Blue Moon

Chương 15




Tổ điều tra liên hợp Tỉnh ủy thành lập vào ba ngày sau, do bí thư Kỷ ủy tỉnh Hứa Hồng Cửu đích thân đảm nhiệm tổ trưởng điều tra, bí thư Chính pháp ủy Tỉnh ủy Trang Quốc Thắng, phó bí thư Kỷ ủy tỉnh kiêm sở trưởng Sở giám sát Lục Duyệt, phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan kiêm bí thư Kỷ ủy thành phố Hàn Kình Vũ đảm nhiệm phó tổ trưởng, từ Kỷ ủy tỉnh, Viện kiểm sát tỉnh, Sở công an tỉnh, sở Giao thông tỉnh, cục Công lộ tỉnh và Kỷ ủy TP.Ngọc Lan điều đến các nhân viên đắc lực để cấu thành tổ điều tra.

Quy cách của tổ điều tra này cực cao, trong tổ điều tra xuất hiện đến hai Thường ủy Tỉnh ủy, hai người đứng đầu cường lực trong cơ cấu Kỷ ủy tỉnh và Chính pháp ủy tỉnh cũng đều tự thân xuất mã.

Tuy nhiên khi tỉ mỉ nghĩ lại án kiện mà họ muốn điều tra cũng có thể hiểu được sự an bài này.

Bản thân Tạ Viện chính là cán bộ cấp chính sở. Thông thường điều tra án kiện trái kỷ luật của cán bộ cấp Chính sở đều phải xuất động các lãnh đạo cấp bậc rất cao. Đây cũng là vì bảo trì áp lực ở trên tâm lý đối với cán bộ có vấn đề. Quốc gia 'quan bản vị' chính là như vậy, rất ít khi xảy ra tình huống hạ cấp điều tra thượng cấp, bởi vì điều đó sẽ tăng độ khó khi phá án.

Thai Duy Thanh cũng không thể tặng quyền chủ động điều tra án kiện cho các cán bộ khác.

Trang Quốc Thắng gia nhập tổ điều tra liên hợp là kết quả kiên trì của Lưu Phi Bằng. An bài nhân viên lúc đầu là do phó bí thư Chính pháp ủy tỉnh, kiểm sát trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Trương Hạc Phi đảm nhiệm phó tổ trưởng, Lưu Phi Bằng lo lắng Trương Hạc Phi không cản được Hứa Hồng Cửu nên kiên trì muốn Trang Quốc Thắng tham gia tổ điều tra. Về phần Hàn Kình Vũ, không hề nghi ngờ là đại biểu cho Liễu Tuấn.

Chỉ có Lục Duyệt là "lực lượng trung lập".

Mặc dù Lục Duyệt "xuất thân" ở TP.Ngọc Lan, nếu mở rộng thêm thì là cán bộ đi xuống từ Trung kỷ ủy. Có vẻ như là tâm phúc chi chính của Liễu Tuấn, nhưng kỳ thực không phải vậy. Lục Duyệt là người rất có nguyên tắc, không thể đơn giản mà vẽ hắn vào trong vòng tròn của một cán bộ lãnh đạo nào đó được.

Tuy nhiên Liễu Tuấn lại rất hoan nghênh Lục Duyệt gia nhập vào tổ điều tra.

Bản thân án này cũng không phức tạp, vấn đề then chốt ở chỗ tổ điều tra có thể đủ kiên trì nguyên tắc hay không thôi. Có một người "cứng đầu" như Lục Duyệt gia nhập, không thể không thể nghi ngờ đó chính là càng bảo đảm thêm tính nguyên tắc cho tổ điều tra.

Tổ điều tra binh phân hai đường, một đường do Lục Duyệt dẫn đội, suất lĩnh các cán bộ của cục Công lộ và sở Giao thông tỉnh đến TP. Nguyên Nam để thu thập chứng cớ, đồng thời thăm hỏi Chu Thái Nguyên đã bị Công an TP.Nguyên Nam khống chế.

Một đường khác do Hứa Hồng Cửu đích thân dẫn đội, tới TP.Ngọc Lan triệu Tạ Viện tới nói chuyện.

