Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 7: 7: Nam Nhân Không Thiếu Tiền




Editor: Nguyetmai

Thành phố Thanh Minh.

Ở cửa hàng.

Sắp xếp xong chuyện ở sân vận động, tâm trạng của Lục Minh rất vui vẻ.

Tuy vô tình phá hủy một tòa nhà, nhưng đó là do chính tòa nhà đó không đủ vững chắc, nói cách khác, mình vẫn làm một chuyện tốt.

Ừm…

Anh nghiêm túc nghĩ, xé bỏ nhãn màu trắng trên tấm thẻ phá hủy đi, viết lại lên đó mấy chữ - Thẻ kiểm tra chất lượng công trình kiến trúc.

Đúng vậy.

Đây mới là bản chất của tấm thẻ này!

Phá hủy cái gì mà phá hủy!

Khó nghe biết chừng nào?

Về sau xin hãy gọi nó là thẻ kiểm tra chất lượng công trình kiến trúc!

Vậy mới có phong cách!

Ừm...

Lục Minh hài lòng cất thẻ bài đi, sau đó theo thói quen nhìn Tiểu Bạch bên kia, anh lập tức bị một hình ảnh trắng lòa làm cho lóa cả mắt…

Há?

Lục Minh trợn to đôi mắt.

Trong một góc cửa hàng, tạm thời không nói đến cái thứ đang hì hục lên lên xuống xuống, bạn học Tiểu Bạch đang nỗ lực điều khiển chuyển động của kiếm khí Nguyệt Luân…

Có điều!

Kiếm khí như sương, vô cùng tuyệt đẹp…

Đây không phải là miêu tả!

Cũng không phải tính từ!

Mà là… thật sự, trên kiếm khí có thêm một lớp băng sương!

Đúng vậy.

Anh không nhìn lầm!

Băng sương?!

Lục Minh kinh ngạc, kiếm khí Nguyệt Luân còn có thể thêm hiệu quả đặc biệt?

Xoẹt!

Xoẹt!

Kiếm khí Nguyệt Luân xoẹt qua cửa hàng.

Lục Minh nhìn thấy rõ ràng, một cốc nước nóng đặt trên bàn bỗng nhiên đóng băng…

Hiệu quả kinh ngạc!

Đây là...

Lục Minh nhanh chóng hồi phục tinh thần.

Thẻ xếp lớp!

Đúng rồi.

Trong thời gian anh tu luyện, Tiểu Bạch vẫn luôn nghiên cứu thẻ bài, thậm chí, ở một mức độ nào đó, trình độ nghiên cứu về xếp lớp của Tiểu Bạch đã vượt qua cả anh…

Không có cách nào.

Anh cần một khoảng thời gian dài để tu luyện!

Mà Tiểu Bạch thì sao?

Ừm...

Không nhắc đến cũng được.

Vì thế, trong lúc tốc độ tu luyện của Lục Minh khó khăn lắm mới chèn ép thẻ gốc thì anh buồn bực phát hiện, trình độ xếp lớp của Tiểu Bạch dường như đã vượt qua cả mình…

Cuộc đời khó khăn tới nhường nào!

Đụng phải người sử dụng phần mềm hack thì anh có thể làm gì được?

Trừ phi...

"Tiểu Bạch?"

"Dạ?"

"Em tu luyện nhanh như thế là nhờ công lao của ai?"

"Của sư phụ á."

Tiểu Bạch rất ngoan ngoãn nói.

"Tiếp tục cố gắng nhé."

Lục Minh cực kì hài lòng.

"Vâng ạ."

Tiểu Bạch vui vẻ tiếp tục tu luyện.

Ừm...

Lục Minh cảm thấy hài lòng, anh nhìn xem, tốc độ tu luyện có nhanh nữa thì sao? Còn không phải là do mình dạy dỗ tốt? Vẫn ngoan ngoãn gọi tiếng sư phụ đó thôi?

E hèm.

Có điều nói đi cũng phải nói lại, vầng trăng băng sương…

Ừm...

Lần thử nghiệm duy nhất trước đó của Lục Minh vẫn là Sự đau thương của tuyết và Niềm vui của lửa.

