Biến Dị: Dị Giới

Chương 2: Phương Thái Tuế




Dáng dấp hai huynh đệ họ gần giống nhau, chỉ có thể dựa vào tính cách để phân biệt bọn họ là ai. Khương Linh Văn là ca ca. Tính cách tương đối hoạt bát, nói cũng tương đối nhiều, còn đệ đệ thì trái lại.

"Đúng vậy!"

Long Thần trả lời. 

Lúc này, bọn họ đã đến Giang Tâm các. Sắc mặt Khương Khanh vẫn không thay đổi.

Bên hồ có một chiếc cầu làm bằng gỗ, dẫn đến Giang Tâm các. Lúc này, bốn người không phi hành nữa, mà trực tiếp đáp xuống cầu đi vào Giang Tâm các. Người trong Giang Tâm các hình như cảm nhận được khí tức của sư phụ, bèn đi ra, đứng bên cầu chờ đợi.

Những người này đều là đệ tử của Khương Khanh, tổng cộng có ba người đang đợi. Long Thần là đệ tử thứ bảy của Khương Khanh, cộng thêm mấy người này nữa là sáu người. Nói cách khác, có một đệ tử của Khương Khanh vắng mặt. 

Ba đệ tử kia nhìn thấy Khương Khanh dẫn một người mới đến, đều rất ngạc nhiên, Khương Khanh đã rất lâu chưa thu đệ tử, mà những đệ tử của ông ta. Trên cơ bản đều do ông ta mang từ bên ngoài về, rất ít tuyển chọn ở Thánh Vũ cung. Trên thực thế, các thiên tài trong Chân Vũ Đế Cung, đều do các cao thủ dạy bảo. Đa số bọn họ đều được mang về từ thế giới bên ngoài, rất ít người được tuyển chọn từ Thánh Vũ cung.

Khi ba người quan sát Long Thần, thì Long Thần cũng quan sát ba người này. Thực lực của đệ tử Khương Khanh. Long Thần vừa liếc qua thì đã thấy ngay. Ngoài Khương Vũ Văn và Khương Vũ Linh là mới vào Thần Vũ cảnh tầng bốn. Thì ba người khác đều là Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn.

Trong ba người có một người đàn ông có khí chất rất giống Khương Khanh. Trên tay gã cầm một chiếc quạt sắt đang phun trào năng lượng. Có lẽ nó chính là vũ khí của gã. Khí chất nho nhã, vừa nhìn đã biết ngay là loại người thích đọc sách. Nhưng lại không có bá khí và sắc sảo như Sở Thiên Ca. 

Một người khác thì cao to. Khí chất khá giống Nam Cung Liệt. Nhưng gã không có khí tức cuồng bạo coi thường thiên hạ như Nam Cung Liệt. Ngược lại khiến người ta có cảm giác hiền lành thật thà.

Người thứ ba là một người phụ nữ, dáng người cũng không tệ. Xương cốt hơi giống Khương Khanh, chắc là có quan hệ huyết thống với ông ta.  Cô ta mặc một chiếc váy dài màu lam. Lúc này, cô ta đang đứng giữa hai người đàn ông, cũng đang tò mò nhìn Long Thần. Đôi mắt hơi linh động, chắc là kiểu cô gái có tính cách hoạt bát.

Tuổi của ba người cũng không lớn lắm. Ở tuổi này mà có thế đến cảnh giới Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, trách không được bọn họ sẽ được Khương Khanh thu làm đồ đệ. Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn ở nơi như U Minh phủ, thì cũng coi như là chúa tể một phương. Nhưng ở Chân Vũ Đế Cung, thì chỉ có thể làm đệ tử của phó điện chủ. 

Mặc dù bọn họ phát hiện cảnh giới của Long Thần chỉ là Thần Vũ cảnh tầng hai. Nhưng ba người cũng không hỏi nhiều. Lúc Khương Khanh đi đến trước mặt họ. Ông ta bèn nói với người đàn ông cầm quạt:

"Tần Phong! Đây là đệ tử sư phụ mới thu. Tên là Long Thần, là Thất sư đệ của các con. Nó vừa mới đến. Các con hãy chăm sóc nó. Đầu tiên con giao môn quy cho nó. Sau đó, con hãy dẫn nó làm quen Giang Tâm các. Ngài mai, con dẫn nó đi dạo Tà Long điện, tăng thêm kiến thức cho nó."

Người đàn ông cao gầy tên là Tần Phong kia, bèn vội vàng gật đầu, sau đó lại nhìn Long Thần nói: 

"Thất sư đệ! Ta là Nhị sư huynh của đệ. Trước mắt, Giang Tâm các là do ta quản lý. Nếu đệ có bất kỳ vấn đề gì, hay bất kỳ phiền phức gì, đều có thể tìm ta."

Hai người khác cũng tranh thủ giới thiệu bản thân.

"Ta là Tần Khang, nhưng không có quan hệ họ hàng gì với Nhị sư huynh, chỉ là cùng họ mà thôi." 

