Lục Vân đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên có một bóng hình xinh đẹp chắn trước mặt hắn, bước ra ngoài.
Là Diệp Khuynh Thành.
Cô chuẩn bị thay Lục Vân gánh vác tất cả sai lầm.
“Là cô đánh?”
Đồng tử Từ Quốc Bân co rụt lại, tự nhiên không tin, một người phụ nữ có thể đánh Từ Khải thành bộ dáng này.
Người của tập đoàn Khuynh Thành nhìn thấy một màn như vậy, tâm cũng hoàn toàn lạnh, đến lúc này, Diệp tổng lại còn ở che chở cho cái thằng trai bao này.
Lúc này, Cố An Kỳ đột nhiên đứng ra nói: “Không phải cô ta, là tên mặt trắng phía sau đánh.”
Xì!
Trong nháy mắt, ánh mắt Từ Quốc Bân tràn ngập lửa giận, lướt qua Diệp Khuynh Thành, rơi xuống trên người Lục Vân đang đứng phía sau cô.
Cố An Kỳ châm biếm nói: “Vừa rồi không phải cậu rất ngang ngược sao?”
“Cố An Kỳ, cô câm miệng lại!” Diệp Khuynh Thành quát lạnh một tiếng.
“Ha ha, Diệp Khuynh Thành, tôi đã không phải là công nhân viên chức của tập đoàn Khuynh Thành, cô không có tư cách ra lệnh cho tôi.”
“Cô….”
Diệp Khuynh Thành còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng lúc này, đột nhiên một bàn tay to ấm áp đè lại vai của cô.
“Chị, một người làm một người chịu, em có thể ứng phó.” Lục Vân bước ra.
Diệp Khuynh Thành vừa định nói cậu ứng phó như thế nào, nhưng nhìn thấy bóng lưng Lục Vân, trong nháy mắt lời đến bên miệng lại phải nuốt xuống.
Bóng lưng Lục Vân không phải đặc biệt to, nhưng chẳng biết tại sao, giờ phút này lại cho Diệp Khuynh Thành một cỗ cảm giác an toàn khó hiểu.
Nhất là giọng nói bình tĩnh tự nhiên của hắn, tựa hồ thật sự nắm chắc được phần thắng.
Nhưng mà, Từ gia rõ ràng cường đại như vậy……
Lúc này, Lục Vân đã đi tới trước mặt Từ Quốc Bân, thản nhiên nói: “Con chó ngốc của Từ gia kia làta đánh, có vấn đề gì sao?”
“Có gì không ổn à?”
Lời này vừa nói ra, đâu chỉ là Từ Quốc Bân, tất cả mọi người trong đại sảnh hội nghị, đều dại ra.
Đem con trai người khác đánh thảm như vậy, còn dám hỏi, có vấn đề gì sao?
Càng hoang đường chính là, Lục Vân còn ở trước mặt Từ Quốc Bân, mắng con trai hắn là chó ngốc?
Hắn rốt cuộc là bị làm sao vậy!
Mùi thuốc súng nồng nặc, trong nháy mắt bao phủ cả phòng hội nghị.
Đám người Cố An Kỳ, Tưởng Đào, Quách Huy thờ ơ lạnh nhạt, lẳng lặng nhìn Lục Vân tìm đường chết.
May mắn là sáng sớm đã đứng cùng phía với Từ thiếu, nếu ở lại tập đoàn Khuynh Thành, thế nào cũng phải chết ở trong tên trai bao này.