Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 47: 47: Cương Cứng




Bất quá Ninh Thu Thu cũng chỉ đang lên ý tưởng mà thôi, cô không có nhiều tinh lực để tự mình mở phòng làm việc tìm người như vậy.

Quan hệ xã hội của cô xuất hiện vấn đề, đang bị nhiều loại tin tức quấn thân.

Tin cô rời nhóm mới chính thức lên báo không lâu, đã bị các loại rèm pha ác ý.

Người phẫn nộ đầu tiên là antifans của nhóm Mystery Girl bánh bèo cùng Ninh Thu Thu hường phấn, nói Ninh Thu Thu bành trướng, cho rằng bản thân mình hơn người, có thể tự bay, cho nên rời nhóm tự mình phát triển, mọi lời comment đều là châm chọc Ninh Thu Thu không biết trời cao đất dày, cho rằng ngây người trong nhóm mấy ngày thì có thể lắc mình trở thành đại minh tinh.

Tiếp theo, giống như fans Ninh Thu Thu bên này muốn "tẩy trắng" ngôn luận, nói Thu Thu nhà bọn họ vô tội, đối với việc đi diễn của bản thân cũng không có quyền quyết định, là bên công ty khiến Ninh Thu Thu phát hỏa, ý định ban đầu chỉ là muốn kéo cô về để làm công cụ kiếm tiền, cho nên mới khiến cô rời nhóm lui đoàn.

Hiệu quả của việc tẩy trắng này được rất nhiều người tiếp nhận, chung quy thì quyền cơ bản của mọi nghệ sĩ đều ở trong tay công ty quản lý, vì thế khi mọi người dời tầm ngắm sang công ty nơi Ninh Thu Thu được quản lý, thì "nguồn tin nội bộ" từ bên công ty quản lý được lộ ra: Ninh Thu Thu chính là tự mình muốn rời nhóm, nhà cô là đại cổ đông công ty, công ty vẫn luôn khuyên cô đừng rời nhóm, chỉ là Ninh Thu Thu quyết giữ ý mình một hai phải tự thân phát triển, công ty cũng không có biện pháp.

Sau đó, Ninh Thu Thu liền thành trở thành con người tự phụ muốn bành trướng, hơn nữa còn vu oan bôi nhọ công ty nhà cô là bạch liên hoa.

Hơn nữa, sau khi tin tức nhà Ninh Thu Thu là đại cổ đông được lộ ra, chuyện Ninh Thu Thu khi vẫn còn trong thời gian tuyển thành viên cậy nhà có tiền, chèn ép những tuyển thủ ưu tú gì đó lại bị đào ra, trong lúc nhất thời, Ninh Thu Thu thành chuột chạy qua đường*.

(*) Rơi vào hoàn cảnh khó khăn, chật vật. ( Rất cảm ơn bạn @tranminhthu0410 đã giúp mình đọan này)

Những tình tiết tiếp theo không nói cũng biết, đây rõ ràng là hành động tổ đội thuần thục của ai đó sau lưng, chẳng những đem cô bôi đến đen xì, còn nhân cơ hội ly gián cô với công ty quản lý, vốn dĩ chuyện Ninh Thu Thu rời nhóm chỉ khiến cho nhóm antifans bất mãn, nhưng bị một đợt tập kích như vậy khiến nhân phẩm năng lực của cô đều bị nghi ngờ, nếu là người thường, phỏng chừng đã bị đạp xuống bùn đất không ra được.

"Cái Nghệ Tinh giải trí khốn kiếp này, bỏ đá xuống giếng, một chút tác phong công ty lớn đều không có, phi, hừ!" Cù Hoa liên tục dùng hai từ tục để biểu đạt bất mãn đối với Nghệ Tinh giải trí.

Tiết mục này dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là bên Nghệ Tinh giải trí làm ra, đối phương đối với chuyện Ninh Thu Thu rời nhóm hết sức bất mãn, hơn nữa trước đó đã náo loạn đến không thoải mái, sau này bọn họ còn phải bồi thường khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng, đương nhiên sẽ hung hăng nhớ mãi.

