Biến Miêu Ký

Chương 14: Thà làm người qua đường




Hạ giới, Hồng vực.

Bầu trời sấm vang chớp giật, hàng loạt phù văn xuất hiện, huyết quang đầy trời bay lượn.

Hư không bị phá nát, từng tia chớp đen ngòm xuất hiện, sấm chớp này không bình thường mà là thiên phạt thật sự, đại biểu cho sự tức giận của trời xanh.

Máu đỏ tươi từ từ chảy xuống từ hư không, dị tượng như thế này, được xưng là "Trời khóc"!

"Xảy ra chuyện gì thế, thiên địa chảy máu, chuyện này... có người tạo ra sát kiếp vô biên ư, đây là Trời khóc trong truyền thuyết!"

Dù là những tu sĩ đang ẩn cư trong núi sâu đầm lớn cũng ngẩng đầu, ai cũng bị kinh động lộ vẻ khiếp sợ. Còn ngoại giới thì đều biết rằng, chắc chắn có quan hệ với sự mất tích của vô số nhân khẩu kia.

Ngay trong hôm nay, vô số bộ tộc lớn ở Hồng vực chợt biến mất, nhân khẩu trong các tòa thành khổng lồ đều bị bắt đi, việc này chứng tỏ họ đã chết? Chuyện đáng sợ như Thiên khóc cũng xảy ra.

"Ầm!"

Tiếng vang thật lớn bùng phát, trời long đất lỡ, tia chớp đen ngòm đi kèm là huyết quang xẹt ngang trời, một con khú khổng lồ vọt ra, nó vô cùng to lớn sợ còn nguy nga hơn cả ngọn núi Thái cổ, khí tức kinh khủng, tránh né sấm chớp màu đen kia rồi lao xuống mặt đất.

Phía sau, ánh sáng hừng hực, vô số tia điện đánh xuống, thiên phạt đuổi theo nó, đó chính là lôi kiếp diệt thế.

"Trời ạ, Hư không thú, quá khổng lồ, chưa từng thấy, nghịch thiên sao?" Cường giả trong Hồng vực kinh ngạc bật thốt lên, trợn tròn mắt, chấn động không nói thành lời.

Số lượng của Hư không thú cực hiếm, sinh trưởng khó khăn, bình thường sau khi trưởng thành thì cũng sẽ không khổng lồ như vầy, tới hiện tại gần như đã tuyệt chủng, ai từng thấy qua con nào to lớn như núi thế này?

Con quái vật khổng lồ này cũng không biết cao mấy vạn trượng, nó đáp xuống, uy thế khủng khiếp!

Đột nhiên, một vài ánh sáng hỗn độn ở thượng giới chiếu lên người nó, khiến cả cơ thể thiêu đốt, rung động kịch liệt, giống như muốn giải thể vậy.

Khung cảnh này khiến mỗi người đều hoảng sợ, đây là thiên phạt nhen!

Nhưng mà, cứ như có một vài ý chí đang chống lại quấy nhiễu thiên phạt, khiến cho thiên địa uốn éo, quy tắc bị tiêu diệt, ánh sáng hỗn độn dần yếu đi rồi biến mất.

"Chuyện này... Chiến thiên ý, có người đang đi ngược với ý trời!"

Ầm ầm!

Cuối cùng, một tiếng vang thật lớn, tia chớp biến mất, lôi phạt tán loạn, cảnh tượng kỳ lại đều biến mất.

Thượng giới, cung điện cổ xưa hóa thành phế tích, một vài bóng người được bao phủ khí hỗn độn lảo đảo thối lui, miệng phun đầy máu.

"Chiến thiên ý, quả nhiên gặp phải phạn phệ, cũng không bao giờ có thể triển khai được nữa, cơ hội chỉ có lần này, may là tuy trả giá cực lớn nhưng đã thành công."

Mấy người lau máu nơi khóe miệng rồi đứng dậy, họ cứ như là Ma thần trường tồn từ tuyên cổ, ánh mắt vô tình, tỏa ra tia điện, xung quanh sương mù dày đặc.

