Bị Nam Chủ Ngược Văn Nhặt Về Nhà

Chương 40




Nhạc Thính Phong kinh ngạc nhìn Yến Thanh Ti, người phụ nữ này cư nhiên biết đối xử tốt với người khác, vậy tới khi nào cô mới đối xử tốt với anh đây!

"Không, là tôi nên cảm ơn cô, nếu không phải nhờ cô, tôi vĩnh viễn cũng không thể trả thù được cho chị tôi, những gì tôi làm không phải do ai ép buộc cả, là tôi cam tâm tình nguyện, huống hồ giờ tôi cũng không xảy ra chuyện gì lớn, bác sĩ nói là đưa tới kịp thời, chỉ cần tĩnh dưỡng sẽ không ảnh hưởng tới đường sinh đẻ sau này." Thang Ngọc Dao thấy Yến Thanh Ti ngoài việc thấy kinh ngạc ra cô còn cảm thấy có chút ấm áp, hai người họ rất ít khi gặp mặt, cũng ít khi nói chuyện, không tính là bạn bè, chỉ là đồng minh có chung kẻ thù mà thôi.

Nhưng trong lòng Thang Ngọc Dao rõ hơn ai hết, nếu không nhờ Yến Thanh Ti, cô sẽ không bao giờ biết được kẻ đã giết chết chị gái mình, cũng càng không có cách nào báo thù thay chị cô, thậm chí cô còn không biết chị cô còn sống hay đã chết, và sẽ sống mơ hồ như vậy tới cuối đời. Thang Ngọc Dao rất cảm kích Yến Thanh Ti đã cho cô biết những chuyện này.

Một câu cảm ơn của Thang Ngọc Dao khiến Yến Thanh Ti cảm thấy hổ thẹn vô cùng, vì lúc mới đầu cô cũng chỉ muốn lôi kéo người giúp đỡ, muốn lấy Thang Ngọc Dao làm công cụ trả thù của cô mà thôi.

"Thật xin lỗi..... Tôi........"

Thang Ngọc Dao ngắt lời Yến Thanh Ti: "Cô không cần cảm thấy có lỗi với tôi, tôi vẫn ổn, hơn nữa tôi còn phải cảm ơn cô mà, chuyện trên mạng tôi biết rồi, cảm ơn cô, còn giúp tôi che giấu việc tôi là bồ nhí, không để tôi bị người ta coi thường."

Lúc mới nhập viện, mọi người đều nghĩ cô là bồ nhí, hết y tá tới bệnh nhân đều chỉ trỏ cô, sau khi mọi tin tức trên mạng lật ngược lại, khi bác sĩ với y tá tới khám cho cô đều cảm thấy áy náy, đồng cảm, cũng đối xử với cô rất tốt.

"Chuyện này cô nên......"

Yến Thanh Ti còn chưa nói hết, Nhạc Thính Phong đã chen vào: "Cô ấy hại cô nhập viện rồi nằm đây, giúp cô cũng là chuyện nên làm thôi, nếu không trong lòng cô ấy sẽ luôn cảm thấy có lỗi với cô.”

Yến Thanh Ti kinh ngạc nhìn Nhạc Thính Phong, anh không muốn cô nói ra việc chuyện này là anh làm, anh muốn.... muốn Thang Ngọc Dao cảm kích cô sao?

Vành mắt Thang Ngọc Dao đỏ lên, "Cảm ơn cô, tôi vốn tưởng nửa đời sau của mình sẽ sống trong cảnh chửi rủa của người đời cơ, thật sự...... rất cảm ơn cô........"

Yến Thanh Ti không biết nên nói gì, đây đều là do Nhạc Thính Phong làm, thật sự thì cô..... cũng không giúp được gì.

Nhạc Thính Phong nắm lấy tay Yến Thanh Ti, anh siết chặt tay cô, không để cô nói ra.

Tuy giờ Thang Ngọc Dao với cô là đồng minh, nhưng sau này ai biết được?

Bất kể có thể nào, họ cũng đều phải nắm được bí mật của đối phương, để Thang Ngọc Dao cảm kích Yến Thanh Ti, sau này có gặp phải uy hiếp gì, ít nhất Thang Ngọc Dao cũng sẽ nghĩ đến những gì Yến Thanh Ti đã làm cho cô, ít nhất cũng sẽ không bán đứng cô.

Nhạc Thính Phong lăn lộn trong thương trường bao năm, anh nắm khá rõ tâm tư người khác, tất nhiên, người này không phải là Yến Thanh Ti.

Thang Ngọc Dao nghĩ tới một chuyện, "Phải rồi, tôi có chuyện này phải nói với cô, cô phải chú ý tới em gái của Yến Tùng Nam, người phụ nữ này không đơn giản đâu, cô ta tới tìm tôi thăm dò, muốn từ miệng tôi tìm hiểu một số chuyện, hình như cô ta cũng đã nghi ngờ chúng ta thông đồng với nhau."

"Được, tôi biết rồi, đợi cô khỏe lên thì mau chóng rời khỏi nơi này đi, đi càng xa càng tốt." Yến Như Kha có thể được xem là thông minh nhất và nham hiểm nhất trong đám người nhà họ Yến, giờ Yến gia loạn như một nồi cháo, nhưng chỉ có duy nhất mình cô ta đến giờ vẫn chưa thấy ho he gì.

Yến Như Kha biết cô với Nhạc Thính Phong thông đồng với nhau, cô ta không làm loạn lên cũng không ra tay, vẫn nhẫn nhịn, chịu đựng được tới giờ, giống như một con rắn độc, ẩn núp trong bụi cỏ, chờ đợi tới thời điểm tốt nhất để xông ra cắn cho một phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.