Người đàn ông cao to thật thà, cười khúc khích nói. Mặc dù cơ bắp nổi lên, nhưng vẫn hơi đáng yêu.

Thiếu nữ hoạt bát kia nói:

"Còn ta nữa! Ta là Tứ sư tỷ của đệ. Tên là Khương Trà, nhưng đệ không được uống đâu đấy." 

Nghe lời này của nàng, mọi người cười ha ha. Thiếu nữ này hơi hài hước. Nhưng từ tên của cô, đúng là có quan hệ với Khương Khanh. Chẳng qua nhìn hành động của hai người, thì chắc không phải là cha con.

Ba người này nhìn có vẻ dễ sống chung. Long Thần bèn yên tâm, chí ít xung quanh không có người gây chuyện với mình. Hắn có thể yên tâm tu luyện trong Tà Long điện này một thời gian ngắn, cũng không cần đắc tội người khác.

Khương Khanh thấy bọn họ như vậy, rất hài lòng, nhân tiện nói: 

"Ta còn có việc. Ta giao Long Thần cho các con. Các con phải chăm sóc nó cho tốt. Nếu khi ta về mà phát hiện xảy ra vấn đề gì, thì ta sẽ hỏi tội các con."

Trong lời nói của Khương Khanh. Ba người đó cảm thấy được Khương Khanh rất coi trọng Long Thần, cho nên bọn họ vội vàng gật đầu. Nhị sư huynh Tần Phong bảo đảm:

"Sư phụ! Người cứ yên tâm đi. Chúng con sẽ nuôi Thất sư đệ béo trắng mập mạp, chắc chắn người sẽ hài lòng. 

Trò đùa của Tần Phong, khiến mọi người cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Khương Khanh gật đầu nói:

"Tốt nhất là như vậy." 

Sau đó ông ta nhìn xung quanh một vòng, rồi hỏi:

"Đại sư tỷ của các con đi đâu rồi?"

Nhắc đến Đại sư tỷ, thì nụ cười của mọi người bỗng nhiên cứng ngắc. Tần Phong quên đi sợ hãi trong lòng. Gã trông thấy mọi người không nói, bèn vội vàng nói: 

"Thưa sư phụ! Gần đây, Đại sư tỷ vẫn tu luyện trong tháp Thí Luyện.

Khương Khanh gật đầu hài lòng, đồng thời nhìn hằm hằm mọi người, nói:

"Các con cần phải học tập Đại sư tỷ, đừng luôn chơi đùa ở Giang Tâm các. Các con đã lớn rồi. Trong các đồ đệ của ta, thì chỉ có Đại sư tỷ của các con là ra hồn. Về phần các con, thì chỉ cần không làm bẩn thanh danh của ta, thì ta đã hài lòng lắm rồi. Ta nói cho các con biết, nhất là Tần Phong, là con đấy. Con đã theo ta tu luyện bao lâu nay. Bây giờ, ngay cả Thần Vũ cảnh tầng năm cũng không đạt được. Nếu trong vòng mười năm mà con không đột phá, thì con cút về nhà cho ta." 

Tần Phong kinh hoảng, vội vàng bảo đảm:

"Sư phụ yên tâm. Con nhất định sẽ cố gắng học tập Đại sư tỷ, sớm ngày đến Thần Vũ cảnh tầng năm, vượt qua Nhân Phong Kiếp.

Khương Khanh cười lạnh một tiếng, nói: 

"Đại sư tỷ của con không chỉ vượt qua Nhân Phong Kiếp."

Sau khi ông ta nói xong, bèn dặn Long Thần vài câu. Sau đó, ông ta mới rời đi. Mọi người yên lặng nhìn nhau. Sau khi mọi người xác định Khương Khanh đã đi xa, thì bọn họ mới thở dài một hơi.

Khương Trà thè lười, nói: 

"Sư phụ quá nghiêm khắc. Loại biến thái như Đại sư tỷ, không phải chúng ta có thể so sánh được."

Sắc mặt Tần Phong cũng thay đổi, nói:

"Lão Tứ! Muội đừng nói lung tung. Nếu Đại sư tỷ nghe được, thì dù muội là họ hàng của sư phụ. Đại sư tỷ cũng sẽ làm thịt muội. Muội không biết tính cách của Đại sư tỷ sao. 

Mọi người nghĩ lại mà sợ.

Mọi người trông thấy Long Thần ở đây, bèn bỏ đi bầu không khí không vui này. Cảnh tượng lập tức biến thành náo nhiệt. Khương Linh Văn là người không nhịn nói được. Gã đã từng đánh nhau với Long Thần, nên có quyền lên tiếng nhất. Lúc này, gã vội vàng kể lại chuyện của Long Thần ở Thánh Vũ cung và Đăng Vân Đài. Ban đầu ba người bọn họ không quan tâm. Nhưng nghe gã kể tiếp, miệng ba người há to, nhìn Long Thần với ánh mắt khiếp sợ.

