Bị Ép Kết Hôn

Chương 19: Về trường cũ




Sau khi rời khỏi Tiên Trân Lâu, Triệu Phong trực tiếp đi ra khỏi Giao Dịch Linh Điện từ cổng Bắc.

Vút!

Triệu Phong biến thành một cơn gió biến mất khỏi tầm mắt.

- Lần này thật không tới công cốc, biết được tin tức quan trọng như vậy, còn được thưởng thức mỹ thực của Tiên Trân Lâu.

Triệu Phong cười.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu cũng rất đồng tình, biểu thị rằng món ăn ở Tiên Trân Lâu rất ngon, bảo Triệu Phong tới đó nhiều một chút.

- Được, lần sau có cơ hội chúng ta lại tới đó.

Triệu Phong đồng ý với đòi hỏi của Tiểu Tặc Miêu.

- Hừ, chỉ sợ sau này ngươi không có cơ hội đó nữa.

Trong khu rừng phía sau Triệu Phong vài nghìn dặm vọng lại một giọng nói lạnh lẽo.

Vút!

Một mũi quang tiễn kim sắc đem theo khí tức băng hàn như lôi điện bắn thẳng tới Triệu Phong.

Uỳnh! Bùm!

Kim quang phát nổ, một cơn lốc kim sắc chói loà khuếch tán ra bốn phía.

- Không hổ là Lữ Vĩ tiền bối, tên bắn không bao giờ chệch.

- Lữ Vĩ tiền bối, có lẽ mũi tên này sẽ giết được hắn nhỉ. Căn bản không cần bọn ta phải động thủ. Cao tầng trong tộc đánh giá cao tiểu tử này quá rồi.

Sâu trong rừng, bên cạnh Lữ Vĩ thần sắc lạnh lẽo là hai cường giả Huyền Quang Cảnh viên mãn đang cười.

Tướng mạo ba người này có chung đặc trưng là đôi mắt màu lam, da có lớp lông trắng mỏng, toả ra hàn ý lạnh lẽo.

Uỳnh uỳnh!

Đúng lúc đó, cơn lốc kim sắc từ phía xa đột nhiên phát nổ.

Chỉ thấy bên trong đó là một thanh niên thân hình cao lớn, bề mặt da hắn phủ một tầng hoa văn màu vàng thẫm, lấp lánh những tia sét màu bạch kim.

- Xem ra người này đã tu luyện một môn công pháp luyện thể.

- Quả nhiên không đơn giản, cùng xông lên giết hắn đi!

Hai người của Lam Nhãn Băng Lang Tộc Huyền Quang Cảnh viên mãn hiển hiện, lao ra từ trong rừng.

Chỉ Lữ Vĩ là có chút chần chừ nhìn Triệu Phong nghi hoặc.

Nhưng tộc nhân của hắn đã xông tới, ánh mắt Lữ Vi trầm xuống, nâng cây cung lớn kim quang trong tay lên.

Ầm!

Một đạo kim tiễn hiện ra, vút một tiếng bắn ra.

- Lần này đúng là không tới công cốc, đã rời khỏi Giao Dịch Linh Điện mà Lam Nhẫn Băng Lang Tộc vẫn tới đưa lễ. Vậy Triệu mỗ không khách khí nữa.

Triệu Phong cười, khởi động Thánh Lôi Thể, chủ động xông tới nghênh chiến.

- Mạnh miệng gớm nhỉ!

Một người Lam Nhãn Băng Lang Tộc thấy Triệu Phong nói lời ngông cuồng như vậy thì châm chọc.

Nhưng rồi ngay sau đó, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một đạo lôi quang, một luồng lôi điện trọng lực vô cùng khủng bố oanh kích xuống.

Uỳnh! Bùm!

Dưới áp lực thể phách của Triệu Phong, tên Lam Nhãn Băng Lang Tộc kia toàn thân bị cháy đen rơi xuống đất.

- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng.

Triệu Phong khởi động Viêm Chi Phong Lôi, trộn một chút thần lực rồi đánh xuống.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Một chưởng đó giống như ngọn cự sơn đánh lên người tên Lam Nhãn Băng Lang Tộc kia, khiến thân thể và cả linh hồn hắn tan thành tro bụi.

- Đây là…

Tên Lam Nhãn Băng Lang Tộc còn lại sững người, hai chân run lẩy bẩy.