Ninh Thu Thu nói: "Anh không phải đã nói đen hồng cũng là hồng sao, có người bôi đen cũng là chuyện tốt a, chứng tỏ là em vẫn có nhiệt độ, không phải thành viên rời nhóm xong hào quang đều tắt ngúm."

"......" Hắn khi nào nói như vậy?

Cù Hoa đột nhiên phát hiện Ninh Thu Thu từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, thậm chí so với hắn còn bình tĩnh hơn, nghi hoặc mà nói, "Tiểu Thu Thu, em gần đây thay đổi thật nhiều nha, anh đôi khi còn hoài nghi em bị mạo danh a."

Nếu trong quá khứ mà đụng tới loại chuyện như thế này, thì Ninh Thu Thu đã sớm điên lên mà mở miệng mắng người.

Nguyên chủ tính cách kiêu căng, lại thêm từ nhỏ được phủng trong lòng bàn tay như báu vật, căn bản sẽ chịu không nổi một xíu xiu ủy khuất.

Khụ khụ.

Ninh Thu Thu cũng biết bản thân cùng nguyên chủ khác biệt khá lớn, hơn nữa cô cũng không tính sẽ hành động dựa theo tính cách của nguyên chủ, cho nên người thân cận khẳng định sẽ nhìn ra cô có gì đó không thích hợp.

"Bởi vì em thất tình a," Ninh Thu Thu lại bắt đầu mở miệng nói phét, nói, "Anh chưa từng nghe qua câu: người đang yêu chỉ số thông minh sẽ trở về không sao."

Cù Hoa: "......"

Cho nên, muốn chỉ số thông minh online cũng cần nguyên nhân sao?

Cù Hoa từ khi biết Ninh Thu Thu cho tới nay, luôn biết cô có người mình thích, hơn nữa còn là nhị thiếu của Triển thị tiếng tăm lừng lẫy Triển Thanh Viễn, Ninh Thu Thu thích hắn thích đến si ngốc, có lần hắn nghe nói có cô người mẫu ý đồ định câu dẫn Triển Thanh Viễn, trùng hợp bị Ninh Thu Thu gặp được, sau đó cô người mẫu kia chẳng những bị Ninh Thu Thu đánh chửi một trận tại hiện trường, mà còn bị dính phải một loạt gièm pha, một phát bay lên hot search, khiến cô ta hung hăng "nổi danh" một phen, hoàn toàn chìm trong đống hỗn độn không thoát được.

Nhưng thái độ của vị kia đối với Ninh Thu Thu cũng không tính là quá yêu thích, hơn nữa theo tin tức hắn có được, gần đây bên người vị kia còn có bóng hồng khác, chuyện này khiến Cù Hoa thập phần thấp thỏm, sợ rằng Ninh Thu Thu biết việc này lại muốn nổi điên.

Không nghĩ tới Ninh Thu Thu chẳng những đã biết việc này, mà còn thản nhiên như không, nếu không phải hắn là người theo chủ nghĩa duy vật, thì chắc chắn hắn đã hoài nghi Ninh Thu Thu bị gì đó giống trong tiểu thuyết, nữ chính bị người khác xuyên vào.

Bất quá, việc Ninh Thu Thu không nổi điên không gây chuyện, hắn cầu còn không được, vội an ủi cô nói: "Không có việc gì, tiểu Thu Thu của chúng ta sẽ gặp được soái ca tốt hơn, những tên cẩu nam nhân đó, không xứng với em nha."

Ninh Thu Thu cười cười, kỳ thật là đã gặp rồi. Chỉ là chuyện này tạm thời phải giữ bí mật đã.

