BINH VƯƠNG VÀ BẢY CHỊ GÁI CỰC PHẨM

Chương 42




“Lý do này đáng tin cậy.”

Lục Vân: “……”

Năm nay, sao làm người thành thật lại khó như vậy?

Hai người đang trò chuyện, chuông điện thoại di động của Diệp Khuynh Thành đột nhiên vang lên.

Cô nhìn qua tên người gọi, lập tức ra hiệu im lặng với Lục Vân: “Là số điện thoại của chị tư cậu.”

Chị tư Vương Băng Ngưng, là một phóng viên xinh đẹp.

Theo chị cả, hiện tại chị Tư đang điều tra một vụ bắt cóc vua Cát Cát ở Campuchia, nhất thời không về nước được.

Diệp Khuynh Thành rất nhanh liền tiếp điện thoại xong, Lục Vân tò mò hỏi: “Chị tư nói gì thế?”

“Không có gì, chỉ là hỏi chút chuyện buổi họp báo sản phẩm mới, chị thiếu chút nữa đem tin tức cậu còn sống nói cho cô ấy.”

Diệp Khuynh Thành dí dỏm thè lưỡi nói.

Hắc hắc, chờ sau khi Tứ tỷ về nước nhìn thấy em, không biết sẽ có phản ứng gì.

Diệp Khuynh Thành nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Chị nghĩ cô ấy hẳn là sẽ hưng phấn lột quần của cậu xuống kiểm tra cái bớt tia chớp đó.”

Chạng vạng tối, hai chị em lái xe rời khỏi công ty, nhưng mà cũng không vội trở về biệt thự mà đi tới một quán ba tên là’ Dạ Tường Vi’.

Lục Vân làm mặt ngây thơ nói: “Chị, em của chị ngây thơ đơn thuần, sao chị có thể mang em tới chỗ này?”

Bốp!

Diệp Khuynh Thành vỗ một cái vào gáy Lục Vân, nói: “Cậu nghĩ cái gì vậy, đây là quán bar chị Ba cậu mở, không phải cậu nói muốn cho chị ba một bất ngờ sao, đợi lát nữa chúng ta làm như vậy…”

Cô đột nhiên ghé vào lỗ tai Lục Vân vạch ra một kế hoạch, trong đôi mắt đẹp không ngừng lóe ra quang mang giảo hoạt.

Lục Vân nghe xong, vẻ mặt cổ quái nói: “Chị, bình thường nhìn dáng vẻ cao lãnh của chị, không ngờ còn xấu hơn cả em.”

Bớt nói nhảm đi, mau cút xuống xe cho lão nương.

Diệp Khuynh Thành phát huy đầy đủ ưu thế chân dài của cô, một cước đá Lục Vân xuống xe, sau đó lái Porsche vào bãi đỗ xe, một mình vào quán bar.

Lục Vân thì đi dạo một vòng gần đó, thấy trên hàng vỉa hè có một cái lắc tay không tệ, vì thế liền mua lại.

Thẳng đến hai mươi phút trôi qua, hắn mới chậm rãi đi vào quán bar

Quán bar Dạ Tường Vi.

Mấy người đàn ông hèn mọn chen chúc cùng một chỗ bình phẩm người khác.

Cực phẩm, thật sự là cực phẩm a, dáng người này, nhan sắc này, gọi một tiếng nữ thần cũng không có gì sai.

Đúng là một mỹ nữ trăm phần trăm, nhưng mà quá lạnh lùng, chưa tới hai mươi phút, cô gái đã cự tuyệt bảy người tới bắt chuyện.

Hắc hắc, chuyện này các ngươi còn không hiểu sao, nữ thần vừa có thân hình vừa có nhan sắc hạng nhất như vậy, đều là đến bên người có tiền, làm sao có thể để mắt tới đám nghèo như chúng ta.

“Tên mập, cậu nói cũng có đạo lý đó, nhưng sao tôi nhớ là cậu mới là người đầu tiên bị từ chối?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.