Vừa ra đòn đã trực tiếp giết chết cường giả Huyền Quang Cảnh viên mãn. Sao có thể như vậy? Huyền Quang Cảnh đại thành sao có thể làm được điều đó?

Giờ khả năng duy nhất hắn nghĩ được chính là thanh niên trước mặt kia là một cường giả Chân Thần che giấu tu vi thực sự.

- Thực lực của hắn…

Phía xa, sắc mặt Lữ Vĩ biến đổi, lộ ra sự sợ hãi.

Vào khoảnh khắc Triệu Phong thể hiện thực lực thực sự hắn cảm nhận được một áp lực và nguy hiểm rõ rệt.

Bỏ chạy, đó chính là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn lúc này.

Vút!

Lữ Vĩ biến thành một đạo hàn quang chạy trốn.

- Chỉ cần quay lại Giao Dịch Linh Điện, hắn ta chắc chắn không dám động thủ với ta.

Trong vẻ mặt hoảng loạn của Lữ Vĩ hiện lên chút bình tĩnh.

Uỳnh!

Sau lưng Triệu Phong giang rộng đôi thánh quang vũ dực.

Vút!

Triệu Phong thi triển Lôi Dực Phi Độn Thuật đuổi theo Lữ Vĩ.

- Đuổi theo Lữ Vĩ sao?

Tên Lam Nhãn Băng Lang Tộc bị doạ cho luống cuống kia thấy Triệu Phong đuổi theo Lữ Vĩ thì thở phào.

Nhưng rồi ngay sau đó trước mặt hắn loé lên một tia sáng bạc.

Vút! Phập!

Một đường sóng hắc ám loé qua, thân thể của tên này bị chia thành hai nửa, ngay cả linh hồn cũng vậy.

- Sao có thể như thế? Con linh sủng này…

Ánh mắt tên Lam Nhãn Băng Lang Tộc kia đầy vẻ kinh hãi.

Hắn không ngờ cuối cùng mình lại bị một con linh sủng, có lẽ là chủ nhân của nó không thèm động thủ với hắn.

Rầm!

Thi thể phân làm hai nửa rơi xuống.

Meo meo!

Triệu Phong cất một thanh đoản đao màu đen và một cái không gian trữ vật đi.

- Lôi Dực Thiểm Không.

Hắn thi triển thuật di chuyển trong không gian, nhanh chóng đuổi kịp Lữ Vĩ.

- Tiền bối, xin tha mạng. Ta cũng là bị ép buộc, là do gia tộc sai khiến thôi.

Cảm giác phía sau có một luồng thiên uy tựa thần lôi đang ập tới, Lữ Vĩ liền kêu lên.

Tuy hắn là Bán Thần nhưng lại giỏi ẩn thân, thích sát, tập kích, một khi bị kẻ địch tiếp cận thì chiến lực sẽ giảm mạnh.

Còn Triệu Phong chủ tu Lôi đạo, còn tu luyện công pháp luyện thể cao thâm, gần như là sự phối hợp hoàn hảo cho cận chiến. Lúc này tốc độ của Triệu Phong cũng hơn hắn, vì thế Lữ Vĩ hoàn toàn không có khả năng thắng.

- Ta chỉ biết vừa rồi ngươi muốn giết ta. Với người muốn giết ta, sao ta có thể nương tay?

Triệu Phong cười.

Khi đi giết người thì phải sẵn sàng cho khả năng bị người khác giết.

- Phong Lôi Đồng Hoả.

Trong con mắt trái của Triệu Phong hiện lên ngọn lửa lôi điện đồng thời cũng có cả dao động đồng lực mạnh mẽ.

Uỳnh! Phừng!

Lữ Vĩ hứng trọn đòn chí mạnh linh hồn đồng thuật của Triệu Phong, lập tức kêu lên thảm thiết không chạy trốn nổi nữa.

- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng.

Triệu Phong thi triển Viêm Chi Phong Lôi, điều động cả thần lực, đánh ra Thánh Lôi Chưởng Ảnh kinh người.

Uỳnh uỳnh! Rầm!

Lữ Vĩ bị đánh bay đi vài dặm, cuối cùng tan thành tro bụi dưới sức mạnh khủng bố của lôi kiếp.

- Thánh Lôi Thể có dung hợp lôi kiếp chi lực mang tính huỷ diệt, như vậy sức mạnh của Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng càng thêm mạnh.

