Bệnh Mỹ Nhân Cười Lộ Ra Hàm Răng Nhọn

Chương 46: Nhị thiếu lại gây hoạ rồi (24)




Hắn vừa về đến gia tộc liền bị vô số người kêu cha gọi mẹ hô oan ức, chủ yếu là hai ngày nay Lôi Hỏa Đại Đế quá dằn vặt, để Khổng gia từ trên xuống dưới khổ không thể tả.

Xưa nay chỉ có bọn họ nô dịch người khác, há có đạo lý ngược lại?

Xoảng!

Thiên địa Kinh Lôi, chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, bao phủ ở phía trên Khổng gia.

Đây là... Thiên kiếp!

Người Khổng gia sợ hết hồn, thiên kiếp này không có mắt, dưới tàn phá phỏng chừng toàn bộ Khổng gia sẽ hóa thành phế tích.

Xèo, một bóng người phóng lên trời, chính là Nữ Hoàng.

Nàng lắng đọng đã đủ, bởi vậy quả đoán thả ra áp chế tu vi, bắt đầu độ thiên kiếp.

Nàng có thể nói là hoàn toàn không coi ai ra gì, sao quan tâm nơi này là nhà của ai, ngược lại không phải nhà của mình là tốt rồi, liền trực tiếp độ kiếp ở đây.

Xoảng! Xoảng! Xoảng!

Từng đạo từng đạo Cuồng Lôi rung trời, chớp giật cuồng phách, đánh về phía Nữ Hoàng.

Nữ Hoàng rất ghê gớm, nàng là Đế Tinh tu ra Thập Nhất Bí, lại luyện ra một bộ phận nguyên lực, đối với thiên địa mà nói, đây là một dị đoan, càng mạnh mẽ liền càng không thể dung.

Bởi vậy, thiên kiếp này cực kỳ khủng bố, vượt xa Thăng Nguyên tiểu thành phổ thông.

Cái này để mọi người Khổng gia hãi hùng khiếp vía, cho rằng là một tên Thăng Nguyên tiểu thành đang độ kiếp, muốn bước vào đại thành. Mà tuy thiên kiếp sẽ không đánh người vô tội, nhưng hoàn toàn sẽ không lưu ý phòng ốc gì đó.

Chỉ hai, ba đạo thiểm điện đánh xuống, Khổng gia đã hoàn toàn thay đổi.

- A!

Các cường giả Khổng gia gào thét, nhưng không có biện pháp nào, lẽ nào bọn họ dám xông vào thiên kiếp lôi Nữ Hoàng ra sao? Dám quấy nhiễu thiên kiếp, sẽ bị thiên địa nhằm vào, mà ngoại trừ loại quái vật Lăng Hàn này ra, ai dám không có việc gì mà đi độ thiên kiếp chơi?

Bọn họ chỉ có phần gào thét, thề muốn đánh mấy người Lăng Hàn thành cặn bã.

Thật vất vả, nửa ngày trôi qua, mây đen tiêu tan, thiên kiếp đi qua.

Thiên địa của Tiên Vực không mạnh mẽ bằng dị vực, thời gian thiên kiếp kéo dài cũng ngắn hơn nhiều lắm.

Người Khổng gia vừa định tức giận, chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, lần thứ hai hình thành kiếp vân mới.

Kháo, chuyện gì thế này, độ kiếp cũng có xếp hàng?

- Nữu cũng tới chơi!

Hổ Nữu hưng phấn kêu, chui vào bầu trời, bắt đầu độ kiếp.

Người Khổng gia mặt xám như tro tàn.

Nguyên bản Nữ Hoàng qua xong kiếp sau, tuy Khổng gia hóa thành phế tích, nhưng vẫn có thể trùng kiến, nhưng Hổ Nữu cũng theo độ kiếp, từng đạo từng đạo chớp giật đánh xuống, oanh đắt bằng thành cái hố.

Cái này vẫn không có xong a, nhìn điệu bộ của thiên kiếp này, thật giống như muốn oanh Khổng gia tổ địa thành Đại Hải.

Quả nhiên, nửa ngày sau, Khổng gia đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó chính là một hồ nước lớn như biển cả.

Lần này xong chứ?

Người Khổng gia đã tức điên, đang định tức giận, Xoảng, tiếng sấm chấn động, lại có thiên kiếp mới hình thành.

Ngươi, các ngươi xong chưa?

Lần này là Nhu yêu nữ, nàng cũng trở lại Thăng Nguyên, lên trời độ kiếp.

Được rồi, nửa ngày sau, cự hồ thật hóa thành biển.

- Các ngươi những cặn bã này!

Lão tổ Khổng gia nhìn chằm chằm đám người Lăng Hàn, thời điểm ba nữ độ kiếp, Lăng Hàn thu những người khác vào Không Gian Thần Khí, mình thì đối kháng dư uy của thiên kiếp một hồi, cho hắn mà nói tự nhiên là chút lòng thành.

