Bệnh Mỹ Nhân Cười Lộ Ra Hàm Răng Nhọn

Chương 26: Nhị thiếu lại gây họa rồi (4)




- Phong Tình, bắt nạt một tiểu oa nhi tính là gì?

Vô Nhạc Thiên Tôn đột nhiên giết trở về, một quyền đập về phía Phong Tình Thiên Tôn.

Phong Tình Thiên Tôn biết Vô Nhạc Thiên Tôn đã là đèn cạn dầu, nhưng dù sao cũng là một đòn của Thiên Tôn, hắn nào dám bất cẩn, không thể không từ bỏ công kích với Lăng Hàn, ngược lại đi chống công kích của Vô Nhạc Thiên Tôn.

- Ha ha ha ha!

Vô Nhạc Thiên Tôn cười to, hào hùng ngút trời, hắn một người ngang hàng hai đại Thiên Tôn, nhưng chiêu nào chiêu nấy cướp công, tựa hồ một người liền có thể ngang hàng hai đại Thiên Tôn.

Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên liên tục, không nghĩ tới Thiên Tôn mới hiện ra này lại trâu bò như vậy.

Nhưng trong lòng Phong Tình cùng Cửu Ngũ hiểu rõ, bọn họ không phải không địch lại Vô Nhạc, ngược lại, đối phương đã vết thương đầy rẫy, sức chiến đấu giảm mạnh, bọn họ người nào cũng mạnh hơn Vô Nhạc.

Nhưng Vô Nhạc Thiên Tôn chiêu nào chiêu nấy đầu nhắm vào mục đích đồng quy vu tận, bọn họ lại không có giác ngộ bồi đối phương cùng chết, thậm chí ngay cả trọng thương cũng không muốn, tự nhiên bị Vô Nhạc Thiên Tôn chiếm cứ thượng phong cùng chủ động.

Nhưng tình huống như vậy kéo dài không được bao lâu, ở dưới áp lực của bọn hắn, thương thế của Vô Nhạc Thiên Tôn chẳng mấy chốc sẽ bạo phát, không cần bọn họ ra tay sẽ trước tiên bị thiên địa chém giết.

- Thật sự cho rằng không làm gì được ngươi sao?

Cửu Ngũ Thiên Tôn nổi giận, mi tâm rạn nứt, bay ra một Tiên Kiếm, nhất thời, hết thảy người sử dụng kiếm đều cảm thấy kiếm tâm của mình run rẩy, tựa hồ muốn đổ nát, mà mặc kệ kiếm của mình có phải thu vào trong Thần Khí hay không, đều phát ra gào thét.

- Giết!

Cửu Ngũ Thiên Tôn vung kiếm, một đạo hào quang chói mắt, trong thiên địa chỉ còn dư lại Kiếm Khí dày đặc, phảng phất như một vị đế vương du lịch, tất cả mọi người đều chỉ có phần quỳ xuống đất hành lễ.

Đây là Thiên Tôn Bảo khí, Cửu Ngũ Đại Đế kiếm!

Ở trước mặt Đế kiếm này, bất luận loại kiếm nào cũng chỉ có phần run rẩy, đây là kính nể đối với Thiên Tôn.

Vô Nhạc Thiên Tôn ngưng quyền đón lấy, oành oành oành, ánh kiếm cùng quyền khí va chạm, chói lọi trăm triệu dặm.

Liền liều mấy trăm phát, song phương mới kết thúc hiệp giao chiến này, chỉ thấy trên nắm tay của Vô Nhạc Thiên Tôn có từng tầng từng tầng máu tươi tuôn ra, như hoàng kim tiên dịch.

Vô Nhạc Thiên Tôn khẽ nhíu mày, hiện tại sức chiến đấu của hắn hạ đến quá mức lợi hại, lại bị binh khí của đối phương thương tổn được.

Hắn nguyên bản là muốn ác chiến đến tình trạng gay cấn tột độ, dẫn tới thiên địa nhúng tay, để song phương không dám tiếp tục đánh nữa, bằng không lực lượng thiên địa cuồng bạo, tuyệt đối không phải Nhất Bộ Thiên Tôn có thể chống lại.

Dù sao, bọn họ đều không có siêu thoát, bị giới hạn ở vùng thế giới này.

Nhưng hắn không ngờ sức chiến đấu của mình lại trượt đến lợi hại như vậy, cứ theo đà này, chỉ cần Phong Tình Thiên Tôn cũng lấy ra Bảo khí, như vậy hai người liên thủ hẳn có thể rất nhanh hắn trấn áp.

- Vô Nhạc, cần gì khổ như thế chứ?

Phong Tình Thiên Tôn lạnh lùng nói.

- Nếu ngươi đã tiến vào bụi bậm lịch sử, vì sao còn muốn hiện thế?