Đội hình đi nói chuyện này rất chi là cường đại, Hứa Hồng Cửu, Trang Quốc Thắng, Hàn Kình Vũ đều đến đông đủ, tất cả đều ở trong căn phòng làm việc Thành ủy Ngọc Lan tiến hành trò chuyện lần đầu với Tạ Viện.

Hứa Hồng Cửu rất tuân thủ quy tắc quan trường, trước khi nói chuyện đã gặp Liễu Tuấn trước để thông báo tình huống.

Từ trên mặt Hứa Hồng Cửu nhìn không ra vẻ không hài lòng gì, ngược lại rất khách khí nói với Liễu Tuấn: "Cảm ơn Thành ủy Ngọc Lan đã hết sức phối hợp" .

Liễu Tuấn hiểu tâm tư của Hứa Hồng Cửu, hiện tại việc đầu tiên của Thai Duy Thanh chính là muốn nghĩ biện pháp "vượt qua kiểm tra", bất cứ động tác tiến thêm một bước nào làm Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng tức giận đều rất nguy hiểm.

Hơn nữa, hiện tại rất khó đoán kết quả tiếp sau án tử này Thai Duy Thanh có thể chống đỡ được hay không, cũng không dễ nói. Hứa Hồng Cửu cũng cần phải lưu lại "đường lui" cho mình.

Mặc dù Hứa Hồng Cửu là cán bộ trên tuyến của Thai Duy Thanh, nhưng trước đây hắn và Thai Duy Thanh cũng không có ngọn nguồn thượng cấp hay hạ cấp gì, cũng chưa từng làm cộng sự qua, ủng hộ công tác của Thai Duy Thanh chỉ bởi vì mọi người đều là tướng tài của Cao hệ. Quan hệ như vậy không thể so sánh với quan hệ thượng hạ cấp nhiều năm. Nói kiểu khác, Hứa Hồng Cửu sẽ xuất lực vì Thai Duy Thanh nhưng cũng sẽ không "quên mình phục vụ".

Dù cho Thai Duy Thanh có ngã xuống, Hứa Hồng Cửu còn phải tiếp tục công tác tại tỉnh A nên cũng không cần phải làm căng quan hệ với Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn biểu thị hoan nghênh đối với tổ điều tra, trên mặt vẫn duy trì nét cười lễ phép, sau khi đơn giản gặp gỡ xong mới đích thân gọi điện thoại cho Tạ Viện, mời bà ta qua đây nói chuyện. Trong điện thoại Liễu Tuấn cũng không giấu diếm gì, trực tiếp nói rõ là có đồng chí của tổ điều tra muốn cùng Tạ Viện xác định một số tình huống, mời đồng chí Tạ Viện phối hợp.

Chuyện này, bản thân Tạ Viện không có đạo lý là không rõ.

Có phần ngoài dự liệu của mọi người chính là Tạ Viện tới rất nhanh, khí trời oi bức nên Tạ bí thư vẫn mặc bộ đồ chức nghiệp màu xanh nhạt rất vừa người, tóc chải rất tỉ mỉ, nhìn qua cũng không hề có bộ dáng đang chật vật, khóe miệng còn dắt một nụ cười, lần lượt nắm tay với các lãnh đạo Tỉnh ủy, có vẻ khí định thần nhàn.

Hứa Hồng Cửu không khỏi có cảm tưởng khác đối với Tạ Viện.

Nói thật thì bởi vì Tạ Viện trực tiếp ảnh hưởng đến quyền vị của Thai Duy Thanh, là người của Cao hệ, Hứa Hồng Cửu rất không có cảm tình với Tạ Viện. Mặc dù Tạ Viện đã là cán bộ cấp Chính sở, trong cảm nhận của Hứa Hồng Cửu, những tình nhân của quan viên thường hay thấy công bố trên truyền thông cũng không có gì khác nhau. Không có Thai Duy Thanh cất nhắc, Tạ Viện dựa vào cái gì mà có thể tiến lên hàng ngũ cán bộ cấp Chính sở?

Người đàn bà này không biết thu liễm, chỉ biết gây chuyện thị phi, dục vọng quyền lực và dục vọng tiền tài đều rất cường liệt, kết quả đã khiến Thai Duy Thanh rơi vào bị động, khiến Hứa Hồng Cửu càng ghét bà ta hơn.

