Biến Thành Bé Thỏ Lego

Chương 25: Chương 25




Trong cơ thể linh lực điên cuồng vận chuyển khắp mọi ngóc ngách, từng bộ phận, từng bắp thịt, mỗi một cái tế bào…. Tất cả chúng nó như đang nhảy nhót hoan hô nguồn năng lượng tuôn trào trong người hắn.

Triệu Thiên Dương 48 khiếu huyệt liên tục hấp thu linh khí trời đất, chuyển hóa thiên địa nguyên tố từ hỗn độn hồn xuống, làm hắn ngay tức thời có được đỉnh phong chiến lực.

Cất cây đũa phép vào giới chỉ, Triệu Thiên Dương hít một hơi thật sâu, nắm chặt hai tay lại, mắt chăm chú vào kẻ địch phía trước.

Mặc dù hắn nhìn nhỏ hơn ban nãy rất nhiều, thậm chí vẻ bề ngoài cũng không còn dữ tợn. Người thì hết sần sùi, chẳng có tí gai giáp nào, nhưng giác quan thứ sáu của Triệu ThIên Dương vẫn kêu lên dồn dập, cảnh báo nguy hiểm đang tiến lại gần.

“Ăn một cước của ta đi!”

Triệu Thiên Dương hét lớn, chủ động tiến công lấy thế, hai chân hắn phi thẳng lên, tạo thành một lốc xoáy liên hoàn,đánh thẳng vào đối phương. Tốc độ xoay mỗi lúc một nhanh, vẫn chưa tới nơi thì chung quanh hắn đã tạo ra một vực trường gió lốc nho nhỏ.

“Trò vặt … Không biết tự lượng sức!”-Ma thần ý niệm nhếch mép cười khẩy, hắn giơ một bàn tay ra, vô tận khí thể màu đen tụ tập vào đó, tạo thành một vùng tối thẫm. Hắn vung quyền đầu oanh kích thẳng vào lốc xoáy mà Triệu Thiên Dương làm nên.

“Rầm … “-Một bóng người bay thẳng về phía sau, va vào bức tường của khu nhà hoang, hiện ra từng đạo vết nứt kinh khủng.

“Ồ … Dĩ nhiên, làm ta cảm thấy đau!”-Phụ Thể thân Ma vật kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình, nơi đó da thịt giống như muốn nứt toác ra.

“Tên nhãi … Mày xem ra cũng có lắm bí mật đấy chứ,tao thật muốn sưu hồn để moi móc thêm chút tin tức. Đáng tiếc bây giờ chỉ là ý niệm, không phải phân thân hay bản thể. Mày phải chết thôi!”

Hắn cao cao tại thượng phán xét tính mạng Triệu Thiên Dương như thể đó chỉ là một sinh mạng thấp kém không đáng để ý vậy.

“Súc sinh … Lắm lời vãi *** “-Triệu Thiên Dương gầm lên, hai tay huy động nhanh chóng, tạo thành vô số tàn ảnh. Từ trong lòng bàn tay hắn, từng đợt tro khí bắn ra liên tục, giống như một đạo quyển phong mãi mãi không dứt.

“Hừ … Chỉ dựa vào trò trẻ con để đối phó ta. Nhìn cấp bậc mơi chỉ bước vào Thoát Phàm bậc 4 không lâu, nhưng có thể chống lại nửa bước cấp 6 ý niệm giáng lâm của ta, ngươi có chết cũng vinh hạnh lắm rồi. Kiến hôi!”

Hắn vẻ mặt kiêu ngạo, chẳng coi đòn tấn công của Triệu Thiên Dương ra gì, tay phất ra một đạo năng lượng đỏ ngòm, va chạm thẳng vào hỗn độn năng lượng đằng trước.

Xèo …Xèo ….!

Mắt thấy hai chủng khác biệt nội lực va cham với nhau, đột nhiên, đồng tử tên ma vật co rụt lại. Hắn thấy cái gì …. Đòn tấn công của bản thân đang bị áp chế. Mới ban đầu còn chiếm chút thượng phong, nhưng chỉ vài giây sau, liền dần dần bị đồng hóa mỗi lúc một yếu bớt.

“Tà môn …! Thằng nhóc này có gì đó quái lạ …”-Hắn cau mày, không dám khinh thường, tay vận lực, tuôn trào hắc khí ra chống đỡ.

Triệu Thiên Dương nhìn thấy phía trước giằng co, lập tức nhanh chóng điều hòa cơ thể. Phải biết đòn vừa rồi tiêu hao của hắn cự đại đâu, hơn phân nửa hỗn độn chân khí đã bị điều rút đi.

“Thiên Dương, mau né khỏi nơi này. Khu nhà đây quá chật hẹp,khó lòng để cháu phát huy ưu thế của bản thân!”-Cổ lão ý niệm truyền đến tin tức khuyên bảo.

Triệu Thiên Dương đảo mắt nhìn ra bên ngoài. Khu vực xung quanh vốn dĩ hoang vắng, rất ít người qua lại, đặc biệt trời đã tối như vậy. Chính là không có ai ở bên.