Dù họ nhìn như thế nào, thì cũng không nhìn ra Long Thần có thực lực như vậy. 

Tần Phong cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hỏi:

"Long... Long Thần! Đệ có thể cho sư huynh sư tỷ biết. Sức chiến đấu của đệ nằm ở mức nào không?"

Long Thần nhẹ nhõm đánh bại hai huynh đệ Khương Linh Văn, Khương Linh Vũ. Nếu Long Thần nói mình mới vào Thần Vũ cảnh tầng hai thì tất nhiên bọn họ sẽ không tin, cho nên Long Thần nói: 

"Kỳ thật cũng không giống như Ngũ sư huynh nói ghê gớm như vậy. Đệ nhiều nhất chỉ có thể chống lại võ giả Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn một chút mà thôi.

Mọi người nghe Long Thần nói như vậy, bèn thở dài một hơi. Nếu lại có một người biến thái như Đại sư tỷ sống chung, thì bọn họ rất áp lực.

"Lão Thất! Bọn ta gọi đệ như vậy nhé. Kỳ thật năm người bọn ta, không tính đệ và Đại sư tỷ. Lúc bọn ta ở chung với nhau, sẽ không hô cái gì Nhị sư huynh, mà trực tiếp hô lão Nhị, lão Tam, lão Tứ và lão Ngũ. Nếu như đệ không ngại thì cũng có thế đặt tên giống như sư huynh sư tỷ. 

Người đẹp Khương Trà ra vẻ thần bí nói với Long Thần.

"Đương nhiên, lúc sư phụ ở đây, thì chúng ta không thể gọi nhau như vậy."

Tần Phong nói. Về phần Tam sư huynh Tần Khang, vẫn luôn cười khúc khích, không nói lời nào. 

Hóa ra mấy người này rất vui vẻ. Long Thần cảm thấy mình đến một nơi rất tốt. Hắn là một người không theo khuôn khổ, thậm chí có thể hình dung là phóng đãng không so đo tính toán. Tính cách của năm người này rất hợp với Long Thần.

Thế là Long Thần gật đầu mỉm cười.

"A..." 

Khương Trà nhảy dựng lên, reo hò:

"Sư phụ đi ra ngoài. Đại sư tỷ lại không ở nhà. Cuối cùng chúng ta cũng có thời gian sống hạnh phúc, để ăn mừng lão Thất đến. Buổi tối hôm nay, chúng ta phải chúc mừng một phen.

"Ta đồng ý!" 

Khương Linh Văn vội vàng nói.

"Ta cũng đồng ý."

"Ta giơ hai tay đồng ý." 

"Ta giơ hai chân."

"Ta giơ chân thứ ba."

"Chết đi tên khốn." 

Khương Trà nổi giận đùng đùng, đuổi theo Khương Linh Văn đánh một trận.

So với bọn họ, Long Thần giống như một ông lão. Lúc Long Thần đang quẩy tưng bừng với bọn họ, thì lại nghĩ đến. Vị Đại sư tỷ khiến Khương Khanh rất hài lòng, nhưng lại khiến bọn họ sợ hãi kia. Rốt cuộc là người như thế nào.

"Thực lực ít nhất vượt qua Phệ Hỏa Kiếp. Sức chiến đấu tương đương với mình, không thể đắc tội tùy tiện." 

Long Thần kết luận. Hắn chỉ muốn yên tĩnh tu luyện.

Buổi tối hôm nay, Long Thần làm quen Giang Tâm các. Ngài mai, bọn họ sẽ mang Long Thần đi dạo Tà Long điện. Từ hôm nay, tên của Long Thần gần như đã truyền khắp Tà Long điện. Dù sao mỗi một đồ đệ của Khương Khanh, đều có địa vị ở Tà Long Điện. Địa vị của họ gần bằng đệ tử của điện chủ Tà Long điện.

Buổi tối hôm đó, Long Thần và năm người hiếm thấy này cũng thân với nhau. Long Thần rất nhanh hòa vào cuộc sống của bọn họ. Nhất là Khương Trà, rất sung sướng, lanh lợi, tinh lực vô hạn, còn thích uống rượu, giống như đồ đệ của Tửu Si. Chẳng qua tửu lượng của nàng không cao, mới uống được một lát thì đã say khướt. Cả đêm đều kêu nóng muốn cởi quần áo. Đám người Tần Phong tập mãi thành thói quen, ôm nàng ném xuống hồ. Sau một hồi, nàng lại tỉnh táo lại, lại tiếp tục tham gia cuộc vui hoanh nghênh Tần Phong. Trên thực tế, đối tượng mà bọn họ muốn hoan nghênh đang yên lặng nghiên cứu môn quy của Chân Vũ Đế Cung. Thứ này phải nghiên cứu rõ ràng, nếu mình không cẩn thận phạm lỗi, thì Khương Khanh cũng không bảo vệ được mình. 

Hơn nữa, Khương Khanh sẽ bảo vệ mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.