Hạ giới, Hư không thú lao xuống, chạy tới tế đàn kia.

Ầm!

Đột nhiên, một vài ánh sáng hỗn độn còn lưu lại trên người nó chợt hóa thành vô số ký hiệu dày đặc, trong lúc này bùng phát khiến cả cơ thể khổng lồ của nó phát sáng.

Cả tấm da thú trong nháy mắt bốc cháy sau đó hóa thành bó buốc, thần năng mạnh mẽ tản ra rọi sáng phía chân trời, cứ như là một ngôi sao ngoài trời ca đang va chạm với mặt đất.

Hư không thú giải thể, một vòng sáng chói mắt bùng phát nổ tung, không chỉ có tấm da bị đốt thành tro bụi mà ngay cả xương cốt cũng bị hủy diệt đứt thành từng khúc, lan tỏa về bốn phương tám hướng.

Bên trong đầu lâu có một chiếc lò thần cao bằng nắm đấm đang phát sáng, ngưng kết thành một thể với hư không, nó không ngừng đối kháng ngăn cản dư âm đáng sợ kia.

Nhưng, chung quy lại vẫn bị lan tới gần, mấy chiếc này nổ tung, chiếc lò thần lưu chuyển những ky hiệu thần bí và cổ xưa bắt đầu tự vệ, đồng thời không ngừng hóa lớn.

Lò luyện hư không!

Nó hóa thành núi cao thế nhưng mặt trên đã bị thủng trăm ngàn lỗ, rất nhiều nơi móp méo lõm vào trong, bị hư tổn khá nghiêm trọng, nó hóa thành một áng lửa xung kích về mặt đất.

Tiếng nổ lớn rung trời vang lên, nó tiếp xúc với tế đàn trong đầm lầy kia, dường như cứ như là thiên thạch đập xuống, hào quang ngút trời.

Tòa tế đàn bị hủy diệt ngay tức khắc, vô số sinh hồn kêu thảm tan rã trong thánh quang, vĩnh viễn biến mất, mà hài cốt và máu huyết trên mặt đất cũng bắt đầu bốc cháy, sấy khô, trở thành tro tàn.

Phía chân trời, mấy người có địa vị cao chấn động, huyết tế tuy thành công thế nhưng Thần linh vượt giới tới đây còn sống hay không? Giây phút cuối cùng này, tựa hồ sắp thành nhưng chợt hỏng.

Trên mặt đất thì bụi mù mịt, hơi nước trong đầm lầy bị sấy khô.

Nơi ấy xuất hiện khe nức dày đặc lan ra hơn trăm dặm, kinh khủng vô cùng, tế đàn biến mất thay vào đó là xuất hiện một vực sâu, có thể thấy được chiếc lò thần bị tổn hại nằm nơi ấy.

Lò luyện hư không, đây tuyệt đối là một bảo cụ trấn giáo, quý giá cực kỳ, dù là các đại Thiên thần cũng khó mà luyện thành, là báu vật vô giá nhưng giờ đã bị hủy.

Phù văn bên trên bị phá nát, tuy thân lò vẫn còn nhưng khó mà có thể phát huy ra uy lực được, gần như đã trở thành vật phàm.

Bụi mù tản đi, rất lâu sau nơi ấy không có tiếng động gì.

Nửa canh giờ trôi qua, coong, tiếng kim loại truyền tới phá tan vẻ tĩnh mịch nơi đây, cường giả còn sống sót bên trong giờ bắt đầu thoát vây ra ngoài.

"Ầm!"

Vật nặng đánh lên trên nắp lò khiến nơi ấy tỏa ra bảo quang, gợn sóng mạnh mẽ khuếch tán, phụ cận đất đá bay tứ phía, vô cùng kinh khủng.

Bởi vì thân lò đã bị biến dạng, mà nắp ở bên trên nên nhất thời khó rớt ra được, tuy rằng đã tổn hại thế nhưng dù sao cũng từng là bảo cụ trấn giảo, khó mà công phá được.

"Keeng!"