Mà lại, trận pháp đã bị phá hủy, khiến cho tường đá mặt trên đã hết được gia cố. Triệu Thiên Dương ngay tức khắc vung tay đấm vỡ một mảng lớn, phi thân ra đường giữa.

“Ầm …!”

Một tiếng nổ cực lớn phát ra từ đằng sau, ngay khi hắn mới trốn ra khỏi khu nhà. Bóng hình đen mảnh đang tiến lại gần cùng với giác quan thứ sáu liên tục báo động cho hắn rõ, kẻ kia đã hết dây dưa với đòn tấn công vừa rồi.

Kì thực, Triệu Thiên Dương không hề hay biết, nếu bản thân ý niệm Ma thần muốn truy sát hắn, đã ngay lập tức vận dụng sức mạnh toàn bộ để phá vỡ thế chủ động. Tuy nhiên, tên này lại đột ngột có hứng thú với khí tức tro xám mà hắn phát ra. Bởi vậy mới tốn thêm chút ít thời gian nghiên cứu, để khoảng trống cho Triệu Thiên Dương kịp thoát ra ngoài.

“Nhãi ranh… Nhà ngươi cũng khá đấy chứ! Vượt cấp để đánh với tầng thứ sinh mệnh cao hơn. Nếu mày sinh ra trong đỉnh phong tộc đàn ở vũ trụ, chỉ sợ sẽ trở thành một nhân vật phong vân. Nhưng hôm nay, gặp ta là tàn đời rồi con ạ!”

“Cổ lão … Ngài có bí pháp nào để tăng cường giúp cháu sức chiến đấu không?” –Triệu Thiên Dương gấp rút hỏi. Thực sự hắn có chút hối tiếc là mình không hề sở hữu bất kì phương thức công kích chính thống nào, trước giờ chỉ toàn rèn luyện thân thể, sử dụng chân khí trong người cùng sức mạnh bản thân để đối địch.

Thế nhưng, tình huống trước mắt, rõ ràng là vô cùng bất lợi. Bây giờ, gặp được địch mạnh, điểm yếu của hắn mới lộ rõ ra.

“Có cháu đợi ta một chút!”-Cổ lão hồi đáp. Nhưng địch thủ không đợi người a!

Grào ….

“Chuẩn bị xong chưa.Nhân loại, thời gian chung kết đã đến!”

Con ma vừa nói vừa nắm chặt hai tay, vẻ mặt nó căng cứng lại, từng đợt phong nhận thổi dập dờn quanh thân, dần dần tạo thành một tiểu vòng xoáy.

“ Thiên Ma nhất tộc Chân giải!”-Quái vật hét lớn, cơ thể bỗng phình to ra gấp hai ba lần, trên đỉnh đầu mọc ra một đôi sừng nhọn hoắc, mắt thì đỏ kẻ, răng trắng hếu, sắc nhọn lộ ra um tùm.

“Mẹ nó!”- Triệu Thiên Dương thô tục thốt lên một câu. Hắn chỉ kịp cảm nhận được một luồng sóng năng lượng kinh khủng phóng thật thanh tới …. Khí bạo ma sát kèn kẹt khắp nơi.

“Oanh …!”

Cả người Triệu Thiên Dương bay thẳng tắp ra đằng sau, va vào cây cột điện, làm nó gãy nát ngay lập tức. Xung quanh đèn đường tự dưng tắt đột ngột, để lộ ra một bầu không khí lạnh căm và một cỗ sát cơ kinh khủng.

“Khục …! “ –Triệu Thiên Dương ho khan, miệng phun ra mấy búng máu, sắc mặt tái nhợt. May mắn vừa rồi hắn thấy không đúng, vận chuyển năng lượng bảo vệ bộ phận trọng yếu, cộng thêm Tụ Linh Thể công dụng trời sinh, có khả năng phản lại đòn tấn công đối phương. Tuy rằng không quá hiệu quả, nhưng nếu mất nó, trời mới biết hắn phải chịu đựng lực lượng khủng bố tới mức nào.

Chỉ một đòn thôi mà tên quái vật đã để lộ ra sự chênh lệch của cả hai.Bản thân Triệu Thiên Dương có bán âm vận tốc, cũng chẳng tài nào bắt được hình dáng của hắn khi di chuyển. chỉ khi đạt đến chính chính tốc độ âm thanh mới có thể làm được điều đó!

“Ồ … Vẫn còn sống!”

Tên ma vật giật mình nhìn hắn.

“Thú vị … Lãnh một đòn toàn lực của cường giả cấp 6, cách tới hai bậc mà chẳng hề hấn gì nhiều. Chỉ phun ra tí máu thôi sao? …. Hửm!”

Đang nói, hắn ta bỗng lộ ra vẻ đáng tiếc.

“Dĩ nhiên sắp hết thời gian giáng lâm. Nhân loại, ta không muốn chơi đùa với ngươi nữa, tuy ngươi có chút giá trị nhưng trưởng thánh sẽ là mối hiểm họa của chúng ta. Bởi vậy, chết đi!”

