Bích Huyết Tẩy Thương Ngân

Quyển 1 - Chương 13: Một kiện bảo vật




Trên gương mặt rõ ràng là trang điểm qúa mức kia, một đôi mắt quyến rũ đang không ngừng nhìn ra ngoài cửa , đúng là dáng vẻ mỏi mắt chờ mong.

Đồng Nhạc Nhạc nhìn một cái, liền biết, An Y Na hiện tại là đang chờ Huyền Lăng Thương đến đây.

Nói đến An Y Na này, Đồng Nhạc Nhạc kỳ thật vẫn còn bội phục cái tính ngang bướng của nàng.

Đi tới hoàng cung đã được mấy tháng, tâm tư nàng ta đối với Huyền Lăng Thương, cả hoàng cung không có người nào là không biết.

Hơn nữa cả hoàng cung này ai cũng biết, Hoàng thượng không thích An Y Na, có thể nói là chán ghét.

Bởi vì mỗi một lần An Y Na đến tìm hắn, Huyền Lăng Thương sẽ lấy đủ loại cớ cự tuyệt nàng ngoài cửa.

Đây rõ ràng là thái độ cự tuyệt, cách xa ngàn dặm, đứa ngốc cũng nhìn ra được.

Cũng không biết An Y Na này, có phải là ngốc hoặc có lẽ là không biết. Nhiều lần bị Huyền Lăng Thương cự tuyệt, lại thường xuyên đến điện Dưỡng Tâm cầu kiến Huyền Lăng Thương.

Dáng vẻ mong mỏi kia, phảng phất một bã kẹo cao su dính người bỏ cũng không xong.

Hơn nữa, cả hoàng cung ai cũng không thích nàng! Mặc dù, An Y Na dung mạo rất đẹp, chỉ là cá tính siêu cấp nóng nảy, quyết đoán, xảo quyệt, dã man.

Có hơi không thuận theo ý, nàng liền đánh chửi một phen đối với cung nhân hầu hạ mình.

Cho nên hiện tại trong cung, ai cũng đều ở sau lưng nàng gọi nàng là rắn rết ma đầu!

Tự nhiên, Đồng Nhạc Nhạc cũng không thích nàng!

Bởi vì ban đầu An Y Na tại khuya đêm đó đến, lại còn đưa đến canh Đôn Thang hạ thuốc.

May là khi đó nàng uống, nếu lỡ như Huyền Lăng Thương uống...

Mỗi lần nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền đối với An Y Na chán ghét không thôi.

Bởi vì tình yêu phải là ngươi tình ta nguyện, không phải là dựa vào những thủ đoạn này để tranh thủ.

Hơn nữa, nàng ta lại dám tính toán gài bẫy Huyền Lăng Thương, điều này làm cho nàng cực kì bất mãn.

Hiện nay, được thấy An Y Na ngay cả người của điện Dưỡng Tâm nàng cũng dám đánh, nàng không để cho người ta biết tay một lần thì nàng nhìn sao được !?

Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc đã đi vào trong Thiên Điện.

Chỉ thấy An Y Na vẫn còn ngồi ở đây nhàm chán, mới đầu không nhìn rõ người, còn tưởng là Thúy Lan, lập tức mở miệng, mặt mày hung ác nói.

"Ngươi cái đồ nha đầu kia, muốn tìm chết sao !? Pha trà lại pha lâu như vậy mới mang đến !? Là muốn ta chết khát sao !?"

An Y Na vừa mới mở miệng, chính là quở trách, quả thực là biến chính mình trở thành nữ chủ nhân nơi này.

Nghe vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy khinh thường, trên mặt, cũng là bộ dáng bình tĩnh bộ dáng, mở miệng nói.

"Khiến cho An tiểu thư đợi lâu, thật sự ngại quá."

"Ặc... !?"

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, vốn vẫn còn phát ra tính cáu kỉnh của Đại tiểu thư, An Y Na nghe vậy, trên mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức quay đầu nhìn về hướng Đồng Nhạc Nhạc.

Sau khi nhìn rõ ràng, người đang bưng trà đi tới, không phải ai khác, mà là Đồng Nhạc Nhạc, thần sắc hung ác trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khách khí vui vẻ.

"Thì ra là Nhạc công công, ta còn tưởng là cung nữ mới nãy đây! Mới vừa rồi giọng điệu của ta có điểm không tốt, Nhạc công công ngàn vạn lần không nên để trong lòng a!"

An Y Na mở miệng, trên mặt lộ vẻ khách khí, cười làm lành.

Phải biết rằng, cả hoàng cung ai ai cũng biết, Đồng Nhạc Nhạc là thái giám thiếp thân đầu tiên được đích thân Hoàng thượng khâm điểm. Cho nên, có thể nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc có bao nhiêu phân lượng trong lòng Hoàng thượng.