Một phút sau, cái nắp bị đánh bay ra ngoài, bởi vì thứ này chỉ còn lại vẻ cứng rắn mà không có pháp lực bảo vệ, cho nên có dùng sức để phá.

Một cánh tay nhuốm đầy máu vịn lấy cửa lò, tuy sinh linh này sống sót thế nhưng cũng đã bị thương. Sau đó, cái đầu lâu xuất hiện, khom người bò ra ngoài và bật nảy xuống mặt đất.

Người trẻ tuổi này tóc bạc trắng, con ngươi màu đen, trên mặt trắng xám, hai cánh tay đều là máu, gã nhìn bốn phía, cuối cùng khóe miệng lộ nụ cười gằn, nói: "Đã thành công, ta đã giáng lâm xuống hạ giới."

Trong hẻm núi lớn, bên trong lò luyện hư không lần nữa truyền đến tiếng vang, một sinh linh chẳng hề có huyết nhục da thịt gì mà chỉ có bộ khung xương xuất hiện, khi hoạt động thì các khớp xương vang lên những tiếng kẹt kẹt.

Quanh người gã đều là xương, có màu vàng, lưu chuyển ánh sáng lộng lẫy, chẳng hề có chút âm khí gì cả mà ngược lại toát lên vẻ thánh khiết, sau lưng của gã có một đôi cánh chim nối liền với xương sống, đây không phải cặp cánh bằng xương mà lại có lông chim trắng như tuyết.

"Ta vẫn chưa chết, thành công xuất hiện ở hạ giới, thiên Siêu thoát kia nhất định phải đoạt được, ta muốn đoạt tạo hóa của thiên địa!" Một con thú khổng lồ xuất hiện, toàn thân màu trắng bạc, vảy sáng lấp lánh, thân thể dài tới vài chục trượng, đây là kết quả của việc đã thu nhỏ lại thân thể nếu không sẽ to như cả dãy núi.

Đây là một con Xuyên Sơn Giáp, nó không hề bị thương chỉ là bị chấn cho bất tỉnh trong chốc lát mà thôi, bởi gì giáp da của nó vô cùng kiên cố, được xưng là có thể xuyên thủng tất cả các Thần sơn trong thiên địa.

Ở phía sau, một cây Ma quỳ xuất hiện rồi hóa thành một chàng trai, phía sau xuất hiện một mặt trời to màu đen bao phủ lấy gã bên trong, ánh đen chiếu rọi ngăn cách với thiên địa.

Sau đó, một cường giả Nhân tộc với thân hình vàng óng cũng bình yên vô sự đi ra, bởi vì hắn có tu Trượng lục kim thân, Kim cương bất hoại, chỉ chịu một chút chấn động nhẹ.

Lại tiếp, có hai người đi tới, một người gần như là hư vô, như muốn hòa vào trong hư không. Một người thì là ông lão, khí tức vô cùng kinh khủng bố, khiến cho những sinh linh vừa hạ giới này vô cùng kiên kị, không muốn lại quá gần.

Tổng cộng có bảy sinh linh xuất hiện, bị thương cũng không nặng lắm, mỗi người đều dồi dào tinh khí thần, bọn họ tụ tập lại với nhau đứng trên vực sâu này.

"Vụt!"

Một áng lửa dựng thẳng, tất cả mọi người đều phát sáng, việc này chứng tỏ rằng bọn họ đều đã nhen nhóm Thần hỏa, mạnh mẽ và thần võ.

Thời khắc này, bọn họ không che giấu gì cả, tất cả đều phóng thích thần lực, tỏa ra phù văn để chữ thương, đồng thời thể ngộ vùng thế giới, nhanh chóng thích ứng với một giới này.

"Pháp tắc không hoàn chỉnh, thiên địa cũng không có áp chế tu sĩ, ở đây uy năng phát ra có cảm giác như mạnh hơn rất nhiều so với thượng giới."

Đây là cảm nhận đầu tiên của bọn họ, đây cũng chính là lí do quan trọng, vì sao lại có người muốn xuống hạ giới để mài giũa tôi luyện, ở đây có thể sớm cảm nhận được sức mạnh của cảnh giới cao hơn, khi đó trở lại thì sẽ dễ ngộ đạo và đột phá hơn.