Hồi Ninh Thu Thu vẫn còn độ tuổi thiếu nữ, cũng từng ảo tưởng qua bản thân yêu được bạch mã hoàng tử, hắn sẽ dùng cách thức lãng mạn nhất mà cưới cô về nhà, không phải là dẫm cầu vồng bảy màu bay tới thì cũng là đánh xe ngựa ngập trong hoa hồng đi qua.

Nhưng mà, hiện thực luôn tàn khốc, tàn khốc đến nỗi đối phương chỉ cần phái một xe một tài xế liền mang cô cùng với hành lý đi được rồi—— một chút điểm nghi lễ cũng không có, so với đi đón con gái làm ăn xa về nhà cũng không sai biệt lắm.

Đương nhiên, chuyện này đều là do hai nhà đồng ý.

Đối với cái cửa gọi là "hôn sự", người hai nhà đều mang ý xấu, ý của Ninh gia bên này đương nhiên là muốn vớt được chỗ tốt, nhưng lại không muốn thanh danh nữ nhi nhà mình bị bôi bẩn, cho nên chỉ có hai nhà biết, những người khác đều không thể biết.

Mà bên Triển gia, bên ngoài bọn họ luôn ra vẻ đạo mạo, mỗi năm thậm chí còn quyên tặng một tuyệt bút lạc quyên cho xí nghiệp, sao có thể làm ra loại chuyện cấp cho người thực vật một người vợ để xung hỉ được?

Hơn nữa thân phận Ninh Thu Thu này là "nhân vật công chúng", người hai nhà đều hy vọng việc này càng ít người biết càng tốt, tốt nhất là không ai biết, cho nên lược bỏ một loạt nghi lễ cùng đồ vật rườm rà, trực tiếp đem Ninh Thu Thu đi trước, chỉ làm chút nghi thức bái lão tổ tông, rồi đêm "hỉ" vọt trước.

Hết thảy những việc khác, tự nhiên là xem tương lai mà tính tiếp, nếu đám cưới này có thể làm Triển Thanh Việt tỉnh lại, vậy thì cái gì mà nghi thức lễ nghi, hết thảy đều bổ sung lại hết, nếu không tỉnh, kể cả Ninh gia không nói, trong lòng Triển lão gia cũng hiểu rõ: Ninh Thu Thu sẽ không ở lại lâu dài nữa.

Nếu về sau Triển Thanh Việt thật sự tỉnh, hai người cũng từng thích đối phương, có thể làm hôn nhân liên kết, cư nhiên sẽ một lần nữa cử một đám cưới long trọng.

"Mẹ từng cho rằng ngày này ít nhất còn phải qua mấy năm nữa mới đến, không nghĩ nó lại đến bất ngờ như vậy, mẹ......" Ôn Linh lôi kéo tay Ninh Thu Thu, nước mắt cầm lòng không đậu mà rơi xuống, tuy rằng cái gọi là kết hôn này mọi người đều không coi là thật, nhưng Ninh phu nhân dù sao cũng là mẹ, luyến tiếc là chuyện thực bình thường.

Ninh Thu Thu để bà lau nước mắt, an ủi nói: "Không có việc gì mà mẹ, dù sao cũng chỉ chuyển đi gần như vậy, con sẽ thường xuyên trở về."

"Ừ," Ôn Linh lấy ra một tấm thẻ tín dụng, "Mẹ cũng không có gì có thể cho con, con cầm tấm thẻ tín dụng này mà dùng, đừng tiếp tục đi mua hàng online, mẹ không thiếu gì chút tiền mọn, đừng để Triển gia bên kia xem thường mình."

Ninh Thu Thu: "......"

Mua hàng online chính là thiếu tiền sao? Này rốt cuộc là cái logic gì a!

Hơn nữa, cô cũng không thiếu tiền a, Ninh phụ mỗi tháng đều chuyển cho tài khoản của cô một khoản kha khá tiền tiêu vặt, hơn nữa khi Ninh Thu Thu còn ở trong nhóm, giá trị con người nước lên thì thuyền lên, căn bản không cần Ôn Linh tới trợ cấp cô.

