Biến Dị: Dị Giới

Chương 13: Câu đối, lại thấy câu đối.




Nói thật ra Đào Yêu là người có cấp linh vương, theo lý mà nói sẽ không chịu thiệt thế này.

Nhưng nàng ta không ngờ nữ nhân này một lời không hợp liền động thủ, hơn nữa xuống tay tàn nhẫn như vậy. Nàng ta hoàn toàn không phòng bị, cho nên bị Vân Thiên Vũ hung hăng tát một cái.

Đào Yêu sửng sốt, tất cả người xung quanh đều sửng sốt. 

Thật ra ở đây trừ đội viên bọn họ ra, còn có đội viên khác của học viện, tất cả mọi người vẫn chưa đi.

Nhưng nhìn thấy người của đội bọn họ náo loạn, mọi người đều cảm thấy sung sướng.

Vân Thiên Vũ đánh Đào Yêu xong liền lạnh lùng nói: "Đầu óc ngươi có bị bệnh không, đồ ta lấy được dựa vào cái gì cho ngươi chứ, ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì, nếu mặt cũng không cần nữa, vậy thì cứ hung hăng đánh là được rồi." 

Vân Thiên Vũ khiến Đào Yêu đã tỉnh hồn lại. Nàng ta phát điên lên đưa tay ra, một đạo linh lực dày đặc tụ lại trong lòng bàn tay của nàng ta, nàng ta đưa tay hung hăng tấn công Vân Thiên Vũ.

Mắt thấy linh lực của Đào Yêu hung hăng bay về phía Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên ở bên cạnh Vân Thiên Vũ nhanh chóng kéo nàng ra phía sau, hắn đưa tay một đạo linh lực bay ra. Phượng Vô Nhai cũng hợp lực với Tiêu Cửu Uyên đưa tay ra thi triển linh lực đánh về phía Đào Yêu.

Hai đạo linh lực đụng vào nhau, ầm một tiếng, song song đánh Đào Yêu lùi về phía sau. 

Sắc mặt Đào Yêu vô cùng khó coi, nhất là nhìn thấy hai nam nhân diện mạo xuất sắc như vậy nhưng lại che chở cho người xấu xí kia, nàng ta lại càng tức giận.

A a a…

Đào Yêu hoàn toàn điên cuồng, cả người còn chưa đứng vững, nàng ta lại nhanh chóng đưa tay ra muốn tấn công. 

Lạc Li đứng cách đó không xa liền lắc mình vọt ra, nhanh chóng mở miệng nói: "Đủ rồi."

Gã đưa tay dùng linh lực chế ngự Đào Yêu.

Đào Yêu tức giận trừng mắt nhìn Lạc Li kêu lên: "Ngươi buông ta ra, không thấy bọn họ ức hiếp ta sao? Nhất là người xấu xí kia, ả ta lại tát ta một cái, ta không cam lòng, không cam lòng." 

"Ngươi khẳng định muốn đánh nhau với bọn họ sao? Tuy rằng bọn họ tu vi linh lực thấp, nhưng đừng quên đồ lợi hại ở trong tay bọn họ, nếu như thật sự đánh nhau, ngươi chưa chắc đã thắng."

Gã vừa nói xong, Đào Yêu sửng sờ một chút, cuối cùng âm thầm cắn răng thề, nàng ta tuyệt đối sẽ không để yên, Bùi Khê, ngươi chờ đó cho ta, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi, nhất định sẽ trả lại hết tất cả cho ngươi.

Tuy rằng Đào Yêu vẫn đang thề, nhưng lúc này đã dừng động tác lại. 

Lạc Li nhanh chóng nhìn Viêm Thiên, nói: "Chúc mừng mấy người các ngươi."

Tiêu Cửu Uyên hơi nhướn mày, cũng không nói gì, hắn xoay người nhìn Vân Thiên Vũ nói: "Chúng ta đi thôi."

Sắc trời đã tối, bọn họ vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây thì tốt hơn. 

Mọi người lắc mình rời đi, không thèm quan tâm đến đám người Lạc Li ở phía sau, sắc mặt vài người lại trở nên khó coi.

Nhưng lần này ai cũng không nói gì, mà lập tức đi theo bóng người ở phía trước rời đi, người của học viện Thiên Kình ở phía sau không kiềm chế được thất vọng.

Vốn cho là có trò hay để xem, không ngờ đồ ăn đã dọn đến miệng còn không chịu ăn. 

Nhưng những người này có không ít người ghen tị với đám người Tiêu Cửu Uyên cùng Vân Thiên Vũ. Nghĩ đến lúc trước bọn họ vừa ra tay lại là thần giai linh khí lợi hại, bọn họ vô cùng ghen tị.

Bởi vì có linh khí lợi hại kia, mặc dù tu vi linh lực của bọn họ thấp, nhưng lúc này cũng không phải là người dễ dàng đối phó, cho nên nếu bọn họ muốn cướp cũng có chút khó khăn.

Một đám người đều có tâm tư riêng, bọn họ đi thẳng đến truyền tống trận của học viện Thiên Kình. 

Đến khi trời tối, mọi người cuối cùng cũng chạy tới bên ngoài truyền tống trận của học viện Thiên Kình.

Người dẫn đội kiểm tra số đội viên của mình, cuối cùng mọi người đi vào truyền tống trận.

Đến khi truyền tống trận dừng lại, bọn họ đã ở trong học viện Thiên Kình. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.