Bệnh Mỹ Nhân Cười Lộ Ra Hàm Răng Nhọn

Chương 24: Nhị thiếu lại gây họa rồi (2)




Hắn bị giam cầm mười mấy kỷ nguyên, càng suýt chút nữa bị luyện hóa, tự nhiên là thà rằng chết trận.

Hắn liên tục thổ huyết, Thiên Tôn xác thực ngự trị ở trên quy tắc, nhưng ít ra Nhất Bộ Thiên Tôn còn không đủ để đối kháng thiên địa, ở dưới năng lượng cuồng bạo xung kích, cả người hắn đẫm máu, xương cũng dồn dập tách ra.

Nhưng chiến ý của vị Thiên Tôn này càng thêm bùng cháy, một niềm tin chống đỡ lấy hắn, cho dù chết, cũng phải đưa Lăng Hàn an toàn về Tiên Vực.

Dưới cái nhìn của hắn, đây là hi vọng của Tiên Vực.

Có thể từ dị vực toàn thân quay về, liền chỉ có Lăng Hàn, nếu như Lăng Hàn có thể thành tựu Thiên Tôn, sẽ trở thành Thiên Tôn mạnh nhất.

Hắn bắn ra toàn lực, xuyên qua tầng tầng bão táp.

Lực lượng Thiên Tôn phóng lên trời, hắn liên tục rít gào, hào hùng vạn trượng, song quyền huy động liên tục, hắn hầu như là vô địch, ánh sáng vô tận từ trong cơ thể hắn bắn ra, diệu chiếu Vạn Cổ.

Hắn đấm ra một quyền, ngay cả cơn bão năng lượng cũng bị nổ ra, hiện ra hư không, thậm chí hiện ra Thời Gian trường hà.

Đây chính là Thiên Tôn, ngự trị ở trên quy tắc, vô hạn tiếp cận thiên địa.

Oanh, hắn lao ra cơn bão năng lượng, đứng ngạo nghễ ở dưới bầu trời.

- Bản tôn lại trở về!

Hắn phát ra tiếng cười to, hít một hơi thật sâu, lực lượng thiên địa hóa thành trường long mắt trần có thể thấy, rót về phía thân thể của hắn.

Hắn nguyên bản vết thương đầy rẫy, nhưng ở dưới lực lượng thiên địa mạnh mẽ rót vào, thương thế lại có dấu hiệu chậm rãi khôi phục, nhưng vào lúc này, Lôi Vân dày đặc, Xoảng Xoảng Xoảng, đánh tớiVô Nhạc Thiên Tôn.

Chớp giật này có uy lực khủng bố, để thương thế của Vô Nhạc Thiên Tôn ngừng lại khôi phục.

Trời đố kị!

Thiên Tôn đoạt lực lượng thiên địa, vượt qua quy tắc, không hề bị thiên địa khống chế, đồng thời cũng bị thiên địa vứt bỏ, vì lẽ đó, vừa xuất hiện sẽ bị thiên địa nhằm vào, ra tay càng thêm nghiêm trọng.

Muốn khôi phục thương thế, hơn nữa còn là đạo thương nặng như vậy?

Hầu như là không thể!

Nhất thời, lực lượng thiên địa đình chỉ cung cấp, Vô Nhạc Thiên Tôn nhíu mày, nếu như hắn còn ở thời điểm toàn thịnh, vậy thiên địa ngăn cản cũng không sợ, hắn có thể cưỡng ép cướp đoạt, dù sao thiên địa không cách nào trực tiếp can thiệp, chỉ có thể thông qua quy tắc, nhưng quy tắc mạnh nhất cũng chỉ là tầng chín mà thôi.

Nhưng hiện tại thực lực của hắn rơi xuống tới đáy vực, ở thời điểm thông qua cơn bão năng lượng, hắn cũng dùng hết một chút lực lượng cuối cùng, hiện tại là thật đến đèn cạn dầu.

Vù, một bóng người hiện ra, tỏa ra khí thế trấn áp thiên địa.

Cửu Ngũ Thiên Tôn!

Hắn vừa xuất hiện dĩ nhiên cũng bị thiên địa nhằm vào, lôi đình vô tận nổ xuống về phía hắn.

- Vô Nhạc!

Cửu Ngũ Thiên Tôn kinh ngạc thốt lên, hắn cực kỳ khiếp sợ, người trước mặt này từ mười mấy kỷ nguyên trước đã chết, hiện tại lại đột ngột xuất hiện, dù lấy lòng dạ của hắn cũng khiếp sợ.

Vô Nhạc Thiên Tôn nở nụ cười nói:

- Không nghĩ tới ta còn có thể trở về a?

Cửu Ngũ Thiên Tôn hừ một tiếng, trên mặt không có vẻ mặt gì, nhưng trong lòng lại lật lên vô tận cuồng triều. Lúc trước Vô Nhạc Thiên Tôn giống Duyên Sinh Thiên Tôn, lấy thân va chạm thông đạo hai giới, hi sinh mình bảo vệ Tiên Vực.