Bởi vì năng lượng lúc đó cực kì không ổn định, xếp lớp luôn tan vỡ, cộng với thời gian có hạn, thật sự không có sức lực đi làm mấy chuyện không đâu…

Giờ khác rồi!

Kết cấu năng lượng vững như bàn thạch!

Có lẽ…

Có thể thử xem?

Thì ra năng lực băng sương không chỉ được dùng trên vũ khí, mà nó còn có thể dùng trên thẻ bài năng lượng khác?

Ừm...

Đây là một thử nghiệm rất tuyệt, Lục Minh có vài suy nghĩ, dù sao Tiểu Bạch đã dùng kiếm khí để thử nghiệm thành công, bản thân đã có tham khảo, chắc rất dễ dàng nhỉ?

Lục Minh nghĩ đến đây.

Thế là, anh đích thân chế tạo một tấm thẻ băng sương một sao và Nguyệt Luân rồi xếp lớp…

Soạt!

Một tia băng sương mờ mịt và một vầng trăng đồng thời được phóng ra…

???

Vẻ mặt của Lục Minh ngơ ngác, vầng trăng băng sương đâu?

Lừa ai đấy?

Ồ...

Chẳng lẽ là tư thế không đúng?

Thế là Lục Minh điều chỉnh lại vị trí mới cho thẻ bài, chỉnh lại từ tư thế băng sương trên Nguyệt Luân dưới thành tư thế Nguyệt Luân dưới băng sương trên!

Soạt!

Lại phóng ra một lần nữa.

Soạt!

Một vầng trăng và một màn sương băng đồng thời hiện ra.

"..."

Lục Minh im lặng.

Đệt mợ!

Bắt nạt thiên phú ông đây không tốt à?

Ha ha.

Nực cười.

Tưởng rằng như vậy có thể kìm hãm được anh?

Ngây thơ!

"Tiểu Bạch."

Lục Minh bỗng nhiên nói: "Để sư phụ kiểm tra đường vân thẻ bài… của con một chút."

"Vâng ạ."

Tiểu Bạch phóng tấm thẻ của mình đến trước mặt Lục Minh.

Ừm...

Lục Minh nghiêm túc nhìn.

Băng sương, Nguyệt Luân, băng sương…

Hả?

Hóa ra là ba tầng?

Tư thế kẹp sandwich trong truyền thuyết?

Chậc chậc, đường vân bây giờ đều đáng xấu hổ vậy à?

"Không, không đúng ạ?"

Tiểu Bạch rất lo lắng.

Cô bé nhìn sắc mặt của sư phụ không được tốt lắm.

"Không sao."

Lục Minh kiểm tra trong chốc lát: "Có chút không ổn định, có điều cơ bản không đáng ngại khi sử dụng, chỉ cần năng lượng của em mạnh hơn một chút thì không còn vấn đề gì nữa."

"Dạ vâng."

Lúc này Tiểu Bạch mới yên lòng.

Sư phụ thật lợi hại, liếc mắt là có thể nhìn ra vấn đề.

Ừm...

Tiểu Bạch đi tu luyện.

Lúc này Lục Minh lại bắt đầu chế tạo thẻ.

Roẹt!

Roẹt!

Băng sương + Nguyệt Luân + Băng sương…

Soạt!

Anh tùy ý tung ra một vầng trăng, băng sương dày đặc lại thật sự xuất hiện cùng kiếm khí Nguyệt Luân, giống như kiếm khí lạnh lẽo lại có thêm một tầng sương mù bao trùm.

Bao ngầu luôn!

"Ồ, dùng đường vân bao quanh có thể có hiệu quả này sao?"

Lục Minh cảm thấy thần kỳ.

Đợi đã.

Vậy nếu như không dùng trên kiếm khí, mà dùng trên con trâu thì sao? Có phải có nghĩa là trâu năng lượng của anh có thể tràn đầy hiệu ứng băng sương đặc biệt ngầu lòi?

Ví dụ như…

Trâu rừng băng sương?

"Thử xem nhỉ?"

Tinh thần của Lục Minh phấn chấn.

Thế là anh tiện tay chế tạo thẻ xếp lớp một tấm thẻ băng sương + Ngang tàng va chạm + băng sương.

Soạt!