Bảy bóng người đứng hàng ngang, thần hỏa thiêu đốt, lấp lánh chói mắt, thần võ và ngang tàn, siêu tuyệt trên đời, một giới này không có nhiều sinh linh mạnh mẽ như vầy, không cách nào sánh vai được.

Bọn họ đứng im nơi đó, ở dưới ánh chiều tà như máu ấy, các bóng người kéo dài dưới mặt đất, còn trên người thì được nhuộm ánh tà dương và hào quang, dường như là bảy tên Ma thần bễ nghễ thiên hạ!

"Những người khác đều đã chết rồi à?" Có người mở miệng, âm thanh rất lạnh lùng.

Ầm, lão già duy nhất chụp lấy chiếc lò luyện, sau đó dùng sức rung mạnh lập tức có bảy tám bộ thi thể, có thi thể đã bị cháy thành than, có thi thể thì đầu nứt toác... Chẳng hề giống nhau.

"Trên người còn có thần nguyên, cũng có chút giá trị, chúng ta chia đều." Có người mở miệng.

Cuối cùng, tất cả thi thể đều chia hết, mà con Xuyên Sơn Giáp kia lại nuốt chửng một thần thi mà mình vừa đạt được ngay lập tức, cả người nó liền phát sáng.

"Chư vị, chúng ta cùng hành động hay là tách nhau ra?" Người trẻ tuổi tóc bạc đầu tiên xuất hiện kia lên tiếng, vẻ mặt thì hờ hững, ánh mắt lại vô cùng nóng rực.

"Chỉ vừa mới hạ giới, vẫn không nên tự ý hành động thì hơn." Ông lão lên tiếng.

Khung xương màu vàng há miệng, truyền thần niệm, nói: "Chư vị, đừng quên, Minh chủ có giao phó rằng chúng ta phải giết chết tên thiếu niên Thạch Hạo kia đầu tiên, không cho phép hắn sống thêm một ngày nào nữa."

"Không vôi, hạ giới này rất kỳ lạ, trước tiên đừng nên làm bậy gì cả, ta muốn đi xem đạo thống của giáo ta ở hạ giới này đã, thuận tiện tìm lấy một thanh binh khí vừa tay." Có người mở miệng.

"Được, hiện tại mọi người cứ làm chuyện của mình sau đó sẽ tập hợp lại!" Cường giả Kim thân của Tây Phương giáo gật đầu.

Mấy bóng người phá không rời đi, hào quang tỏa ra, mà mấy tên Tôn giả trốn ở nơi xa bị bọn họ tóm lấy nhằm chỉ dẫn đường đi.

Còn mấy lò luyện hư không kia cũng đã biến mất, đã bị người lấy đi.

Chỉ trong nháy mắt, thiên địa yên tĩnh lại, nơi đây ngoại trừ một vực sâu cực lớn, những vết nứ lan tràn ra ngoài mấy trăm dặm ra thì chẳng còn lại thứ gì.

Thiên địa im ắng, chẳng hề có một tiếng động nào.

Mà ngày hôm đó, tin tức được truyền bá ra, Hồng vực biến mất vô số người khiến cho tám vực khiếp sợ, truyền tới tai của những thế lực lớn.

Tin tức này có sức bùng nổ cực lớn, không ngừng truyền về khắp các nơi.

Cả thế gian đều chấn động!

Đi kèm tin tức này là Hư không thú hạ giới xuống đây, xuyên qua khe lớn giáng lâm ở Hồng vực, cuối cùng dị tượng nổ tung kia cũng được người nhìn thấy rồi truyền rộng ra ngoài.

"Chiến thiên ý, có người chống lại đại Đạo, mở ra một thông đạo để từ thượng giới giáng lâm xuống đây!"

Lời này do một ẩn sĩ truyền ra ngoài khiến cho các tộc đều bất an, tạo nên một hồi sóng mênh mông, thế gian sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.