Ninh Thu Thu dở khóc dở cười, không biết mạch não Ninh phu nhân rốt cuộc là thế nào, cô vốn định chối từ, nhưng thấy vẻ mặt Ôn Linh vô cùng tha thiết, nói cho cùng thì đây cũng là mảnh tâm ý của bà, liền nhịn lời nói xuống, nói: "Cảm ơn mẹ."

"Sang bên kia kiêu ngạo một chút, bằng không mấy người giúp việc bên đó thấy ngươi là chủ tử mới, khẳng định sẽ khi dễ ngươi, không phải sợ bọn họ, bị ủy khuất liền nói cho mẹ, mẹ đi giúp ngươi lý luận."

"......" Đây đâu phải sinh hoạt ở xã hội phong kiến đâu, hơn nữa, Ninh phu nhân có phải hiểu lầm con gái của bà hay không vậy, không phải từ trước đến nay vẫn luôn là cô ấy khi dễ người khác sao......

"Bọn họ sẽ không khi dễ con, mẹ yên tâm đi."

"Hừ, ai biết được, bọn họ xem nam nhân của con là người thực vật, khẳng định sẽ mắt chó xem thường ngươi," nói tới đây, Ninh phu nhân lại nghĩ đến cái gì, nói, "Bất quá nếu bọn họ khi dễ con, con liền đi tìm Thanh Viễn làm nũng, bắt hắn làm chủ cho mình, kể từ đó trở đi, các con liền......"

Ôn Linh không nói hết, đánh cái ánh mắt cho cô, ý là "ngươi hiểu mà".

Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không phản ứng lại: "A?"

"Con lừa được người khác lừa cũng không lừa nổi mẹ, đừng cho là mẹ không biết, con muốn gả cho Triển Thanh Việt chỉ là ngụy trang, kỳ thật là muốn thuận tiện để truy đuổi Thanh Viễn," vẻ mặt Ninh phu nhân viết hàng chữ "ta sớm đã nhìn thấu ngươi mưu ma chước quỷ rồi", "Bất quá như vậy cũng được, gần quan được hưởng lộc, để xem cái tiểu hồ ly tinh họ Quý kia lấy cái gì mà đấu với ngươi."

Ninh Thu Thu: "???"

Thật sự không phải a.

Ninh Thu Thu trước nay chưa từng nghĩ tới chuyện này, bất quá khi Ninh phu nhân nói như vậy, cô mới phản ứng lại, Triển Thanh Viễn trăm phương nghìn kế ngăn cô gả cho Triển Thanh Việt, có phải hắn cũng cho rằng cô làm vậy là để thuận tiện truy hắn không.

Rốt cuộc nguyên chủ thích hắn thích đến điên cuồng như vậy.

Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thu thổ huyết, cô còn oan hơn cả Đậu Nga a.

Ninh phụ thấy bọn họ thầm thì nửa ngày cũng chưa xong, đi tới nói: "Được rồi, cũng không phải gả đến đâu xa, không sai biệt lắm là được, Thu Thu, thời gian gấp gáp, ba cũng chưa kịp chuẩn bị cái gì, đây là chìa khoá căn biệt thự cảnh loan kia, trước ủy khuất ngươi cầm tạm, sau này chơ ngươi gả chồng thật sự, lại cho bổ sung cho ngươi hồi môn phong phú hơn, cho ngươi vẻ vang mà xuất giá."

Nói, Ninh phụ đưa qua một chuỗi chìa khóa.

Nếu Ninh Thu Thu nhớ không lầm, thì khu cảnh loan bên kia nổi danh là khu dành cho nhà giàu đi, diện tích biệt thự đều phải hơn trăm mét vuông tới, hơn nữa biệt thự cũng không phải là bán bằng diện tích đất, mà là diện tích mỗi tầng đều tính, một căn biệt thự này, tính ra cũng phải đến mấy ngàn vạn đi.