Thi triển thẻ bài.

Một con trâu hung mãnh có làn sương ngưng tụ xuất hiện, sương mù bao trùm toàn thân như một chiếc áo giáp hàn băng thời viễn cổ, vốn là trâu rừng bình thường giờ có vẻ uy nghiêm hơn đôi chút.

Được đấy!

Lục Minh vô cùng hài lòng.

Thì ra năng lượng băng sương có thể vận dụng như vậy.

Ừm...

Xông lên!

Anh thúc trâu rừng xông lên.

Nhưng mà...

Trâu rừng vẫn không nhúc nhích.

???

Lục Minh chẳng hiểu gì.

Chuyện gì thế?

Anh hoài nghi nhìn kĩ một vòng trâu rừng băng sương, phát hiện một điều khiến anh vô cùng kinh ngạc… Trâu rừng băng sương nhìn có vẻ hung mãnh này đã bị đóng băng lại rồi!

Đúng vậy.

Năng lực băng sương quá mạnh mẽ khiến chính nó bị đóng băng…

???

Lại là tình huống cao siêu gì thế?

Lục Minh không hiểu.

Anh thử điều tiết năng lực băng sương khác nhau, phát hiện nếu như năng lực băng sương quá yếu ớt thì sẽ không có hiệu quả gì, nếu như mạnh thì sẽ khiến con trâu bị đóng băng…

Muốn sử dụng cũng vô ích.

Cuối cùng, anh chỉ có thể bỏ cuộc.

Ồ...

Thử dùng ngọn lửa xem?

Tinh thần của Lục Minh phấn chấn, băng sương có thể đóng băng, chắc ngọn lửa sẽ không đâu nhỉ?

Thế là anh lại đích thân chế tạo một tấm thẻ mới.

Soạt!

Một con trâu năng lượng hung mãnh xuất hiện.

Toàn thân nó bốc lên một ngọn lửa màu xanh lam, nhìn như một cơn ác mộng bước ra từ bóng tối, vừa nhìn đã thấy là ngoại hình cao cấp chỉ có thể dùng thạch anh Quang Vinh để đổi!

Thành công rồi!

Lục Minh kích động.

"Oa!"

Trong mắt Tiểu Bạch cũng lấp lánh ánh sao.

Trâu!

Một con trâu màu xanh lam nhạt!

Một con trâu bị thiêu đốt trong ngọn lửa màu xanh lam!

"Không biết uy lực như thế nào."

Trong lòng Lục Minh tràn ngập chờ mong.

Mặc dù đây chỉ là mấy tấm thẻ bài một sao, nhưng nếu như hiệu quả đi kèm tốt, sau này hoàn toàn có thể vận dụng trên những tấm thẻ bài cao cấp của bọn họ…

Ừm...

Lục Minh kích động nhìn lại.

Ầm!

Trâu năng lượng gào thét một tiếng, sau đó… bị ngọn lửa thiêu đốt hóa thành tro bụi, biến thành hư ảo.

Lục Minh: "..."

Tiểu Bạch: "..."

Trong không trung, chỉ có năng lượng mờ nhạt lấp lánh.

Dường như cho thấy có thứ gì đã từng tồn tại vậy.

"Đệt mợ…"

Lục Minh bất lực chê bai.

Thật sự.

Các người anh em đến để tỏ vẻ đáng yêu à?

Trên người mày có ngọn lửa thiêu đốt, hóa ra là thật à!

Thì ra ngọn lửa trên những con trâu này còn có thể đốt cháy chính mình sao?

Đùa nhau à?

Còn chưa lại gần kẻ địch đã đốt cháy chính mình rồi? Đây gọi là gì? Từng thấy Pikachu phóng điện giật chết chính mình bao giờ chưa?

Còn về nhan sắc…

Ha ha.

Ngay từ đầu anh đã thấy lạ, vì sao thuật cầu lửa bình thường lại biến thành một màu xanh lam ngầu lòi, giờ nghĩ lại, đây không phải chính là hình ảnh trâu nướng à…

Bà mợ nó!

Lừa bịp ai thế?

...

Tiểu Bạch xoay người len lén cười thầm.

Khuôn mặt của Lục Minh tối sầm.