Hắn muốn giết người! Không, hắn muốn ăn thịt người!

Lão tổ Khổng gia lập tức giết tới, trong lỗ mũi của hắn phun ra khí lưu màu trắng, trong đôi mắt lại có ánh lửa lóng lánh, thực là phẫn nộ đến trình độ cao nhất.

Trước nay chưa từng hận như vậy, để hắn hận không thể ăn thịt người.

Hắn lấy ra một đại đao màu đen, chém về phía Lăng Hàn. Theo hắn chém ra một đao, phù văn trên thân đao cũng từng viên từng viên phát sáng, chỉ thấy khí tức màu đen quấn quanh, hóa thành từng cái đầu lâu.

Đao chưa đến, từng tiếng rít đã vang lên ở trong thức hải của Lăng Hàn.

Cái này không phải thanh âm, mà là thần thức công kích.

Lăng Hàn hừ nhẹ một tiếng, mở miệng trách mắng:

- Đốt!

Đùng, từng cái đầu lâu phá nát, mà ở trong thức hải của hắn, tiếng rít chói tai cũng dồn dập dập tắt.

Lão tổ Khổng gia nhất thời thất sắc, hắn sớm biết Lăng Hàn mạnh mẽ, nhưng không có tận mắt nhìn là hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng.

Làm sao sẽ mạnh như thế?

- Cùng tiến lên!

Hắn không có chết sĩ diện, mà khẽ quát một tiếng, nhất thời hết thảy cường giả Thăng Nguyên cảnh của Khổng gia cùng nhau điều động, nhiều đến trăm người, vây quanh Lăng Hàn.

Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều không có nhúng tay, đối với Lăng Hàn có tự tin tuyệt đối, nhưng trong lòng Lôi Hỏa Đại Đế lại lo sợ.

Chừng trăm Thăng Nguyên Cảnh a, hơn nữa có một nửa tồn tại đạt đến đại viên mãn đỉnh cao hoặc tiếp cận đỉnh cao, mà Lăng Hàn mạnh hơn nữa cũng chỉ là một Tiên Phủ, thật có thể đối kháng sao?

- Giết!

Lão tổ Khổng gia ra lệnh một tiếng, trước tiên xuất kích.

Các cường giả Khổng gia cũng dồn dập ra tay, nhất thời, ánh sáng chói lọi vô tận, nguyên lực phun trào, dẫn động lực lượng quy tắc, bộc phát ra uy lực cực kỳ khủng bố.

Lăng Hàn cười ha ha, triển khai Nộ Quyền, như sư tử vào dê bầy, chủ động sát phạt.

Oành oành oành, hiện tại thể thuật của hắn là trâu bò cỡ nào, đấm ra một quyền, Khổng gia liền có một người bị hắn đánh bay, căn bản không đỡ nổi một đòn.

Sau mười mấy quyền, liền có mười mấy cường giả Khổng gia da tróc thịt bong, thậm chí xương cũng đứt đoạn, lộ ra, nhìn cũng làm người ta phát sợ.

Người Khổng gia không ai không chấn kinh đến tê cả da đầu, đây là sức chiến đấu khủng bố cỡ nào?

Tuy bị đánh bay chỉ là Thăng Nguyên tiểu thành, đại thành, nhưng ngay cả cường giả đại viên mãn trúng một quyền của Lăng Hàn cũng lảo đảo trở ra, cùng Lăng Hàn chênh lệch thực sự là quá to lớn.

- Không nên cùng hắn liều mạng.

Lão tổ Khổng gia nói, lực sát thương của đối thủ thật đáng sợ, càng liều mạng càng xui xẻo.

Mọi người Khổng gia tản ra, quả nhiên không dám tiêp xúc phong mang của Lăng Hàn.

Nhưng Lăng Hàn triển khai quy tắc Không Gian, thân hóa ngàn vạn, cũng không phải ai muốn tránh liền có thể tránh. Hơn nữa, thể lực bạo phát không cần thuyên chuyển quy tắc, bớt đi một phân đoạn, tuy chỉ khác biệt tí tẹo như vậy, nhưng với Lăng Hàn mà nói, cái này đủ để hắn nắm giữ chủ động tuyệt đối.

Oành oành oành, bóng người hắn lướt qua, người của Khổng gia từng cái bay lượn, như tiên nữ tán hoa.

Lăng Hàn cũng không có hạ thủ lưu tình, hai ngày nay hắn cũng thoáng tìm hiểu một chút hành vi của Khổng gia, thực không xưng được hiền lành tích được, mà là nhà giàu mới nổi tiêu chuẩn, ỷ vào gia tộc cường giả như mây, bắt nạt đàn ông tròng ghẹo đàn bà, không chuyện ác nào không làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.