Vô Nhạc Thiên Tôn cười ha ha, chiến ý lại rực cháy, Thiên Tôn lại há có lúc tuyệt vọng, dù bị Hằng Hoang Thiên Tôn luyện hóa nhiều năm như vậy, hắn cũng chưa từng buông tha, vẫn khổ sở bảo vệ một chút hi vọng hầu như không thể.

Nhưng mà, hắn thật đợi được Lăng Hàn.

Hắn tiện tay vệt một cái, lau máu Thiên Tôn lên người Lăng Hàn.

Lăng Hàn nhất thời rên lên một tiếng, chỉ cảm thấy da dẻ như hỏa thiêu, trong thất khiếu (hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) máu tươi chảy ròng.

Phải biết máu Tổ Vương chính là đại bổ, hơn nữa Lăng Hàn đạt được còn chỉ là Thập Tứ Liên trở xuống, hiện tại đây chính là máu Thiên Tôn, tự nhiên cực kỳ bá đạo. Cũng còn tốt, thời điểm Vô Nhạc Thiên Tôn lau huyết dịch lên người Lăng Hàn, đã đánh tan sát khí trong đó, bằng không Lăng Hàn không thể chịu đựng.

Nhưng chỗ tốt là vô cùng, máu Thiên Tôn a, vị Thiên Tôn nào sẽ lấy máu của mình đi tẩm bổ người khác?

Nếu không phải Vô Nhạc Thiên Tôn bị nổ đến chảy máu, hắn tự nhiên cũng sẽ không lãng phí. Hiện tại, lãng phí cũng lãng phí, không bằng tác thành Lăng Hàn.

- A!

Lăng Hàn rống to, máu Thiên Tôn tiến vào trong cơ thể, hóa thành dòng lũ cuồn cuộn, lực lượng này thực quá kinh người, để hắn chỉ cảm thấy toàn thân muốn nổ tung, vô cùng thống khổ.

Nhưng lực lượng thiên địa to lớn đang cải tạo thể phách của hắn, cái này tương tự năng lượng hư tử, nhưng hiển nhiên Vô Nhạc Thiên Tôn không có nắm giữ năng lượng hư tử, hắn là Nhất Bộ Thiên Tôn, nắm giữ chính là lực lượng độc nhất vô nhị của Tiên Vực.

Dù ở dưới thống khổ như thế, Lăng Hàn vẫn tỉ mỉ lĩnh hội, bởi vì đây là cơ hội cực kỳ hiếm có.

Hắn chạm tới nguồn lực lượng này, vì hắn đặt cơ sở vững chắc ngày sau bước vào Thiên Tôn vị.

Thiên Tôn thành đạo, tất nhiên nhất định phải nắm giữ loại lực lượng độc nhất vô nhị này, đây là căn cơ của một Thiên Tôn, cũng vĩnh viễn khắc vào trên cốt tủy của hắn, đại diện cho hắn vĩnh viễn là người của vị diện này.

Ở vị diện nào thành đạo, sẽ in dấu lạc ấn độc nhất vô nhị của vị diện kia.

Lấy thực lực chuẩn Thiên Tôn của hắn hiện tại, có tư cách tiếp xúc, phát hiện lực lượng độc nhất vô nhị kia của Tiên Vực hơi thua kém năng lượng hư tử một ít.

Chỉ là một chút xíu, hầu như không có phân chia cao thấp, nhưng vẫn có một tia chênh lệch như vậy.

- Nói lời vô ích làm gì, đến chiến!

Chiến ý của Vô Nhạc Thiên Tôn như rực cháy, hắn bị trấn áp mười mấy kỷ nguyên, trước là vì hộ tống Lăng Hàn trở về, hắn mới cố nén không ra tay, nhưng vào giờ phút này, hắn chỉ có oanh oanh liệt liệt đại chiến một trận.

Phong Tình Thiên Tôn không tiếp tục nói nữa, một chuỗi chuông màu tím ở đỉnh đầu của hắn hiện lên, có ý cảnh năm tháng lưu chuyển, nhìn kỹ, trên chuông màu tím có long phượng quấn quanh.

Vô Nhạc Thiên Tôn vừa nhìn, không khỏi siết chặt nắm đấm, lộ ra vẻ giận dữ:

- Ngươi lại luyện hóa Long Tổ cùng Phượng Tổ!

Hai vị này là nhóm sinh linh đầu tiên khi thiên địa sơ khai thì sinh ra, hơn nữa còn là nhân vật mạnh mẽ nhất trong đó, hầu như có thể đại diện cho Tiên Vực, lại bị Phong Tình Thiên Tôn lấy ra thần hồn, làm Bảo khí của hắn.

Phong Tình Thiên Tôn cười nhạt:

- Bản tôn vẫn không có luyện thành Bảo khí của mình, chính là đang đợi Long Tổ Phượng Tổ này trở thành nửa bước Thiên Tôn, vừa vặn có thể luyện thành Vạn Long Thiên Phượng Linh của bản tôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.