Triệu Phong cảm nhận uy năng của một chưởng vừa rồi, gương mặt lộ sự mừng rỡ.

Thực lực hiện nay của Triệu Phong hoàn toàn tương đương với nhất giới Chân Thần, cho dù là về phòng ngự hay công kích.

Sau khi giết chết Lữ Vĩ, Triệu Phong không đi ngay mà vẫn đứng tại chỗ.

Trong vòng bán kình vạn dặm mọi thứ lặng như tờ giống như bị đông cứng lại vậy.

- Huyễn Hồn Xung Kích.

Triệu Phong đột nhiên nhìn chăm chăm vào một điểm cách đó vạn dặm.

Uỳnh uỳnh!

Một đám huyễn vụ màu tử kim lao vút đi xuyên vào khu rừng đằng xa.

Vút!

Một đạo huyết diệm đỏ rực bắn lên trời, nhanh chóng bay về phía Giao Dịch Linh Điện.

Người này toàn thân có lửa cháy đỏ rực, chính là Trần Vũ Hải của Xích Dương Tộc.

- Tiền bối tha mạng. Tại hạ chỉ là tình cờ đi qua, không có ý gì khác.

Trần Vũ Hải vừa chạy vừa nói.

Thật ra là Hề Phong bảo hắn theo dõi Triệu Phong, tiện thể giải quyết luôn.

Nhưng khi theo dõi Triệu Phong hắn phát hiện ra người của Lam Nhãn Băng Lang Tộc cũng chuẩn bị hành thích Triệu Phong. Hắn trốn trong bóng tối xem kịch hay, chỉ cần Triệu Phong chết là nhiệm vụ của hắn coi như hoàn thành.

Nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt Triệu Phong đã giết hết được bọn Lam Nhãn Băng Lang Tộc.

Thực lực của Trần Vũ Hải tuy mạnh hơn Lữ Vĩ một chút nhưng hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Triệu Phong.

- Vậy thì thật tình cờ quá nhỉ, lại cứ theo ta.

Tiếng của Triệu Phong vọng lại từ phía sau.

Trần Vũ Hải cười khổ, thì ra Triệu Phong đã phát hiện ra người của Lam Nhãn Băng Lang Tộc và hắn từ lâu rồi.

- Cho dù là ngươi tình cờ thì giờ ta cũng phải giết người diệt khẩu.

Triệu Phong mặt lạnh băng.

Ngay từ sáng hắn đã phát hiện hết những kẻ theo dõi mình. Vì thế sau khi ra khỏi Tiên Trân Lâu hắn liền rời khỏi Giao Dịch Linh Điện là để giết hết những kẻ phiền phức này.

Ngoài ra, Triệu Phong cũng cảm thấy may mắn Hề Phong không theo tới đây.

Với thực lực hiện tại cộng với tất cả những tuyệt chiêu hắn có, Triệu Phong có thể giết được Hề Phong nhưng với Thiên Vũ Đảo chủ sau lưng Hề Phong thì hắn thật sự không động vào được.

- Phong Lôi Đồng Hỏa.

Triệu Phong rút ngắn khoảng cách với Trần Vũ Hải xong trực tiếp phát động đồng thuật công kích linh hồn.

Uỳnh phừng!

Một ngọn lửa lôi quang nổ trên đầu Trần Vũ Hải.

Nhưng linh hồn ý chí của hắn khá mạnh nên vẫn chống cự được một lúc.

Quan trọng là Trần Vũ Hải đã tìm được mục tiêu cứu mạng, chính là Giao Dịch Linh Điện cách đó không xa.

Một khi vào trong Giao Dịch Linh Điện, trừ phi là Thiên Vũ Đảo chủ, nếu không, cả Thiên Vũ Đảo này không một ai dám giết hắn.

Bên ngoài Giao Dịch Linh Điện có rất nhiều cường giả các tộc đang xếp hàng để vào trong.

Uỳnh uỳnh!

Từ xa vọng lại tiếng chiến đấu, rồi một luồng áp lực khủng khiếp ập tới.

- Đó không phải tiền bối Trần Vũ Hải của Xích Dương Tộc sao?

Một cường giả dị tộc Huyền Quang Cảnh đại thành kinh ngạc kêu lên.

- Hình như tiền bối Trần Vũ Hải đang bị truy sát.

