viện thất bại, khiến cho Mộ Hàn không thể không hành động sớm.

Mộ Hàn vừa mới hành động, Đại Địa Ma Long tự nhiên biết biểu hiện trước đây của Mộ Hàn đều là biểu hiện giả dối. Nói vậy, Mộ Hàn chỉ có thể sau khi thu được Vô Gian Hậu Thổ lại bắt đầu nuốt chửng lực lượng linh hồn của nó . Có lẽ, cuối cùng Mộ Hàn có khả năng thu được cũng chỉ là khối phân thân linh hồn Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên này của Đại Địa Ma Long .

- Có thể có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy thì cũng coi như không tồi.

Sau khi sự tiếc nuối chỉ chốc lát trôi qua, Mộ Hàn liền không nhịn được mà cười một tiếng trong lòng . Sau khi nuốt chửng luyện hóa khối phân thân linh hồn này, tu vi của hắn hẳn là có thể tăng lên tới Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên. Sau đó lại dùng Chân Diễm Hồng Liên thu được từ chỗ Cơ Vân Thiền, vậy là liền có thể dễ dàng đột phá đến Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên.

Tiêu Tố Ảnh lạnh nhạt cười một tiếng:

- Ta còn chưa bao giờ có thói quen bỏ mặc đồng bạn lâm vào cảnh nguy hiểm, mà chính mình chạy trốn .

Nói tới đây, trong mũi nàng đột nhiên liên tiếp hừ một tràng

- Nhưng bây giờ nhìn lại, Mộ sư đệ chẳng những không có nguy hiểm, ngược lại còn thật sự dễ dàng . Ta tựa hồ có điểm làm điều thừa .

- Sư tỷ nói đùa.

Cảm giác được Tiêu Tố Ảnh lộ rõ tức tối trong lời nói, Mộ Hàn cười khan đáp

- Vào những lúc như vậy, sư tỷ có thể tới cứu ta, ta cảm kích vẫn còn không kịp nữa. Nhưng mà nếu như sư tỷ ngươi biết ta có được Thần Phẩm Tâm Cung đích thị, ắt có thể đoán được ta sẽ không dễ dàng bị nuốt chửng như vậy, sau đó yên tâm rời . . .

Nói còn chưa dứt lời, Mộ Hàn liền phát hiện có điều gì đó không đúng. Tiêu Tố Ảnh ở phía đối diện đột nhiên trợn trừng hai mắt, sắc mặt từ trắng biến sang đỏ, rồi lại từ đỏ trở thành xanh.

Mộ Hàn ngẩn người, tức thì ở trong đầu hiện lên những lời mới nói vừa rồi kia. Hắn lập tức hiểu được vấn đề xuất hiện ở đâu .

- Nói lỡ miệng!

Mộ Hàn xấu hổ ho khan hai tiếng, rồi tiếp tục:

- Sư tỷ, cái...này. . . Ách, cái...này. . .

Ấp úng hồi lâu, còn không chờ hắn nói ra miệng câu kế tiếp thì Tiêu Tố Ảnh liền cắn đôi môi đỏ mọng, xấu hổ lẫn tức tối hỏi:

- Mộ Hàn, thành thật thông báo cho ta , là ngươi biết đến từ lúc nào?

Chuyện biết Mộ Hàn có được Thần Phẩm Tâm Cung, Tiêu Tố Ảnh chưa bao giờ nói qua cùng bất luận kẻ nào, mà Mộ Hàn lại đã biết. Điều này liền cho thấy hắn đã nhớ lại tình cảnh năm đó phát sinh bên trong Hắc Ma Điện tại Hắc Yểm Sâm Lâm Việt Quốc. Điều này làm cho Tiêu Tố Ảnh ngượng ngùng có thừa, lại kinh ngạc bội phần.

Hồi đó khi niêm phong cất vào đầu Mộ Hàn đoạn ký ức kia thì Tiêu Tố Ảnh đã có tu vi Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên.

Bởi vì nàng nghĩ rằng, Mộ Hàn ít nhất có được tu vi cũng đạt tới Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên thì mới có khả năng đột phá phong ấn của nàng, để nhớ lại những hình ảnh này. Nguyên nhân chánh vì như thế nên trong khoảng thời gian này, khi nàng và Mộ Hàn chạm mặt thì đều biểu hiện phi thường thản nhiên. Bởi vì nàng có cảm giác rằng Mộ Hàn không có khả năng biết chính mình bị thiếu đi đoạn kia ức kia.

Thế nhưng mới rồi Mộ Hàn không phải bị mất kí ức đã làm cho nàng hiểu rằng chính mình là mười phần sai.

Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Mộ Hàn lại đã sớm khôi phục đoạn ký ức kia .

- Vào lúc Hóa Võ Nhập Đạo ta liền đã nhớ ra.

Mộ Hàn ngượng ngùng đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.