Hiện tại Vô Nhạc Thiên Tôn trở về, vậy Duyên Sinh Thiên Tôn thì sao?

Nếu như Duyên Sinh Thiên Tôn cũng không chết, chuyện đó liền trở nên phiền phức.

Đều là còn tốt!

Hắn quét mắt nhìn Vô Nhạc Thiên Tôn, lực lượng thiên địa của đối phương cơ bản tiêu hao hết, thân còn bị thương nặng, coi như hắn không động thủ cũng cấp tốc đi hướng tử vong.

- Cái nghịch tử này!

Cửu Ngũ Thiên Tôn nhìn về phía Lăng Hàn trong tay Vô Nhạc Thiên Tôn, trong ánh mắt lướt qua một đạo sát khí, lúc trước hắn tự mình truy sát Lăng Hàn, lại để đối phương chạy trốn tới dị vực, đây là sỉ nhục của hắn.

Thiên Tôn ra tay còn có thể vô công?

- Giao ra nghịch tử này, bản tôn để ngươi yên hưởng quãng đời cuối cùng.

Hắn nói, nhìn như hào phóng, nhưng là biết Vô Nhạc Thiên Tôn không còn nhiều thời gian, cố ý nói như thế.

Vô Nhạc Thiên Tôn cười gằn:

- Cửu Ngũ, ngươi cũng thật không biết xấu hổ! Vì mình siêu thoát, bỏ qua toàn bộ sinh linh của Tiên Vực qua một bên, ngươi còn có mặt mũi đứng ở trước mặt bản tôn?

- Ngươi muốn chết sao?

Cửu Ngũ Thiên Tôn uy nghiêm đáng sợ nói.

- Ngươi nhiều nhất còn có trăm năm tuổi thọ, bản tôn không ngại sớm tiễn ngươi lên đường.

Vô Nhạc Thiên Tôn cười to:

- Không sai, bản tôn xác thực tuổi thọ không nhiều, nhưng trước khi chết kéo một người xuống nước là không thành vấn đề, ngươi muốn cùng bản tôn chung một chỗ hóa đạo sao?

Cửu Ngũ Thiên Tôn xem thường:

- Ngươi đã là đèn cạn dầu, còn có tư cách cùng bản tôn đồng quy vu tận sao? Không tự lượng sức!

Xèo, trong khi nói chuyện, chỉ thấy trong thiên địa dị thải liên thiểm, bốn phía đã nhiều hơn rất nhiều người.

Đều là Tiên Vương!

Bọn họ tự nhiên cũng cảm ứng được năng lượng cuồng triều không bình thường, chạy tới xem rõ ngọn ngành, nhưng Tiên Vương tầng chín sao có thể so tốc độ với Thiên Tôn.

Người đến đúng là không ít, Vạn Cổ Tiên Vương, Trường Thanh Tiên Vương, Đạp Vân Tiên Vương, Thiên Ngữ Tiên Vương... Còn có Thương Chỉ Vi! Những Tiên Vương này nhìn thấy Vô Nhạc Thiên Tôn, cũng lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.

Tiên Vực lại còn có một vị Thiên Tôn!

- Bản tôn lặp lại lần nữa, giao ra nghịch tử, bằng không ngươi chôn cùng hắn!

Cửu Ngũ Thiên Tôn phát ra thông điệp cuối cùng.

Vô Nhạc Thiên Tôn không để ý:

- Bản tôn dốc lực chiến một trận, kéo ngươi xuống nước không thành vấn đề, ngươi muốn hóa đạo, bản tôn sẽ giúp ngươi.

Cửu Ngũ Thiên Tôn nhất thời hơi nhướng mày, tuy hắn nhìn ra Vô Nhạc Thiên Tôn thương thế rất nặng, thời gian không nhiều, nhưng đến tột cùng còn sót lại bao nhiêu sức chiến đấu thì lại là dấu chấm hỏi. Đối phương là kẻ chắc chắn phải chết, nếu bị lôi xuống nước, vậy dĩ nhiên là thiệt thòi lớn.

- Ha ha, đạo hữu từ biệt mười mấy kỷ nguyên, tựa hồ khí sắc không tốt lắm!

Trong một tiếng cười gằn, lại một tên chí tôn giá lâm.

Phong Tình Thiên Tôn.

- Bản tôn cùng Cửu Ngũ đạo hữu liên thủ, ngươi còn có nắm chắt kéo chúng ta chịu tội thay sao?

Phong Tình Thiên Tôn nói.

Vô Nhạc Thiên Tôn vẫn khắp nơi không để ý:

- Chỉ bằng thần niệm của hai người các ngươi?

Trên mặt hắn mang theo vẻ xem thường, tựa hồ một đòn liền có thể đổ nát hai nhân vật mạnh mẽ này.

- Chân thân của bản tôn không ra nửa canh giờ tất nhiên sẽ chạy tới.

Cửu Ngũ Thiên Tôn từ tốn nói.

- Bản tôn cũng như thế.

Phong Tình Thiên Tôn lạnh lùng nhìn Vô Nhạc Thiên Tôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.