- Cường giả chủng tộc nào lại truy sát tiền bối Trần Vũ Hải?

Không chỉ những người đang xếp hàng mà ngay cả thủ vệ Lam Nhãn Băng Lang Tộc cũng kinh ngạc nhìn về phía xa.

Xích Dương Tộc cũng là tứ tinh thế lực, tuy không mạnh bằng Lam Nhãn Băng Lang Tộc nhưng cũng thuộc mười tứ tinh thế lực mạnh nhất Thiên Vũ Đảo.

- Xuyên Thiên Chỉ.

Triệu Phong thích phóng sức mạnh của huyết mạch Thái Cổ trong ngón tay trỏ, dung hợp sức mạnh phong lôi.

Vút!

Một đạo kim quang lóe lên xuyên thủng đầu Trần Vũ Hải.

Vút!

Đạo kim quang đó tiếp tục bắn về phía trước, bắn chết một cường giả của tộc khác đang xếp hàng vào Giao Dịch Linh Điện.

Triệu Phong nhanh chóng tới khoảng không phía trên Trần Vũ Hải, đồng thời thích phóng đòn oanh kích linh hồn tuyệt cường.

Linh hồn hư nhược của Trần Vũ Hải đang định chạy trốn thì bị đánh tan tành.

Triệu Phong ý niệm khẽ động, lấy không gian trữ vật của hắn.

Xung quanh tĩnh lặng như tờ. Tất cả cường giả có mặt đều sững sờ đứng đó.

Nhị trưởng lão của Xích Dương Tộc, Trần Vũ Hải đã bị đánh chết một cách đơn giản như vậy. Người thanh niên tóc kim kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Triệu Phong không bận tâm đến mọi người, lấy ra một tấm lệnh bài truyền tin nói:

- Ta đang ở Giao Dịch Linh Điện, cứ ra đây là được.

Không lâu sau, một đạo ngân quang lóe lên, Tiểu Tặc Miêu xuất hiện trên vai Triệu Phong.

Rồi người của Thanh Ngọc Dương Tộc đi ra.

- Chuyện gì vậy...

Thanh Thúc vừa ra đã thấy không khí không ổn, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

- Đi thôi.

Triệu Phong dùng một luồng năng lượng ý chí bọc lấy mấy người Thanh Ngọc Dương Tộc.

Ầm!

Một luồng thần lực chui vào Mê Không Giới.

Xoẹt!

Mấy người Triệu Phong dần biến mất trong một quấng sáng ngân sắc.

- Hắn rốt cuộc là ai mà dễ dàng giết chết Trần Vũ Hải như vậy?

- Đó lẽ nào là bảo vật dùng để di chuyển trong không gian?

Sau khi mấy người Triệu Phong đi rồi, mọi việc mới dần trở lại bình thường.

Bên cạnh điện các của Triệu Phong trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc.

Uỳnh xoẹt!

Một tầng ngân ảnh hiện ra trong hư không, Triệu Phong và mấy người Thanh Ngọc Dương Tộc cũng dần xuất hiện.

- Đây là bảo vật xuyên không?

Thanh Thúc vẻ mặt đầy chấn kinh.

Nếu so cùng phẩm chất, món bảo vật này còn quý hơn thứ thần khí và thần khí.

- Triệu tiền bối, bọn ta cáo từ trước.

Mấy người Thanh Ngọc Dương Tộc không làm phiền Triệu Phong nữa.

- Tiêu hao nhiều thật.

Triệu Phong khẽ nói.

Hắn dùng thần lực truyền tống nhưng vẫn tiêu hao rất nhiều.

Tu vi của ba người Thanh Ngọc Dương Tộc thấp nên hoàn toàn có thể không tính đến. Quan trọng là kết cấu không gian của Man Hoang Thần Vực khác với Đại Lục Vực nên tăng lượng tiêu hao.

Nếu ở Đại Lục Vực, Triệu Phong dùng thần lực sử dụng Mê Không Giới, cự ly truyền tống ít nhất cũng gấp vài lần vừa rồi.

Triệu Phong ý niệm khẽ động, lấy ra tấm lệnh bài truyền tin.

- Triệu tiểu huynh đệ, tới chỗ ta một chuyến, ta có việc muốn thương lượng.

Giọng của Thiên Hỏa Chân Thần vọng ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.