Này còn chưa đủ phong phú sao?

Bần cùng hạn chế sức tưởng tượng của Ninh Thu Thu, đặc biệt là sau khi làm người nghèo ờ giới Tu Chân tận 7 năm, nghĩ đến sau này Ninh gia phá sản, cô mắc nợ ngàn vạn, đem căn biệt thự này bán đi không phải là đủ sức ngồi dậy sao?

Logic như này...... không tồi.

Tuy rằng trong tiểu thuyết, Ninh phụ Ninh mẫu đều không phải nhân vật tốt, đặc biệt là Ninh phu nhân tham lam ích kỷ còn ngạo mạn, là nhân vật bị người đọc chửi lên chửi xuống, nhưng bọn họ đối đãi Ninh Thu Thu lại không có lời nào để nói, Ninh Thu Thu chột dạ lại cảm động mà nhận lấy tâm ý bọn họ, ngồi trên xe Triển gia đưa tới đón.

Một đường không nói chuyện.

Tới Triển gia, chuyện khiến Ninh Thu Thu bất ngờ chính là, Triển Thanh Việt "tự mình" ra nghênh đón cô.

Nói là tự mình, kỳ thật là ngồi trên xe lăn, được hộ tá đẩy ra, so với lần đâu tiên hai người tương ngộ có điểm giống.

Bất quá hôm nay bọn họ ăn vận cho Triển Thanh Việt trang trọng một chút, áo sơmi đen có vẻ khiến sắc mặt Triển Thanh Việt càng thêm tái nhợt, không biết thiên tài nào còn cho trang điểm cho hắn, trên mặt có chút ửng đỏ, vô cớ khiến cho đối phương thêm vài phần mị hoặc, Triển đại thiếu gia tương lai nếu tỉnh lại mà nhìn được khoảnh khác này của bản thân, nhất định sẽ treo cái người trang điểm cho hắn lên đánh một trận.

Ninh Thu Thu trái với lương tâm khen: "Hôm nay Thanh Việt ca ca thật là đẹp mắt."

Tiểu tỷ tỷ đẩy xe lăn lập tức tranh công: "Là tiên sinh đẹp sẵn đó, tôi tùy tiện giúp ngài trang điểm một chút, kết quả quá kinh diễm."

"Ân, thực kinh diễm," Ninh Thu Thu nhìn vị cô nương kia một cái, phát hiện đó chính là người trước kia giúp Triển Thanh Việt dùng cơm, Triển lão gia hình như gọi cô ấy là Tinh Tinh, cười nói, "Thanh Việt ca ca nhất định sẽ rất thích thích bộ dáng hiện tại của hắn."

Tinh Tinh có điểm ngượng ngùng mà cúi đầu, nói: "Ninh tiểu thư nói quá rồi."

Ninh Thu Thu nhanh chóng đến bên Triển Thanh Việt thành lập nhịp cầu hữu nghị, nói: "Để tôi tới đẩy đi."

"Hảo." Tinh Tinh lui ra, đem vị trí đẩy xe lăn nhường lại cho cô.

Xe lăn này khá mới mẻ, tuy rằng vô luận là phim truyền hình, hay là hiện thực, cũng không phải cái đồ vật gì hiếm lạ, nhưng rốt cuộc đây vẫn là lần đầu tiên Ninh Thu Thu đẩy.

Mà đẩy là đẩy "lão công" của mình.

Còn là trong "ngày tân hôn".

Loại này thể nghiệm này, thực vi diệu a.

Triển lão gia tự mình ra cửa, cũng không nhìn thấy Triển Thanh Viễn đâu, phỏng chừng ông nhắm mắt làm ngơ, Triển lão gia cùng cô và Triển Thanh Việt vào nhà, cùng nhau hàn huyên vài câu, rồi ông phân phó Tinh Tinh đẩy Triển Thanh Việt ra ngoài hô hấp chút không khí mới mẻ trước, lại an bài quản gia cho người đem hành lý của Ninh Thu Thu dọn đến phòng cô, thu thập ổn thoả xong, ông mang theo Ninh Thu Thu đến thư phòng.