Anh vẫn không tin, chỉ là một con trâu mà anh không giải quyết được?

Làm lại!

Anh lại thử trâu lửa một lần nữa, lần này, nhân lúc trâu lửa vừa xuất hiện đã để nó đi tấn công, cơ mà chạy được hai mét đã biến mất…

Lại bị chết cháy rồi.

Ha ha.

Cũng là ngưng tụ năng lượng, nếu đây là kiểu triệu hồi…

Đoán chừng có thể ăn trâu nướng mất.

Có điều, tuy lại thất bại thêm một lần, thế nhưng lần này Lục Minh có thể kiểm chứng uy lực của trâu lửa dường như mạnh hơn rất nhiều so với năng lực đơn thuần!

Có kiểu hiệu quả một cộng một lớn hơn hai!

Ồ...

Nếu như có thể thật sự phóng ra…

Có lẽ...

Thế là anh bắt đầu nghiên cứu và kết hợp đủ kiểu, tuy nhiên, điều khiến anh cảm thấy lạ chính là cho dù nghiên cứu như thế nào, trâu năng lượng cũng không thoát khỏi số phận bị đốt cháy…

Chết đủ kiểu.

Cho dù chỉ dùng một thuật cầu lửa!

Sau đó Lục Minh dứt khoát tạo thành một kiểu xếp hai lớp đơn thuần năng lực ngọn lửa và Ngang tàng va chạm, tuy nhiên, con trâu được ngưng tụ thành vẫn bị đốt chết tươi như thế…

"Đau đầu quá."

Lục Minh vò đầu.

Ngọn lửa...

Năng lượng...

Có thể nghĩ cách tách chúng ra không?

Thử xem?

Lục Minh thử mấy năng lực ngăn cách nguyên tố cơ bản, Ngang tàng va chạm + năng lực ngọn lửa + năng lực ngăn cách nào đó, tuy nhiên điều khiến người ta cảm thấy cạn lời chính là, ngọn lửa lần này đốt cháy cả trâu lẫn năng lực ngăn cách…

Được thôi.

Lục Minh còn có thể nói gì?

Anh không thể ngờ được, nếu dùng phương thức như vậy để thi triển, sẽ không có cách nào tách ngọn lửa cấp thấp này ra được! Ngọn lửa và trâu dường như dung hợp với nhau…

Vì vậy mới dễ dàng bị cắn nuốt như thế…

Đáng tiếc.

Vốn dĩ không có cách nào…

Đợi đã.

Lục Minh nảy ra một suy nghĩ.

Tách ra, không phải ở đây anh có một năng lực siêu cấp kiểu phân tách hay sao? Thứ màng có thể cách ly mọi năng lực trên lý thuyết!

Đúng vậy!

Suýt nữa đã quên nó rồi!

Soạt!

Trước mắt Lục Minh sáng rực.

Thế là anh lại chế tạo thẻ, để lớp màng cách ly này vào giữa.

Ngang tàng va chạm + Màng cách ly + Năng lực ngọn lửa!

Vù…

Anh lại phóng ra thêm một lần nữa.

Một trâu năng lượng bị ngọn lửa thiêu đốt xuất hiện, nó tập kích chớp nhoáng, uy lực kinh người, trong lúc Lục Minh vẫn đang kích động, nó lại biến mất một lần nữa…

Lại thất bại rồi!

Có điều lần này kiên trì được chừng mười giây!

Điều này cho thấy màng cách ly có hiệu quả, chỉ có điều không mạnh mẽ!

Nói như vậy...

Tinh thần của Lục Minh khẽ chấn động, cứ thăng cấp cho màng cách ly luôn!

Tấm màng Sở Tiêu đưa cho anh vốn không tầm thường, còn là năng lực tăng cấp, sau khi được Lục Minh dung hợp tia chớp, nó đã mạnh mẽ lột xác trở thành thẻ bài ba sao đỉnh cao!

Vẫn thế, một lớp màng!

Cứng rắn hơn.

Mạnh mẽ hơn.

"Thử lại lần nữa."

Lục Minh liếm đôi môi khô khốc.

Roẹt!

Roẹt!

Anh dung hợp đường vân màng cách ly mới vào tấm thẻ bài.