“Cái gì … Cổ lão … mau giúp cháu!”- Triệu Thiên Dương đột ngột cảm thấy hơi thở tử vong sát bên cạnh. Hắn kinh hãi kêu lên.

Ngay tức khắc, một cỗ tin tức truyền thẳng vào thức hải, Triệu Thiên Dương nhìn rõ đó là một cái bí pháp, mang tên “ Phệ Linh Quyết “.

Không thèm để ý tới nguy cơ sắp tới, hắn ngay tức khắc vận chuyển năng lượng theo những gì trong não bộ đưa tới.

“Nhân loại … Tan biến khỏi vùng trời đất này … Nhân danh ta, Ma Thần Bối Lỗ Khắc, phán quyết ngươi tử hình!”

Kèm theo tiếng rộng là một thân ảnh bay thẳng lên bầu trời, bên người hắn tụ tập vô tận diễm khí, hiển hiện ra rõ hình bóng to lớn, uy ngập cả thương khung. Toàn bộ mảnh trời xung quanh đều lâm vào hắc ám. Cả thành phố đêm hôm đó đột ngột không trăng, mà chẳng có ai lí giải được hiện tượng này.

Nói đến Triệu Thiên Dương, giờ khắc này, hắn đang gặp nguy cơ cực kì.Nhưng cũng chính vì lẽ đó, trong cơn điên cuồng vận chuyển theo pháp quyết, Triệu Thiên Dương chợt nhận ra mình đã đột phá cửa khẩu tiếp theo, đánh vào khiếu huyệt thứ 49, mà chẳng dừng lại ở đó, tiếp tục bay thẳng tới, xu thế như chẻ tre.

“Xào xạc …!”

Một hồi tim đập thật nhanh bỗng nổi lên trong lòng. Triệu Thiên Dương ngước mắt nhìn lên bầu trời, nơi Ma Thần kia đang bay phấp phới. Hắn rất muốn chạy, nhưng cảm giác không thể, dường như đã bị tỏa định khí tức vậy.

Trong mây đen chợt lộ rõ thân hình tiều tụy của hắn. Triệu Thiên Dương sửng sốt. Kẻ này lại càng ngày càng héo rút lại.

“Nhóc … Mau tụ lại linh lực theo pháp quyết của ta. Tên kia sắp tung đại chiêu bằng sinh mệnh phần cuối đó!”-Cổ lão giọng đã mất đi bình tĩnh vốn có thường ngày, tiếng ông hét lên vang vọng trong đầu Triệu Thiên Dương.

“Hự ….!”

Triệu Thiên Dương gầm lên, hai táy bắt quyết, bên người nhanh chóng hình thành một động tro xám xoáy lực, từ từ tạo ra một chiếc vòng mờ ảo bảo hộ quanh thân thể. Chưa dừng lại ở đây, hắn rút đũa phép ra, niệm chú liên hồi, bố trí ra một loạt những phòng ngự bên cạnh bản thân.

Nhưng chỉ vừa kịp làm tới bước này, đỉnh đầu hắn bỗng nhiên lạnh ngắt, gió nổi rít lên như bão cấp mười hai, cây cối xung quanh ngã ràn rạt. Cả phương viên gần một cây số xung quanh ảm đạm vô tung. Nhà ngói bị tốc bay, xe cộ lăn lóc khắp nơi, quả là tận thế cảnh tượng.

“Mày cũng đón một dòn của tao đi!”

Triệu Thiên Dương hét lớn, hắn dồn sức tung ra một chưởng tối thượng, rồi tức khắc rút về phòng ngự. Năng lượng hỗn độn tro xám bắn thẳng một đường về thiên không, nơi đó, có một cái thiên đại khổng lồ thủ chường đang áp từ từ xuống.

Triệu Thiên Dương thấy được ánh mắt của tên ma thần trước khi hoàn toàn tiêu biến, đó là ánh mắt dành cho người chết!

Nổ tung! Tuyệt đối là nổ tung!

Triệu Thiên Dương đưa hai cánh tay, vận chuyển hỗn độn chân khí điên cuồng, áp sát ngay phía sau đòn tấn công của bản thân. Hắn từ bỏ phòng thủ, muốn chủ động phản chế, nếu đợi cái kia cự chưởng rơi xuống, trời mới biết chính mình còn sống hay không.

“Ta còn ba mẹ, bạn gái, còn có Hermione đang chờ đợi. Dẫu cho mày có là Thần đi chăng nữa, cũng không có quyền phán xét sinh tử của ta. Ta sống chết, là do ta định! Ai muốn giết ta, ta liền diệt kẻ đó!”

Phẫn nộ trong lòng như hóa vào thân thể của Triệu Thiên Dương, biến thành vô tận sức mạnh của hắn.

Trời đêm đã khuya, trăng lại bị che phủ, không ai có thể thấy được một hồi kinh thiên va chạm sắp xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.