Hôm nay vừa thấy Tạ Viện trấn định như cán cân, đã khiến Hứa Hồng Cửu đánh giá cao bà ta hơn. Hứa Hồng Cửu làm công tác Kỷ ủy đã nhiều năm nên đã nhìn quen biểu hiện thất kinh của các cán bộ bị xét hỏi, bởi thế Tạ Viện có thể coi là rất tốt.

Tạ Viện bướng bỉnh thì bướng bỉnh nhưng vẫn rất có khí độ.

Sau khi chào hỏi xong, Liễu Tuấn mỉm cười cáo từ, tặng sân khấu cho đám người Trang Quốc Thắng, Hứa Hồng Cửu.

Trong phòng hội nghị, Hứa Hồng Cửu ngồi ở giữa, Trang Quốc Thắng, Hàn Kình Vũ ngồi hai bên, ba nhân viên công tác ngồi bên cạnh chuẩn bị tư thế ghi chép. Ngay cả ba nhân viên ghi chép này cũng công sự rõ ràng, phân biệt đến từ Kỷ ủy tỉnh, Chính pháp ủy tỉnh và Kỷ ủy thành phố. Cấp bậc cao nhất là cấp Chính xử, thấp nhất cũng là cấp Phó xử.

Tạ Viện ngồi ở vị trí đối diện với Hứa Hồng Cửu.

Bên phía tổ điều tra 6 người, bên Tạ Viện chỉ có một mình bà, vô hình đã càng tăng thêm áp lực bị điều tra.

"Đồng chí Tạ Viện, tôi và đồng chí Trang Quốc Thắng, đồng chí Hàn Kình Vũ đại biểu tổ điều tra liên hợp của tỉnh thành phố chính thức tiến hành nói chuyện với đồng chí!"

Hai mắt Hứa Hồng Cửu nhìn thẳng Tạ Viện, nói giọng chậm rãi, trầm thấp, rất hữu lực. Người dày dặn trong lĩnh vực điều tra như Hứa Hồng Cửu, trên người vốn đã có sẵn một cỗ áp lực.

Tạ Viện mỉm cười, hơi gật đầu: "Tôi hiểu mà!"

"Đồng chí đồng chí, căn cứ vào tình huống mà chúng tôi tìm hiểu được, phó cục trưởng cục Quản lý thành phố Ngọc Lan Hám Chí Bưu đã khai báo anh ta đã từng đưa cho đồng chí ba lần tiền mặt, chứng khoán có giá trị và bất động sản, tổng cộng là 15 vạn tiền mặt, chứng khoán có giá trị tương đương 5 vạn tiền mặt, hai khu bất động sản giá trị 27 vạn, tổng cộng quy ra tiền mặt là hơn 47 vạn. Xin hỏi đồng chí Tạ Viện tình huống này có thật không?"

Hứa Hồng Cửu không nhìn vào tài liệu trước mặt mà vẫn nhìn Tạ Viện, thong thả hỏi.

Có thể thấy được Hứa Hồng Cửu đã quá quen với những tài liệu mà Kỷ ủy TP.Ngọc Lan nộp lên.

Trên mặt Tạ Viện vẫn không đổi sắc, nói: "Hứa bí thư, đúng là có chuyện như vậy. Tuy nhiên, những tình huống mà các đồng chí của tổ điều tra tìm hiểu cũng có chút không khớp với tình huống thực tế. Để tôi nói rõ hơn vậy. Tháng 10 năm ngoái, Hám Chí Bưu đã mượn một người thân của tôi 15 vạn để làm ăn, người thân đó của tôi đã viết biên lai vay mượn cho anh ta, thương lượng là lãi suất 10% trong hai năm. Tôi là nhân chứng, tờ biên lai này chắc là đang trong tay Hám Chí Bưu, vì để thận trọng nên tôi đã bảo người thân lưu lại một bản phôtôcóppy, cái này cũng có thể giao cho các đồng chí của tổ điều tra để nghiệm chứng. Còn chứng khoán cũng là việc của tháng 12 năm ngoái, tuy nhiên lúc đó những chứng khoán này còn không đáng giá 5 vạn, dựa theo giá thị trường lúc đó chắc chỉ là 3 vạn, số tiền mà tôi trả để mua những chứng khoán này Hám Chí Bưu cũng viết biên lai cho tôi, cũng có thể giao cho các đồng chí của tổ điều tra nghiệm chứng. Về phần bất động sản tôi nghĩ các đồng chí của tổ điều tra có thể đi điều tra, chỗ bất động sản này đến nay vẫn bỏ không, không có người ở. Không biết các đồng chí của tổ điều tra dựa vào cái gì lại khẳng định bất động sản này là tặng cho tôi. Trên giấy chứng nhận quyền tài sản có viết tên của tôi hay là tên chồng của tôi vậy?"