Hoàn thành chế tạo.

Soạt!

Lục Minh phóng ra.

Ầm!

Một con trâu bị ngọn lửa thiêu đốt xuất hiện, nó tức giận nhắm vào một khu vực, cho dù chỉ là thẻ bài một sao nhưng vẫn toát ra một vẻ uy nghiêm khiến người ta sợ hãi.

Hơn nữa…

Ngọn lửa và con trâu vẫn còn đó!

Thành công rồi?!

Đôi mắt của Lục Minh bỗng trừng lớn.

Anh ngạc nhiên không phải vì trâu không bị chết cháy, mà lúc sử dụng thẻ bài này, anh nhìn thấy rõ ràng một ánh sáng quen thuộc lóe lên…

Đó là...

Một màu xanh lam siêu cấp vô cùng rực rỡ!

Đúng vậy.

Màu xanh lam!

Thẻ bài phức hợp mà Lục Minh chế tạo này không ngờ lại phát ra một tia sáng xanh lam rực rỡ! Tuy chỉ là một sao, nhưng nó lại cho thấy một ý nghĩa hoàn toàn khác!

"Siêu cấp…"

Lục Minh chấn động.

Đây là tấm thẻ siêu cấp đầu tiên mà anh có được!

Nói cách khác, đây là thẻ bài đầu tiên được anh tăng cấp thành công!

Một tấm thẻ cách ly tăng cấp ba sao + một tấm thẻ thuật cầu lửa bình thường một sao + một tấm thẻ Ngang tàng va chạm, cuối cùng thật sự lột xác đến một giai đoạn mới!

Thì ra...

Siêu cấp có thể xuất hiện như vậy ư?

Anh vẫn luôn cho rằng, thẻ bài tăng cấp, thẻ bài siêu cấp vốn dĩ là do phong ấn được năng lực siêu cấp hoặc năng lực tăng cấp…

Suy cho cùng dung hợp tia chớp sẽ không làm tăng phẩm chất!

Nhưng anh không ngờ được…

Có một ngày chính anh có thể đích thân làm ra một tấm thẻ bài siêu cấp độc nhất thuộc về mình!

Ầm!

Trí óc ầm vang.

Tư duy của Lục Minh lại được mở rộng ra thêm một lần nữa.

Ban đầu do tính ổn định của năng lượng không đủ, xếp lớp bị vỡ, vậy nên anh chưa từng nghĩ đến xếp lớp không hạn chế, thì ra, đây chính là cách tốt nhất để tăng cấp thẻ bài!

Dung hợp tia chớp cung cấp cho anh thẻ bài nền tảng đỉnh cao tốt nhất!

Mà xếp lớp lại dùng những tấm thẻ bài nền tảng đỉnh cao để sáng tạo ra huyền thoại mới!

...

Mà giờ khắc này.

Ở nơi nào đó.

Đợt thanh tra học viện Tam Xá Khẩu cũng đã đến thời khắc quan trọng nhất.

Trải qua đợt thanh tra, điều tra, thống kê dài đằng đẵng, cuối cùng bọn họ quyết định cho học viện Tam Xá Khẩu đóng cửa, có điều không ai ngờ tới…

Học viện này lại lọt vào top 100 các học viện!

"Tạm ngừng thanh tra!"

Một người nói.

Những người còn lại thở dài, xem ra chỉ có thể như thế thôi.

Học viện này có được thành tích như thế cũng coi như tăng lên một ít điểm, thành công kéo dài tính mạng…

"Xem thế nào đã."

Bọn họ quyết định quan sát.

"Tôi đã xem buổi thi đấu."

"Lục Minh và mấy sinh viên kia có biểu hiện khá tốt…"

Bọn họ cảm thán.

Có điều đúng lúc đó, một người bỗng nhiên lên tiếng.

"Đợi đã."

"Nếu như chúng ta đóng cửa học viện Tam Xá Khẩu, mấy sinh viên này phải thi lại, có phải học viện của chúng ta có cơ hội thu nhận bọn họ?"

"Mấy đứa nhỏ có thiên phú rất tốt…"

"Hay là Lục Minh?"

...

Á?

Những người còn lại hoàn hồn.

Dường như...

Dường như rất có lý?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.