Người trong hoàng cung, đều là người tinh ý, như thế nào không nghĩ tới điểm này !?

Cho nên mọi ngày, đối với Đồng Nhạc Nhạc thì ai cũng khách khách khí khí, An Y Na tự nhiên cũng không ngoại lệ!

Dù sao, hiện tại nàng muốn gặp mặt Huyền Lăng Thương rất khó khăn, cho nên, tự nhiên phải nịnh bợ tốt người được Huyền Lăng Thương coi trọng.

Trong lúc An Y Na ở trong lòng so đo, một đôi mắt kia tràn đầy tâm cơ, lóe lên không thôi.

Đối với tâm tư An Y Na, người sáng suốt đều nhìn ra.

Đối với điều này, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy khinh thường, chỉ là trên mặt, là bộ dáng khách khí cười nói.

"Không ngại, mới vừa rồi là cung nữ mới tới Thúy Lan kia đắc tội An tiểu thư, ngươi đừng trách móc, Thúy Lan mới tới, có lẽ tay chân còn vụng về."

"Ha hả, ta tự nhiên sẽ không trách móc."

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, An Y Na vội vàng không ngừng mở miệng nói, vẻ mặt rộng lượng, khác xa bộ dáng Mẫu Dạ Xoa mới vừa rồi.

Nhìn vẻ mặt tươi cười dịu dàng từ nãy đến giờ của An Y Na, nếu người không biết còn tưởng An Y Na là một người tiểu thư khuê các dịu dàng đoan trang!

Cho nên mới nói, người trong hoàng cung này, ai cũng đều diễn trò a!

Có điều, nàng cũng không ngoại lệ!

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đặt khay trà xuống bàn bên cạnh An Y Na, mở miệng nhẹ nhàng cười nói.

"An tiểu thư uống trà, đây chính là trà cực phẩm mới tiến cống, nghe nói trà cực phẩm này, chính là trồng tại Thiên Sơn, cực kì trân quý, hơn nữa bởi vì trà này quanh năm hấp thu tinh hoa trời đất, cho nên trà cực phẩm này, còn có thể làm đẹp dưỡng da, khiến da thịt mềm mại như hài tử mới sinh!"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, kể chuyện bịa đặt thao thao bất tuyệt!

Bởi vì nàng sớm đã biết rõ, người Vân Quốc không uống trà, cho nên An Y Na này càng thêm không hiểu trà.

Giờ phút này, sở dĩ nàng không ngừng bịa chuyện, chỉ là để cho An Y Na nhanh lên một chút uống xong trà đã hạ thuốc xổ do chính mình pha chế.

Dù sao, bản tính của nữ nhân là thích đẹp! Chỉ cần là nữ nhân, cũng không bỏ qua bất cứ biện pháp nào có thể khiến mình trở nên đẹp hơn.

Bằng không, ở hiện đại trang phục nữ tính đồ trang điểm linh tinh các loại, cũng sẽ không kiếm được nhiều tiền như vậy!

Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc không ngừng bịa chuyện, An Y Na nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, đôi mắt lập tức sáng ngời.

"Nhạc công công lời ngươi vừa nói là sự thật !? Trà cực phẩm này thật sự có công hiệu thần kỳ như vậy!"

"Ha hả, đó là tự nhiên, bằng không, trà cực phẩm này cũng không trở thành cống phẩm tiến cống không phải sao !?"

Thấy con cá đã mắc bẫy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng cười nói.

Nghe vậy, An Y Na lập tức vui mừng hoan hỉ cầm lấy ly trà thơm đã hạ thuốc xổ kia, uống hết.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc mắt nhung lập tức sáng lên, mặt mày hưng phấn chờ mong.

Tuy nhiên, liền lúc An Y Na sắp sửa uống hết kia ly trà có hạ thuốc xổ, ngoài cửa, truyền đến âm thanh the thé vang dội.

"Hoàng thượng giá lâm"

Nghe được ngoài cửa truyền đến âm thanh, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc lập tức sửng sốt.

Huyền Lăng Thương !?

Tại sao lúc này hắn lại tới đây !?

Liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy nghi hoặc, chỉ thấy An Y Na đang ngồi, khi nghe thấy âm thanh ngoài cửa, biết Huyền Lăng Thương đến đây, lập tức buông ly trà trên tay xuống, sau đó đứng lên từ chỗ ngồi.

"Ha hả, Hoàng thượng đến! Hắn biết ta đang ở đây nên tới gặp ta sao !?"

An Y Na hoan hỉ kích động mở miệng thì thào tự nói, cuối cùng, như là nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng chỉnh lại y phục trên người một phen, còn đồ trang sức nữa, muốn lấy mặt đẹp nhất của mình, mang ra cho Huyền Lăng Thương.

Nhìn thấy An Y Na mặt mày kích động, dáng vẻ hoan hỉ, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi đảo cặp mắt khinh thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.