Ninh Thu Thu nhìn Triển lão gia lấy từ trong folder ra một tờ giấy A4, trong lòng nghĩ, Triển lão gia này, hay là muốn cùng cô lập cái hiệp ước để ký kết, giống như mấy cuốn tiểu thuyết đang lưu hành kia...... cái gì mà khế ước hôn nhân?

Sau đó cô liền trở thành... cô dâu hợp đồng tổng tài bá đạo.

Tại sao cô lại cảm thấy giả thiết này có cảm giác khoái khoái là thế nào!

Bất quá cô không phải cô dâu hợp đồng của tổng tài bá đạo, mà là cô dâu của anh trai người thực vật của hắn......

"Cháu xem cái này đi." Triển lão gia đem tờ giấy A4 đẩy đến trước mặt cô.

Ninh Thu Thu nhận lấy, nhìn qua văn kiện rồi ngẩng đầu lên...... Ân? Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, đây là cái quỷ gì?

"Cái này là hợp đồng chuyển nhượng của Trác Sâm, không nhiều lắm, chỉ có 1%, là một chút tâm ý của lão già này." Triển lão gia ngữ khí bình đạm mà nói, giống như đang phát cho đám vãn bối cái bao lì xì 100 đồng.

Trác Sâm xí nghiệp chính của Triển gia, cũng chính là nơi mà Triển Thanh Viễn đang làm chủ tịch, 1 giây trước Ninh Thu Thu còn cảm thấy, căn biệt thự giá trị ngàn vạn mà Ninh phụ cho cô đã là khối vàng lớn, hiện giờ so với cái cổ phần này, hoàn toàn gặp sư phụ a.

Ninh Thu Thu lại lần nữa bị phong cách làm việc của kẻ có tiền đánh cho ngây người.

Chết tiệt, coi tiền tài như rác cũng không phải coi như vậy nha.

"Đồ vật trân quý như vậy, cháu không thể......"

"Không có việc gì, cháu cứ cầm lấy," lời thoái thác của Ninh Thu Thu còn chưa nói ra khỏi miệng, Triển lão gia đã đánh gãy nói, "Như vậy ta có thể giúp tâm hồn ích kỷ của ta an ổn chút, ủy khuất cháu, về sau Thanh Việt liền làm phiền cháu chiếu cố nhiều chút."

Lời này nói Ninh Thu Thu đến chột dạ, kỳ thật so với việc phải gả cho một lão nam nhân trung niên hói đầu trong sách, cái này gọi gì là ủy khuất được chứ.

Bất quá sở dĩ Triển lão gia hào phóng như vậy, cũng là vì an ủi lương tâm đang băn khoăn dằn vặt của ông, cũng như nói cho cô biết, ta đã xem ngươi trở thành người nhà, thì cũng hy vọng ngươi xem Triển Thanh Việt trở thành chồng của mình, không cần chơi mánh khoé gì ở đây. Cái này so với khế ước khác biệt cũng không lớn, nếu cô vi phạm ước định, Triển lão gia có thể dễ dàng đưa cô 1% cổ phần thì cư nhiên cũng dễ dàng khiến cô phải trả giá đại giới.

Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thu tiếp nhận hiệp nghị, nói: "Vậy cháu liền không khách khí nhận lấy, ông ạ."

Tuy rằng trên danh nghĩa là "kết hôn", nhưng Triển gia cũng không phát rồ cái gì mà bắt cô cùng một người thực vật cùng chung chăn gối, Triển lão gia có an bài cho cô một phòng riêng, là phòng đối diện với phòng Triển Thanh Việt.

Hai người cứ như vậy, trở thành "vợ chồng".

—————

Chương nào cũng dài hết á

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.