Đối với những câu trả lời này của Tạ Viện, đám người Hứa Hồng Cửu, Trang Quốc Thắng và Hàn Kình Vũ cũng không ai cảm thấy bất ngờ. Cho tới bây giờ vẫn chưa có một quan viên bị tra hỏi nào mà khi vừa tiếp xúc với tổ điều tra lại lập tức thừa nhận hết tất cả các vấn đề về mình, sẽ luôn muốn tìm mọi cách để chống đối một phen. Nếu Tạ Viện vừa mở miệng đã nhận hết nợ mới khiến mọi người bất ngờ.

***

"Bí thư, ý của Tạ Viện rất chặt, toàn bộ các chứng cớ đều không thừa nhận."

Sau khi buổi tra hỏi đầu tiên chấm dứt, Hứa Hồng Cửu vẫn chưa áp dụng biện pháp gì với Tạ Viện, khách khí nắm tay tạm biệt với bà ta rồi để cho Tạ Viện ra về. Hàn Kình Vũ không phải là rất hài lòng đối với cách làm này của Hứa Hồng Cửu. Tuy nhiên dù sao Hứa Hồng Cửu cũng là bí thư Kỷ ủy tỉnh, tổ trưởng tổ điều tra liên hợp, hắn muốn quyết định như vậy Hàn Kình Vũ cũng không thể nói gì hơn.

Việc mà Hàn Kình Vũ có thể làm chính là chạy ngay tới phòng làm việc của Liễu Tuấn để báo cáo lại tình huống này.

"Đừng lo, chỉ cần hoàn toàn là sự thực thì cô ta sẽ không chống chế được, cũng chỉ là sắp chết đang giãy dụa mà thôi."

Liễu Tuấn cười khoát tay, không đồng ý, thuận tay đẩy gói sì gà đến trước mặt Hàn Kình Vũ.

Hàn Kình Vũ rút ra một điếu rồi châm hút rồi gật đầu. Vì bắt Tạ Viện, Kỷ ủy thành phố đã tốn rất nhiều hơi sức đối với vụ án điều tra đám người Hám Chí Bưu, cơ bản có thể nói là bằng chứng như núi, cũng không phải một tờ giấy vay nợ, một tờ biên lai trong tay Tạ Viện thì có thể bưng bít được. Huống chi chứng cứ bên TP.Nguyên Nam càng xác thực hơn, không thể chống chế.

Đến bây giờ, rốt cuộc Hàn Kình Vũ xem như là đã hiểu đầu năm nay vì sao Liễu Tuấn lại cực lực ủng hộ Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam. Thì ra ngay tại lúc đó đã thả xuống dây câu, chỉ chờ thời cơ thuận lợi nhất sẽ xuất hiện.

Trước đây Liễu Tuấn không ủng hộ Hàn Kình Vũ động đến Hám Chí Bưu, không thể nghi ngờ cũng là nguyên nhân này.

Chỉ bằng vào lực lượng của một hệ của Liễu Tuấn, đồng thời giao phong cùng Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng thì phần thắng quá nhỏ, cho nên Liễu Tuấn vẫn nhẫn mà không phát.

"Bí thư, thật là nhìn xa trông rộng a. . ."

Hàn Kình Vũ thở dài.

Dáng tươi cười trên mặt Liễu Tuấn lại chợt thu lại, hiện lên một tia lo lắng, nói: "Xem ra Tạ Viện cũng rất rõ vấn đề thên chốt ở đâu, chuyện này còn phải nghĩ thêm biện pháp!"

Hàn Kình Vũ đương nhiên rõ ám chỉ của Liễu Tuấn, nhất thời cũng trở nên nghiêm túc, hơi gật đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.